Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đại Đạo Triều Thiên - Chương 0042

Đại Đạo Triều Thiên
Trọn bộ 1021 chương
Chương 0042: Ta nguyện Thanh sơn đệ cửu sơn (*)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1021)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

(*): Ta chọn ngọn núi thứ chín của Thanh sơn


Kiếm quang bay ra tay áo, lẳng lặng dừng ở trước người Triệu Tịch Nguyệt, chính là thanh thanh sắc tiểu kiếm kia.

Cái chuôi kiếm này phi thường cổ xưa, trừ cái đó ra, cũng không có chỗ đặc thù nào nữa.

Trước đây Triệu Tịch Nguyệt vừa tiến vào nội môn được ba tháng, liền ở trên Kiếm phong được thanh kiếm này nhận chủ, rung động rất nhiều người, nhưng đồng thời cũng có rất nhiều người cảm thấy có chút tiếc hận.

Chất liệu của chuôi thanh sắc tiểu kiếm này tương đối bình thường.

Ở trong suy nghĩ của bọn họ, nếu như Triệu Tịch Nguyệt càng kiên trì hơn một chút, hoàn toàn có thể thu được thanh kiếm tốt hơn

Nàng chuẩn bị xuất kiếm, lại bị ngăn cản rồi.

Vị Thích Việt phong trưởng lão chủ trì đại hội kia, nhìn nàng vô cùng hiền lành nói rằng:"Ngươi không cần biểu diễn."

Đổi lại nếu là đệ tử ưu tú khác có thể sẽ vào lúc này yêu cầu nhận được đãi ngộ tương đồng như những đồng môn khác, như vậy mới thể hiện ra sự công chính của tông phái, nhưng không biết là bị Tỉnh Cửu ảnh hưởng hay là bởi vì nàng cũng cảm thấy diễn kiếm rất buồn chán, rất phiền phức, Triệu Tịch Nguyệt không nói gì, trực tiếp đem thanh kiếm một lần nữa thu hồi vào trong tay áo.

Đương nhiên cũng không có ai hướng nàng khởi xướng khiêu chiến.

Người duy nhất có tư cách hướng nàng khởi xướng khiêu chiến là Cố Thanh, đã thua ở trong tay Tỉnh Cửu.

Như vậy kế tiếp tự nhiên sẽ là phân đoạn hấp dẫn nhất của Thừa Kiếm Đại Hội -- lựa chọn cùng với được lựa chọn.

Khác với tràng cảnh kịch liệt lúc tranh đoạt Tỉnh Cửu, giữa vách núi rất là an tĩnh, ngược lại tăng thêm mấy phần khẩn trương.

"Xem ra tất cả mọi người đều rất rõ ràng về quy trình."

Trưởng lão của Thích Việt phong hướng về phía chư phong mọi người trong vách núi vẻ mặt nghiêm túc mà nói rằng:"Vậy theo trình tự đến đây đi."

Nghe ý tứ của những lời này, tất cả mọi người rất rõ ràng tiếp đó sẽ phát sinh cái gì.

Xem ra, chuyện như vậy ở trong lịch sử Thừa Kiếm Đại Hội của Thanh Sơn Tông đã từng phát sinh qua.

Lúc thời điểm tất cả đỉnh núi đều muốn một tên đệ tử, nếu như cạnh tranh quá mức kịch liệt, rất dễ dàng xảy ra vấn đề.

Loại thời điểm này liền cần sớm xác định rõ quy trình.

Cửu phong sẽ dựa theo trình tự tiến hành giao lưu với tên đệ tử kia.

Trình tự ở chỗ này thật ra nhưng là nghịch tự, từ ngọn núi bài danh sau cùng mà bắt đầu.

Trước hết đứng ra là Bích Hồ phong.

Vị Du Dã thượng cảnh sư bá đêm qua mới trở thành Phong chủ Bích Hồ phong kia, đứng ra nói mấy câu.

