← Ch.0475 | Ch.0477 → |
Thế nhưng bọn họ lập tức bò dậy, nhưng không còn là người nữa mà hoá thành một đám quỷ tộc dáng vẻ đáng sợ. Bọn họ nhìn về phía này, sau đó điên cuồng vọt tới phía này.
Đoạn Nguyên Nhai cũng nằm trong số đó, hơn nữa còn là đầu lĩnh quỷ tộc siêu mạnh!
Đây là kế hoạch của Li Linh quỷ thánh, gì mà mượn đường đi qua, rời khỏi Quỷ Châu, chỉ có kẻ ngu mới tin thật!
Diêm La chân quân cũng không hay biết những chuyện xảy ra bên ngoài, hắn nói tiếp: "Có thể tấn thăng Phản Hư thì còn cần linh huyết gì nữa, đó chẳng qua chỉ là cái cớ dụ ngươi tới nơi này mà thôi!"
Li Linh quỷ thánh nhìn hắn, nói: "Chúng ta đã ký Thiên Đạo khế ước! Ngươi sẽ chết, hình thần câu diệt!"
Diêm La chân quân tự hào nói: "Khế ước mà thôi! Trừng phạt cứ tới đây. Chết thì chết! Sinh có gì vui, chết có gì sợ!
Quỷ thánh đại nhân, nhân tộc trừ việc biết gạt người ra thì còn có một điểm, đó là có thể hy sinh."
Sau đó Diêm La chân quân nhìn thi thể Cửu Quỷ đạo nhân, ánh mắt tràn đầy bi thương, nói: "Sư phụ ta có thể hy sinh, ta cũng có thể. Không có ai không thể hy sinh, không có gì không thể hy sinh.
Chúng ta hy sinh để gia viên có thể tiếp tục tồn tại mãi mãi! Hậu bối của chúng ta sẽ kế thừa ý chí của chúng ta, bắt đầu phồn vinh.
Li Linh quỷ thánh còn muốn nói tiếp, con quỷ vẫn không nhúc nhích đột nhiên nói: "Còn nói gì nữa, bị lừa rồi, chúng ta giết về thôi!"
Nói xong, nó không còn dáng vẻ cứng nhắc nữa mà trở nên vô cùng linh hoạt, vọt về phía quỷ môn. Hắn muốn mượn quỷ môn rời khỏi nơi này.
Quỷ mị đa nghi, mặc dù có Thiên Đạo khế ước, có vô số ám thủ, thế nhưng Li Linh quỷ thánh vẫn cẩn thận. Quỷ thánh to lớn kia chẳng qua chỉ là khôi lỗi của hắn. Việc ăn mất Cửu Quỷ chân nhân kì thực cũng là thử mà thôi. Chính vì như vậy, hắn nguỵ trang thành quỷ tộc bình thường, đi tới nhân gian.
Thế nhưng vừa tới nhân gian thì lập tức phát hiện mình lọt vào cạm bẫy.
Vọt tới quỷ môn, Li Linh quỷ thánh lập tức phát hiện quỷ môn không thể thông hành, hắn căn bản không thể quay trở lại thế giới Hoàng Tuyền được!
Đồng thời, trong động phủ dưới lòng đất bắt đầu xuất hiện một đám tu sĩ, những tu sĩ này có tu sĩ Minh Vương tông, có tu sĩ Cửu U Quỷ Minh tông. Những tu sĩ này, yếu nhất cũng là Nguyên Anh chân quân.
Đệ tử Cửu U Quỷ Minh phái đều trợn mắt, có người không khỏi hô lên: "Quỷ Đạo sư thúc, không phải ngươi đã chết trận rồi hay sao?"
Bọn họ không hề biết chuyện. Ngoại trừ một vài tu sĩ ra thì tất cả mọi người đều bị gạt.
Quỷ Đạo chân quân vốn đã chết trận trong trận đại chiến với Minh Vương tông. Thế nhưng hắn lại xuất hiện. Đại chiến chỉ là giả, những Nguyên Anh chết trận đều là gạt người. Hôm nay họ đều xuất hiện ở nơi này.
