← Ch.0940 | Ch.0942 → |
Lúc hoàng kim thương xuất hiện trong tay Đại Nhật Bất Diệt Thân, một cỗ Linh lực cuồng bạo bộc phát, gợn sóng màu vàng quét ra, trải rộng vạn trượng xung quanh Đại Nhật Bất Diệt Thân.
Một cỗ áp bách kinh người cũng tràn ngập theo, làm cho cường giả khắp nơi giật mình kinh sợ, cự thương màu vàng, Lục phẩm Chí Tôn nhìn thấy, đều có chút kinh hãi lạnh mình.
Mục Trần đứng trên Đại Nhật Bất Diệt Thân, hắn lúc này là tập trung tư tưởng nhìn chằm chằm vào cự thương, trong mắt lộ vẻ thán phục.
Cái Chí Tôn thần thông của Đại Nhật Bất Diệt Thân đặc biệt huyền diệu, cơ bản của Chí Tôn thần thông, chính là Cửu Dương Thần Thông, mở ra Cửu Dương Chi Lực, tăng phúc lớn cho sức chiến đấu bản thân.
Mà cái gọi là Cửu Dương Thần Thông, lại không dừng ở đây, bởi vì sau đó còn có thể biến hóa ra nhiều thần thông cường hãn khác, ví dụ như trước Mục Trần đã từng thi triển qua Thiên Dương Hoàng Kim Ấn, còn lúc này là Ngũ Dương Thương.
Từ góc độ khác mà nói, những thứ này đều là Chí Tôn Pháp Thân thần thông cường đại, bất quá muốn thi triển ra, phải đạt được yêu cầu nghiêm khắc, là nhất định đem Cửu Dương Thần Thông từng bước tu luyện thành.
Cũng như lần này, chính là lúc Mục Trần đem Cửu Dương Thần Thông mở ra đến Ngũ Dương Chi Lực, mới có thể thi triển ra Ngũ Dương Thương.
Mục Trần biết, những thứ này tất nhiên không phải cực hạn của Cửu Dương Thần Thông, chỉ có điều những thần thông do Cửu Dương Thần Thông xuất ra về sau càng mạnh hơn nữa nhưng chỉ có đem Cửu Dương Thần Thông tu luyện đến viên mãn, mới có thể thấy được bộ mặt thật của nó, đối với ngày đó, Mục Trần cũng là đặc biệt chờ mong...
Bất quá trước mắt hiển nhiên không phải là thời điểm chờ mong, cho nên Mục Trần nhẹ hít một hơi áp chế tâm tình, rồi sau đó hắn ngẩng đầu, lúc này trên không dồn dập tiếng xé gió truyền đến, hai đạo hồng quang giống như là cự long gào thét mà đến,
Hai đạo Long ảnh thương mang trong mắt Mục Trần cấp tốc phóng đại, nhưng lúc này đối mặt với thế công lợi hại như thế, Mục Trần trên mặt chỉ là cười khẩy. Mở ra Ngũ Dương Chi Lực, bây giờ Mục Trần không lo ngại gì.
"Oành!"
Cự thủ của Đại Nhật Bất Diệt Thân lập tức nắm chặt Ngũ Dương Thương, ở đằng mũi thương, năm vòng mặt trời màu vàng chuyển động,
"Ép ta mở ra Ngũ Dương Chi Lực mới có thể thi triển, Ngũ Dương Thương cuối cùng là có bao nhiêu năng lực..." Mục Trần thì thào tự hỏi, chợt ngón tay nhẹ nhàng chỉ ra.
"Ô... ô... n... g!"
Trong nháy mắt, chỉ thấy Ngũ Dương Thương trên tay Đại Nhật Bất Diệt Thân mãnh liệt phóng ra, tốc độ cực nhanh sinh ra âm bạo, không gian đều là nổ vỡ ra từng đạo vết rạn cực lớn.
"Ngũ Dương Thương toái dương!"
Mục Trần con mắt nhẹ nhàng nháy mắt, phía trên hoàng kim cự thương, năm vòng mặt trời đột nhiên nổ tung lên, sóng khí màu vàng đáng sợ cuồn cuộn, một cỗ sóng xung kích sóng khí màu vàng tỏa ra, đến không khí cũng bị bốc cháy...
Mà theo năm vòng mặt trời bùng nổ, Ngũ Dương Thương kim quang đột nhiên cường thịnh, trực tiếp hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng to mấy ngàn trượng gào thét mà ra.
Đạo ánh sáng quá mức mãnh liệt, trong đó ẩn chứa Linh lực cũng cuồng bạo đến mức làm lòng người kinh hãi, cho nên tại chỗ rất xa, Thụy Hoàng, Thiên Thứu Hoàng, những cường giả cực hạn sắc mặt đều là hơi đổi.
