← Ch.1711 | Ch.1713 → |
Mọi người cùng nhau trở về Hỗn Nguyên tông, may mắn thiên địa hạo kiếp lần này có được không ít động tiên, trong đó có động thiên thích hợp cho Phản Hư Chân nhất tu luyện, lần này tìm được phải hơn trăm, không như Lạc Ly khi ấy, không có nơi tu luyện.
Toàn bộ Phản Hư này bắt đầu tu luyện, bọn họ khác nhau với kiểu tấn thăng tự nhiên như Lạc Ly, cần phải ra sức củng cố cảnh giới.
Mọi người tu luyện, nhưng mà đệ tử dưới Phản Hư trong Hỗn Nguyên tông vẫn còn đang ở nơi đó tìm bảo vật. Xây thành thiên địa.
Việc này, Lạc Ly sẽ không ra tay, có đệ tử bình thường là được.
Đến lúc này địa vực Sở Nam bắt đầu phát triển, tiến vào giai đoạn phát triển cực nhanh, rất nhiều phàm nhân được Hỗn Nguyên tông cứu ra, bọn họ bắt đầu con đường chinh phục, tiến tới khắp nơi.
Dưới sự bảo vệ của những người tu tiên, bọn họ đi tới những vùng chưa được khai phát ở đại lục.
Đến lúc này bọn họ chính là chủ nhân đại lục này, phi kinh trảm cức, khai tích ruộng đất. Xây thành thôn trấn. Thành lập quốc gia.
Một thế hệ mới sinh ra, trong đó phàm nhân có linh căn, đi lên con đường tu tiên, trở thành tân huyết bổ sung cho tông môn.
Lạc Ly chạy đến nơi đó. Hắn vô cùng hi vọng gặp được Cổ ma Cổ thần ở đây. Diệt sát một Cổ ma Cổ thần này, là có thể bồi dưỡng ra nhiều Phản Hư chân nhất như vậy, thực sự là phương pháp chấn hưng tông môn. Đáng tiếc, không biết vì sao, hắn rốt cuộc không tìm được Cổ ma Cổ thần nào.
Cuối cùng tìm không thấy Cổ ma Cổ thần này, Lạc Ly thở ra một hơi dài, bắt đầu tu luyện thôi!
Trong đình viện của Thiên Khuynh Phong sư phụ kia, dưới gốc bồ đề, Lạc Ly chọn nơi không quá xa sư phụ, thảo nguyên năm ấy Tịch Chiếu tổ sư đã ở.
Thảo nguyên kia đã hóa thành đất hoang, toàn bộ cỏ xanh đều biến mất, Lạc Ly quyết định ở đây, coi như nơi tu luyện của mình.
Lấy ra tứ bảo tu luyện của mình, Thanh Linh đài, Đạo Pháp tịch, Quan Nguyệt kính, Linh Dẫn phiên, chậm rãi thả ra, Lạc Ly bắt đầu tu luyện ở đây.
Nhất thời tứ bảo phát uy, hoá thành kì dị thiên địa, Lạc Ly khổ tu ở đây!
Trải qua một lần nghiệm chứng này, kinh nghiệm có được ở Hắc Ám Mộng Huyễn thế giới, đều là thực, trong đó đổi lấy Quy Nguyên, kinh nghiệm hợp đạo cảnh giới đều chân thật đáng tin cậy, Lạc Ly có thể yên tâm tu luyện.
Nhưng mà đây chỉ là kinh nghiệm, lại không phải là phương pháp tu luyện cụ thể của Hỗn Nguyên tông.
Cảnh giới hiện tại của Lạc Ly, phương pháp tu luyện của Hỗn Nguyên tông lúc trước, Tử Ngân Hà và Nhất Nguyên Mộng dung hợp, sinh ra Hỗn Nguyên khí, đã không còn phù hợp với Lạc Ly nữa. Bởi vì Lạc Ly không tu luyện Tử Ngân Hà đã tiến vào cảnh giới Phản Hư.
Có thể nói, phương pháp tu luyện năm ấy Vương Dương Minh tổ sư để lại đã không có tác dụng với hắn, con đường tu luyện Hỗn Nguyên tông Lạc Ly đã đi đến tận cùng, phải mở ra con đường mới cho mình.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, bắt đầu đau khổ tu luyện, bước đầu tiên, do chính mình!
Hắn bắt đầu sử dụng quan nguyệt kính, xem lại tất cả quá khứ của mình, hiểu biết mình một lần nữa, nắm giữ bản thân!
Cả đời mình, từ Luyện Khí đến Phản Hư, toàn bộ tất cả, một lần nữa hồi ức, lấy làm cơ sở, tìm kiếm con đường phía trước.
Chớp mắt đã qua một tháng, Lạc Ly gật đầu, toàn bộ quá khứ của mình đều rõ ràng minh bạch, phương hướng đã rõ.
