Vay nóng Tinvay

Truyện:Đại Đạo Độc Hành - Chương 0246

Đại Đạo Độc Hành
Trọn bộ 2323 chương
Chương 0246: Nghiên áp nghiền áp Phạm Vô Kiếp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2323)

Siêu sale Lazada


Khiếp sợ! Phẫn nộ! Liều mạng! Tái đấu! Xông, xông, xông!

Rống to, lại xông, lại xông, rốt cuộc Phong Tử Hư lại một lần nữa trở về thứ 1, nhưng mà đây là vinh quang cuối cùng, đảo mắt, hắn lại một lần bị Phạm Vô Kiếp vượt qua, sau đó Lạc Ly theo sát sau, lại một lần biến thành thứ 3.

Lúc này đây sau khi vượt qua, thời gian hạn định bí pháp nọ có tác dụng đã qua, Phong Tử Hư toàn thân lạnh lẽo, đã hoàn toàn vô lực xung phong, nhìn Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly số lượng không ngừng tăng lên, Phong Tử Hư thở dài một tiếng, ngây ngốc đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích!

"Bại rồi, bại rồi, ta đã hoàn toàn bị đánh bại, bọn họ quá mạnh mẽ!"

Phong Tử Hư mất hồn mất vía, mà lúc này, Phạm Vô Kiếp hoàn toàn không chú ý tớ phản ứng của Phong Tử Hư, bởi vì lúc này, hắn cũng mất hồn mất vía.

Từ pháp khí ngọc châu đầu tiên, Lạc Ly luôn bám theo phía sau Phạm Vô Kiếp, bất kể Phạm Vô Kiếp bện ra pháp khí gì thì Lạc Ly bện pháp khí đó, bất kể Phạm Vô Kiếp bện xong pháp khí lúc nào thì Lạc Ly sẽ bện pháp khí xong ngay sau đó.

Toàn bộ đều là một loại pháp khí, không kém một cái, không khác nhau mảy may, chính vì như thế, Lạc Ly bám sát theo phía sau Phạm Vô Kiếp.

Lúc mới đầu, Phạm Vô Kiếp không hề bận tâm, thầm nghĩ:

"Ta cực khổ tu luyện Linh Quang Ti ba tháng, được cường giả Tân Nguyên tổ sư phái tới giúp đỡ, khổ luyện trong Động Thiên Thiên Địa Đại Diễn Thế Giới của cường giả đó tương đương với một năm, có thể nói bỏ vô số công sức, ba trăm ba mươi tám pháp khí này, trong một ngày một đêm, ta có thể bện ra hết!

Lạc Ly, ngươi chỉ mới học tập Linh Quang Ti mười tám ngày, ngươi đấu với ta, ngươi thua chắc rồi, ta không tin ta sẽ bại dưới ngươi!

Ngươi chỉ là hậu thiên Địa Hỏa Đạo Thể, còn ta là Đạo Chủ Thánh Linh chi thể, pháp thể tu tiên tốt nhất trên thế giới, là Đạo Chủ chi thể trong bảy đại thần chủ vĩnh hằng trong truyền thuyết, ta không tin ta sẽ bại dưới ngươi!

Cho nên Phạm Vô Kiếp không chút bận tâm, thoải mái sử dụng Linh Quang Ti bện đủ loại pháp khí.

Thế nhưng sau khi hắn bện tới cái thứ mười thì không khỏi nhíu mày, Lạc Ly vẫn theo sát phía sau hắn, hắn bện cái gì thì Lạc Ly bện cái đó, hắn bện xong khi nào thì Lạc Ly cũng bện xong khi đó, như bóng với hình, không kém nhau mảy may!

"Tên chán ghét, thật sự đáng ghét!"

Thật ra dọc đường đi kia trong lòng Phạm Vô Kiếp đã có một tia bóng ma sợ hãi Lạc Ly, hắn sợ Lạc Ly, bằng không thì đoạn thời gian này hắn cũng không nhiều lần sử dụng ám chiêu ám toán Lạc Ly như thế.

"Làm sao bây giờ? Tốt tôi! Vậy thì chơi thôi, ta xem ngươi bện ra được mấy cái!"

