Vay nóng Tinvay

Truyện:Đại Chúa Tể - Chương 1387

Đại Chúa Tể
Trọn bộ 1562 chương
Chương 1387: Ma Đế chi uy
0.00
(0 votes)


Chương (1-1562)

Siêu sale Shopee


Bàn tay trắng nhợt thò ra từ trong huyết đản, chỉ nhẹ nhàng nắm một cái, liền bóp vỡ toàn bộ thủy tinh hồng lưu đầy trời, uy năng kinh khủng như vậy, trực tiếp làm cho toàn bộ thiên địa đều trở nên run rẩy...

Sắc mặt Mục Trần lúc này cũng hơi đổi, ánh mắt sắc bén nhìn về huyết đản vỡ vụn, cùng với việc vỏ trứng vỡ nát ra, hắn có thể cảm nhận được, một cỗ dao động khiến hắn kinh hãi lúc này đang ngưng tụ ra.

oanh!

Nhưng vào lúc này, bên trong vỏ trứng, chợt một cột sáng huyết hồng khổng lồ bắn lên cao, cột sáng trực tiếp đâm vào thủy tinh tháp khổng lồ lơ lửng trên không trung, 2 bên cứng rắn đụng nhau, chỉ thấy tòa thủy tinh phù đồ tháp trực tiếp bị đánh bay đi.

Sắc mặt Mục Trần ngưng trọng, vung tay áo lên, thủy tinh phù đồ tháp bay vào trong tay áo hắn, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào huyết đản kia, trong mắt thoáng hiện vẻ kiêng kỵ nồng đậm.

rắc rắc!

Trong lúc hắn đang chăm chú nhìn, huyết đản nhanh chóng vỡ ra, chỉ thấy bàn tay nhợt nhạt kia đưa ra, bóc từng mảng vỏ trứng ra, cuối cùng, vô số người nhìn thấy, một thiếu niên trần truồng đứng lên từ trong vỏ trứng.

Thiếu niên này thân thể cao ráo, hai mắt hiện lên màu đỏ đạm, bên trong đó dường như hội tụ cả biển máu, mái tóc dài màu trắng tung bay, nhìn qua cực kỳ tuấn mĩ, chỉ là sự hung hãn hủy diệt tản ra từ trên người hắn khiến cho cả tòa huyết ma sơn cũng run rẩy dưới chân.

Sắc mặt hắn không chút tình cảm, huyết đồng (mắt máu) quét ra, hờ hững vô tình.

Cùng lúc đó, quanh thân hắn có vô số huyết hồng cuồng phong gào thét, một cỗ áp bách không cách nào tả nổi ùn ùn lan ra, trên bầu trời có huyết vân ngưng tụ, cuối cùng hóa thành mưa máu rơi xuống, bao phủ cả thiên địa vào trong.

Lúc này khi những cường giả bản địa nhìn thấy thân ảnh của thiếu niên tóc trắng thì đều run rẩy điên cuồng, cái loại áp bách kinh khủng đó, hầu như khiến bọn họ không thề kiểm soát nỗi tâm thần, gót chân không ngừng run rẩy như sắp quỳ xuống.

Sắc mặt bạch tố tố cũng trắng bệch, mặc dù nàng không biết thiếu niên tóc trắng này có uy năng thế nào, nhưng trực giác cho nàng biết, người trước mắt có thực lực thông thiên, thậm chí ngay cả đại huyết ma vương cũng còn xa mới bằng.

Nàng đứng bên cạnh Mục Trần, thân thể mềm mại khẽ run rẩy, nếu không phải là tâm trí kiên định, sợ rằng lúc này nàng đã sớm không kìm được sự sợ hãi trong lòng mà quay đầu chạy.

Mà khi sự sợ hăi của nàng dâng đến tột đỉnh, bàn tay của Mục Trần nhẹ nhàng vỗ lên đôi vai mềm của nàng, ánh sáng linh lực bao phủ, xua tan đi cảm giác áp bách đáng sợ kia.

"Đại nhân"

Bạch tố tố cảm kích nhìn về phía Mục Trần, cũng đã phát hiện ra, trên khuôn mặt hắn hiện tại là sự ngưng trọng chưa từng có, ánh mắt nhìn chăm chú thiên niên, tràn đầy vẻ kiêng kỵ nồng đậm.

"Không ngờ rằng huyết tà tộc này lại sinh ra một vị ma đế". Mục Trần sắc mặt ngưng trọng, chậm rãi nói.

Điều hắn lo lắng nhất trong chuyến đi lần này rốt cục vẫn xuất hiện, huyết tà tộc này xuất hiện một vị ma đế, đó chính là tương đương với thiên chí tôn, mà đối diện với tồn tại bực này, cho dù là Mục Trần cũng cảm thấy khí tức nguy hiểm.

Bởi vì hắn hiểu rõ ma đế cường hãn đến mức nào, đừng nhìn lúc trước hắn dọn dẹp dễ dàng đại huyết ma vương, nhưng nếu đối mặt với một vị ma đế chân chính, hắn cũng không dám nói có mấy phẩn thắng.

