Vay nóng Homecredit

Truyện:Đại Đạo Độc Hành - Chương 0394

Đại Đạo Độc Hành
Trọn bộ 2323 chương
Chương 0394: Hữu gian vô gian thiên địa viễn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2323)

Siêu sale Shopee


Một quyền giáng xuống, thứ đánh ra không phải quyền kình mà là một loại ý niệm, một loại tinh thần, một loại niệm lực. Đúng là Cự Kình Bá Đạo Quyền!

Huyết khí cùng khí phách va nhau, huyết khí có thể ăn mòn sinh linh vạn vật đứng trước khí phách bễ nghễ thiên hạ, bị khắc chế hoàn toàn. Tức thời huyết ảnh run rẩy. Lạc Ly bùng nổ mạnh mẽ, rống lớn:

"Ta đánh, ta đánh, ta đánh đánh đánh!"

Huyết ảnh bị đánh biến dạng, sau đó Lạc Ly rống to, gió bão xuất hiện, một quyền bá đạo hơn một uyền, đánh huyết ảnh điên cuồng!

Quyền thứ mười bảy, một quyền giáng xuống, huyết ảnh lập tức nổ mạnh, bị Lạc Ly đánh nát. Tu sĩ Huyết Ma tông kêu rên một tiếng: "Huyết Bạo!"

Tự động nổ mạnh, giống như núi lở đất liệt, trong vòng phạm vi một trượng, vạn vật hóa thành bột mịn, Lạc Ly bị nổ văng ra xa mười trượng, ngã xuống đất, quay cuồng bốn cái, ngực chảy máu tươi.

Tu sĩ Huyết Ma tông sau khi tự bạo thì lăn một vòng trên đất, lại biến hóa, thế nhưng thân thể so với lần xuất hiện trước đó thì lùn hơn ba phần, xem ra Huyết Bạo cũng khiến hắn đại thương nguyên khí.

Thế nhưng hắn nhìn Lạc Ly, hai tay kết thành pháp quyết kỳ dị, nói: "Ngươi chết chắc rồi! Huyết Lưu!"

Trên ngực Lạc Ly máu tươi văng tung tóe, giống như dòng suối phun trào, phun ra phía ngoài, không thể ngừng lại. Đây chính là Huyết Ma tông Huyết Lưu thuật.

Thế nhưng Lạc Ly không bận tâm, hắn nhìn tu sĩ Huyết Ma tông, nói: "Ngươi mới chết chắc!"

Khi hắn nói chuyện, giọt máu của đối phương bị Lạc Ly bắt lấy nhanh chóng hóa sinh huyết nhục, sau đó từ huyết nhục hóa thành hải sâm.

Lạc Ly sờ hải sâm, hải sâm vang lên lốp bốp, ói hết toàn bộ nội tạng ra ngoài, cùng lúc đó, tu sĩ Huyết Ma tông kêu rên một tiếng, nội tạng trong cơ thể trào lên, giống hệt như hải sâm, ói hết ra ngoài, văng tung tóe bốn phía.

Hải Sâm Huyết Chú Sát!

Thế nhưng tu sĩ Huyết Ma tông vẫn còn giãy dụa, hắn rống lớn: "Huyết tạng của ta, trở về cho ta! Huyết Hợp!"

Nội tạng ói văng ra ngoài bất ngờ bay lên, giống như muốn trở về, đây là Huyết Ma tông Huyết Hợp chi thuật. Ngay lúc này một con bạch cẩu xuất hiện cắn lấy trái tim, nhai hai ba miếng rồi nuốt ực.

Tu sĩ Huyết Ma tông trừng mắt nhìn Tiểu Bạch, kêu thảm thiết, nói: "Ta chết thật oan!"

Ngã xuống đất chết!

Bên này lồng ngực Lạc Ly vẫn còn phún máu, miệng vết thương không thể lấp kín. Lạc Ly cắn răng một cái, lấy ra tứ giai thần kiếm Tử Phong Hàn Ba Huyễn Quang Kiếm, xoạt xoạt vài kiếm, cắt huyết nhục xung quanh vết thương, sau đó lấy ra một lọ Thái Âm Linh Thủy, uống ừng ực, đồng thời trút lên vết thương, vết thương không đổ máu nữa, dưới tác dụng của linh dược, bắt đầu khép lại từ từ.