Sau đó là Tích Lai phong Phong chủ đi ra nói mấy câu.

Rất rõ ràng, bọn họ đối với việc được Triệu Tịch Nguyệt lựa chọn là không có bất kỳ lòng tin, chỉ là giới thiệu sơ lược một chút đặc điểm của ngọn núi, khuyên bảo vài câu.

Thích Việt phong Phong chủ chuẩn bị thu Tỉnh Cửu làm đồ đệ, cho nên đứng ra là một vị trưởng lão khác.

Thanh âm ôn uyển của Phong chủ Thanh Dung phong ở trong vách núi vọng lại thời gian rất lâu, mọi người giờ mới biết được vị nữ tử có cảnh giới cùng bối phận cao nhất Thanh Sơn Tông này đối với Triệu Tịch Nguyệt đúng là nhất định phải có được.

Vân Hành phong Phong chủ suy nghĩ đến Triệu Tịch Nguyệt hai năm qua một mực ở trên Kiếm phong khổ tu, cơ hội của phe mình cũng không nhỏ, cũng dùng thời gian rất lâu tiến hành trình bày.

Kế tiếp là Thượng Đức phong.

Lần Thừa Kiếm Đại Hội này Thượng Đức phong vẫn như những như năm trước vậy, rất không được đệ tử ưu ái, ở rất nhiều người nghĩ đến càng không có cơ hội gì.

Ai cũng không nghĩ tới một đạo thanh âm lãnh khốc cùng uy nghiêm vang lên.

"Ngươi là tương lai của Thanh sơn ta, gặp sư phụ tầm thường sẽ chỉ làm tu hành của ngươi lầm lỡ, hay là để ta đi."

Nhiều năm qua không có thu đồ đệ, thậm chí rất ít tham gia Thừa Kiếm Đại Hội Thượng Đức phong Phong chủ Nguyên Kỵ Kình cư nhiên tới, hơn nữa quyết định tự mình truyền kiếm!

Thượng Đức phong tuy là không được hoan nghênh, nhưng Nguyên Kỵ Kình là ai? Hắn là Thanh sơn kiếm Luật!

Trong chín ngọn núi ai có tư lịch già hơn, quyền vị cao hơn, cảnh giới càng sâu, có tư cách hơn thu Triệu Tịch Nguyệt làm đồ đệ?

Toàn trường náo động, sau đó rất nhanh an tĩnh, hoàn toàn tĩnh mịch.

Vừa đúng lúc đó, biến hóa không có người tưởng được đã xảy ra.

"Tiểu Tịch Nguyệt, ngươi có bằng lòng theo ta học kiếm hay không?"

Thanh âm ôn hòa mà xa xăm, phảng phất mang theo ngọn gió ẩm ướt từ bên bờ biển, rơi vào lòng của tất cả mọi người.

Mọi người cực kỳ giật mình.

Bởi vì đó là tiếng của Chưởng môn.

Thảo nào lúc trước Bạch trưởng lão từ Thiên Quang phong đứng ra thu Liễu Thập Tuế làm đệ tử thừa kiếm, thì ra Chưởng môn đại nhân là muốn đem danh ngạch của mình lưu cho Triệu Tịch Nguyệt.

Lẽ nào ngay từ đầu Triệu Tịch Nguyệt chính là người mà Chưởng môn lựa chọn?

Lẽ nào cái bí ẩn kia rốt cuộc phải mở ra sao?

Vấn đề ở chỗ, những năm trước đây Chưởng môn đã thu Trác Như Tuế làm quan môn đệ tử, lẽ nào hắn muốn phá lệ?

Trác Như Tuế, Liễu Thập Tuế, thêm vào Triệu Tịch Nguyệt, nếu như ba người trời sinh Đạo chủng tất cả thuộc về Thiên Quang phong...

Bầu không khí trong vách núi trở nên có chút khẩn trương.