Mà ánh sáng màu vàng trong tích tắc xuyên thủng hư không, sau đó cùng hai đạo Long thương mang, oanh kích lẫn nhau.
Ầm!. Đùng.. !
Trong nháy mắt, âm thanh động trời không ngoài dự đoán vang lên, tiếp theo chính là sóng xung kích đáng sợ đến cực điểm tỏa ra, không gian chung quanh phiến khu vực này, đều là bị loại trùng kích này làm cho vặn vẹo vỡ vụn.
U Minh Hoàng tử cùng Phương Nghị trợn mắt nhìn qua điểm va chạm, sau đó sắc mặt hai người trở nên cực kỳ khó coi, bởi vì bọn họ nhìn thấy thời điểm loại trùng kích này diễn ra, thương mang hai người bọn họ đem hết toàn lực thi triển, vẻn vẹn giữ vững được mấy cái hô hấp, đã bị đạo ánh sáng màu vàng phá tan.
Rắc rắc.
Lúc thương mang tan vỡ m bọn họ đều thấy, một thương một kích, cũng vào lúc này hóa thành quang điểm đầy trời.
"Chết tiệt!"
Sắc mặt hai người hiện ra một mảnh âm trầm, bọn hắn không nghĩ tới thi triển ra sát chiêu bực này vẫn không thể giải quyết Mục Trần.
O... o... n... g!
Bất quá, liền lúc bọn họ phẫn nộ không cam lòng, ánh mắt Mục Trần phóng về phía bọn hắn, cái loại này ánh mắt, làm cho hai người trong lòng đều phát lạnh.
Mục Trần vươn ngón tay, lăng không điểm xuống.
HƯU... U... U!
Hai người lập tức kinh hãi nhìn thấy, đạo ánh sáng màu vàng sau khi phá vỡ công kích của bọn họ vậy mà cũng không tiêu tán, ngược lại một phân thành hai, từ tiền phương của bọn hắn, ầm ầm cuốn tới.
Phương Nghị cùng U Minh Hoàng tử mặt đầy hoảng sợ, ánh sáng màu vàng làm cho bọn hắn minh bạch, nếu bị cuốn vào trong đó, bọn hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
"Hỗn đản!"
Sắc mặt Hai người trắng xám, sau đó mãnh liệt cắn răng một cái, thân hình lập tức mãnh liệt bắn ngược về sau, dưới chân bọn họ, Chí Tôn Pháp Thân bước ra, dùng thân thể cao lớn cùng ánh sáng màu vàng cứng rắn đụng nhau, hai người này đều rất là quyết đoán, tuy nói như thế Chí Tôn Pháp Thân sẽ bị hủy, đối với bọn hắn mà nói cũng sẽ bị thương nặng, nhưng ít ra còn tốt hơn dùng chính mình đỡ đòn, nhục thể của bọn hắn không được như Mục Trần, một khi bị đánh lên, tất nhiên sẽ tan xác
Ầm ầm!
Thời điểm hai người lùi lại, cột sáng oanh kích vào hai đạo Chí Tôn Pháp Thân, lập tức trong Thiên Địa tiếng vang ầm ầm, kim quang tràn ngập, mọi người nhìn thấy, từng đạo vết bằng tốc độ kinh người từ trên thân thể hai đạo Chí Tôn Pháp Thân lan tràn ra, cuối cùng kim quang từ trong khe hở bắn tung tóe ra ngoài.
Bùm!
Hai tòa Chí Tôn Pháp Thân, trực tiếp là nổ tung thành đầy trời quang điểm.
Phụt!! (tiếng 2 thằng kia phun sirô đấy. Phốc xuy! Nghe cứ như khui chai coca)
Tại thời điểm Chí Tôn Pháp Thân nổ tung, U Minh Hoàng tử và Phương Nghị hai người phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, khí tức uể oải, liền ngất đi, hiển nhiên là nhận lấy trọng thương cực kỳ nghiêm trọng.
Mục Trần làm ra động tĩnh thật sự là quá lớn, theo bối phận mà nói, ba người đều chỉ có thể tính là nhân vật đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi, có thể giao phong như vậy, so với Thụy Hoàng, Đông Các chủ, những cường giả Cửu phẩm Chí Tôn chân chính, động tĩnh phát ra còn lớn hơn, đương nhiên bởi vì này tòa thạch đảo áp chế tất cả mọi người, nhưng điều này cũng làm cho khắp nơi khiếp sợ.