"Chuyện hôm nay ngược lại có chút phiền phức rồi"

Đỉnh huyết ma sơn, thiếu niên tóc trắng cũng không để ý tới thân thể vẫn đang trần truồng, hắn chỉ hơi nhúc nhích miệng, chĩ thấy toàn bộ vỏ trứng màu máu dưới chân liền hóa thành một đạo huyết quang, toàn bộ bị hắn nuốt vào trong miệng.

Làm xong việc này, huyết đồng của hắn nhìn về phía Mục Trần, mở miệng thản nhiên nói: "Chuyện hôm nay ngược lại nhờ có ngươi, nếu không bản hoàng muốn xuất thế, sợ rằng còn phải trì hoãn mấy chục trên trăm năm nữa."

Mục dù vừa mới xuất thế, nhưng hắn cũng đã hấp thụ tinh huyết của rất nhiều đồng tộc, thậm chí đến cuối cùng ngay cả đại huyết ma vương cũng phải bỏ một thân tinh huyết, tưới rót cho hắn sống, cho nên hắn cũng thu được vài phần trí nhớ của đại huyết ma vương.

Mục Trần thở dài một cái, nói: "Ta lại không ngờ được, huyết tà tộc các ngươi lại có thể sản sinh ra một vị ma đế"

Thiếu niên tóc trắng kia cũng chính là huyết ma hoàng hiện tại của huyết tà tộc, sắc mặt hắn hờ hững, nói: "Mặc dù việc bản hoàng xuất thế ngươi cũng có mấy phần công lao, nhưng hôm nay ngươi vẫn phải chết"

Thanh âm của hắn hơi có vẻ non nớt, nhưng lại không có chút dao động cảm xúc nào, ẩn chứa một sự lạnh lẽo vô tận.

Mục Trần nghe vậy, cũng không thèm để ý, cười một tiếng, từ lúc nhìn thấy huyết ma hoàng này xuất hiện, hắn cũng biết hôm nay chắc chắn lá cục diện sinh tử, cho nên cũng không nghĩ tới việc 2 bên có thề nhân nhượng chút nào.

"Vậy ngược lại ta muốn lãnh giáo xem thủ đoạn của Huyết Ma hoàng thế nào"

Mặc dù đối phương là một vị ma đế chân chính, nhưng hiển nhiên Mục Trần cũng không thể nào bó tay chịu chết, kết cục thế nào vẫn phải chân chính gaio thủ mới biết.

"Một thân tinh huyết của ngươi ngược lại lại rất hùng hậu, diệt trừ cũng có thể, nhưng nếu giao cho bản hoàng, bản hoàng có thể luyện ngươi thành huyết nô, tha cho ngươi sống tạm". Huyết ma hoàng ngưng mắt nhìn Mục Trần, chợt nói.

Mục Trần cười cười, sau lưng ánh sáng tử kim bộc phát, chỉ thấy bất hủ kim thân thoáng hiện ra, bản tôn xuất hiện trên đỉnh đầu bất hủ kim thân, mà hắc bạch Mục Trần thì đứng trên 2 vai.

Ba người cùng xếp bằng xuống, nhất thời linh lực mênh mông cuồn cuộn không ngừng rót vào trong bất hủ kim thân, trong nháy mắt, bên trên bất hủ kim thân bộc phát ra vạn trượng kim quang, giống như một vầng mặt trời màu tử kim.

Mục Trần trực tiếp dùng hành động thay cho câu trả lời huyết ma hoàng."Châu chấu đá xe, con kiến rung cây"

Huyết ma hoàng nhìn cảnh này, hờ hững nói.

Mục Trần cũng không vì thế mà nói nhảm, 3 thân ảnh đồng thời kết ấn, chỉ thấy bên ngoài bất hủ kim thân, từng đạo tử kim thần văn ngưng tụ ra, thoát khỏi thân thể, giống như tử kim cự long, trôi lơ lửng quanh thân.

Ngắn ngủi mấy hơi thở, số lượng bất hủ thần văn đã đạt tới số lượng kinh người 200 đạo.

Lúc này, hiển nhiên Mục Trần không có bất cứ ý định thăm dò nào, trực tiếp hợp lực với 2 hóa thân, thúc giục số lượng bất hủ thần văn đến cực hạn.

Hai trăm đạo bẩt hủ thân văn bẽn trẽn, ánh sáng tử kim phát ra, khiến cả không gian đều chấn động, uy năng như thế, dù là đại huyết ma vương lúc trước nếu đánh, sợ rằng cũng sẽ trọng thương trong nháy mắt.

"Bất hủ thần văn, thiên biến vạn hóa, bất hủ thẩn chung!"

Cùng với việc Mục Trần hô lên, 200 đạo bất hủ thần văn phóng lên cao, chớp mắt sau đó, trực tiếp hóa thành một chiếc tử kim cự chung, từ trên trời giáng xuống, đánh nổ không gian, nặng nề rơi xuống đầu huyết ma hoàng.

