Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đại Đạo Triều Thiên - Chương 0101

Đại Đạo Triều Thiên
Trọn bộ 1021 chương
Chương 0101: Thiết kiếm vẫn ở đó
0.00
(0 votes)


Chương (1-1021)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một mảnh ồ lên, các đệ tử của Thanh sơn đã đoán được ý nghĩ của Tỉnh Cửu.

Hắn muốn khiêu chiến cả tòa Lưỡng Vong phong? Bởi vì hắn muốn báo thù cho Liễu Thập Tuế?

Đương nhiên cũng chưa chắc là nguyên nhân này, bởi vì giữa Tỉnh Cửu và Lưỡng Vong phong đã sớm có mối hận cũ.

Phần lớn thời gian của đệ tử Thanh sơn đều dùng để bế quan tu hành, nhưng rất nhiều người đều biết chuyện đã xảy ra ở bờ suối Tẩy Kiếm năm đó.

Đệ tử của Lưỡng Vong phong lại bị một tên đệ tử Tẩy Kiếm thông thường làm cho không thể nói được lời nào, thật sự là quá hiếm thấy.

Cố Hàn sẽ không tiếp nhận khiêu chiến của hắn?

Câu hỏi này không thể nào có đáp án khác.

Kiếm quang khẽ di chuyển.

Cố Hàn hạ xuống trên thạch trụ, nhìn Tỉnh Cửu nói: "Ta vẫn luôn rất không thích ngươi, ngày hôm nay cuối cùng cũng hơi thay đổi cái nhìn."

Cái này chính là nói chuyện Tỉnh Cửu nguyện ý đứng ra vì Liễu Thập Tuế, hướng về phía Lưỡng Vong phong khởi xướng khiêu chiến.

Tỉnh Cửu hiểu ý tứ của hắn, nói: "Cái nhìn của ta về ngươi không có thay đổi."

Rất nhiều năm trước, Lưỡng Vong phong bắt đầu có địa vị đặc thù ở trong Thanh sơn, cũng là lúc hắn bắt đầu không thích chỗ này.

Rất nhiều năm sau, hắn vẫn không thích Lưỡng Vong phong, chẳng hạn như người mập mạp kia cùng với Quá Nam Sơn.

Nhưng người mà hắn không thích nhất chính là Cố Hàn, chuyện này cũng có liên quan với đồ đệ bây giờ của hắn - Cố Thanh, thế nhưng càng nhiều hơn là bởi vì Liễu Thập Tuế.

Có thể là bởi vì cái đêm bốn năm trước ở trong động phủ bên bờ suối đó, số lần Liễu Thập Tuế nhắc tới Cố Hàn quá nhiều, gọi Cố Hàn sư huynh quá tự nhiên, lại còn khen ngợi Cố Hàn là người tốt.

"Cho dù ngươi phá cảnh vào Vô Chương, cũng không thể nào là đối thủ của ta."

Cố Hàn nhìn mặt của hắn không chút thay đổi nói: "Ta biết tính khí của ta có hơi kém, thế nhưng Kiếm đạo ta không có vấn đề."

Tỉnh Cửu nói: "Ta đã từng nói với các ngươi, trong mắt của ta, đạo của các ngươi đều là sai."

Toàn bộ đạo đều là sai, như vậy tự nhiên Kiếm đạo cũng có vấn đề.

Cố Hàn nhớ rất kỹ, lúc ở trên Tích Lai phong ba năm trước Tỉnh Cửu cũng đã từng nói qua lời như vậy với Quá Nam Sơn.

"Chứng minh cho chúng ta nhìn."

Cố Hàn nhẹ nhàng vung tay áo.

Một đạo kiếm quang màu trắng phá không mà đi.

Tầng mây ở trên cao bỗng nhiên chuyển động cuồn cuộn.

Kiếm quang lướt qua, ẩn chứa tiếng sấm, mang theo vô số sợi tơ ánh sáng vô cùng nhỏ, giống như là tia chớp bị thu nhỏ lại vô số lần vậy.

Kiếm pháp mà hắn đang sử dụng chính là Bát Phương Kiếm Pháp của Bích Hồ phong!

Điều khiến cho người ta cảm thấy ký quái chính là, kiếm của Tỉnh Cửu thật sự rất nhanh, dĩ nhiên đi sau mà tới trước!

Ở giữa hai cây thạch trụ, hai đạo phi kiếm gặp nhau, phát ra một tiếng vang thật lớn.

Sóng khí bị cuốn lên, thiết kiếm bay xéo mà quay về.

Cho dù Kiếm Nguyên của Tỉnh Cửu có dồi dào như thế nào, vẫn không thể nào dựa vào tốc độ thuần túy mà bù đắp sự chênh lệch trên cảnh giới.

