Vay nóng Homecredit

Truyện:Đại Đạo Độc Hành - Chương 0570

Đại Đạo Độc Hành
Trọn bộ 2323 chương
Chương 0570: Ngươi lừa ta gạt đào gia hỏa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2323)

Siêu sale Lazada


Ngọc Uyển chân nhân lập tức thi pháp: "Ngũ đấu sở chủ: Đông đấu chủ toán, nam đấu thượng sinh, tây đấu kí danh, bắc đấu lạc tử; Trung đấu đại khôi..."

Thi pháp xong, nàng nhíu mày nói: "Là bị Lăng Biệt Tuyết mua. Người này khí huyết tràn trề, thần thồn trùng thiên, thế nhưng ta có nhìn như thế nào thì cũng chỉ thấy hắn là Trúc Cơ đại viên mãn! Trên mặt đeo mặt nạ của Lan Nhược Tự, không biết sử dụng pháp thuật gì che đậy tu vi".

Thần Đồ chân nhân chớp động ánh mắt nói: "Là hắn! Một tên tán tu, ngay cả việc che đậy huyết khí cũng không biết. Thế nhưng hắn có thể lấy ra Thiên giai linh vật. Đã có thể lấy ra một cái thì khẳng định có cái thứ hai, cái thứ ba..."

Nói tới đây, hai người còn lại đã biết ý của đại ca, bọn họ gật đầu, nói: "Đúng vậy, thịt hắn thôi. Người có đức mới giữ được bảo, của trời cho mà không lấy ắt gặp xui!"

Có được Tiểu Hôi, hành trình tới Trọng Huyền tông lần này coi như thu hoạch không tệ.

Ba ngày sau, lại có giao lưu đạo pháp, Lạc Ly lại tham gia. Lần trước mọi người cần đổi đều đổi xong cả rồi, lần này chỉ đơn thuần là giao lưu đạo pháp.

Mọi người nói ra vấn đề tu luyện của mình, những Nguyên Anh đó giải đáp. Trong đó cũng có một ít Nguyên Anh chân nhân có vấn đề, cũng nói ra, xem xem người đồng hành có ai biết được đáp án hay không.

Không khí trong đại hội rất hòa hợp. Lạc Ly cẩn thận lắng nghe, mặc dù chỉ nghe được câu hỏi thế nhưng trong lòng cũng hiểu rõ những vấn đề sẽ gặp phải khi mình tiến vào cảnh giới Kim Đan.

Ở bên cạnh Lạc Ly là một nữ tu sĩ, cũng là Kim Đan chân nhân, không nhìn ra dấu vết trang điểm, chỉ mặc đồ dùng hằng ngày, khoác áo ngoài vải dày dài tới gối, bên trong mặc áo dài tay, không để lộ da thịt. Khuôn mặt cũng chỉ bôi một lớp phấn nhạt. Ngồi bên cạnh Lạc Ly, mắt cụp mày rĩu, ý thái nhàn tình, nhìn vào sẽ đoán đây là con gái nhà lành. Thế nhưng trong con mắt sáng tuyết ấy lại phong tình vạn chủng, có thể nói là yêu tinh mê hoặc lòng người.

Bên còn lại của Lạc Ly là một đại hán vạm vỡ, lưng hùm vai gấu, nét mặt chính khí, thế nhưng thoạt nhìn thì tính tình rất táo bạo!

Hắn đưa ra một vấn đề, hỏi về phương pháp luyện thần dưỡng linh. Vấn đề này rất hiếm gặp, chỉ có hai Nguyên Anh chân quân cùng một nữ tu ở gần đó có thể trả lời, thế nhưng Nguyên Anh chân quân ra giá rất cao, cuối cùng đại hán chọn cô gái trẻ tuổi.

Được cô gái trẻ tuổi trả lời, đại hán cao hứng không thôi, không khỏi nói: "Thì ra là như thế, thì ra là như thế, thật sự cám ơn đạo hữu!"

Hắn rất cao hứng nên làm ngã chén trà của lão giả ở đằng trước, nước trà hất trúng chân Lạc Ly.

