← Ch.2167 | Ch.2169 → |
Lạc Ly tỉnh lại, hỏi: "Sao lại thế này?"
Cửu Sinh Tử lại phẩm vị, cuối cùng nói: "Nói không thành lời, có thể là ảo giác! Là chúng ta suy nghĩ nhiều rồi!"
Thiên Cương Phi cười nói: "Ha ha, hi vọng là do chúng ta suy nghĩ nhiều!"
"Dù sao cũng là có chuyện, vì vậy Thái Sơ phi thành, cũng không phải chúng ta có chuyện!"
Bọn họ liền cười!
Ba ngày mau chóng qua đi, lúc này đại triều tịch Mộc Dương hà kia dần bình tĩnh lại, không còn cuồng bạo đáng sợ nữa.
Thiên Cương Phi lập tức đứng dậy nói: "Được rồi, đến lúc thu hoạch rồi!"
Gã chính là người đầu tiên muốn chạy về phía đại triều Mộc Dương, Lạc Ly nhịn không được nói: "Thiên huynh, triều thủy này vẫn rất hung mãnh!"
Thiên Cương Phi nói: "Cầu phú quý trong nguy hiểm, chính trong bảy ngày đại triều này vừa bạo phát mới có thể tìm được di vật thượng cổ của Thủy linh thế giới".
"Trong những di vật thượng cổ đó sẽ ghi chép kinh nghiệm tu luyện của cường giả của Thủy linh thế giới, ghi chép thần uy thủy hệ cường đại nhất, những thứ đó mới là phú quý mà bọn ta cần!"
Nói xong, gã liền rời khỏi Thái Sơ thành, Cửu Sinh Tử thở dài một hơi rồi cũng rời khỏi.
Đám đông Tiên nhân bắt đầu xuất động, tiến đến triều tịch tìm cơ duyên phú quý của mình.
Những Tiên nhân bình thường tìm linh tài linh bảo khiến mình phát tài, Tiên nhân cường đại thì tìm cơ duyên trong truyền thuyết khiến mình cường đại!
Nhìn thấy họ hành động, không ít Tiên nhân lập tức đi theo, nhưng có Tiên nhân vừa mới tiến vào đại triều liền kêu gào cứu mạng, không lâu sau liền biến mất!
Cường giả, thu thập kho báu, cường giả, chết trong đại triều tịch!
Nhìn thấy mọi người xuất phát, Tiểu Sơn, Tiểu Thanh cũng đứng ngồi không yên.
Lạc Ly liếc một cái, nói với thủ hạ của mình: "Các ngươi cũng đi đi, nhỡ kỹ, an toàn là trên hất, đừng vì cái gì đó gọi là cơ duyên làm mờ hai mắt, rồi chết trong triều tịch này!"
"Vâng!" Mọi người liền xuất phát cũng tiến vào trong đại triều kiếm tìm cơ duyên.
Nhưng Lạc Ly lại ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Lạc Ly lấy ra một miếng Mộc Dương chân tinh, để nó trôi nổi trước mặt mình rồi bắt đầu luyện hóa.
"Tiêu diêu chi tinh, vạn hóa lăng không, tam vạn tinh quang, bát vạn linh phủ, ngũ tạng đế quân, tả hồn hữu phách, thanh long bạch hổ, chu tước câu trần, huyền vũ xích đế, giam sinh đại thần, chưởng sinh chi linh, thôi hồn đồng tử, thất phách lang quân, cấp cấp hữu sắc, sắc độ thân hình, tà tinh trảm ác thủ, cấp tốc hàng sinh. Cấp cấp như luật lệnh".
Dựa theo phương pháp truyền thụ của Diệt Độ Kim tiên, dần dần luyện hóa Mộc Dương chân tinh kia.
Sau khi hắn làm phép, những Mộc Dương chân tinh kia bắt đầu tan rã từng chút một, hóa thành từng đạo Huyền Tiên chi khí, rót vào trong Huyền Tiên chi khí của Lạc Ly.
Mộc Dương chân tinh dần tiêu tán, nhưng Lạc Ly không cảm giác được điều gì, không có chút cảm giác Huyền Tiên chi khí tăng thêm hoặc thay đổi.
Lạc Ly thở dài một hơi, lại lấy một miếng Mộc Dương chân tinh ra luyện hóa.
Không lâu sau mọi người quay về, Thiên Cương Phi vô cùng vui mừng, lần này thu hoạch rất lớn.
Ngay cả Tiểu Thanh Tiểu Sơn cũng có thu hoạch, Tiểu Sơn nói: "Cha, ngày mai cha cũng đi tuần hải đi".
"Đây đúng là đại cơ duyên, có thể lấy được di vật thượng cổ của cường giả Thủy linh thế giới, có thể tìm được bí pháp cổ xưa trong đó".
"Nghe nói chỉ có bảy ngày, bây giờ còn lại ba ngày thôi, cha, tu luyện không tệ trong thời gian hai ngày này!"
