← Ch.0694 | Ch.0696 → |
"Ào ào"
Sâu trong Đại La Kim Trì.
Thân hình to lớn đang xếp bằng trong hồ nước đặc sệt, dòng nước chầm chậm chảy, rồi cuồn cuộn đổ vào thân hình khổng lồ kia.
Sau đầu nó một vầng liệt nhật xoay tròn, tỏa ra Đại Nhật Viêm, luyện hóa dòng nước sền sệt, khiến cho nó trở nên thuần khiết để hấp thu.
Càng nhiều năng lượng bị luyện hóa, những tia sáng kim sắc du động lượn lờ quanh thân nó cũng càng to ra.
Mơ hồ giống như những con rắn nhỏ đang leo lên thân thể khổng lồ kia.
Bọn chúng uốn lượn leo lên, để lại một vệt kim sắc nhàn nhạt, tản ra năng lượng thần dị, giống như khiến cho Chí Tôn pháp thân này càng thêm ngưng thật.
Chí Tôn pháp thân đó dĩ nhiên chính là Đại Nhật Bất Diệt thân của Mục Trần.
Mục Trần hiện tại cũng đang ngồi xếp bằng bên trong Đại Nhật Bất Diệt thân, hai mắt khép hờ mở ra, nhìn những con kim xà đang bao phủ bên ngoài Chí Tôn pháp thân.
Trong cảm ứng của hắn, những năng lượng hút được từ kim trì biến thành 8 con kim xà cả thảy, tất cả đều lượn lờ bên ngoài Chí Tôn pháp thân, mang đến cảm giác nóng rực, linh lực chỗ đó sống động khác thường, thậm chí là sôi lên.
Mục Trần biết sau khi luyện hóa 8 con kim xà kia, Đại Nhật Bất Diệt thân chắc chắn sẽ mạnh mẽ lên, bất quá cái độ mạnh này không như hắn đã mong đợi.
Cái mà gọi là Đại La Kim Thân gì đó, hắn còn kém quá xa.
- Năng lượng kim trì ở đây căn bản còn xa mới đủ.
Mục Trần trầm ngâm, tuy rằng năng lượng kim trì ở đây đã rất hung hãn, nhưng muốn luyện ra Đại La Kim Thân, hiển nhiên là không có khả năng.
Mục Trần mắt lóe lên, con ngươi chuyển dần xuống phía dưới, tất cả cũng chỉ có màu vàng rực rỡ, sâu không đáy, cảm giác rất đáng sợ.
Khi đã nhảy vào Đại La Kim Trì, Mục Trần đã hiểu được áp lực nơi nào khủng bố thế nào, nếu không nhờ có Đại Nhật Bất Diệt thân, căn bản thực lực Chí Tôn nhất phẩm của hắn thậm chí còn không đến được vị trí hiện tại.
Nhưng mà ngay cả vị trí này cũng không thể làm hắn thỏa mãn. Hắn biết mục đích hắn vào Đại La Kim Trì này không chỉ đơn giản là rèn luyện Chí Tôn pháp thân một hồi cho nó mạnh lên tí chút.
Dã tâm của hắn so với người khác dữ dội hơn nhiều.
Bởi vì hắn cần sức mạnh.
Hai mắt lóe sáng, hít một hơi lấy can đảm, đôi mắt trở nên lạnh lẽo, tin rằng lúc này không có sức mạnh nào vô cớ xuất hiện, muốn có được sức mạnh đó nhất định phải trả giá tương ứng.
Nếu bây giờ chỉ là một cái Đại La Kim Thân cũng làm cho hắn thúc thủ vô sách, thì sau này gặp phải hiểm cảnh khó khăn hơn thì hắn phải làm sao? Chẳng lẽ tiếp tục lùi bước?
Như vậy, hắn sẽ vĩnh viễn không thể hoàn thành lời hứa với người con gái kia.
Mục Trần không do dự nữa, hai tay đột nhiên kết ấn, Chí Tôn pháp thân run lên mãnh liệt, lần nữa cấp tốc lặn sâu xuống Đại La Kim Trì.