Cố Hàn lẳng lặng nhìn hắn. kiếm quang màu trắng tiếp tục đi về phía trước.

Vẻ mặt của Tỉnh Cửu không thay đổi, đưa tay cầm chuôi kiếm, xoay người rời đi.

Vang lên một tiếng "Ông", thân hình của hắn biến mất khỏi thạch trụ.

Sau một khắc, hắn xuất hiện ở trên một cây thạch trụ ở bên ngoài mười mấy trượng.

Nhưng cùng lúc đó, kiếm của Cố Hàn lại đến.

Dường như Tỉnh Cửu có thể nhìn thấy được tình hình ở sau lưng, ngự kiếm đi, tránh né một kiếm này, đi tới mảnh vách đá ờ phía bắc của rừng đá.

Thiết kiếm đi ngang qua vách đá, không có mây mù che giấu, có thể thấy cực kỳ rõ ràng, đưa tới tiếng kinh hô rầm rầm trên mặt đất.

Mọi người không nghĩ tới, kiếm của Tỉnh Cửu đã rất nhanh, tốc độ ngự kiếm lại cũng kinh người như vậy.

Phi kiếm của Cố Hàn ở phía sau lưng hắn cứ như là giòi trong xương vậy, từ từ đến gần, lại tạm thời không thể đuổi kịp.

Ngự kiếm mà lại có thể nhanh không thua phi kiếm, đây là loại tốc độ gì?

Tình hình lúc này lại hoàn toàn trái ngược so với trận chiến lúc nãy.

Tỉnh Cửu tựa hồ hoàn toàn lâm vào tình thế bị động y như Mã Hoa ban nãy vậy.

Hiện tại Cố Hàn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, đương nhiên sẽ không bỏ qua, ánh mắt lạnh lùng, tay phải kết ấn một cái kiếm quyết.

Đạo kiếm quang màu trắng kia chợt kéo dài ra, chém xuống vách đá.

Thiết kiếm đột nhiên chuyển một cái, mang theo Tỉnh Cửu tránh né.

Kiếm quang màu trắng lại xông mạnh về phía trước.

Thiết kiếm lại tránh.

Trên vách đá xuất hiện mấy đạo vết kiếm thật sâu, đá vụn không ngừng rơi xuống.

Tỉnh Cửu ngự kiếm đi tới chỗ xa hơn, kiếm quang màu trắng không ngừng áp sát, trong khoảnh khắc, cả hai đã đi tới chỗ cực tây của rừng đá.

Thạch trụ ở nơi này thưa thớt hơn những chỗ khác rất nhiều, cự ly giữa mỗi cây thạch trụ đều hơn trăm trượng.

Kiếm quang thu lại, Tỉnh Cửu dừng lại ở trên một cây thạch trụ.

Lúc này, hắn đã cách bãi đá dùng để quan chiến phía trước ngọn núi chừng vài dặm, đã biến thành một điểm đen nhỏ ở trong mắt của mọi người.

Cố Hàn là cao thủ Kiếm đạo Vô Chương thượng cảnh, cũng không thể nào phát động công kích từ khoảng cách xa như vậy.

Hắn cười lạnh một tiếng, bước lên phi kiếm đã được triệu hồi từ sớm, bay tới chỗ mà Tỉnh Cửu đang đứng.

Một lát sau, ở trên không của phía tây rừng đá xuất hiện mấy đạo kiếm quang, đá vụn bắn tung tóe khắp nơi, bụi mù bay tán loạn, che khuất rất nhiều tầm mắt của đệ tử cảnh giới hơi thấp.

Các đệ tử biết tình hình chiến đấu ở bên kia đang tiến hành đến giai đoạn cực kỳ kịch liệt, lại không thể nhìn thấy rõ tình hình cụ thể được, không khỏi rất là sốt ruột.

Có một ít đệ tử gan lớn bất chấp phép tắc, tới tấp ngự kiếm bay lên, đi tới phía trên rừng đá.

Trên thạch đài cũng có rất nhiều sư trưởng đứng dậy, nhìn về phía bên kia.

...

...

"Vô Đoan Kiếm Pháp quả nhiên dày đặc như tuyết, ta cảm thấy thích hợp ngăn lại lối đi hơn Thất Mai Kiếm Pháp, Cố Hàn quen thuộc như vậy, xem ra đã bỏ ra mấy năm khổ công tu luyện."

"Mau nhìn, Cố sư huynh đang dùng Bát Phương Kiếm Pháp phải không? Chỉ sợ mấy sư huynh trên Bích Hồ phong cũng không thuần thục như hắn."

"Quả nhiên tạo nghệ của Cố sư huynh trên Lục Long Kiếm Quyết là cao thâm nhất, thảo nào năm đó Cố Thanh cũng học loại kiếm pháp này."