Trải qua khổ tu, Lạc Ly phát hiện mình không sai, vốn còn tưởng phát hiện sai lầm, một viên Niết bàn chi tâm, sửa chữa sai lầm, nhưng mà tu luyện hoàn tất, Lạc Ly xác định chính mình tu luyện như vậy không hề sai lầm!
Đến lúc này không còn hối hận nữa!
Lạc Ly tĩnh quyết tâm thần, bắt đầu bước thứ hai của mình, tìm con đường phía trước!
Con đường phía trước, gian nan hiểm trở, đến lúc này thế giới biến hóa, Phản Hư không còn là cảnh giới cao nhất, phải tấn thăng Quy Nguyên.
Nhưng mà Quy Nguyên, hóa sinh trong vũ trụ, rất khó!
Con đường phía trước căn bản chính là từng đợt sương mù, không cách nào tiến lên.
Bất quá, Lạc Ly không lo, bởi vì hắn có vật chỉ dẫn, Sơn chi thạch của hắn Bất quá, Lạc Ly không lo, bởi vì hắn có
Hắn duỗi tay ra, lấy ra một quyển kinh thư, chính là Chân Tiên quyết – thập đại thánh điển trong thiên hạ!
Thập đại thánh điển đều có cân cước, đều có phái tông tộc nguồn gốc, chỏ có Chân Tiên quyết kia, chỉ có tên, lại không có truyền thuyết.
Sách này từ xưa tới nay vẫn là một trong thập đại thánh điển trong thiên hạ nhưng lại không có truyền thuyết, ai có được nó, chiếm được lợi gì từ đó, thánh điển này lặng lẽ không chút dấu tích gì.
Nhưng mà thánh điển này vẫn được xếp vào hàng thiên hạ thập đại thánh điển, Bất Ngôn tông vô số lần chỉnh lại điển tịch đều không xóa bỏ nó đi, có thể thấy nó vẫn có chỗ lợi hại của mình.
Lạc Ly có một cảm giác, con đường phía trước của mình, sẽ tìm được trong thánh điển này.
Hắn bắt đầu lật xem, Chân tiên quyết này, chậm rãi mở ra.
Chân tiên quyết mở ra, bên trong chính là các loại tiên văn kì dị, Lạc Ly bắt đầu sử dụng chân ngôn thuật của Đạo Đức tông, tiến hành biện thức!
"Đạo khả đạo, phi thường đạo; Danh khả danh, phi thường danh.
Vô danh, thiên địa chi thủy; Hữu danh, vạn vật chi mẫu.
Cố thường vô, dục dĩ quan kì diệu; Thường hữu, dục dĩ quan kì kiếu.
Thử lưỡng giả, đồng xuất nhi dị danh, đồng vị chi huyền. Huyền chi hựu huyền, chúng diệu chi môn.
Trong Chân Tiên quyết này, ký lục đều là một số áo lý huyền thuyết, cho dù Lạc Ly thấy như sương mù, không tìm thấy chút thiên lý ẩn chứa trong đó nhưng mà Lạc Ly có một cảm giác, trong Chân Tiên quyết này, nhất định có phương hướng tiến lên cho mình.
Đây là một cảm giác rất huyền diệu, Lạc Ly trầm mê trong đó, không biết đông hạ, không biết nhật nguyệt, chỉ khổ tâm nghiên cứu.
Có lúc hắn lấy ra Tạo Thiên sách, bắt đầu quan sát, người sở hữu sách này siêu việt hơn nhân tộc nhiều, thậm chí vượt quá tiên nhân, đã đạt tới cảnh giới đáng sợ, lấy thiên địa vũ trụ làm lò.
Đây chính là siêu cấp cường giả, đây chính là ngọn đèn dẫn đường!
Có lúc, Lạc Ly hồi tưởng lại tất cả trong Hắc Ám Mộng Huyễn thế giới kia để truy tìm phương hướng.
Ở trong ảo cảnh này, Lạc Ly biết tương lai tu luyện của mình sẽ gặp được cái gì, có những trắc trở nào!
Có lúc, Lạc Ly hồi tưởng lại trận chiến của mình với Vô Sinh lão tổ, phương pháp tiên nhân đó, pháp thuật đáng sợ đó!
Mượn phương pháp tiên nhân đó, xác định con đường tương lai của mình.
Có lúc, hắn nhớ lại thiên địa đại kiếp nạn đó, thế giới trở nên tang thương, vũ trụ lãnh khốc vô tình!
Thông qua sự lí giải với thiên địa, biến hóa với thế giới, khiến mình càng thêm rõ ràng!
Dần dần, dần dần, trước mắt Lạc Ly như vô cùng rõ ràng, hắn thấy được con đường của mình sau này!
Mình tấn thăng đến cảnh giới Quy Nguyên, trong tay sẽ có sức mạnh, nắm giữ đạo, có vũ trụ thuộc về chính mình.
Đạo này không phải là phi thăng chi đạo mà là tấn thăng quy nguyên chi đạo, tấn thăng quy nguyên rồi, đại viên mãn cảnh giới, mới là phi thăng chi đạo!
← Ch. 1711 | Ch. 1713 → |