Đại hán vội vàng xin lỗi, đồng thời cũng đi qua bắt chuyện, nói chuyện với lão giả cùng Lạc Ly. Bọn họ nói chuyện với nhau, cô gái trẻ tuổi cũng gia nhập vào.

Lạc Ly nói chuyện phiếm với ba người họ rất vui vẻ, rất thoải mái. Thỉnh thoảng bọn họ sẽ nói ra một ít bí văn trời nam đất bắc, Lạc Ly nghe thấy thích thú nên bốn người kết thành bằng hữu.

Đại hán tên là Ngũ Dạ, lão giả tên là Thân Đồ, nữ tử tên là Ngọc Uyển. Ba người này đều tới Trọng Huyền tông mua pháp bảo.

Trong đó Thân Đồ đã đi qua đó nhiều lần, quen đường quen cái, có thể liên hệ rất nhiều người bán pháp bảo giá rẻ. Ngọc Uyển lập tức nài nỉ Thân Đồ dẫn đường. Ngũ Dạ có chút ý tứ với Ngọc Uyển cũng vội vã đòi đi theo. Lạc Ly ở một bên nhìn, bàn một hồi, cuối cùng bốn người quyết định sau khi xuống phi thuyền sẽ do Thân Đồ dẫn đường, cùng đi mua pháp bảo.

Giao lưu đạo pháp kết thúc, Lạc Ly trở lại nơi ở, đột nhiên Cổ Hủ cùng Điền Phong xuất hiện, nói rằng: "Chúa công, ba người kia có vấn đề!"

Lạc Ly sửng sốt nói: "Vấn đề gì."

Cổ Hủ nói: "Mặc dù cả ba bọn họ nói mới gặp nhau lần đầu, lời nói cũng chẳng có sơ hở, thế nhưng khí tức giữa Ngũ Dạ cùng Ngọc Uyển lại hài hòa với nhau, giống như cùng luyện một pháp môn, thậm chí là pháp thuật hợp kích. Hai người bọn họ tuyệt đối quen biết nhau. Ta ngoài nghi đây là một cạm bẫy!"

Lạc Ly nói: "Không thể nào, ba người này rất hợp tính ta, sẽ không như thế đâu!"

Điền Phong nói: "Tiểu tư, tin hay không thì tùy ngươi, đừng để tới lúc bị người ta âm chết thì hối hận đã muộn!"

Lạc Ly lắc đầu nói: "Ta vẫn chưa tin, thế nhưng ta sẽ thử một lần!"

Khoang hạng nhất mô phỏng cảnh sắc điền viên nên cũng có linh điệp mật phong, Lạc Ly thả Điệp Sát Tham vào đó hóa thành một thải điệp bình thường, âm thầm giám thị cả ba.

Ba người đó sau khi quen biết Lạc Ly thì ai về nhà nấy, không gặp mặt nhau nữa, hơn nữa mỗi lần gặp mặt đều giống như mới quen biết, Linh Điệp Tham không hề phát hiện ra vấn đề.

Cách này không được, Lạc Ly còn có cách khác. Hai ngày sau, hắn mời ba người gặp mặt.

Lạc Ly cố ý chọn tửu lâu lớn nhất trong phi chu, lỡ như ba người này thực sự không có ý tốt thì bọn họ cũng không dám ra tay ở đó.

Đi vào tửu điếm, Thân Đồ nói: "Biệt Tuyết hiền đệ, ngươi phí tiền như thế để làm gì, thật là phí mà!"

Ngũ Dạ nói: "Phải, phải, lần sau mọi người hãy tới chỗ của ta. Ta có mấy bình rượu ngon, thêm chút đồ nhắm thì ngon lành cành đào rồi, rất kinh tế. Dù sao chỉ cần vui vẻ là được!"

Lạc Ly gật đầu nói: "Phải, phải, lần này ta mời, lần sau đi chỗ ngươi!"

Đi tới chỗ của ngươi, các ngươi ba người, ta một người, chết cũng không biết chết như thế nào!

Vào tửu lâu rồi xuống, bốn người vừa ăn vừa nói chuyện. Lạc Ly bắt đầu chọc ghẹo Ngọc Uyển, nói hai ba câu dâm tục, nói đến Ngọc Uyển đỏ mặt như máu, thỉnh thoảng giận dữ!

