Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đại Đạo Triều Thiên - Chương 0103

Đại Đạo Triều Thiên
Trọn bộ 1021 chương
Chương 0103: Tiên Thiên Kiếm Thể?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1021)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Quá Nam Sơn mới vào Du Dã cảnh, đối với việc khống chế phi kiếm ở ngoài mấy dặm cũng không cảm thấy dễ dàng.

Phi kiếm bị hủy, vết thương mà hắn phải nhận cũng sẽ không vì điều này mà nhẹ hơn chút nào.

"Vô sỉ!"

Các đệ tử của Lưỡng Vong phong phẫn nộ đến cực điểm, tới tấp ngự kiếm bay lên.

Hơn mười đạo kiếm quang rọi sáng rừng đá, liền muốn giết sang phía tây ngay lập tức.

Trì Yến đạp kiếm đi tới trên không, phất ống tay áo một cái.

Cường giả Du Dã thượng cảnh xuất thủ, làm sao mà những đệ tử trẻ tuổi này có thể thừa nhận nổi.

Cuồng phong nổi lên, hơn mười đạo kiếm quang hơi loạn, bị ép lui về giữa vách núi.

Trì Yến trầm giọng quát lên: "Các ngươi muốn làm cái gì? Chẳng lẽ muốn ép ta dùng môn quy xử phạt các ngươi?"

Nội tâm của các đệ tử Lưỡng Vong phong đang tràn ngập phẫn nộ, làm gì chịu nghe mấy lời này.

Quá Nam Sơn lau đi máu trên khóe môi, nhìn các sư đệ cùng sư muội nói: "Do ta vô ý, không liên quan tới hắn."

...

...

Giữa núi an tĩnh dị thường.

Rất nhiều tầm mắt rơi xuống trên người của Tỉnh Cửu.

Những tầm mắt kia rất phức tạp, có mang theo hận ý, có mang theo tức giận, đương nhiên nhiều nhất vẫn là khiếp sợ.

Tỉnh Cửu đã hoàn thành một chuyện khó có thể tưởng tượng được.

Hắn chỉ tên khiêu chiến Lưỡng Vong phong, ngoài ý muốn cho thấy thực lực Vô Chương cảnh giới, thoải mái chiến thắng Mã Hoa.

Nếu như chuyện này vẫn có thể coi như là bình thường, Cố Hàn đứng hàng thứ ba ở trên Lưỡng Vong phong lại cũng thua ở dưới kiếm của hắn.

Điều làm cho người ta cảm thấy khiếp sợ nhất chính là, hắn chặt đứt kiếm của Quá Nam Sơn!

Mấu chốt thắng bại, chính là hai tay của Tỉnh Cửu.

Hai tay hắn hợp lại, kẹp lấy kiếm của Quá Nam Sơn.

Cố Hàn có dũng khí dùng Hàn Tỉnh Tỏa Thanh Thu là bởi vì cảnh giới của hắn vượt xa Tỉnh Cửu, thế nên mới có đạo lý sử dụng loại cường thế chiến pháp này.

Cảnh giới của Tỉnh Cửu thấp hơn Quá Nam Sơn nhiều như vậy, vì sao dám làm như thế?

Đây cũng không phải là vấn đề có thể dùng dũng khí để giải thích.

Bất kể là Hàn Tỉnh Tỏa Thanh Thu hay là Quả Thành Tự Đại Bi Thủ, muốn dùng hai tay khóa lại một thanh phi kiếm, đều cần vận chuyển Kiếm Nguyên từ sớm.

Tỉnh Cửu đã sớm tính đến chuyện Quá Nam Sơn sẽ xuất kiếm, thậm chí tính đến thời khắc cụ thể mà hắn sẽ xuất kiếm, vẫn luôn chờ!

Loại chiến pháp này quả thật đúng là không thể tưởng tượng nổi, sau khi các đệ tử tỉnh táo lại tỉ mỉ hồi tưởng, không khỏi cảm thấy có chút đáng sợ, lại không nói rõ được rốt cuộc thì nó đáng sợ ở chỗ nào.

Các vị Phong chủ cùng với đám người Trì Yến thì thấy rất rõ ràng, Tỉnh Cửu đánh bại Cố Hàn đồng dạng cũng là dựa vào đối với cục diện chiến đấu diễn toán.