Bên này có đại chiến, chiến đấu biên kia cũng rất kịch liệt. Lục Chu, Phong Tử Hư, Dạ Khinh Phong đại chiến mấy gã tu sĩ Trúc Cơ, đánh tới mức hoa lửa tung tóe, ngươi chết ta sống!

Lạc Ly vẫn chưa hồi phục xong nhưng vẫn quát lớn một tiếng, gia nhập chiến đoàn, kề vai chiến đấu.

Lúc này ưu thế của Hỗn Nguyên tông hiện ra, một đệ tử Hỗn Nguyên tông thì dựa vào bản thân, hai đệ tử Hỗn Nguyên tông thì phối hợp với nhau, ba đệ tử Hỗn Nguyên tông thì lập tức hổ hổ sinh uy, bốn đệ tử Hỗn Nguyên tông thì hóa thân thành rồng.

Đệ tử Hỗn Nguyên tông, nhân số càng nhiều thì ưu thế càng lớn, tự động tổ hợp chiến trận. Mấy gã tu sĩ kia lập tức chịu thiệt, có hai người bị đánh chết đương trường, hai người khác quay đầu bỏ chạy, Triệu Thần Cảnh cũng xoay người chạy trốn.

Lục Chu quát: "Đừng trốn, hãy để mạng lại!"

Lạc Ly giữ hắn lại, hô: "Mau chạy!"

Đối phương không phải chạy trốn mà là đi gọi người, trong cảm ứng của Thương hải minh nguyệt sát, hai Kim Đan chân nhân đang đến. Đối mặt với bọn họ, đám Lạc Ly chắc chắn phải chết, cho nên Lạc Ly nhanh chóng kéo mọi người chạy trốn.

Một bên đuổi, một bên trốn, người phía sau quát lên: "Đứng lại, đứng lại!"

Lạc Ly mắng: "Đứng lại mới là đồ ngu, đi mau!"

Dạ Khinh Phong không hổ là địa đầu xà, cho dù hiện tại thế giới càn khôn này đã hoàn toàn hỗn loạn, địa hình bách biến thế nhưng hắn vẫn dẫn theo đám Lạc Ly vòng năm ba vòng, đi lên đi xuống, thoát khỏi truy binh.

Sau đó đi tiếp về phía trước, dọc đường đi này thỉnh thoảng gặp tu sĩ mười một tả đạo, Dạ Khinh Phong từng đứng ra hô lớn: "Ta là Dạ Khinh Phong, mọi người nghe ta, chúng ta cùng đi với nhau, giết ra ngoài!"

Thế nhưng không ai nghe hắn, có người mắng: "Chính Tịnh Lâm tông các ngươi đã hại chết lão tổ của chúng ta, ta sẽ không bị lừa, nghe lời các còn chết nhanh hơn."

"Phải, Tịnh Lâm tông các ngươi chẳng có ai tốt cả, Hóa Thần Chân tôn vì tính mạng của mình mà ngay cả tông môn cũng không cần. Nghe các ngươi, đó là muốn chết!"

Mười lăm Nguyên Anh chân quân tử vong, để lại vô số hậu quả xấu, đã không còn bao nhiêu người chịu tin Tịnh Lâm tông!

Có người lặng lẽ nói: "Đừng đi chung với bọn họ, những tu sĩ áo đen này đến giết bọn họ, bắt bọn họ. Chúng ta đánh lẻ đi riêng, đi chung với bọn họ là tìm đường chết!"

"Phải, Tịnh Lâm tông lớn như vậy, người áo đen chỉ có nhiêu đó, chỉ cần chúng ta tìm được một chỗ trốn thì sớm hay muộn Hỗn Nguyên tông cũng sẽ phát hiện vấn đề, sẽ phái viện quân tới, lúc này không cần xuất đầu, xuất đầu thì chết nhanh hơn."

"Đúng vậy, vẫn nên thành thật một ít, xuất đầu sớm, chết sớm!"

