← Ch.1813 | Ch.1815 → |
Ngược lại Bất Tử tông, Không Ma tông là hai tông môn cừu gia cũ của Hỗn Nguyên tông, biết sự lợi hại của Lạc Ly, nên cũng không cầm đầu, chỉ là hùa theo, cũng không có hô to gọi nhỏ.
Năm ấy, Khiên Cơ tông bày ra cạm bẫy đưa Lạc Ly tới thế giới Tà liên chủng, tới nay, Lạc Ly vẫn luôn tìm cơ hội để trả thù. Đối phương cũng biết, Lạc Ly chính là tử cừu, cẩn thận giới bị, vẫn không có cho Lạc Ly cơ hội.
Sau đến một tận chiến Thái Uyên Kiếm phái, Lạc Ly đánh chết Bắc Nguỵ Chân nhất của Khiên Cơ tông, cừu hận càng thêm lớn.
Lạc Ly nhìn bốn phía, trong lúc đuổi theo tên Nguyên Anh Chân quân kia, bất tri bất giác, chỗ này cách Quan Tây Đạo Châu địa vực Khiên Cơ tông đã không xa, Lạc Ly cười, vừa lúc chính mình cần tìm tông môn tiếp theo lập uy, Khiên Cơ tông, chính là ngươi rồi!
Lạc Ly lập tức hướng về nơi đó mà bay đến, chưa đến vạn dặm đã đến Liên Hà sơn.
Chỗ này rất gần với Khiên Cơ tông, có vô số tu sĩ, những phi xa, phi thuyền, cự cung, phi khuyết đầy trời.
Phía trên mặt đất, lại có càng nhiều phàm nhân, cưỡi ngựa, giá ngự mãnh thú, thúc đẩy cơ quan mộc ngưu lưu mã, hai chân đi đường, mọi người đều có một mục tiên đó là tiến về Khiên Cơ tông.
Liên Hà sơn mạch liên miên uốn lượn, ước chừng vạn dặm, quán xuyên cả đại lục Đạo Châu, trong đó đỉnh cao nhất ở trung tâm đại lục, thẳng tắp trùng thiên, ở phía trên đỉnh, mây tía vô tận tập trung nơi đó, quanh năm không tiêu tan, cho nên núi này tên là Liên Hà sơn.
Có người nói những đám mây này là do các tu sĩ Khiên Cơ tông dẫn đến để mà tu luyện, có người còn nói đây chính là cấm chế của Khiên Cơ tông, hộ sơn ám kì, lại có người nói đây là thiên địa dị tượng, Khiên Cơ tông chọn nơi đây để mở sơn môn chính là bầu trời nơi đây trần ngập mây tía.
Bên sườn Liên hà sơn có một cái hồ lớn, hồ này ở bên sườn núi, cao hơn mặt đất cả nghìn trượng, rộng chừng mấy trăm dặm, vây quanh đỉnh núi cao nhất của Liên hà sơn, khiến Liên Hà sơn giống như một thành thị, mà hồ nước này giống như hộ thành hà.
Nhìn từ phía xa, bên trong sơn mạch uốn lượn, dâng lên một thiên hồ, mà trung tâm hồ nước, lạo là một núi cao, hồ này đầy một sắc xanh, sóng xanh lớp lớp, cảnh sắc ưu mĩ, phía trên mặt hồ, vân khí bốc lên, cùng hào quang vô tận trên Liên Hà sơn, đối ứng giao dung, thật sự là mĩ lệ.
Mặt hồ này ước chừng rộng trăm dặm, phía trên mặt hồ có vô số phi kiều, hai bên phi kiều trên mặt hồ, quá ngàn tòa kim bích lâu đài, một bên hai tòa, đối xứng lẫn nhau, kéo dài sắp xếp ra. Ở hơn nữa trong hồ phi kiều lâu các, lại tương ứng sinh huy. Giữa lâu đài điện vũ mây tím xoay quanh, kim quang chói mắt, hoa lá tươi sáng.
Nhìn thấy cảnh sắc như thế, Lạc Ly lắc đầu thở dài. Cảnh đẹp như vậy, ngay cả thiên địa hạo kiếp năm ấy cũng không khiến nơi đây chịu bao nhiêu tổn thất, ấy vậy mà bây giờ lại sắp bị huỷ diệt.
Nghĩ đến đây, trên người Lạc Ly bắt đầu phóng ra khí tức, khí hỏa diễm cường đại đáng sợ, khí trùng cửu tiêu.
Trong khí tức này ẩn chứa lực hủy diệt vô tận, phát tán ra bốn phương tám hướng, tuyên cáo phá diệt ngay ở trước mắt.
Cảm nhận được khí tức đáng sợ này của Lạc Ly, vượt xa cảnh giới Phản Hư, sắp tạo thanh huỷ thiên diệt địa, trên trời nhất thời mây đen dày đặc, sấm chớp ầm ầm, thiên kiếp xuất hiện.