Lạc Ly lắc đầu nói: "Không, không đi, đó không phải là cơ duyên của ta!"
Cơ duyên của người khác là trong đại triều kia, còn cơ duyên của Lạc Ly chính là trên người hắn.
Cho dù trong đại triều kia có bao nhiêu kho báu, bao nhiêu tài phú, bao nhiêu cơ hội, bao nhiêu kích thích, Lạc Ly cũng không đếm xỉa chi, kho báu của hắn, cơ hội của hắn, kích thích của hắn ngay chính trên người mình!
Nắm chắc bản thân, không bị ngoại vật mê hoặc, biết rõ mình nên làm cái gì mới có thể đi xa hơn!
Tiếp tục luyện hóa, mười miếng Mộc Dương chân tinh, trăm miếng Mộc Dương chân tinh, nghìn miếng Mộc Dương chân tinh...
Cho dù luyện hóa bao nhiêu, Huyền Tiên chi khí của Lạc Ly cũng không có chút thay đổi nào.
Còn mọi người thu hoạch lại càng lúc càng nhiều!
Nhưng Lạc Ly mặc kệ, lại tiếp tục tu luyện!
Bảy ngày sau, vốn dĩ chính là lúc di vật thượng cổ Thủy thế giới biến mất, nhưng lại không biến mất, ngược lại càng lúc càng có xu thế gia tăng.
Mấy ngày nay Thiên Cương Phi đã tìm được mười ba di vật thượng cổ của Thủy linh thế giới, vô cùng sung sướng, mặt mày hớn hở.
Mặc dù cũng có không ít Tiên nhân bị chết trong đại triều, nhưng lại có càng nhiều Tiên nhân đều có thu hoạch, ai nấy đều vui mừng sung sướng.
Những chuyện này cũng không liên quan gì đến Lạc Ly, Lạc Ly tiếp tục luyện hóa Mộc Dương chân tinh.
Tiếp tục khổ luyện, bỏ ra tất cả thu về, khi luyện hóa miếng Mộc Dương chân tinh thứ ba nghìn ba trăm ba mươi ba, Lạc Ly đột nhiên có cảm giác, giống như trước mắt có vô số hào quang lóe lên, vô số bóng người kỳ dị đang xuất hiện trước mắt mình.
Những bóng người này rất kỳ quái, nhìn qua ai nấy đều giống mình, nhưng lại không phải là mình!
Mình chỉ cần giơ tay ra là có thể chạm đến bọn họ!
Nhưng Lạc Ly cố gằng kìm chế, đây chính là dị tượng vô cùng huyền diệu, Lạc Ly gắng sức áp chế không để dị tượng bạo phát!
Tiếp tục luyện hóa, khi đến miếng sáu nghìn sáu trăm sáu mươi sáu, dị tượng thay đổi, bóng người đó hóa thành hào quang vô tận, cũng không nhìn rõ hình dạng nữa, nó không còn là mình mà biến thành hình ảnh khác đang vây quanh nhảy múa quanh mình.
Khi đến miếng chín nghìn chín trăm chín mươi chín, dị tượng lại thay đổi!
Cũng không còn hào quang nào nữa, hóa thành những thời không dị tượng, giống như miêu tả từng câu chuyện trong truyền thuyết, mặc cho mình quan sát.
Khi đến miếng thứ mười ba nghìn, dị tượng lại thay đổi, lần này, lần này Lạc Ly cũng không nhìn rõ hào quang nhảy múa quanh mình, chúng thăm thẳm như bầu trời, không thể tra xét nổi!
Thời gian từng ngày trôi qua, cuối cùng đến miếng mười ba nghìn sáu trăm, Lạc Ly toàn bộ luyện hóa hết!
Nhìn lại đã là năm tháng sau rồi!
Năm tháng này, Lạc Ly chính là luyện hóa Mộc Dương chân tinh, cũng không quan sát triều tịch Mộc Dương nữa.
Luyện hóa Mộc Dương chân tinh kết thúc, Lạc Ly nhìn về phía triều tịch Mộc Dương kia, lập tức hít một hơi lạnh!
Triều tịch Mộc Dương này đã qua năm tháng rồi, cũng không yếu đi, ngược lại càng lúc càng mạnh thêm!
Nhưng bạn bè Tiên nhân bên cạnh mình lại không ai phát hiện ra vấn đề này, họ đang chìm đắm trong triều tịch, vì nửa năm nay, họ thu hoạch được rất nhiều Tiên bảo Tiên tài.
Dưới sự mê hoặc của Tiên bảo, Tiên tài, di vật thượng cổ kia, họ đã quên mất sự đáng sợ của triều tịch này, hi vọng đợt triều tịch này cứ vậy tiếp tục!
Tiên thạch hoa mắt người, cơ duyên loạn nhân tâm!
← Ch. 2167 | Ch. 2169 → |