"Ta vừa tìm được một hồ lô Luyện Khí đan ở đan phòng của tu sĩ Tịnh Lâm tông. Thứ tốt còn đó, đây là cơ hội hiếm thấy. Mọi người cứ mặc kệ bọn họ đánh sống đánh chết, tiếp tục tìm bảo bối đi!"

Dạ Khinh Phong lắc đầu, tu sĩ nhiệt huyết của Tịnh Lâm tông đã biến mất hết cả, còn sót lại đều là phường nhát gan, tu sĩ những tông môn này, lòng người rối loạn, rất khó tổ chức chiến đấu.

Lạc Ly cũng lắc đầu, nói: "Tiếp tục dẫn đường, chỗ truyền tin ở đâu?"

Dạ Khinh Phong nói: "Nơi đó chính là một trong những chỗ đầu mối của Tịnh Lâm tông, phụ trách dẫn nhập thiên địa nguyên khí, chỉ cần phá hư nơi đó thì thiên địa nguyên khí sẽ biến hóa, Hỗn Nguyên tông sẽ phát hiện ngay. Thế nhưng ta sợ đối phương có cường giả bảo vệ, chúng ta không phá hư được."

Lục Chu nói: "Tổ sư của ta cho ta ba đạo bùa hộ mệnh, để ta có thể lâm thời đề thăng cảnh giới, đạt tới cảnh giới Kim Đan, có thể đối kháng Kim Đan chân nhân!"

Bạch Du Du nói: "Sự phụ ta cũng cho ta một kiện trọng bảo, có thể đối kháng Kim Đan chân nhân!"

Dạ Khinh Phong nói: "Được, chúng ta đi thử một lần."

Nói xong hắn tiếp tục dẫn đường, xuất phát đi về phía xa, vòng trái quẹo phải, phía trước xuất hiện một ngọn tiểu sơn, diện tích khoảng trăm trượng. Nơi này không có bất kì kiến trúc nào, cũng không rối loạn như những nơi khác.

Mọi người đi lên tiểu sơn, Dạ Khinh Phong nói:

"Trong lòng núi nhỏ này chính là một trong những đầu mối của thế giới càn khôn này, chính là nơi đó!"

Mọi người muốn đi lên, đột nhiên trên tiểu sơn xuất hiện một bóng người, cười nói:

Người này cũng là một Kim Đan chân nhân, nhưng là Kim Đan đại viên mãn, rất mạnh mẽ, còn chưa ra tay thì đã khí thế tận trời!"Quả nhiên có dư nghiệt Tịnh Lâm tông, còn ảo tưởng truyền tín hiệu, khiến Hỗn Nguyên tông chú ý! Phi Dương tôn giả đã đoán được chuyện này rồi, các ngươi đi tìm chết đi!"

Vừa thấy người này, Lục Chu lập tức lấy ra một tấm bùa chú, dùng sức dán lên người, quát:

"Ta tới lĩnh giáo ngươi!"

Lá bùa này đúng là ba đạo bùa mà sư tổ của Lục Chu cho hắn khi lên đường, sau khi sử dụng có thể lực kháng Kim Đan chân nhân.

Bạch Du Du thì lại duỗi tay, trong tay xuất hiện một đạo hào quang, rõ ràng là một pháp bảo tứ giải, Thất Thải Tử Kim Luân, nàng chỉ vào Kim Đan chân nhân, quát: "Đi!"

Thất Thải Tử Kim Ước lớn chừng một thước, tản ra kỳ quang bảy sắc vàng tím đen trắng hồng nâu xanh xoay tròn bên ngoài theo hình tròn, hào quang ngày càng sáng rọi. Nhìn từ ngoài vào trong, giống như vạn đạo tinh quang dâng khỏi đại địa, trên đó có màu sắc hoa lệ, xinh đẹp không gì sánh bằng.

Một vòng tinh quang đánh về phía đối phương, Lục Chu rống lớn, cả người hóa thành màu vàng, cũng lao tới Kim Đan chân nhân đó.

Thế nhưng người đó chỉ cười lạnh, Thất Thải Tử Kim Luân va đập điên cuồng về trước, thế nhưng vẫn không đánh trúng hắn. Còn Lục Chu bùng nổ xung phong, cũng không thể vọt tới gần hắn. Mọi người chỉ cách nhau ba mươi trượng mà lại như cách nhau trăm dặm, vĩnh viễn không cách nào tới gần hắn được.