Cho nên sau cái thứ mười thì Phạm Vô Kiếp bắt đầu bện những pháp khí khó nhất, phi chu, lân giáp, động phủ, lâu vũ, thủy cung, vân phòng, địa bảo...

Cái nào khó bện thì Phạm Vô Kiếp chọn cái đó, cho nên thứ tự của Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly bị người khác vượt qua điên cuồng.

Thế nhưng Phạm Vô Kiếp vừa bện xong phi chu thì Lạc Ly cũng bện xong. Động phủ cũng như vậy, lâu vũ cũng như thế, chỉ cần Phạm Vô Kiếp vừa bện xong thì Lạc Ly sẽ bện xong theo, từ từ Phạm Vô Kiếp cảm nhận được một loại áp lực đáng sợ.

"Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy."

"Không có đạo lí, không có đạo lí, vì sao tốc độ của hắn có thể đuổi kịp ta."

"Ta khổ tu tương đương một năm ba tháng, hắn chỉ mới mười tám ngày, sao có thể chứ? Không thể nào, không thể nào!"

"Sẽ không, sẽ không, ta mạnh hơn hắn, ta mạnh hơn hắn!"

Từ từ tâm thần của Phạm Vô Kiếp bắt đầu rối loạn, chuyện xảy ra dọc đường đi khi trước xuất hiện trong lòng.

Nỗi sợ hãi trong lòng ngày càng mãnh liệt.

"Chẳng lẽ ta thua? Chẳng lẽ ta lại thua! Hắn có thể bám theo mình như thế chứng tỏ hắn bện rất mạnh, bằng không thì không thể nào như thế được!"

"Trùng hợp, chỉ là trùng hợp, ta không tin hắn lại lợi hại như thế!"

Mười cái, hai mươi, ba mươi, bốn mươi...

Đảo mắt tới cái thứ một trăm, Phạm Vô Kiếp bện một trăm pháp khí, Lạc Ly bám theo bện một trăm pháp khí, không kém mảy may!

"Không thể, không thể, gặp quỷ, không thể nào!"

Phạm Vô Kiếp hốt hoảng, càng tăng nhanh tốc độ bện pháp khí, đảo mắt đã qua một trăm lẻ tám cái, đến khi mộc ngẫu thông báo Phạm Vô Kiếp cũng không quan tâm tới, tiếp tục bện pháp khí điên cuồng!

Rất nhanh đã vượt lên Phong Tử Hư, thế nhưng Phạm Vô Kiếp căn bản không xem Phong Tử Hư ra gì, vượt qua thì vượt qua, hắn không hề quan tâm, trong lòng hắn chỉ có mình Lạc Ly.

Một trăm bốn mươi, một trăm năm mươi, một trăm sáu mươi, một trăm bảy mươi, một trăm tám mươi, một trăm chín mươi, hai trăm...

Đảo mắt, Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly đã đột phá đại quan hai trăm pháp khí!

Những người khác bị hai người bọn họ bỏ xa tít phía sau, căn bản không thể so bì với bọn họ.

"Quá lợi hại, hai người đó quá mạnh mẽ!"

"Phải, phải, đều đã vượt qua hai trăm pháp khí."

"Khó trách bọn họ dám dùng thiên địa linh vật đặt cược, thực sự quá mạnh mẽ!"

"Ngươi thấy ai có thể đứng nhất, sao ta cảm thấy Lạc Ly lợi hại hơn nhỉ?"

"Ta cũng cảm thấy như thế, ta cảm thấy hắn sẽ đứng nhất!"

Người xem đều đang nghi luận, trong lòng Phạm Vô Kiếp nguy cơ càng ngày càng mạnh, càng ngày càng đáng sợ, bởi vì Lạc Ly không chút thua kém, vẫn bám theo phía sau mình, không kém mảy may!

Thế nhưng Phạm Vô Kiếp thở dài một hơi, lòng nghĩ:

"Không sợ, không sợ, ta còn tuyệt chiêu!"

"Đúng vậy, không cần e ngại hắn, ta có tuyệt chiêu, trận đấu này ta thắng chắc rồi!"

