← Ch.0149 | Ch.0151 → |
Địa vực trung tâm, những tiếng ồn ào bàn tán đã im ắng hơn, những cặp mắt rung động nhìn vào một hố đất có hai người trong đó, giao chiến đã phân ra thắng bại rõ ràng.
Kết cục bất ngờ ngoài dự kiến của nhiều người, Thạch Kinh Thiên đang chiếm thượng phong lại bất chợt bại trận nhanh chóng!
Không ít người kinh ngạc nhìn qua bóng lưng Mục Trần, có những người từ Linh Lộ chui ra lại thở dài. Cái tên kia có thể cưỡi ngựa xem hoa thong thả hững hờ trong Linh Lộ, quả nhiên không vì thiếu đi cơ duyên quán đính mà trở nên yếu ớt.
Lúc này bọn họ càng cảm nhận rõ sự ưu việt của tâm tính, những kẻ từ trong Linh Lộ chui ra kia, không phải đại biểu cho trí tuệ hơn người, Đại Thiên thế giới này có vô số quái kiệt, Linh Lộ chỉ là một cơ duyên tôi luyện, nhưng không thể khiến bọn hắn siêu việt đám người cùng lứa tuổi. Muốn như thế, bọn họ vẫn phải luôn luôn cảnh giác, chỉ thoáng lơ là sẽ bị người bên ngoài vượt mặt.
Chu Linh bên kia cũng chép miệng, bằng thực lực Thần Phách cảnh trung kỳ lại đánh bại được cường giả một bước tiến vào Dung Thiên cảnh, Mục Trần... thật là lợi hại a.
- Mục Trần!
Thạch Hạo nhìn thấy biến cố sắc mặt biến hóa kịch liệt, héy lớn, thân hình mạnh mẽ lạo ra, định cứu Thạch Kinh Thiên khỏi tay Mục Trần.
Bất quá hắn vừa hành động, một bóng người xinh đẹp cũng xuất hiện trước mặt hắn, hắc trường kiếm mang theo kiếm khí sắc bén chĩa thẳng vào cổ họng.
Thạch Hạo cả kinh, vội vàng dừng gấp, rồi liên tục lui sau, ngẩng lên nhìn lại thì thấy Lạc Li nắm chắc trường kiếm trong tay, ánh mắt bình tĩnh cất tiếng:
- Nếu ngươi muốn nhúng tay, ta cũng sẽ ra tay.
Thạch Hạo biến sắc, Lạc Li chân chính có thực lực Dung Thiên cảnh, bản thân hắn một mình không có khả năng đối phó, đành cắn răng đứng yên.
Mục Trần cũng chưa hề ngó tới Thạch Hạo, hắn vẫn âm tình bất định nhìn Thạch Kinh Thiên, cười nhạt, chẳng nói thêm lời vô nghĩa, chỉ phong như điện đâm thẳng tới ấn ký trên mi tâm tên kia.
- Khoan!
Nhìn thấy Mục Trần xuống tay không nhân nhượng, Thạch Kinh Thiên hốt hoảng la lên, hào quang tử kim trên mi tâm bắn ra, ấn ký lập tức mờ nhạt.
Bàn tay Mục Trần nắm lấy hào quang tử kim kỳ dị kia, cất tiếng nói với Thạch Kinh Thiên:
- Cảm tạ.
Thạch Kinh Thiên sắc mặt xanh mét chậm rãi né ra, rồi lui gấp, nghiến răng gằn giọng:
- Mục Trần, ta sẽ không để yên cho ngươi!
- Hoan nghênh!
Mục Trần cười lớn, quét mắt nhìn xung quanh:
- Ở đây ai có ý kiến gì không?
Mọi người yên lặng, vài kẻ muốn khiêu khích lúc trước cũng nhìn chỗ khác không dám đối diện Mục Trần, ngay cả cường giả như Thạch Kinh Thiên còn bị đánh bại, bọn họ xông lên chỉ tự rước lấy nhục.
Những nhân vật hàng đầu khác cũng không trả lời, Mục Trần có thực lực như thế đủ để họ e ngại, lúc này mà đắc tội không chỉ khó đối phó với Mục Trần, mà còn phải lo lắng Lạc Li đi cùng hắn, hành động này khá là thiểu năng.