Lạc Ly không khỏi hô: "Hữu gian vô gian thiên địa viễn, chỉ xích thiên nhai vạn lí diêu!"

Đây là thi hào của Hữu Gian Vô Gian Không Ma tông, trong đó ẩn chứa một trong năm đại đạo tu tiên, chiêu này chính là Chỉ Xích Thiên Nhai! Chỉ cần luyện thành pháp này thì có thể tùy ý khống chế khoảng cách giữa ta với địch, cũng là vo thượng bí pháp!

Pháp này lập tức thể hiện hiệu quả, Thất Thái Tử Kim Luân của Bạch Du Du, còn có Lục Chu, toàn bộ bị hắn vây nhốt, chạy qua đó thì không thể trở lại, hoàn toàn bị nhốt bên trong, không cửa tiến lùi!

Phong Tử Hư quăng mạnh một viên thần lôi, rống lên: "Nổ!"

Đùng, thần lôi nổ mạnh, giữa bọn họ cùng Kim Đan chân nhân giống như có một đạo sóng gợn. Thần lôi có thể hủy thiên diệt địa lại không thể bay quá một trượng trong gợn sóng đó, Chỉ Xích Thiên Nhai của đối phương quả nhiên lợi hại.

Thế nhưng thần lôi cũng không nổ tung vô dụng. Bạch Du Du cùng Lục Chu mượn lần nổ này, lao ra khỏi sự khống chế của đối phương, trở lại bên cạnh Lạc Ly!

Bạch Du Du nói: "Làm sao bây giờ, Lạc Ly ca?"

Lạc Ly cau mày lại, sử dụng Thương hải minh nguyệt sát, nhất thời hô lên: "Làm sao bây giờ? Trốn thôi!"

Mang theo bọn họ bỏ chạy. Cách đó không xa, hai Kim Đan chân nhân vừa đuổi giết bọn họ xuất hiện, sau đó lại thêm một người, biến thành ba.

Bọn họ quát lớn: "Đứng lại, đứng lại!" Phía sau điên cuồng đuổi theo.

Đám Lạc Ly tiếp tục chạy trốn, ba Kim Đan chân nhân đuổi theo phía sau điên cuồng.

Lần này, bất kể Dạ Khinh Phong dẫn đường như thế nào, Lạc Ly cũng không thoát khỏi bọn họ. Kim Đan chân nhân ở sau cùng cầm một cái la bàn trên tay, nếu đuổi không kịp đám Lạc Ly thì liếc nhìn la bàn một cái, lặng lẽ thi pháp, sau đó lập tức tìm được phương hướng của đám Lạc Ly, tiếp tục đuổi theo.

Ở trung tâm quảng trường đằng xa đột nhiên nổ mạnh từng đợt, ngoài ra, còn có thể nhìn thấy hai cự nhân, cao chừng trăm trượng đáp xuống từ trên trời cao, đạp mạnh xuống đất. Đây là pháp thuật của Cự Hi tông, xem ra chiến đấu bên phía Phạm Vô Kiếp cũng rất kịch liệt.

Vòng tới vòng lui, đối phương càng ngày càng gần, Lục Chu cắn răng một cái, quát: "Lạc Ly ca, chúng ta không trốn, liều mạng với bọn họ!"

Bạch Du Du nói: "Phải, liều mạng với bọn họ thôi! Trốn không thoát!"

Lạc Ly nhìn ra phía sau, khởi động Thương hải minh nguyệt sát, quan sát tình huống trong vòng phạm vi mười dặm xung quanh, sau đó trừng mắt nói: "Không, chỉ cần giao thủ với bọn họ thì viện quân của bọn họ sẽ tới đây ngay, chúng ta chắc chắn phải chết!

Thế nhưng, ta có cách, các ngươi hãy trốn trước, ta yểm hộ, ta có biện pháp cắt đuôi bọn họ!"

Phong Tử Hư nói: "Lạc Ly, chúng ta sống thì cùng sống, chết thì cùng chết, sẽ không vứt bỏ ngươi không quan tâm."