Vô số tu sĩ chia làm hai phé giống như hình cây kiềm, vây chặt Li Linh quỷ thánh cùng chưa tới hai trăm thuộc hạ quỷ tộc của hắn.
Trong những tu sĩ này không ngờ có cả Lưu Nhất Phàm. Mọi người được cầm đầu bởi một ông lão.
Ông lão đó đầu tóc hoa râm, đầu ưng mặt sói, tiên phong đạo cốt, trong ánh mắt có khí khái coi rẻ chúng sinh, nhất là hai ánh mắt của hắn, rất có tinh thần, trong con ngươi lấp loé hào quang trí tuệ, giống như bất cứ lời nói dối gì cũng không thể nguỵ trang trước mặt hắn.
Hắn khoan thai nói: "Bổn toạ Bất Ngôn tông Phi Ngữ Tử, ra mắt Li Linh quỷ thánh. Ngươi không trở về được đâu. Những lão già cứng đầu với mấy tên bảo thủ trong con mắt của ngươi đã sớm hợp tác với chúng ta rồi.
Bọn họ ngứa mắt nhà ngươi, ngươi tới chỗ của chúng ta bên này, bọn họ ở bên kia phong toả đường đi, bố trí của ngươi hoàn toàn trở thành phế thãi, đám quỷ tôn của ngươi hiện giờ đang bị tàn sát. Ngươi xong rồi!"
Li Linh quỷ thánh thực sự nhìn chằm chằm Phi Ngữ Tử không nói, một bên Lưu Nhất Phàm quát: "Li Linh quỷ thánh, giao ra chợ Tạp Đặc Bố Lan Tạp, Bát Phương Linh Bảo tông chúng ta sẽ đảm bảo tính mạng của ngươi, bằng không sáu mươi ba vạn năm khổ tu của ngươi sẽ tiêu tán trong hôm nay!"
Li Linh quỷ thánh khoan thai nói: "Nằm mơ! Năm đó ta chỉ là một con u quỷ nho nhỏ, trên đường gặp gỡ tổng trưởng Viêm Ma quân đoàn của Chấn Đán thương hội, Long Hồn đại nhân, được hắn ân huệ, nhận được chợ vực ngoại này nên ta mới có ngày hôm nay. Ta có thể chết, nhưng sẽ không đưa chợ cho các ngươi!"
Tu sĩ xuất hiện bắt đầu thả những tu sĩ trên đồng trụ xuống. Những tu sĩ trên đồng trụ, chỉ có ba bốn người như Minh Vương là biết chân tướng, còn những người khác thì hoàn toàn kinh ngốc. Vốn nghĩ rằng mình chắc chắn phải chết, nhưng không ngờ còn có biến hoá như thế nữa!
Lạc Ly vừa muốn hiện hình thì đột nhiên bên tai truyền tới một thanh âm:
"Đừng cử động, hãy núp ở đó. Có thể nói bảy mươi hai đồng trụ này là nơi an toàn nhất Quỷ Châu. Sao hả, vở kịch miễn phí này, xem phấn khích chứ?"
Là thanh âm của Lưu Nhất Phàm. Thiên Hành Không không biết nội tình, khi Lạc Ly bị áp giải vào di tích lòng đất thì Lưu Nhất Phàm đã cảm nhận được Lạc Ly, nhốt Lạc Ly ở nơi này. Nơi này là cao nhất, có thể nhìn thấy mọi chuyện xảy ra.
Còn phần Lạc Ly núp trên giày, núp trên đồng trụ, người khác không nhìn ra, nhưng đối với Lưu Nhất Phàm thì chỉ là trò trẻ con mà thôi.
Nhìn các tu sĩ vây lại đây, Li Linh quỷ thánh cười lạnh một tiếng, nói: "Chỉ bằng các ngươi mà đã muốn giết ta? Năm mơ!"
Diêm La chân quân mỉm cười nói: "Không có gì là không thể, vì tương lai, không ai không thể hy sinh, không gì không thể hy sinh."