"Thử lần nữa, thử lần nữa, lần này ta thử cố ý bện pháp khí thần bi chậm một chút, ta thử xem Lạc Ly có phải cố ý theo đuôi ta hay không, ta chậm rồi, hắn có thể chậm lại như ta không!"

Rất nhanh pháp khí thần bi thứ hai trăm hai mươi sáu sắp bện xong, thế nhưng Phạm Vô Kiếp cố ý thả chậm tốc độ, muốn nhìn thử xem Lạc Ly có phải cố ý theo đuổi mình không, cũng sẽ thả chậm tốc độ lại!

Lạc Ly vẫn không nói, không có biểu tình bỗng mỉm cười, cuối cùng Phạm Vô Kiếp cũng lộ ra sơ hở, chiến thuật theo đuôi của mình đã phát huy tác dụng.

Ngay chớp mắt Phạm Vô Kiếp thả chậm tốc độ, Lạc Ly thoải mái nói:

"Được rồi, không chơi nữa, tìm chết đi!"

Hắn bắt đầu tăng nhanh tốc độ.

Lạc Ly một lần, một cái, bện xong pháp khí thần bi!

Thứ tự thay đổi, Lạc Ly hoàn thành hai trăm hai mươi sáu pháp khí, xếp hạng nhất, vượt lên Phạm Vô Kiếp.

Phạm Vô Kiếp sửng sốt, cho tới giờ Lạc Ly đều theo sau hắn, đuổi theo hắn, hắn đã thích ứng, nhưng trong nháy mắt Lạc Ly vượt lên hắn, khiến hắn khó chấp nhận được, khiến hắn kích động.

Tuy nhiên Lạc Ly mặc kệ phản ứng của Phạm Vô Kiếp, hắn bắt đầu sử dụng toàn lực, hắn bám theo Phạm Vô Kiếp là một chiến thuật tâm lý, Lạc Ly chỉ sử dụng chín phần sức cho mỗi pháp khí, lúc này Lạc Ly hoàn toàn bùng hổ, toàn lực bày ra thực lực của mình.

Lúc này Lạc Ly bắt đầu chọn bện các loại pháp khí còn lại, lựa chọn cái hắn bện giỏi nhất, bắt đầu bện nhanh, bắt đầu vượt xa Phạm Vô Kiếp. Nguyên nhân Lạc Ly làm như vậy là vì nếu mới đầu mà Lạc Ly đã cạnh tranh với Phạm Vô Kiếp thì sẽ tiến hành một hồi long tranh hổ đấu, đó sẽ là một trận chiến gian nan!

Cho nên Lạc Ly chọn chiến thuật theo đuổi, ta ở ngay sát phía sau ngươi tạo áp lực cho ngươi, ta sẽ không vượt qua ngươi mà chỉ uy hiếp ngươi! Gây áp lực cho Phạm Vô Kiếp từng chút một, kích thích Phạm Vô Kiếp từng chút một, để hắn phiền não để hắn hoàn toàn bối rối.

Dưới kích thích vô hình của Lạc Ly mà áp lực trong lòng Phạm Vô Kiếp ngày càng lớn, ngày càng suy nghĩ miên man khiến mười thành công lực mất hết ba thành.

Sau khi qua kiện pháp khí thứ một trăm, dưới sự kích thích của Lạc Ly, Phạm Vô Kiếp dưới áp lực của Lạc Ly, vì tăng tốc độ bện, hắn sẽ chọn pháp khí mình dễ bện nhất theo bản năng, những thứ khó nắm bắt hắn sẽ vô thức bỏ lại phía sau, đây là bản năng con người.

Chờ khi Phạm Vô Kiếp bện kiện pháp khí hai trăm là thần bi thì lộ ra sơ hở nhỏ bé, Lạc Ly lập tức bắt lấy sơ hở này nhảy vượt lên trên, vượt lên Phạm Vô Kiếp!