Ngũ Dạ ở bên cạnh cũng mỉm cười, thỉnh thoảng nâng chén uống rượu. Thế nhưng ánh mắt của hắn lại lộ vẻ phẫn nộ. Ngọc Uyển chính là vợ của hắn, bị Lạc Ly đùa bỡn như thế nên trong lòng giận dữ.

Lạc Ly cố ý đùa bỡn Ngọc Uyển. Hắn biết Ngũ Dạ có cảm giác đặc biệt với Ngọc Uyển cho nên làm như thế để Ngũ Dạ suy nghĩ miên man, như vậy dễ nghe trộm tiếng lòng của hắn.

Cảm thấy tới lúc, Lạc Ly nói: "Đúng rồi, ta có một món quà nhỏ, vốn dĩ vừa vào cửa đã muốn tặng cho các ngươi thế nhưng hồi nãy uống rượu vui vẻ như thế nên quên, lúc này mới nhớ, thật ngại!"

Nói xong, Lạc Ly lấy ra ba viên U Hồn Châu cảnh giới Quỷ Vương, mỗi người một viên.

Nhìn thấy U Hồn Châu, thần sắc của ba người lập tức sáng hẳn, lần lượt tiếp nhận, Thân Đồ nói: "Cám ơn Biệt Tuyết lão đệ!"

"Cám ơn Biệt Tuyết đạo hữu!"

Lạc Ly mỉm cười, cám ơn là tốt rồi. Thu đồ của ta, chỉ cần không phải cám ơn từ tận đáy lòng thì ta lập tức biết ngay suy nghĩ trong lòng các ngươi, thử xem xem các ngươi rốt cuộc là hạng người gì.

Ba người không ai biết ơn Lạc Ly!

Ngọc Uyển xinh đẹp như hoa như ngọc nghĩ thầm: "Một con dê béo tốt, giết hắn chắc hẳn có được không ít thứ tốt. Thế nhưng hình như hắn có chút ý tứ với ta, không biết nếu như ta vứt tên mãng hán lão ngũ, song túc song phi với hắn thì có phải càng được nhiều lợi ích hơn không nhỉ!"

Ngũ Dạ nói thầm: "Nhóc con, dám đùa bỡn lão bà của ta, ta muốn tế luyện hồn phách của ngươi mười năm, trăm năm, để ngươi đau đớn tột độ!"

Mà Thần Đồ thì nghĩ thầm: "Con dê này thật béo tốt. Kẻ này có tiền như thế, không biết lai lịch có lớn hay không, xem ra phải cẩn thận một chút, tìm cơ hội nào đó dò hỏi chi tiết, cẩn thận là trên hết!"

Lạc Ly thở dài một tiếng, ba tên khốn kiếp, không ai là thứ tốt cả!

Thế nhưng Lạc Ly cười càng sáng lạn hơn, nói: "Ba vị đạo hữu, có duyên lắm mới gặp được các ngươi, đây là may mắn tám đời của ta. Uống, uống rượu nào!"

Sau khi uống cạn hứng thì Lạc Ly bắt đầu động tay động chân với bọn họ, thỉnh thoảng nắm lấy tay Ngũ Dạ cùng Thân Đồ không chịu buông, bàn chân bất cẩn chạm trúng bắp đùi của Ngọc Uyển, nhìn vào là biết đang đùa giỡn con gái nhà lành, đón lấy gương mặt lạnh lùng của Ngọc Uyển.

Cuối cùng tiệc rượu cũng kết thúc, Lạc Ly thở dài một tiếng. Trong quá trình này, khi uống cạn hứng, hắn lén lút sử dụng Hải Sâm Huyết Chú Sát, va chạm thân thể, lấy máu không cần vết thương, lén lấy máu tươi của ba người bọn họ.

Quay về nơi ở, Lạc Ly bắt đầu phối dược ngay, lợi dụng Độc Vô Sinh Sát chế tạo độc dược huyết mạch!

Độc dược huyết mạch này được phối dược cho từng người, cho dù là Nguyên Anh chân quân thì cũng có thể độc giết, rất âm hiểm.