"Chân kiếm của ba phong, hạ bút thành văn, Cố sư huynh quả nhiên không hổ là Kiếm đạo cao thủ đứng hàng thứ ba trên Lưỡng Vong phong, thật sự khiến cho người ta phải kính nể a."

"Không nên quên, Cố sư huynh xuất thân Thiên Quang phong, cho đến lúc này hắn vẫn chưa dùng ra Thừa Thiên Kiếm Pháp."

"Lưỡng Vong phong Tuyệt Kiếm đâu? Đó mới là trình độ thực sự của Cố sư huynh, chỉ cần thi triển ra, Tỉnh Cửu tất nhiên thảm bại."

Trong một mảnh tiếng ca ngợi, tự nhiên cũng có rất nhiều người sẽ nghĩ tới một cái sự thật khác.

Đương nhiên tu vi kiếm đạo của Cố Hàn cực cao, kiếm pháp lại càng tuyệt diệu.

Thế nhưng.

Thiết kiếm của Tỉnh Cửu như cũ vẫn ở đó.

Bất luận kiếm của hắn bị áp chế tới mức khổ cực như thế nào, cách một đoạn thời gian, vẫn có thể thấy được kiếm quang của hắn, một lần nữa xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Đây quả thật là sự tình làm cho người ta phải khiếp sợ.

Nếu như hắn thật sự vừa mới tiến vào Vô Chương cảnh giới, làm sao lại có thể trực diện chống đỡ cao thủ như Cố Hàn lâu như vậy?

Các vị Phong chủ cùng với các trưởng lão nhìn thấy rất rõ hình ảnh chiến đấu ở ngoài vài dặm.

Bọn họ đã xác định, Tỉnh Cửu đang dùng Cửu Tử Kiếm Pháp của Thần Mạt phong.

Trong lời đồn, trước khi Cảnh Dương sư thúc phi thăng, đã đem kiếm phổ của Cửu Tử Kiếm Pháp cùng với Phất Tư kiếm giấu ở trên đỉnh của Thần Mạt phong, đêm đó đã bị Triệu Tịch Nguyệt tìm thấy.

Hiện tại xem ra, lời đồn này là thật.

Điều làm cho bọn hắn cảm thấy kinh dị là, kiếm pháp của Tỉnh Cửu thuần thục không gì sánh được, nào giống như là mới luyện ba năm, giống như là đã luyện ba trăm năm vậy. Hơn nữa Cửu Tử Kiếm Pháp do hắn thi triển ra, cùng với khí chất của Cửu Tử Kiếm Pháp trong lời đồn hoàn toàn khác nhau.

Có một ít lão nhân đang nhớ lại, kiếm pháp của tiểu sư thúc năm đó sao mà cô thanh lãnh tuyệt, nào có bình thản giống như người này.

Đúng vậy, Cửu Tử Kiếm Pháp ở trong tay của Tỉnh Cửu cực kỳ bình thản, không hề có đạo tử ý quyết chí tiến lên, càng giống như là một loại hờ hững sau khi nhìn thấu sinh tử vậy.

Bất luận kiếm quang của Cố Hàn cường thịnh như thế nào, đạo thiết kiếm kia vẫn luôn bình tĩnh như vậy, căn bản không nhìn ra đang ở trong thế yếu chút nào cả.

Kiếm quang tung hoành, chỉ mới bắt đầu thời gian mười mấy hơi thở, vẫn rất ngắn.

Nhưng theo Cố Hàn, dùng thời gian dài như vậy mà vẫn không thể nào đánh bại Tỉnh Cửu là chuyện phi thường mất mặt, căn bản không thể chịu đựng được.

Hắn quyết định mau chóng kết thúc trận chiến đấu này.

Một tiếng huýt sao phát ra từ giữa môi của hắn.

Phi kiếm của hắn không để ý tới thiết kiếm của Tỉnh Cửu nữa, đột nhiên gia tốc, hóa thành một đạo bạch quang chói mắt, đánh thẳng tới mặt của Tỉnh Cửu.

Thiết kiếm lại không thèm ngăn cản, xé gió bay tới, gần như cùng lúc chém về phía thân thể của hắn.

Vẻ mặt của Cố Hàn không thay đổi, hai tay giao nhau ở trước người, tự nhiên sinh ra một đạo khí tức mạnh mẽ.

Nhìn cái màn hình ảnh này, Trì Yến hơi nhíu mày, đoán được hắn chuẩn bị làm cái gì.

Một vị trưởng lão kinh ngạc hô lên: "Hàn Tỉnh Tỏa Thanh Thu(giếng lạnh nhốt trong thu)!"

(tấu chương hết)

Crypto.com Exchange

Chương (1-1021)