Ngay lúc này, những quỷ tộc đang chạy tới đã tới ngoài Già La di tích. Tay chân của bọn họ chạy nhanh như mãnh thú, dọc đường đi, hễ nhìn thấy người sống là giết chết toàn bộ!
Càng tới gần Gia La di tích thì quỷ tộc như thế càng nhiều. Trên đại địa, tầng tầng lớp lớp, có chừng mấy vạn, đây là lực lượng đáng sợ mà mấy năm nay Li Linh quỷ thánh lặng lẽ thẩm thấu tạo thành.
Nhìn thấy vô số quỷ tộc vọt tới. Quỷ Vương áo đen bắt Lạc Ly hô gọi một tiếng.
Vô số tu sĩ bay ra khỏi di tích, bọn họ hoặc biến thân, hoặc thi pháp, hoặc phóng thích quỷ linh, chiến đấu với quỷ tộc hướng về phía này.
Trên đại địa nổ mạnh liên tục, tiếng nổ kêu vang không ngừng.
Trong di tích lòng đất, hai bên còn đang nói chuyện với nhau. Kì thật bọn họ đều có cùng một mục đích, chờ đợi hậu thủ!
Đột nhiên nổ đùng một tiếng, trong di tích, từng con quỷ tộc giống như mãnh thú đáp xuống từ không trung. Chúng đó đột phá phòng tuyến phòng thủ của Quỷ Vương áo đen, rớt xuống trước người Li Linh quỷ thánh, rít gào với những tu si đang bao vây chỗ này như mãnh thú.
Không ngờ nhất là Đoạn Nguyên Nhai lại chính là con quỷ cường đại nhất trong quỷ tộc.
Năm đó hắn tu luyện tẩu hoả nhập ma, bị vứt bỏ, nhưng hắn lại không cam tâm thất bại, đau khổ kiên trì, cuối cùng bị Li Linh quỷ thánh lừa gạt làm thuộc hạ, đầu nhập vào Li Linh quỷ thánh.
Hắn biết Quỷ Thánh sắp buông xuống, Quỷ Châu sắp huỷ diệt cho nên hắn cảnh cáo Lạc Ly rời khỏi nơi này. Bởi vì Lạc Ly là người duy nhất còn coi hắn là bằng hữu.
Li Linh quỷ thánh cười ha hả, nói: "Nhà giam các ngươi bày ra chưa chắc đã giết được ta!"
Diêm La chân quân chỉ mỉm cười, nói: "Đến tốt, đến tốt, vừa lúc một lưới bắt hết. Chắc thời gian sắp tới rồi nhỉ?"
Theo lời nói của hắn, đột nhiên Quỷ Châu giống như lung lay một cái, một cảm giác kỳ dị xuất hiện trong lòng mọi người, giống như có một cái lồng lớn che đậy bầu trời.
Diêm La chân quân nói: "Tốt rồi, đã chữa trị xong Chúng Sinh Quỷ Mạc, mọi người đánh nhau đi, giết Quỷ Thánh rồi thành tựu Phản Hư, đừng để chúng ta hy sinh vô ích!"
Theo lời nói của hắn, trong các tu sĩ đột nhiên có người ra tay!
Người đó là Hoá Thần chân tôn, nhưng không chỉ một người mà có khoảng mười bảy người!
Toàn bộ Hoá Thần chân tôn của Cửu U Quỷ Minh tông cùng Minh Vương tông đều tới đây. Trận đại chiến trước đó, bọn họ không xuất hiện, hoá ra là vì ở chỗ này chờ Quỷ Thánh.
Sau đó Lạc Ly cảm thấy, khí cơ trong vòng ngàn dặm gào thét, một vầng thái dương dâng lên ngay trước mắt.
Không, hào quang còn chói hơn mặt trời gấp trăm ngàn lần. Bởi vậy Lạc Ly có cảm giác mình bị hào quang đó làm tan chảy.
Chiến đấu bắt đầu, các Hoá Thần chân tôn bắt đầu đại chiến với Li Linh quỷ thánh!