Ra tay trước có lời, ra tay sau gặp nạn!

Lạc Ly lặng lẽ chuẩn bị. Trong khoảng thời gian này, ba người mời Lạc Ly hội tụ vài lần, Lạc Ly đều lấy lý do tu luyện không tới được.

Phi chu tiến về phía trước, phi hành hơn hai tháng cuối cùng cũng thông qua mấy hiểm địa, tiến vào Trung Nguyên địa vực, trước mắt sắp sửa tới Thai Châu Đảo ở mép ngoài Trung Nguyên địa vực.

Thai Châu Đảo là đệ nhất đại đảo ở Trung Nguyên địa vực, hầu như mọi phi chu bay tới Trung Nguyên địa vực đều dừng lại ở đây để tiếp nguyên liệu. Nơi này rất phồn hoa nên có một số tu sĩ xuống thuyền đi khắp nơi.

Khi phi hành ở đây, có thể mượn dùng Tiên Tần Cổ Đạo giúp tăng tốc mấy chục lần, mất bảy tám ngày là có thể tới Trọng Huyền tông.

Cũng lúc này, Lạc Ly nhận được lời mời dự tiệc của Thân Đồ chân nhân.

Ngọc Uyển chân nhân cố ý lại đây mời. Dọc đường đi hai người cười cười nói nói, sau đó Lạc Ly tiến vào chỗ ở của Thân Đồ chân nhân.

Sau khi Lạc Ly đi vào, ở bên ngoài có tám đạo phù văn thay đổi, nháy mắt ngăn cách nơi này với khoang thuyền như hai thế giới.

Trên kiếm kiều trong phi chu, Thạch Nhạc chân nhân nói với Ngọc Tán Nhân: "Sư phụ, tán tu Biệt Tuyết đã tiến vào nơi ở của tam đại chân nhân Bát Thần Quán, hình như bọn họ đã kích hoạt kết giới, muốn giết người đoạt hàng!"

Ngọc Tán Nhân nói: "Là hắn tự mình đi vào?"

Thạch Nhạc chân nhân nói: "Phải!"

Ngọc Tán Nhân nói: "Vậy thì được rồi, như vậy là tự hắn muốn chết, không liên quan tới chúng ta. Người mang trọng bảo thế nhưng lại không biết cẩn thận, sống không thọ!"

Thạch Nhạc chân nhân nói: "Đệ tử hiểu, chỉ tiếc cho Biệt Tuyết!"

Ngọc Tán Nhân chau mày, sau đó mỉm cười, nói: "Không có gì phải tiếc cả, hắn cũng không phải thứ tốt lành gì, ngươi xem xem!"

Nói xong, Ngọc Tán Nhân chỉ tay. Chỉ thấy sau khi Lạc Ly tiến vào nơi ở của đối phương thì có một Lạc Ly khác xuất hiện ở phòng của mình, đi lại khắp nơi, đây là tạo chứng cứ giả!

Lạc Ly đi vào bên trong, trên bàn chuẩn bị rượu cùng món nhắm, đơn giản đòi mạng, đối phương căn bản không muốn mới tiệc mà chỉ bày đó cho có lệ.

Nhìn thấy Lạc Ly đã tới, pháp trận ở bên ngoài được kích hoạt, ngăn cản Diệu Nhân Hóa tông giám thị. Thân Đồ, Ngũ Dạ bắt đầu cười rộ lên!

Nụ cười này là nhe răng cười trắng trợn. Dê béo cuối cùng cũng vào túi, có thể kiếm một vố lớn rồi!

Bọn họ cười, Lạc Ly cũng cười. Hắn bắt đầu phóng độc dược huyết mạch ra, mỗi người một cái. Gặp lại nhé, bằng hữu của ta. Mặc dù các ngươi tới gài bẫy ta thế nhưng ta vẫn cảm thấy rất vui vẻ khi quen biết các ngươi!

Độc dược huyết mạch vừa thả ra ngoài, cả người ba người run lên. Thân Đồ ho khan rất dữ, còn Ngũ Dạ thì rùng mình ba cái. Duy chỉ có Ngọc Uyển vẫn không nhúc nhích, giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

Sau đó Thân Đồ, Ngũ Dạ khôi phục lại bình thường, không có chuyện gì xảy ra. Lạc Ly lập tức trợn mắt.