- Ha ha, không hổ là Huyết Họa giả Mục Trần, Linh Lộ chưa có dịp diện kiến, nhưng cũng nghe không ít tin đồn, hiện giờ đã gặp quả nhiên danh bất hư truyền.
Viêm vương Viêm Lăng cười nói với Mục Trần.
Tiếng cười sang sảng của hắn phá vỡ im lặng, mọi người cũng nhẹ nhàng cất tiếng bàn tán, hẳn nhiên cũng chỉ bàn luận về diễn biến, chẳng ai dám buông lời khó dễ.
Mục Trần quay sang tên kia ôm quyền, rồi búng tay bắn đạo hào quang tử kim bay về Lạc Li, nói:
- Nàng hấp thu nó đi, có lẽ sẽ đạt tới ấn ký cấp 9.
Mọi người thấy hắn trực tiếp đưa ấn ký cấp 8 cho Lạc Li cũng sửng sốt, dù sao ấn ký cấp độ đó cũng rất khó thăng cấp, ít nhất cũng phải liệp sát 3 con linh thú thiên giai mới mong đạt tới, mà những người có ấn ký cấp 8 đang đứng ở đây cũng không nhiều hơn hai bàn tay.
Lạc Li vươn tay đón lấy hào quang tử kim, khẽ mỉm cười, rồi thu lấy ấn ký vào mi tâm.
Vô số người quan sát diễn biến, nhất thời nín thời, ở đây đã là trung tâm Bắc Thương giới, có lẽ chỉ cần có người đạt được ấn ký cấp 9 thì có thể lôi cái Bắc Thương điện kia ra.
Khi tia tử kim chui vào mi tâm Lạc Li, ấn ký tử kim của nàng cũng bộc phát hào quang mãnh liệt, một chùm sáng tử kim bắn ra, lao thẳng lên bầu trời.
"Ầm Ầm!"
Ngay lúc đó, linh lực thiên địa dao động cuồng bạo, mơ hồ có những tiếng chấn động lớn từ không trung vang xuống.
Tất cả ánh mắt đều tập trung nhìn lên trời cao.
Nơi đó, hào quang tử kim lóng lánh, mơ hồ hình thành một tòa cung điện to lớn, bóng cung điện che khuất mặt trời, cung điện chậm rãi hạ xuống.
Mọi người vội vàng lui gấp, e ngại cự điện rơi xuống ép họ thành thịt xay.
Cung điện tử kim nhẹ nhàng đáp xuống trung tâm khu vực, đất đá ầm ầm rung chuyển.
- Đây là Bắc Thương điện à?
Vô số người háo hức nhìn về tử kim điện, đây chính là cổng lớn của Bắc Thương linh viện, qua được chỗ này, họ có thể chân chính được xem là đệ tử Bắc Thương linh viện.
"Ầm Ầm Ầm."
Cánh cổng to lớn như được đúc bằng vàng của tử kim điện chậm rãi mở ra, kim quang tràn ngập, sáng chói kinh người.
- Bắc Thương điện đã mở, phàm là đệ tử có ấn ký đạt tới cấp 4 trở lên thì mời vào...
Một tiếng nói già nua từ trong cung điện truyền ra.
"Vù vù vù!"
Một câu nói phá vỡ sự yên tĩnh, vô số bóng người thỏa điều kiện mang theo phấn khích phóng tới như đàn châu chấu nhảy nhót, hướng về đại điện.
Mục Trần nhìn thấy khung cảnh ào ạt khủng bố kia cũng cười, nghiêng đầu nhìn Diệp Khinh Linh:
- Chúng ta cũng vào thôi.
Diệp Khinh Linh gật đầu, thành viên Diệp bang cũng vô cùng kích động, thông qua khảo nghiệm khó khăn cuối cùng đã có thể tiến tới đây.
- Đi!
Mục Trần vẫy tay gọi Lạc Li, hai người dẫn đầu phóng tới, chỉ chốc lát liền xuất hiện ở cổng lớn cao trăm trượng, xuyên qua mọi người đi vào.