Bất kể là Thanh Dung phong vẫn là Vân Hành phong trong ngày thường theo Thiên Quang phong như Thiên Lôi sai đâu đánh đó đối với việc này đều không dám có ý khinh thường gì cả.

Ngay cả Bích Hồ phong cùng Thích Việt phong, Tích Lai phong lúc đầu cũng không có quá nhiều ý tưởng, cũng đều cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Dựa vào cái gì?

Nhưng người nào lại dám cùng Chưởng môn đại nhân tranh đồ đệ?

"Để cho chính nàng ta chọn liền tốt."

Thanh âm lãnh đạm tột cùng của Nguyên Kỵ Kình vang lên.

Chỉ có hắn có thể ngăn cản Chưởng môn nói tiếp.

Bởi vì hắn đã từng là cùng sơn sư huynh của Chưởng môn.

"Không sai."

Phong chủ của Thanh Dung phong nói rằng:"Nguyệt nhi ngươi nên lãnh tĩnh lại chút, đừng có để một số chuyện nào đó làm rối loạn tâm thần, chọn như thế nào cũng được, không phải sợ."

Triệu Tịch Nguyệt vẫn là không có nói.

Vô luận là Thượng Đức phong bỗng nhiên phát ra âm thanh, hay là Chưởng môn tự mình mời, đều không có thể làm cho ánh mắt của nàng có bất kỳ biến hóa nào.

Thẳng đến lúc này, nghe được những lời này của Phong chủ Thanh Dung phong, hai hàng lông mày rậm như kiếm của nàng liền nhếch lên, con mắt trở nên sáng sủa không gì sánh được.

Từ thành Triều Ca đi tới Thanh sơn, từ Nam Tùng Đình đến nội môn, vô số người đều muốn biết, nàng sẽ ở trên Thừa Kiếm Đại Hội lựa chọn ngọn núi nào.

Nàng chưa từng có nói qua ý nghĩ của chính mình, ngay cả thái độ nhỏ nhất cũng không có lộ ra, chính là vì để chờ tới cơ hội này.

"Chọn như thế nào cũng được?"

Nàng lập lại một lần lời nói của Thanh Dung phong Phong chủ.

Nguyên Kỵ Kình lạnh giọng nói rằng:"Không sai, không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản ngươi." ánh mắt của Triệu Tịch Nguyệt lướt qua nơi cao nhất của vách núi, nhìn thẳng nơi nào đó trong mây mù ở phương xa của cửu sơn.

Bao quát Thanh Dung phong Phong chủ ở bên trong, có một số người đột nhiên cảm giác được đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, muốn ngăn cản lại nhưng không còn kịp rồi.

"Thần Mạt phong."

Triệu Tịch Nguyệt nhẹ giọng nói.

...

...

"Cái gì?"

"Nàng đang nói cái gì?"

...

...

Triệu Tịch Nguyệt mỉm cười, hai gò má hiện ra hai lúm đồng tiền nhàn nhạt.

"Ta nói, ta muốn thừa kiếm Thần Mạt phong."

...

...

Trong vách núi hoàn toàn yên tĩnh, mọi người khiếp sợ không gì sánh nổi, rất nhiều người đều tưởng mình nghe lầm.

Vô số ánh mắt rơi vào trên người Triệu Tịch Nguyệt.

Ai có thể nghĩ tới, nàng dĩ nhiên cự tuyệt Chưởng môn đại nhân cùng Nguyên Kỵ Kình, lựa chọn Thần Mạt phong!

Thần Mạt phong là ngọn núi thứ chín của Thanh sơn.

Vấn đề là, nàng làm sao có thể lựa ngọn núi này?

Thanh âm của Phong chủ Thanh Dung phong vang lên lần nữa.

Thanh âm của nàng không hề ôn nhu giống như bình thường nữa, mà là thêm mấy phần ý vị lạnh lùng cùng nghiêm túc.

"Ngươi cũng đã biết, mấy trăm năm qua, Thần Mạt phong vẫn không có tham gia Thừa Kiếm Đại Hội?"