Ngũ Dạ sực nhớ ra chuyện gì đó, nhìn Lạc Ly, mắng: "Khốn kiếp, chúng ta bị lừa rồi, đây là độc dược huyết mạch, Độc Vô Sinh Sát! Ngươi là đệ tử Hỗn Nguyên tông!"

Thân Đồ sửng sốt, nói: "Độc dược huyết mạch! Là độc dược huyết mạch lần trước phá hủy phân đà của Thần Uy ở Xương châu. Ngươi nghĩ rằng bọn ta là bọn ngu, bị ngươi giết nhiều người như vậy rồi mà chúng ta không có đề phòng hay sao!

Nói cho ngươi biết, sau khi gặp chuyện không may thì đã có tiền bối thôi diễn, phát hiện bọn họ đều chết bởi độc dược huyết mạch cho nên bây giờ tất cả chúng ta đã uống đan dược loạn huyết!"

Lạc Ly trợn mắt, lần trước sau khi mình đại sát bốn phương thì đối phương đã có chuẩn bị. Hắn không khỏi nói: "Hóa ra các ngươi là dư nghiệt Thần Uy tông!"

Ngũ Dạ nói: "Phi, ngươi mới là đám chó Thần Uy tông. Lão tử chính là đệ tử Bát Thần Quán!"

Lạc Ly càng sửng sốt, đệ tử Bát Thần Quán sao lại nói những lời vừa rồi!

Nháy mắt, Lạc Ly nhớ ra, Bát Thần Quán được coi là dư mạch của Quan Thần tông. Năm xưa Quan Thần tông là một trong những thượng môn, bị Hỗn Nguyên tông đánh tan nát, phá hủy sơn môn, thần công trấn thái Quan Thần Chân Ngã Nhất Tâm Nhất Niệm Quyết cũng biến thành Sùng Thánh Tâm Quyết!

Như lời nói vừa rồi của Thân Đồ, Bát Thần Quán cùng Thần Uy tông đã kết minh, muốn cùng nhau đối phó Hỗn Nguyên tông.

Đúng lúc này, Ngũ Dạ như nhớ ra điều gì, hô lên: "Không hay, ăn đan dược loạn huyết sẽ khiến sắc mặt nữ tu xanh mét ba tháng trời, hình như sư muội ngại ảnh hưởng tới dung mạo nên không có ăn!"

Ba người quay đầu nhìn lại, Ngọc Uyển chân nhân ngồi ở đó không hề nhúc nhích, đã độc phát tử vong!

Ngũ Dạ kêu thảm một tiếng, hô: "Ngọc Uyển sư muội, sư muội!"

Hắn bước lên, ôm lấy Ngọc Uyển chân nhân, sử dụng đủ loại pháp thuật cứu trị. Mãi tới khi Ngọc Uyển chân nhân trúng độc không đứng dậy được thì hắn mới biết được địa vị của Ngọc Uyển trong lòng hắn. Vì nàng, hắn có thể đi chết. Lúc này hắn hoàn toàn quên đại địch Lạc Ly ở ngay bên cạnh mình.

Thân Đồ quát: "Ngũ Dạ, ngươi đên rồi, giết Biệt Tuyết trước đã!"

Ngũ Dạ chân nhân vẫn còn khóc kêu: "Đừng chết mà, đừng chết mà..."

Tiếng "đừng" đầu tiên vừa vang lên thì Lạc Ly đã ra tay, dùng sức nuốt một cái, Hồng Hoang Thôn Thiên Sát!

Không gian giữa hai người rất nhỏ hẹp, thi triển pháp thuật cỡ lớn, tức thời trời rung đất nứt. Thế nhưng bọn họ đứng cách nhau quá gần, căn bản không cho đối phương thời gian thi triển pháp thuật cỡ lớn, chỉ cần thi triển pháp thuật cỡ lớn thì là tự tìm đường chết. Hiện tại phải xem ai ra tay nhanh hơn, pháp thuật của ai độc ác hơn!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2323)