Hắn đem tính tình của Cố Hàn, các phương án dùng để ứng đối, khoảng cách giữa các thạch trụ, vị trí của vách đá, tất cả đều tính vào, thậm chí đem cả phản ứng của Quá Nam Sơn cũng tính vào luôn.

Vì vậy, Quá Nam Sơn cũng chưa hề xuất ra một kiếm thật sự liền thất bại.

Tính lực như vậy...

Gió núi từ từ thổi tới, hai hàng lông mày trắng của Phong chủ của Tích Lai phong khẽ bay bay, như là đang suy nghĩ vậy, nghĩ thầm trên Mai Hội sang năm, chỉ sợ Tỉnh Cửu thật đúng là có thể đánh trên bàn cờ với Đồng Nhan.

Những người thấy hai cái màn đấu kiếm này, đều phải thừa nhận tu vi kiếm đạo cùng với thực lực mà Tỉnh Cửu bày ra, nhưng vẫn có rất nhiều người không phục.

Nhất là những đệ tử của Thiên Quang phong cùng với Lưỡng Vong phong kia.

Bọn họ không phục thay Quá Nam Sơn.

Quá Nam Sơn là thủ đồ của Chưởng môn Thanh sơn, cũng là Thủ tịch đệ tử của Lưỡng Vong phong, danh vọng ở trong đồng môn cực kỳ cao.

Hôm nay, lại còn là lần đầu tiên hắn thể hiện ra Du Dã cảnh thực lực.

Cho dù Tỉnh Cửu có là Kiếm đạo kỳ tài khó gặp đi chăng nữa, thì làm sao có thể là đối thủ của hắn?

Ở trong mắt của rất nhiều người, nếu như không phải là lúc cuối cùng đại sư huynh không đành lòng ra tay, mạnh mẽ thu kiếm, Tỉnh Cửu đã chết.

Tỉnh Cửu không cảm kích, trái lại còn nhân cơ hội mà ra tay, thật sự là cực kỳ vô sỉ.

Thế nhưng bọn họ cũng không có nghĩ đến, mặc dù lý do Quá Nam Sơn xuất kiếm là vì muốn cứu Cố Hàn, thế nhưng trên thực tế lại tạo thành cục diện lấy hai chiến một.

"Ta không có kêu ngừng, bất luận kẻ nào cũng không được xuất kiếm, nếu không chính là vi phạm môn quy, huống chi hắn còn là xuất kiếm đánh lén sư trưởng."

Trì Yến nhìn những đệ tử vẫn không cam lòng phẫn hận kia, trầm giọng nói: "Nhìn ở chỗ bởi vì lo lắng cho đồng môn mới xuất kiếm, Thượng Đức phong sẽ không truy cứu tội danh dĩ hạ phạm thượng của hắn."

Nghe được câu này, rất nhiều đệ tử mới tỉnh hồn lại, đã phiền muộn lại càng tức giận hơn nữa.

Tỉnh Cửu cũng không phải là một đệ tử tham gia Thí Kiếm bình thường.

Hắn là sư thúc.

Thương thế của Cố Hàn mặc dù nặng, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng, sau khi đơn giản trị liệu, được các sư đệ đỡ trở về giữa bãi đá.

"Có bản lĩnh, ngay thời điểm Liễu Thập Tuế gặp chuyện không may đó, ngươi liền đứng ra."

Hắn nhìn Tỉnh Cửu oán hận nói.

Tỉnh Cửu nói: "Lúc này ta đã đứng ra, nhưng xem ra ngươi không có chuẩn bị tốt để thừa nhận hậu quả."

Những lời này của hắn càng đưa tới nhiều ánh mắt tức giận hơn.

Triệu Tịch Nguyệt đứng dậy.

Từ trên trời rơi xuống một viên bảo châu màu lam nhạt nhạt tán ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, từ nơi sâu nhất của Thanh sơn đại trận rơi xuống trước người của nàng, bị nàng thu vào trong tay áo.

"Thần Mạt phong muốn một cái danh ngạch."

Nói xong câu đó, nàng mang theo Tỉnh Cửu ngự kiếm bay lên.

Kiếm quang màu đỏ vẽ ra một đạo đường thẳng tắp, đi thông tới Thần Mạt phong.

...

...

Ban đêm, Thanh sơn Thí Kiếm Đại Bỉ kết thúc.

Yêu Tùng Sam cùng với chín tên đệ tử thu được tư cách tham gia Mai Hội vào sang năm.

Cái vị trí bị giữ lại đến cuối cùng kia đương nhiên là của Tỉnh Cửu, tuy rằng hắn không có ở lại đến lúc cuối cùng.