Triệu Tịch Nguyệt bình tĩnh nói rằng:"Biết, bởi vì Cảnh Dương sư thúc tổ chưa bao giờ thu học trò."

Mấy trăm năm qua, ngọn núi thứ chín của Thanh sơn đều chỉ có một mình Cảnh Dương.

Cảnh Dương chuyên tâm cầu đại đạo, cho tới bây giờ đều không có suy nghĩ qua mấy chuyện như truyền thừa.

Thanh Sơn Tông sớm liền đã quen thuộc Thừa Kiếm Đại Hội không có quan hệ gì với Thần Mạt phong.

"Ngươi đã biết, vì sao còn phải chọn ngọn núi thứ chín?"

Trong thanh âm của Phong chủ Thanh Dung phong có hơi sắc bén:"Qua mấy năm nữa Thần Mạt phong sẽ lập truyền thừa mới, nhưng đó là sự tình mà các sư đệ sư muội của ngươi cần phải cân nhắc."

Lúc Cảnh Dương còn chưa phi thăng, coi như hắn không thu học trò, cũng không có ai dám nói cái gì.

Hiện tại Thanh Sơn Tông làm sao có thể cho Thần Mạt phong trống không như vậy?

Trong môn quy của Thanh sơn có nói rất rõ, nếu ba lần Thừa Kiếm Đại Hội mà không có người thừa kiếm, truyền thừa của ngọn núi kia sẽ bị coi như là cắt đứt, cần phải mở ra chi mới.

Vấn đề là, Thần Mạt phong sau khi mở lại vẫn là Thần Mạt phong mà nàng muốn đi sao?

Triệu Tịch Nguyệt nhìn trong vách núi, trầm mặc thời gian rất lâu.

Rất nhiều hình ảnh trong ơn mười năm gian, phảng phất hiển hiện ra tại dòng nước trên thạch bích

Lúc nhỏ nàng thông tuệ hơn người, lúc còn rất nhỏ liền đã xem xong ba nghìn quyển sách.

Sau đó, nàng bắt đầu chuẩn bị tu hành cùng với tu hành.

Tu hành là chuyện phi thường khổ, đơn điệu mà khô khan, hơn nữa thường thường kèm theo song trọng thống khổ trên tinh thần cùng trên thân thể.

Ở trong thành Triều Ca, nàng là một gã thiếu nữ quý tộc, nhưng nàng còn có thể chịu được cực khổ tốt hơn cả Tuyết Quái trong Tuyết Quốc.

Sau khi đi tới Thanh sơn, nàng càng là cần cù không cách nào hình dung, dùng lời nói ban đầu của Mạnh sư thì, nàng khắc khổ căn bản không giống như một thiên tài.

Lúc thiếu nữ, nàng liền khô tọa trên Kiếm phong liên tiếp ba năm, bẩn thỉu, người đầy bụi, là vì cái gì?

Chính là vì để đạt được tư cách thừa kiếm, cùng với có thể tự do lựa chọn tư cách.

"Vì sao? Bởi vì ta không muốn nhìn thấy một ngọn núi mới gì cả."

Nàng nói rằng:"Ta muốn vì Thần Mạt nối tiếp truyền thừa."

Thanh Dung phong chủ trầm mặc một chút, hỏi:"Ngươi vì sao phải làm như vậy?"

Triệu Tịch Nguyệt nói rằng:"Bởi vì ta vốn chính là đệ tử thừa kiếm mà Cảnh Dương sư thúc tổ lựa chọn."

Tỉnh Cửu ngồi ở trên tảng đá, nhìn nước suối, nghĩ thầm thì ra là như vậy a.

...

...

(ngày hôm qua nói ngày hôm nay cũng là canh một, tồn cảo quân còn đang bị cướp cứu trung, ngày mai tranh thủ hai canh. )

Crypto.com Exchange

Chương (1-1021)