"Rầm"
Chí Tôn pháp thân khổng lồ mãnh liệt xé toạc dòng nước hoàng kim, linh lực cường hãn xao động, chống cự lại áp lực đáng sợ như thủy triều ập tới tứ phương.
100 trượng... 200 trượng...
Chỉ mới hơn 10 giây, Mục Trần đã lặn xuống thêm 400 trượng. Lúc này hắn ở vào khoảng độ sâu 1200 trượng trong Đại La Kim Trì.
Lặn xuống liên tục, hắn cảm thấy rõ áp lực ập tới đang tăng theo cấp số nhân, cứ như những ngọn núi lớn chồng chồng lên nhau mà ập xuống.
Đối mặt áp lực cỡ đó, hắn vẫn không do dự tiếp tục lặn xuống!
Linh quang quanh thân Chí Tôn pháp thân vì áp lực quá lớn mà bị ép ngược vào trong thân, ngay cả chân thân được bảo vệ bên trong của hắn cũng cảm thấy đau nhức.
- 1500 trượng...
Mục Trần khẽ cắn răng, làn da đỏ hồng lên nhưng con mắt tỏ rõ ý chí không lùi bước, ngược lại càng ngoan cố nóng cháy. Hắn cảm ứng được, năng lượng ẩn chứa sâu trong Đại La Kim Trì đậm đặc tới mức đáng sợ.
Chỉ có ở nơi sâu đó mới có thể luyện ra Đại La Kim Thân.
Còn chưa đủ!
Mục Trần mắt ửng đỏ, khống chế pháp thân tiếp tục lặn xuống. Ở cái độ sâu này, chỉ cần xuống thêm 10 trượng thì áp lực chồng lên rất điên cuồng.
Mục Trần có Đại Nhật Bất Diệt thân, nhưng tốc độ lặn xuống vẫn càng lúc càng chậm, cứ như đang bước đi trong vũng bùn.
Và lúc này, trôi qua nửa canh giờ, hắn cũng không thể lặn thêm đủ 100 trượng nữa.
Hơn nữa áp lực của 100 trượng ngắn ngủi này ép cho Đại Nhật Bất Diệt thân bị nhỏ lại đáng kể, linh quang rực rỡ cũng nhạt màu đi nhiều.
Mục Trần vẫn không chịu thua, ánh mắt nhìn sâu xuống dưới, làn da đỏ lên bắt đầu rỉ máu.
Hồ nước hoàng kim đậm đặc lại bị xé toang, Chí Tôn pháp thân không ngừng lặn xuống.
Lại thêm 100 trượng... 150 trượng... 200 trượng...
Chân núi Kim Trì Phong.
Mọi người đều chăm chú nhìn vào bốn miếng Kim Phù, chỉ có Tam Hoàng thần sắc bình thản. Bao nhiêu năm nay Đại La Kim Trì mở ra không biết bao nhiêu lần, tình trạng yên tĩnh giống thế này có thể nói là vô số, khó có biến động gì.
Dù sao trong mắt họ, chỉ có tài năng luyện ra được Đại La Kim Thân, còn lại thì đều xem là trình độ như nhau, chẳng cần xếp cao xếp thấp làm gì, nhiều lắm là chênh lệch 50 bộ, 100 bộ này nọ.
Đột nhiên một trong 4 mảnh Kim Phù trở nên rực rỡ hơn hẳn, kim quang sáng lóa át cả ánh sáng của ba mảnh Kim Phù kia.
Dù rằng ánh sáng của 3 mảnh kia vẫn đang từ tốn tăng không ngừng, nhưng so với tốc độ tăng sáng của mảnh này thì hoàn toàn khác biệt.
Cảnh tượng này làm cho mọi người trong khu vực tỏ ra kinh dị, rồi những tiếng kinh hô vang lên, có lẽ họ cũng hiểu cường độ ánh sáng của bốn miếng Kim Phù kia mang ý nghĩa gì.
Hào quang này cho thấy có người đang đột phá độ sâu trong Đại La Kim Trì.
Kim quang dũng mãnh tràn vào mắt Tam Hoàng, cả ba đều trừng mắt, ngay cả Thụy hoàng cũng gắt gao nhìn vào Kim Phù chói mắt.