Triệu Tịch Nguyệt lấy thân phận Phong chủ của Thần Mạt phong đưa ra yêu cầu cực kỳ rõ ràng, hơn nữa hắn quang minh chánh đại chiến thắng Cố Hàn, bất kỳ người nào cũng phải thừa nhận hắn tuyệt đối có tư cách.

Các sư trưởng cùng với các đệ tử của chư phong lần lượt tản đi, trong lúc nhất thời bầu trời bị che kín bởi ánh kiếm quang, ánh nắng chiều cứ như là bị xé rách thành vô số sợi tơ tằm hồng vậy.

Vài vị Phong chủ lại không có rời đi.

Ánh nắng chiều chiếu vào bãi đá giữa vách núi, một mảnh an tĩnh.

Với tư cách là thủ đồ của Chưởng môn, Thủ tịch của Lưỡng Vong phong, kỳ thật địa vị của Quá Nam Sơn ở trong Thanh sơn rất cao, phân lượng của trưởng lão bình thường đều xa không bằng hắn.

Theo đạo lý mà nói, dù cho Tỉnh Cửu có một cái thân phận sư thúc, dùng loại thủ đoạn này làm trọng thương hắn, cũng có thể phải bỏ ra một cái giá nhất định.

Bây giờ Thần Mạt phong chỉ có bốn người trẻ tuổi cùng với một đám vượn, ở trong Thanh sơn cũng không có tí lực lượng gì cả.

Nhưng mấy vị Phong chủ lại không có phát biểu bất kỳ ý kiến gì, thậm chí còn ẩn chứa ý tứ che chở, lúc trước ngay cả Thiên Quang phong cũng vẫn duy trì trầm lặng, đừng bảo là Mặc trưởng lão vẫn liên tục cực kỳ thưởng thức Tỉnh Cửu, Bạch Như Kính cũng không nói gì.

Chuyện này cũng chỉ có thể có một lời giải thích mà thôi

Bọn họ cho rằng, đối với Thanh Sơn Tông mà nói Tỉnh Cửu quan trọng hơn cả Cố Hàn thậm chí là Quá Nam Sơn.

Bất luận Tỉnh Cửu có được sự nhạy cảm với kiếm như thế nào, tính lực cường thịnh hơn nữa, muốn làm được loại chuyện tình không thể tưởng tượng nổi như ngày hôm nay vậy, thứ đầu tiên cần phải có chính là năng lực thực hiện.

Cho tới bây giờ, mấy vị Phong chủ vẫn như cũ không thể nào quên được hai cái hình ảnh đã phát sinh trong trận đấu ban nãy.

Tỉnh Cửu dùng hai tay kẹp lấy thanh kiếm kia.

Còn có một cái hình ảnh nữa chính là: Cố Hàn khóa lại kiếm của Tỉnh Cửu, bỗng nhiên Tỉnh Cửu biến mất khỏi thạch trụ, một khắc sau liền xuất hiện ở trước người Cố Hàn.

Mấy vị Phong chủ là đại nhân vật của Thanh Sơn Tông, ở trên con đường tu hành dài dằng dặc đã nhìn thấy không biết bao nhiêu thiên tài cùng với sự tình khó tưởng tượng, vậy thì tại sao lại ấn tượng sâu sắc với hai cá hình ảnh kia như vậy, biểu hiện ra thái độ thận trọng như vậy? Bởi vì chỉ có bọn họ mới chú ý tới một chi tiết trong cái hình ảnh kia.

Thời điểm Tỉnh Cửu đạp không mà đi, xuất hiện ở trước người Cố Hàn, quần áo tung bay thậm chí là cả sợi tóc, đều mang theo từng đạo kiếm quang.

"Thật sự là... Tiên Thiên Kiếm Thể sao?"

Thanh âm của Phong chủ của Vân Hành phong có chút do dự, bởi vì hắn vẫn không thể nào tin được phán đoán của mình.

Trong giới tu hành vẫn luôn có một loại suy đoán rằng, nếu như xuất hiện trường hợp Kiếm Hoàn trong sơ thể người tu hành không hợp nhất với phi kiếm, mà là hợp nhất cùng với bản thân người tu hành, vậy thì sẽ phát sinh chuyện như thế nào?

Vấn đề này không có đáp án chỉ có suy đoán, đó chính là Tiên Thiên Kiếm Thể.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1021)