← Ch.1797 | Ch.1799 → |
Còn những việc khác cứ giao cho ta xử lý, ta sẽ có cách luyện hóa chúng thành tinh hoa của thế giới Thứ nguyên.
Ta luyện chế ra thứ tiến hóa thứ nguyên thế giới, có thể cường hóa những người trong Thứ nguyên động thiên, nhưng ý nghĩa thức sự lại không phải như thế.
Nếu đối phương sử dụng những tiến hoa tinh hoa này cường hóa Thứ nguyên động thiên của chính mình, gặp ngài, trở thành địch thủ của ngày, ngài có thể kích hoạt những cạm bẫy ta để lại cho ngài, lợi dụng những đặc tính đến từ một đại thế giới của những tinh hoa này, hình thành thì không đồng đạo, từ đó Thứ nguyên động thiên của đối phương và thái sơ động thiên của ngài sẽ ở cùng một chỗ.
Đến lúc này, Thái sơ động thiên của chúng ta có thể thâu tóm được Thứ nguyên động thiên của đối phương. Mà nếu đối phương là địch thủ của ngài, việc mất đi Thứ nguyên động thiên, ít nhất sẽ phế đi một nửa tu vi của hắn.
Sắp tới đã là đại hội tông môn rồi, muốn quật khởi Hỗn Nguyên Tông, ta nghĩ địch thủ của ngài sẽ rất nhiêu, nhất định là rất nhiều."
Phàm là Phản Hư cảnh đều có Thứ nguyên động thiên của riêng mình, một chiêu này vô cùng âm hiểm, Lạc Ly thầm nghĩ, gật đầu nói: "Được, ngươi làm đi."
"Đúng rồi, Thái Sơ phường có thể khai nghiệp sao?"
"Chủ nhân, ngài yên tâm, Thái Sơ phường đã chuẩn bị xong rồi, hoàn toàn có thể khai nghiệp."
"Thái Sơ phường tiếp tục tấn thăng, cần nhiều thời gian một chút."
"Chủ nhân, Thái Sơ phường tấn thăng lên tới cấp bảy, toàn bộ tài liệu ta đều đã thấu toàn, giờ chỉ còn chờ thới gian tấn thăng nữa thôi, Thái Sơ phường thị vừa mới tấn thăng cảnh giới, cần ít nhất là năm năm để củng cố thì mới có thể tiếp tục tăng cảnh giới nữa."
"Trước kia ngươi nói, nếu như Thái Sơ phường thị có thể tấn thăng lên cảnh giới Khư, ta thăng lên tiên giới, khi đó bán Thái Sơ phường thị này, Chấn Đán những người của thương hội, Hỗn Nguyên tông hội sẽ có lợi, hơn nữa Chấn Đán thương hội sẽ lấy được nguồn tinh hải nguyên bản của thế giới, giúp ta luyện chế bảo vật thế giới.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
Lạc Ly nhẹ nhàng hỏi một câu, Thái Sơ số 10 lập tức hồi đáp:
"Chủ nhân, theo như ta biết, Thái Sơ phường thị này của chúng ta, thoạt nhìn thì chính là thương hội giao dịch, nhưng ý nghĩa thực tế của nó chính là một hạt giống."
Lạc Ly sửng sốt hỏi: "Hạt giống?"
Thái Sơ số 10 đáp: "Đúng vậy thưa chủ nhân, là hạt giống!"
Mùa xuân trồng một hạt, mùa thu thu cả đấu.
Phải biết ở thời đại viễn cổ thì đây chính là một phương pháp tu luyện sáng tạo siêu cấp, chủ nhân, trong qua trình Thái Sơ phường thị của ngài trưởng thành, vô số cường giả tới đây giao dịch, vô số hàng hóa được lưu thông ở đây.
Bất luận là những cường giả đó, hay là những vật hóa ấy đều có thể nói là từng là tinh hoa của đại thế giới, đặc biệt tiên nguyên hóa tệ, chính là vận khí của thế giới.
Thái Sơ phường thị giống như một hạt giống, những tinh hoa được lưu chuyển trong Thái Sơ phường thị giống như nước, ở một tốc độ nào đó, chúng sẽ dưỡng dục, giúp cho Thái Sơ phường thị thêm trưởng thành, lớn mạnh.
Thái Sơ phường thị hấp thu vô số tinh hoa của đại thế giới, dần dần trưởng thành, cuối cùng trưởng thành đến cảnh giới Khư, lúc đó sẽ hoàn toàn thành thục, và sẽ nhận được một kết quả, đó là chỗ Thái Sơ phường thị này đến, toàn bộ tinh hải bổn nguyên, tập trung mà thành thế giới chi bảo!
Những bảo vật này dù là đặt vào tiên giới hay là ma giới cũng đều vô cùng quý giá, có giá trị liên thành."