Chờ khi Phạm Vô Kiếp phản ứng lại, khi hắn bắt đầu phản kích thì Lạc Ly đã đi trước hắn rồi, toàn lực bùng nổ, những pháp khí còn lại, Phạm Vô Kiếp cũng không bên suông sẻ, tốc độ lập tức chậm hơn Lạc Ly.

Hơn nữa, Phạm Vô Kiếp gấp gáp, vừa vội vừa tức, nóng lòng đuổi theo Lạc Ly, bảo trì thân phận đệ nhất của mình, như vậy trái lại khiến hắn không phát huy được thực lực bình thường.

Mấu chốt nhất là, khi vừa bắt đầu bện, Lạc Ly đau khổ quan sát nguồn linh khí thái dương, lúc này, Lạc Ly bắt đầu phát uy, hắn bắt đầu phá hỏng cân bằng của nguồn linh khí thái dương, khiến cho những người khác gặp một chút chướng ngại khi sử dụng thái dương linh khí.

Một chút chướng ngại này vào lúc bình thường thì chả là gì hết nhưng vào thời khắc mấu chốt như thế này lại thành một cọng cỏ đè chết lạc đà. Phải biết rằng hiệu suất sử dụng linh khí của Lạc Ly là trăm phần trăm mà Phạm Vô Kiếp chỉ còn chín mươi phần trăm, lập tức có sự chênh lệch nhỏ bé trên mặt cung ứng linh khí với Phạm Vô Kiếp, một chút chênh lệch này hại Phạm Vô Kiếp đuổi Lạc Ly không kịp.

Lạc Ly ra tay, hai trăm hai mươi bảy, Phạm Vô Kiếp, hai trăm hai mươi bảy.

Đảo người, Lạc Ly hai trăm hai mươi tám, nhưng Phạm Vô Kiếp vẫn chưa đuổi theo, không lâu sau Lạc Ly hai trăm hai mươi chín, lúc này Phạm Vô Kiếp mới hai trăm hai mươi tám, bị bỏ sau một kiện pháp khí.

Sau đó, Lạc Ly hai trăm ba mươi bảy, hai trăm ba mươi tám... Phạm Vô Kiếp hai trăm ba mươi lăm, hai trăm ba mươi sáu, bị bỏ hai cái!

Tiếp sau nữa, Lạc Ly hai trăm tám mươi bảy, hai trăm tám mươi tám... Phạm Vô Kiếp hai trăm bảy mươi bảy, hai trăm bảy mươi tám, bị bỏ mười cái.

Bắt đầu nghiền áp!

Chờ khi Lạc Ly đạt tới ba trăm, ba trăm linh mốt thì Phạm Vô Kiếp ở bên kia mới hai trăm tám mươi, hai trăm tám mươi mốt, bị bỏ hai mươi cái!

Tiếp tục nghiền áp!

Nghiền áp, nghiền áp, nghiền áp!

Cứ như thế chênh lệch bị mở rộng vô hạn, càng mở rộng thì Phạm Vô Kiếp càng vội vã, nhưng càng gia tốc thì càng mắc lỗi, khoảng cách lại mở rộng.

Lâu sau, toàn bộ mộc ngẫu ở đây đột nhiên cùng nhau hô lên:

"Thí luyện giả Lạc Ly bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí, thí luyện trọn vẹn thông qua, tên xếp thứ nhất!"

"Thí luyện giả Lạc Ly bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí, thí luyện trọn vẹn thông qua, tên xếp thứ nhất!"

"Thí luyện giả Lạc Ly bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí, thí luyện trọn vẹn thông qua, tên xếp thứ nhất!"

Thanh âm này vang lên, toàn trường khiếp sợ!

"Không phải chứ, bện ra được toàn bộ pháp khí."

"Quá lợi hại, quá lợi hại rồi, đây là biến thái!"

"Phải, phải, đã bao nhiêu năm, đã bao nhiêu năm, ngoại môn Hỗn Nguyên tông chúng ta không ra nhân vật lợi hại như thế rồi!"

"Ta tìm xem, hai mươi mốt năm trước có một người từng bện ra toàn bộ pháp khí trong một ngày một đêm! Hai mươi mốt năm!"

"Quá lợi hại, đúng rồi, nhìn thời gian xem."