- Có người lặn sâu xuống Đại La Kim Trì.
Thiên Thứu hoàng kinh ngạc nói.
- Độ sáng này hẳn đã sắp đến 2000 trượng.
Linh Đồng hoàng cũng giật mình, lão biết rõ áp lực độ sâu 2000 trượng ra sao. Ở đó, Chí Tôn tam phẩm cũng không chịu nổi, mà rõ ràng 4 kẻ vừa vào chẳng có ai đủ trình độ ấy.
- Là kẻ nào?
Bọn họ thần tình kinh ngạc, nhưng vì Đại La Kim Trì che mắt, thực lực của họ cũng không cách nào nhìn thấy được kẻ to gan kia là ai, dám xông xáo xuống tận độ sâu 2000 trượng.
- Người này dã tâm không nhỏ.
Thụy hoàng trở nên hứng chí mỉm cười, cái điệu này là đang nhắm tới Đại La Kim Thân đây. Bao nhiêu năm qua, Đại La Thiên vực vô số thiên tài cũng chỉ có vài kẻ làm được.
- Chỉ sợ tâm cao quá đầu.
Linh Đồng hoàng trầm tư.
Thiên Thứu hoàng cũng nhíu mày, có dã tâm cố nhiên là chuyện tốt, nhưng đôi khi cũng phải lượng sức mà làm. Đại La Kim Trì ẩn chứa bao nhiêu nguy hiểm, đủ để hủy diệt bất cứ kẻ nào trong 4 thống lĩnh kia. Ngoan cố không buông, chỉ e hậu quả là giam mình trong đó.
- Lâu lắm mới xuất hiện lại chuyện này, cứ xem thử hôm nay có một sự kinh ngạc cho chúng ta hay không đây.
Thụy hoàng mỉm cười, nhìn chăm chú vào Kim Phù rực rỡ kia.
Dưới chân núi, Đường Băng Đường Nhu cũng lo lắng nhìn Kim Phù rực rỡ, khẽ nói với Cửu U:
- Cửu U tỷ tỷ, không lẽ là Mục Trần?
Dù thực lực Mục Trần chỉ mới Chí Tôn nhất phẩm, xét bề ngoài hắn không thể làm ra chuyện này, nhưng với trực giác nữ nhi, các nàng nhận thấy chuyện này khó tránh quan hệ tới hắn.
Cửu U giương đôi mắt đẹp nhìn Kim Phù đó, gương mặt lãnh diễm mở một nụ cười tươi rói, gật đầu:
- Hẳn là chính là hắn.
Lời nói nhẹ nhàng, nhưng có lòng tin lớn.
Trong bốn người, thực lực Từ Thanh khá mạnh, nhưng không đủ trình độ xâm nhập 2000 trượng. Chỉ có Mục Trần giấu nhiều thủ đoạn, nên chỉ có hắn mới khiến người ta bất ngờ.
- Để cho ta xem nào, lần này ngươi sẽ có trình độ gì....
Cửu U nhếch môi lẩm bẩm.
Dưới sự chú ý của vô số người, hào quang Kim Phù càng thêm rực rỡ, khoảng nửa canh giờ sau đã như một vầng liệt nhật.
Hào quang lúc này hoàn toàn che phủ ánh sáng của 3 mảnh Kim Phù khác.
Mọi ánh mắt đều rung động.
Thần sắc Tam Hoàng ban đầu chẳng để ý, dần dần trở nên trịnh trọng kinh dị.
"Roẹt!"
Một âm thanh lạ phát ra từ Kim Phù, dường như nó không thể nào chứa đựng nổi kim quang, bùng phát ánh sáng chiếu rọi phạm vi trăm dặm.
Tam Hoàng chấn kinh, hai mắt trợn tròn.
Gã kia lại có thể thật sự vươn tới độ sâu 2000 trượng!
Mọi người khiếp sợ trước kim quang sáng lóa. Sâu trong Đại La Kim Trì bộc phát dao động khác lạ.
← Ch. 0694 | Ch. 0696 → |