Trong trận chiến này, bọn họ là mặt trời, Lạc Ly là đom đóm, may mà hắn ẩn thân trong đồng trụ, đồng trụ này dùng bí pháp luyện chế, vô cùng cứng rắn, nếu không thì Lạc Ly trên đồng trụ đã tử vong lâu rồi.
Trận chiến này rất kịch liệt, Lạc Ly căn bản không cảm nhận được bọn họ ra tay như thế nào, trong cảm giác của Lạc Ly thì pháp thuật của họ chính là vầng thái dương ở trước mắt của mình. Trong phút chốc, trời đất, ngôi sao, núi cao, sông hồ, di tích đều biến mất không còn bóng dáng, chỉ còn lại hào quang đang nở rộ.
Chính vào lúc này, tất cả mọi người bị hào quang bao phủ đều cảm thấy sợ hãi tự tận đáy lòng. Đây là nỗi sợ trước tai nạn mà con người không thể kháng cự, một cảm giác tuyệt vọng bất lực lan tràn trong lòng mỗi người.
Sau đó hào quang biến mất, Lạc Ly phát hiện Già La di tích đã không còn, di tích tồn tại vô số vạn năm, từng được coi là không bao giờ biến mất lại hoàn toàn hoá thành tro bụi.
Vô số bùn đất trong di tích dưới lòng đất cùng thành thị trên bùn đất, chỉ trong nháy mắt đó, toàn bộ không còn, hoá thành hư vô!
Trên chiến trường này, chỉ có Nguyên Anh chân quân có thể giữ được mạng, những tu sĩ khác đều hoá thành tro bụi.
Sau đó ngoài trăm dặm xuất hiện một nấm mây nghìn trượng, trong nháy mắt, bọn họ đã na di ra ngoài chiến trường trăm dặm, đây cũng là nguyên nhân Lạc Ly còn sống sót.
Sau đó lại ngoài trăm dặm khác, một đạo bạch quang thông thiên triệt địa khuếch tán khắp bốn phía. Hào quang lướt qua đầu, không gian gợn lên từng đạo phù văn, sơn xuyên phân giải, sông hồ khô cạn, trời sụp đất đổ, thành trì thành tro. Con người lọt vào đó, tất cả đều lặng yên nổ tung hành sương máu.
Sau đó ở ngoài trăm dặm vang lên tiếng nổ mạnh, chỉ trong nháy mắt, chúng nó đã lan tới phương xa.
"Đùng đùng đùng đùng đùng đùng..." tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa xếp chồng với nhau, sóng âm truyền mãi vạn dặm, thổi tro bụi bay đầy trời. Qua lâu sau, tro bụi tan hết, bán kính trăm dặm hình thành một cái hố trời sâu trăm trượng.
Trận đại chiến này, Quỷ Châu đồ thán, mấy trăm vạn sinh linh đều thành tro bụi.
Đây là ý nghĩa thực sự của câu nói không gì không thể hy sinh của Diêm La chân quân.
Lạc Ly hoàn toàn trợn mắt. Từ trước tới giờ, Lạc Ly thuận buồm xuôi gió, lại có thần thông hộ thể, cho nên trong lòng không tránh khỏi việc xem thường anh hùng thiên hạ. Hôm nay nhìn thấy Hoá Thần chân tôn dốc sức ra tay, lúc này hắn mới biết mình chẳng qua chỉ là con sâu cái kiến, đứng trước thực lực tuyệt đối, tất cả đều là hư ảo.
May mà Lạc Ly náu trên đồng trụ, dựa vào đặc tính của thần thông Thái Sơ động thiên thì chỉ cần động trụ không vỡ thì mình sẽ không bị thương, thoát được kiếp nạn này. Hư Linh Kim Đan chân nhân Lạc Thiên đã bị làn sóng chiến đấu đầu tiên làm tan vỡ, nếu như Lạc Ly mà ở đó thì hiện tại cũng đã tan xương nát thịt.
Tiếng nổ mạnh không ngừng truyền tới từ phía xa, thiên địa chấn động, chuyện duy nhất mà Lạc Ly có thể làm là thành thật ẩn núp, không nhúc không nhích.