Lạc Ly nói: "Các ngươi tin tưởng ta thì đi trước, ta sẽ đến sau!"

Phong Tử Hư còn định nói gì thêm, Lục Chu nói: "Được, Lạc Ly ca, ta tin tưởng ngươi, Tử Hư, chúng ta đi!"

Lục Chu vô cùng tin tưởng Lạc Ly, gần như Lạc Ly nói gì thì hắn đều cho rằng Lạc Ly có thể làm được.

Nháy mắt Lục Chu tăng tốc, Bạch Du Du đuổi theo, Phong Tử Hư nhìn thoáng qua Lạc Ly, nói: "Sống sót, đừng thể hiện, đừng chết!"

Hắn cũng chạy theo, bốn người lập tức tăng tốc bỏ chạy, mà Lạc Ly thì thả chậm tốc độ, cố ý hiện thân, ba Kim Đan chân nhân sắp đuổi kịp hắn.

Phía trước có chỗ quẹo, Lạc Ly duỗi tay, một đình viện thình lình xuất hiện, đặt ngay nơi đó. Đình viện có tường bằng đá, trong viện có lương đình, hoa viên, suối phun, tinh xảo khéo léo, vừa nhìn là biết một nơi ở tốt.

Lạc Ly cười, mình phóng thích Thái Sơ Động Thiên ra ngoài, chuẩn bị âm nhân. Hắn lập tức trốn vào trong đình viện này, cố ý thả chậm tốc độ.

Vừa mới thả chậm tốc độ thì ba Kim Đan chân nhân chợt lóe, tiến vào trong đình viện, bao vây Lạc Ly.

Thế nhưng Lạc Ly còn chưa nói chuyện thì một Kim Đan chân nhân quát:

"Không hay, đây là cạm bẫy không gian, mọi người mau chạy!"

Người đó chính là tu sĩ Hữu Gian Vô Gian Không Ma tông, cảm ứng đối với không gian rất mạnh, vừa tới đã phát hiện vấn đề. Ba người lập tức muốn chạy, Lạc Ly rống lớn: "Thu!"

Chớp mắt, sáu Phi Thiên Dạ Xoa xuất hiện, hai con quấn lấy một Kim Đan chân nhân, mà Lạc Ly thì đánh về phía Kim Đan chân nhân cầm la bàn, người này có thần thông tìm người, phải diệt người này trước.

Ba Kim Đan chân nhân vô cùng cường đại, trong đó Kim Đan chân nhân phát hiện vấn đề ra tay đánh ra một đạo hào quang, giống như trường kiếm, dài chừng bảy thước, rõ ràng muốn thi pháp hóa sinh khe hở thời không, dùng khe hở làm kiếm. Một kiếm này vô kiên bất tồi, hai Phi Thiên Dạ Xoa bao vây hắn lập tức bị hắn trảm thành mười bảy mười tám khối, sau đó hắn chớp lóe thành bạch quang, lao ra khỏi đình viện này.

Hai Kim Đan chân nhân khác, một trên người bùng nổ vô tận lôi quang, lôi quang này chuyên phá tà ma, Phi Thiên Dạ Xoa là do cương thi biến thành, lôi quang này đúng là khắc tinh của Phi Thiên Dạ Xoa.

Vốn dĩ hắn có nắm chắt, thế nhưng sáu con Phi Thiên Dạ Xoa mà Lạc Ly bắt được đều do Bắc Mang phái Thường Mặc Y luyện chế, trong đó có hai con là Tà Lôi Chiến Thi biến thành, không sợ thần lôi, vừa lúc một con Phi Thiên Dạ Xoa quấn lấy người này chính là Tà Lôi Dạ Xoa.

Nhất thời một con Dạ Xoa bị thần lôi hóa thành tro tàn, con Tà Lôi Dạ Xoa còn lại nắm giữ Kim Đan chân nhân, khiến hắn không thể bỏ chạy.

Mà bên Lạc Ly, hắn sử dụng Ám lưu vô hình sát, hóa thành vô số tham lang, vây khốn tu sĩ kia lại, chậm trễ hắn nửa giây đồng hồ.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2323)