Lạc Ly duỗi tay ra, liệt hỏa đằng không, Thái thượng quy nhất hỗn nguyên thủ, giết gà dùng dao mổ trâu thử một chút, mây đen thiên kiếp kia vừa tập trung, bị một kích này của Lạc Ly, thế mà đánh tan.
Thiên kiếp vẫn chưa hình thành liền bị tiêu tán, nhưng nhất thời mưa lớn điên cuồng ập xuống.
Lạc Ly cũng không phải đột nhiên ra tay, mà là để thời gian cho các tu sĩ khác có thể rời khỏi, những tu sĩ xung quanh nhìn thấy Lạc Ly khí thế như thế, đây là điềm xấu lớn bằng trời.
Thần tiên đánh nhau, liên luỵ phàm nhân, bọn họ lập tức chuyển hướng, quay đầu bỏ chạy, càng xa càng tốt.
Mà trong Khiên Cơ tông cũng chung một cảnh, các phường thị lập tức thu dọn, sơn môn đóng chặt, vô số những đám mây bay lên, tách rời những đám mây đen kia, vây quanh bảo vệ Liên Hà sơn, đây là Khiên Cơ tông khởi động hộ sơn đại trận, phòng ngự sâm nghiêm!
Một thanh âm già nua vang lên: "Phi ti năng dẫn sinh tử biến, tiêm ảnh khả giảo sơn hà diệt, thập chỉ lạp hạ tinh hòa nguyệt, nhất tuyến khiên ki thiên ngoại thiên!
Ta là Bố Y của Khiên Cơ tông, người đến đây có phải đạo hữu Lạc Ly của Hỗn Nguyên tông? Không biết vì sao lại đến Khiên Cơ tông chúng ta?"
Lạc Ly mỉm cười nói: "Ba ngày trước, bổn toạ đến Lạn Đà tự một chuyến, Lạn Đà tự tự nguyện bế quan ba ngàn năm!
Không biết vì sao, người trong thiên hạ hiểu lầm, cùng thảo, mà quý tông lại chình là một trong những đại biểu, ngôn từ sắc bén, khí thế bức người, cho nên ta mới đến đây, muốn hỏi quý tông có ý gì?
Mặt khác, ta đến đây gặp Bố Y đạo hữu cũng là còn có một món nợ muốn đòi."
Bố y Chân nhất thời sửng sốt nói: "Món nợ gì?"
Lạc Ly nói: "Năm ấy, ta bất quá chỉ là Kim Đan Chân nhân, chúng ta bị Khiên Cơ tông các ngươi âm thầm bán cho Tà liên chủng, chúng ta hơn hai nghìn đạo hữu, cuối cùng chỉ còn có mười người có thể quay về.
Bố Y đạo hữu, ngươi hiện tại sống thêm năm nào chính là lấy sinh mạng của các đạo hữu chúng ta đổi lấy năm đó.
Món nợ này đã đến lúc cần phải thanh toán. Hơn hai nhìn đạo hữu chết thảm trong thế giới Tà liên chủng, nhưng vẫn luôn luôn nhìn theo ngươi ta!"
Lời này vừa nói ra, nhất thời đối phương không lời nào để nói.
Ngay tại lúc này, phía sau Lạc Ly có người quát lớn: "Tiểu tử lạc Ly, ta thật hối hận vì năm đó không giết người, để bây giờ ngươi có thể càn rỡ, chết đi!"
Chỉ thấy một tiểu tử lùn xuất hiện, chính là Phụ Bình Sinh năm ấy, bao nhiêu năm không gặp, hắn cũng tấn thăng lên Phản Hư.
Ở trong tay hắn, bộc phát ức vạn đạo hào quang màu trắng, tùy sinh tùy diệt, làm cho người ta hoa cả mắt, hào quang này tập trung dựng lên, chính là hướng Lạc Ly mà tới!
Chiêu này chính là tuyệt học của Khiên Cơ tông, Khiên tinh quang sát na phân hào!
Tu luyện pháp này, chính là dựa vào bí pháp của Khiên Cơ tông, dẫn lực tinh thần, tập trung vào trong người, vận chuyển thời gian thiên đạo, trong sát na đánh ra một đòn lôi đình.
Một cái búng ngón tay sáu mươi sát na, một sát na chín trăm sinh diệt.
Pháp này có thể ở trong một sát na, ra chín trăm Thứ sinh sát phá diệt khiên cơ tinh quang.
Ngàn vạn ánh hào quang đó trong nháy mắt đánh về hướng Lạc Ly.
Đồng thời, trước mắt Lạc Ly bỗng xuất hiện một tu sĩ, hắn duỗi tay ra, trong tay dâng lên vạn ngàn hư huyễn, nhìn như hắc động đánh về phía Lạc Ly.
Một đòn này được gọi là Dẫn hậu thổ động tuyệt huyền minh.
Chính là địa lực từ vô tận của Khiên Cơ tông, dựa vào lực địa từ nơi đây, tập trung tu luyện, hoá sinh Huyền minh lực, cuối cùng sinh thành hắc động, hấp dẫn vạn vật trong thiên địa thu vào trong hắc động này, đưa vào hư không của vũ trụ.
← Ch. 1813 | Ch. 1815 → |