Trận chiến này rất đáng sợ. Mặt đất dưới chân không ngừng lung lay. Xa xa thỉnh thoảng truyền tới tiếng đùng đoàng. Có một cảm giác như thiên địa vỡ nát.
Khoảng một lát sau, trong bầu trời, tiếng sấm cuồn cuộn, mưa lớn vô cùng vô tận rớt xuống.
Đây là trời đất đáp trả lại sau trận chiến kịch liệt, trời sụp!
Tiếng sấm cuồn cuộn, mưa lớn tầm tã, phàm là trong phạm vi Hoá Thần chân tôn chiến đấu đều phải trải qua lôi kiếp đáng sợ này, đây là thủ đoạn trời đất tự bảo vệ mình.
Di tích dưới lòng đất Già La di tích hiện tại đã biến thành một cái hố to, mưa lớn rớt xuống, các đũng nước bắt đầu xuất hiện trong di tích, Lạc Ly lắc đầu, không thể núp tiếp được nữa, chỗ trốn của hắn đã bị nước lũ bao phủ.
Hắn lập tức rời khỏi đồng trụ, nhìn qua nhìn lại, bốn phía vnag81 lạnh, giống như ngoại trừ hắn ra thì không còn ai sống sót cả, cũng không có bất cứ kiến trúc nào, chỉ có bảy mươi hai cây đồng trụ sừng sững ở nơi này.
Đồng trụ? Đồng trụ này là gì mà lại lợi hại đến như thế?
Lạc Ly tự hỏi? Chợt có sáng kiến.
"Đồng trụ lợi hại như thế, chắc hẳn là được luyện thành từ tài liệu cực phẩm, thứ này rất đáng giá nhỉ?"
"Mình đã xài hết linh thạch rồi, Thất Trúc sư huynh còn nhắc ta chuẩn bị thêm nhiều linh thạch, đây chẳng lẽ là hậu lễ mà ông trời đưa cho ta?"
Nghĩ tới đây, Lạc Ly hét lớn: "Đồng trụ này là của ai? Không ai muốn hả?"
Không ai trả lới hắn, Lạc Ly nói tiếp:
"Không ai muốn hả? Là đồ bỏ sao? Được rồi, đã vậy ta làm người nhặt ve chai một lần, nhặt rác dùm các ngươi!"
Sau đó Lạc Ly đi tới đằng trước một cây đồng trụ, chạm nhẹ vào nó. Đồng trụ này nặng ít nhất một vạn cân, cao mười trượng, dài một trượng. Thế nhưng nó lại dựng đứng trên mặt đất bằng cách bay. Hoá ra bùn đất dưới chân đồng trụ đều đã hoá thành tro bụi trong sóng xung kích.
Lạc Ly nắm chặt bằng tay trái, quát: "Thu!"
Thái Sơ động thiên lập tức khởi động, đồng trụ chợt loé, biến mất không còn bóng dáng, bị Lạc Ly thu vào trong Thái Sơ động thiên.
Thu xong một cái, Lạc Ly thở phào một hơi, cách này làm được!
Chuyện còn lại thì đơn giản, thu, thu, thu. Nháy mắt, bảy mươi hai cây đồng trụ đều bị Lạc Ly thu lấy. Cuối cùng Lạc Ly xác định bốn phía không còn thứ gì khác. Hắn muốn rời khỏi nơi này.
Hố to đã ngập đầy nước, một vài thứ rác rưởi trồi lên trên. Lạc Ly đột nhiên sửng sốt, bởi vì hắn nhìn thấy một pháp bào rách rưới, không khỏi thở dài một tiếng.
Pháp bào đó chính là của Thiên Hành Không. Hắn là tu sĩ Cửu U Quỷ Minh tông phái đóng ở đây. Vừa rồi xuất hiện trong đội ngũ hoan nghênh quỷ thánh buông xuống. Trận nổ mạnh kinh thiên vừa rồi đã lan tới hắn nên chỉ còn lại một ít pháp bào rách rưới còn sót lại nhân gian.
← Ch. 0475 | Ch. 0477 → |