Đám người Hồng Ngư, Tô Bích Nguyệt vẫn luôn chú ý đến chiến cuộc bên này, nhìn qua hai người U Minh Hoàng tử trọng thương hôn mê, các nàng xem như đã chứng kiến toàn bộ quá trình hai người U Minh Hoàng tử thảm bại...
Nhưng mặc dù tận mắt chứng kiến, nhưng vẫn không ngăn được khiếp sợ trong lòng, các nàng vốn cho là Mục Trần có thể cùng U Minh Hoàng tử và Phương Nghị liên thủ, giữ cho không bị bại cũng đã rất khủng khiếp, nhưng ai có thể nghĩ đến, cuối cùng Mục Trần lại đè bẹp cả hai
"Gia hỏa này, thật sự là càng ngày càng kinh khủng..."
Hồng Ngư cùng Tô Bích Nguyệt đều là thầm thở dài nói, khi trước trong Long Phượng Thiên, Mục Trần đem hết toàn lực cũng chỉ có thể cùng U Minh Hoàng tử miễn cưỡng quần chiến, nhưng hiện tại, U Minh Hoàng tử cùng Phương Nghị liên thủ, cũng không phải là đối thủ của hắn, khó có thể tưởng tượng, tiếp tục vài năm, Mục Trần sẽ trở thành loại quái vật nào?
Trong Thiên Địa, ánh mắt rung động một mảng lớn, bất quá lúc này Mục Trần ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào hai người U Minh Hoàng tử, cong ngón tay búng ra, hai đạo Linh lực mãnh liệt bắn ra, nhắm vào đầu hai người, hiển nhiên là ý định diệt cỏ tận gốc.
HƯU... U... U!
Bất quá Mục Trần tuy ra tay quyết đoán, nhưng lúc chùm tia linh lực sắp đánh trúng hai người, hai đạo quang ảnh liền xuất hiện ở phía trước hai người, tay áo huy động, đem chùm tia sáng chấn vỡ.
Mục Trần thấy thế, nhíu mày, người xuất thủ, đúng là hai vị Lục phẩm Chí Tôn của U Minh Cung cùng Thần Các, xem ra bọn người kia sớm đã có tâm bảo hộ hai người, tất nhiên sẽ không để cho Mục Trần đạt mục đích.
Hai vị Lục phẩm Chí Tôn xuất thủ cứu người, nhưng lại không ra tay, nhìn về phía Mục Trần, trong mắt không có nửa điểm khinh thường, thay vào đó chính là nồng đậm kiêng kỵ.
Bởi vì, bọn hắn đều không nghĩ có thể đánh bại hai người U Minh Hoàng tử, nhưng Mục Trần lại làm được, điều này nói rõ người này đủ để so sánh bọn họ. Cho nên cả hai cứu người lập tức bỏ chạy, sợ Mục Trần lại ra tay.
Mục Trần nhìn bọn hắn bỏ chạy gọn lẹ, lại là cười cười, không có quá mức cố chấp muốn đuổi cùng giết tận, bọn hắn không chỉ sử dụng bí pháp, lại bị thương thế như vậy, tất nhiên sẽ lưu lại di chứng nghiêm trọng, dù có cứu sống bọn hắn, thực lực của bọn hắn cũng dừng lại, mà đợi bọn hắn triệt để khôi phục, khi đó Mục Trần đã vượt qua bọn hắn rất xa...
Mục Trần thu hồi ánh mắt, lại hướng về phía trung tâm hồ nước, chỗ đó vốn bay ra phần lớn quang đoàn, lúc hắn cùng với U Minh Hoàng tử giao thủ, đã bị lấy đi không ít, bất quá cũng không có người đạt được Linh Thần Dịch, nếu không nơi đây cũng sớm đã nổ tung nồi.
"Linh Thần Dịch vẫn còn ở nơi này à..."
Mục Trần nhìn chằm chằm vào số quang đoàn còn lại, những quang đoàn còn thừa lại, chưa tới năm đạo, nhưng bọn chúng hào quang sáng ngời, tốc độ cực nhanh, không ít cường giả không công mà lui.
Mục Trần nhìn chằm chằm năm đạo quang đoàn, bất quá ngay lúc hắn định cảm ứng vật thể bên trong quang đoàn lúc, tâm thần hắn đột nhiên lay động, lật bàn tay, một vật đen thui liền xuất hiện trên tay của hắn.
Đó chính là khối sắt tam giác thần bí.
Mà từ khi Mục Trần đạt được, nó không có bất cứ động tĩnh gì, nhưng vào lúc này, nó trở nên nóng hổi
← Ch. 0940 | Ch. 0942 → |