"Mười canh giờ, mười canh giớ, Lạc Ly này chỉ dùng mười canh giờ đã bện ra hết toàn bộ, ngưu bức!"

Có người xem xét thời gian, lúc này mới trôi qua mười canh giờ, Lạc Ly vượt xa mọi người, bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí.

Lúc này Phạm Vô Kiếp đang bện cái thứ ba trăm linh bảy, bị Lạc Ly nghiền áp lật bàn, bị bỏ lại ở tít xa, không khỏi ngồi bệt xuống đất, rất lâu sau vẫn không lấy lại được bình tĩnh!

"Cái gì, hắn, hắn bện ra hết toàn bộ, điều đó không thể nào, điều đó không thể nào!"

"Chẳng lẽ ta thất bại rồi? Ta bại rồi?"

"Ta, ta, ta quả thật không bằng hắn!"

"Không, không, không có, không có, ta còn một cơ hội, thắng bại vẫn chưa định!"

Lạc Ly thở một hơi dài, mình thắng rồi!

Cho dù những người khác bện ra hết trơn ba trăm tám mươi loại pháp khí thì mình vẫn thắng, bởi vì mình là người đầu tiên bện xong. Trong văn bản thí luyện ghi rõ, người đầu tiên bện xong xuôi được xếp đệ nhất.

Lạc Ly không khỏi mỉm cười, nếu mình thắng thì bốn thiên địa linh vật kia sẽ thuộc về mình, quá sung sướng!

Còn hai canh giờ nữa mới kết thúc thí luyện Vạn Ti Luyện Hình, nhưng Lạc Ly không thể rời khỏi, chỉ có thể chờ đợi ở đây. Hắn nhìn qua mọi người.

Sau khi Lạc Ly kết thúc thì Phạm Vô Kiếp trở nên bình tĩnh, tâm ma biến mất, đang bình ổn bện, khôi phục tốc độ trước đó.

Phong Tử Hư cùng Nhạc Thiên Phong đánh cược với Lạc Ly nhìn thấy Lạc Ly bện xong hết pháp khí, thái độ của bọn họ hoàn toàn tương phản, Phong Tử Hư vẫn như trước, tiếp tục bình tĩnh bện.

Thế nhưng Nhạc Thiên Phong thì lại sa sút, trong lòng cuồng loạn, có thể nói thời gian sau đó gần như là lãng phí. Hết nhìn chăm chăm Lạc Ly, trong lòng phẫn nộ, bởi vì thiên địa linh vật của mình đã hoàn toàn mất rồi.

Còn những người khác đều đang liều mạng bện, ngoại trừ chưa tới một trăm người hoàn thành giới hạn tiêu chuẩn một trăm lẻ tám cái, đại đa số người vẫn chưa đạt tới một trăm lẻ tám pháp khí, Đặng Thương Hải đang cố gắng liều mạng bện được chín mươi bảy cái, chỉ còn kém mười cái nữa thì sẽ thông qua thí luyện.

Lạc Ly lắc đầu, đưa lực chú ý lên trên nguồn linh khí. Nơi này có hết toàn bộ một trăm hai mươi mốt loại nguồn linh khí trong thiên hạ. Rất nhiều nguồn linh khí chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Cơ hội hiếm thấy, Lạc Ly bắt đầu nghiên cứu những nguồn linh khí đó.

Nghiên cứu tới, nghiên cứu lui, Lạc Ly dồn sức chú ý của mình lên pháp thuật mới nhất của mình là Già Thiên Cái Địa. Nếu mình có được những nguồn linh khí này thì làm sao mới có thể nhanh chóng thi triển pháp thuật của mình đây?

Lạc Ly bắt đầu thí nghiệm ngay tại chỗ, bố trí thiên la địa võng ở các nguồn linh khí lớn.

Canh giờ mười một.

"Thí luyện giả Phạm Vô Kiếp bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí, thí luyện thông qua trọn vẹn, tên xếp thứ hai!"

"Thí luyện giả Phạm Vô Kiếp bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí, thí luyện thông qua trọn vẹn, tên xếp thứ hai!"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2323)