Lạc Ly gật gật đầu nói: "Ta đã hiểu rồi, ta đã hiểu rồi, nguyên lý này cũng giống như Tạo thiên sách, coi vũ trụ là một cái lò luyện khổng lồ, coi chúng sinh là nguyên liệu, đại khí phách!"
Thái Sơ số 10 tiếp tục nói: "Đúng vậy thưa chủ nhân, chỉ có điều chủ nhân sáng tạo ra pháp môn năm ấy, qua thời gian dài như vậy, hoặc là họ đã tiêu tan, hoặc là đã rời khỏi vũ trụ.
Thế giới bảo vật đối với họ đã không còn ý nghĩa, không đáng để để ý, cho nên pháp môn còn, những người được lợi sẽ trở thành chủ nhân của thương hội.
Có bảo vật này, khi đến tiên giới thì cũng có thể coi như có chỗ để dựa vào, đến đây có thể tiên lộ hành thông!"
Lạc Ly gật đầu nói: "Được, bắt đầu từ sau này sẽ lấy Thái SƠ Phương là chủ, nhanh chóng nâng cấp lên cảnh giới Khư!
Không biết vì sao ta có một cảm giác, giống như ở một thế giới xa xôi có người nào đó đang gọi ta."
Thái Sơ số 10 nói: "Đúng vậy. Thuộc hạ hiểu rõ. Thực ra chủ nhân, ký ức này là khi ta tấn thăng lên cảnh giởi Tràng mới chậm rãi phát sinh.
Hơn nữa cũng không phải toàn bộ pháp linh giao dịch thương hội đều có kí ức này. Bởi vì lúc đó ngài nắm trong tay ngũ hành thiên địa chân ý, chỉ khi thiên địa chân ý lực thấm vào ta mới có thể thức tỉnh được ký ức này."
Lạc Ly nói: "Bảo vật thế giới, không biết sẽ ra cái dạng gì?"
Không biết rút cuộc tiên giới có cảnh sắc như thế nào?"
Lúc này tất cả những tinh hoa thế giới tồn tại trong di tích Già Diệp đều đã được thu lại, di tích hóa thành hư vô, Lạc Ly nhìn về phía Tuyết Mi nói:
"Chỗ này đã không còn ý nghĩa gì nữa, chúng ta đi thôi!"
Tuyết Mi cười nói: "Lạc Ly ca, muội đã tìm được huynh, từ nay về sau, huynh đi đâu muội sẽ đi đến đó."
Hai người rời khỏi nơi này, bởi vì di tích ở đây đã biến mất, khắp đại lục không ngừng vâng lên những tiếng nổ đùng đùng, làm người ta có cảm giác thế giới sắp sụp đổ.
Hai người nhanh chóng đi đến bờ biển, Lạc Ly sửng sốt khi thấy cự đầu kình còn đang ở bên bờ biển đợi Lạc Ly.
Nhìn thấy Lạc Ly nó liền nói: "Mặc dù ở đây rất nguy hiểm, nhưng mà ngươi trả ta lộ phí không tồi nên bổn toạ cũng không phải loại phế vật không biết đạo lý, đi, lên đây ta đưa các ngươi rời khỏi đây."
Lạc Ly thật lòng đối với nó nên bây giờ cự đầu kình này cũng lấy chân tình đáp lại Lạc Ly, liều chết chờ ở đây.
Lạc Ly ôm quyền nói: "Đa tạ!"
Hắn dẫn Tuyết Mi đi lên Cự đầu kinh, Cự đầu kình lập tức rời khỏi chỗ này, vượt khỏi vùng biển nguy hiểm này, trở về tây vực.
Rời khỏi vùng biển này, bước ra Trung thiên chủ thế giới, Lạc Ly khẽ thở dài một hơi, trong lòng thấy thoải mái hơn.
Có điều, khi hắn nhìn về phía xa xa, lại luôn có một cảm giác như có ai đó đang gọi mình mà không biết người đó là ai.
Nhưng mà nghe kỹ một chút, tiềng gọi đó lại giống như hoàn toàn biến mất, không một chút cảm giác gì hết.
Lạc Ly cáo biệt Cự đầu kình, quay trở về Hỗn Nguyên Tông.
Hắn định luyện để tấn thăng lên cảnh giới Quy Nguyên.
Lạc Ly dẫn Tuyết Mi một đường vô sự, nhanh chóng trở về đại lục Nam Hải Tuyên Châu. Khi đại lục Tuyên Châu ở ngay trước mắt, Lạc Ly quay sang nói với Tuyết Mi:
"Tuyết Mi, từ nay về sau nơi đó chính là nhà muội!"
Tuyết Mi cười nói: "Huynh đi tới đâu muội sẽ đi tới đó."
← Ch. 1797 | Ch. 1799 → |