Lúc họ vượt qua cổng lớn, lại cảm giác như ấn ký ở mi tâm hơi lóe ra, giống như có gì đó đang xem xét phân tích trong nó. Hẳn nhiên đó chính là sự đánh giá mức độ khảo nghiệm, những ai không đạt tới ấn ký cấp 4 sẽ bị loại khỏi Bắc Thương linh viện.
Mục Trần tiến vào trong tử kim điện, hào quang lóe lên, đến khi tinh thần hồi phục lại, hắn đã thấy mình ở bên trong đại điện rộng lớn mênh mông, đưa mắt nhìn qua không thấy điểm cuối.
Lúc này, đại điện đang có vô số người hiện diện, khiến cho không gian trống trải kia nhanh chóng tràn ngập.
- Đây là đâu?
Mọi người mờ mịt quan sát chung quanh, đây là bên trong Bắc Thương điện sao? Tiếp theo làm thế nào đi vào Bắc Thương linh viện?
- Hà hà, mấy tiểu tử kia, hoan nghênh các ngươi thông qua khảo nghiệm của Bắc Thương linh viện.
Ngay khi đám đông còn đang mờ mịt, giữa không trung đại điện có hào quang ngưng tụ, một bóng người già nua chậm rãi hiện ra.
Người đó cũng không phải ai xa lạ, chính là người đã xuất hiện ở đài tiếp nhận của Mục Trần, chẳng qua trước mặt không phải là quang ảnh hư ảo, mà chân chính là bản thể người thật.
Mục Trần nhìn chằm chằm vào lão nhân tóc trắng, ánh mắt nghiêm trọng, từ thân thể lão nhân kia, hắn cảm nhận một áp lực khá mãnh liệt, hẳn nhiên áp lực này hơn xa thực lực Dung Thiên cảnh bình thường.
- Không hổ là Bắc Thương linh viện, chỉ là một sư phụ tiếp tân cũng đã có thực lực khủng bố như thế...
Mục Trần âm thầm chép miệng.
- Lão phu là người tiếp đón tân sinh Bắc Thương giới, cũng sẽ là người dẫn các ngươi vào Bắc Thương linh viện chân chính.
Giữa không trung, lão nhân tóc trắng nhìn xuống biển người đông nghẹt bên dưới, nhưng gương mặt thiếu niên ngây ngô đang rất mong chờ tiến vào Bắc Thương linh viện.
- Các ngươi có thể đến được nơi này, chứng minh các ngươi đã thành công, tiếp theo các ngươi sẽ được nhận phần thưởng.
Lão nhân tóc trắng mỉm cười, vung tay lên, ấn ký trên mi tâm mọi người chợt chói lóa, hóa thành hào quang bắn ra rơi vào lòng bàn tay của họ.
Hào quang tan đi, một cái thủy tinh bài xuất hiện trong tay kia của mỗi người, trên đó có những con số bất đồng.
- Đây là cái gì?
Đám đông mịt mờ nghi hoặc khẽ hỏi.
- Đây là linh trị bài, con số trên đó là linh trị. Các ngươi đừng coi thường cái vật nhỏ đó, nó chính là cuộc sống của các ngươi ở Bắc Thương linh viện. Các ngươi có thể dùng nó đổi lấy bất kỳ thứ gì các ngươi muốn: linh quyết, linh khí, trận đồ, thậm chí tinh phách linh thú thiên giai và cả sự chỉ điểm của đệ nhất đạo sư....
- Ồ!!
Đại điện xôn xao huyên náo, hầu hết đều háo hức nhìn vào thủy tinh bài trong tay, tim đập thình thịch. Vật nhỏ này hữu dụng thế sao?
Mục Trần nghe vậy cũng kinh ngạc, nhìn xuống con số trên linh trị bài trong tay: 1500.
- 1500 điểm linh trị... xem ra ấn ký càng cao thì thu hoạch linh trị càng nhiều.
Mục Trần nghĩ, rồi hắn nhìn về linh trị bài trong tay Lạc Li, một con số chói mắt rực rỡ.
5000 điểm.
Mục Trần khóe miệng giật giật, không ngờ nhiều hơn hắn đến như thế...
← Ch. 0149 | Ch. 0151 → |