Chuông vàng rơi xuống, Mục Trần vung tay áo lên, chỉ thấy mấy chục đạo bất hủ thần văn lại lần nữa ngưng kết, hóa thành một cây kim trụ khổng lồ, hung hăng đánh lên trên thân chuông.

Boong!

Khi va chạm, cả thiên địa đều rung động, tòa huyết ma sơn kia bắt đầu sụp đổ, sóng âm vạn trượng quét ngang bầu trời, xé nát cả bầu trời.

Trong phạm vi trăm dặm quanh chuông vàng, dưới sóng âm, tất cả cự thạch đều hóa thành bụi, toàn bộ mặt đất từng tầng một sụp đổ.

Một màn này khiến vô số người hoảng sợ thất sắc, chỉ là sóng âm bên ngoài đã kinh khủng đến mức này, thật không biết bên trong chuông sẽ phải chịu công kích hủy diệt đến bậc nào?

Mục Trần vừa ra tay liền hiển lộ ra thủ đoạn tương đối kinh khủng.

Bạch tố tố cũng không kìm được mà tỏ vẻ vui mừng, nàng nhìn về phía Mục Trần, nhưng lại thấy sắc mặt hắn vẫn ngưng trọng như cũ, cũng không vì sát chiêu bực này mà nhẹ nhõm chút nào.

Bởi vì hắn biết, thủ đoạn như vậy nếu đối phó với cường giả dưới thiên chí tôn thì đúng là đánh đâu thắng đó, nhưng có thể tạo ra bao nhiêu sát thương với một vị ma đế, sợ rằng kết quả sẽ không lạc quan như vậy.

Mà trong lúc những suy nghĩ này đang thoáng hiện trong đầu Mục Trần, chợt chuông vàng chấn động kịch liệt, sau đó mọi người liền thấy, một dấu tay sâu hoắm xuất hiện trên chuông vàng.

Banh!

Dưới một chưởng này, chuông vàng khổng lồ trực tiếp vỡ thành 5-7 mảnh, thân ảnh của huyết ma hoàng hiện ra, chỉ thấy ngoài việc trên thản thể hắn xuất hiện một vài vết đỏ ra, cả người cũng không có chút thương tích nào.

Mà dù là những vết đỏ kia, lúc này cũng nhanh chóng biến mất. hít!

Đám người bạch tố tố cũng không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh, hiển nhiên không ngờ tới huyết ma hoàng lại kinh khủng đến mức này, công kích cấp độ đó đối với hắn mà nói, chẳng qua là gãi ngứa mà thôi.

Nghĩ tới việc huyết ma hoàng mạnh mẽ như thế, cho dù bạch tố tố rất có lòng tin với Mục Trần đi nữa, trong lòng đều xuất hiện sự lo lắng.

"Không hổ là ma đế"

Mặc dù Mục Trần đã sớm có dự liệu, nhưng thấy huyết ma hoàng không chút hao tổn nào, cũng không kìm được mà cảm thán một tiếng, huyết ma hoàng cùng huyết ma vương mặc dù chỉ khác nhau một chữ, nhưng lạl chênh lệch như trời với đất.

Trên đỉnh núi, huyết ma hoàng hờ hững nhìn Mục Trần, sau đó đưa ngón tay ra bắn về phía hắn.

Trên đầu ngón tay, một đạo huyết quang xuất hiện, chỉ thấy một giọt máu tươi đỏ hồng từ đầu ngón tay nhỏ ra.

Giọt máu tươi này hóa thành một viên huyết châu mượt mà, thoáng một cái, liền nhẹ nhàng xuyên thủng hư không, bắn về phía Mục Trần.

Mục Trần thấy vậy, thần sắc cũng hoàn toàn ngưng trọng, không dám coi thường chút nào, hít sâu một hơi, trên bất hủ kim thân bộc phát ra ức vạn đạo ánh sáng tử kim, những ánh sáng này hội tụ phía trước, cuối cùng hóa thành một tòa tử kim sơn nhạc.

ông!

Huyết châu bắn tới, không né không tránh, trực tiếp đánh lên tử kim sơn nhạc.

ầm!

Một khắc này dường như là thiên băng địa liệt, tử kim sơn nhạc nhìn có vẻ kiên cố không thể phá vỡ, thế mà khi va chạm lại vỡ nát trong nháy mắt, một luồng năng lượng không cách nào tả nổi quét ra.

phanh!

Bầu trời sụp đổ, cả vùng đất run rẩy, chỉ thấy ở mảnh không gian vặn vẹo kia, ánh sáng tử kim tiêu tán, mà một tòa bất hủ kim thân to lớn kia nhìn như dính đòn nghiêm trọng, hẳn là bị luồng sức mạnh kinh khủng kia đẩy lui mấy ngàn dặm, 2 cái chân khổng lồ cày xuống mặt đất 2 miệng vực sâu.

Bạch tố tố cùng đông đảo cường giả bản địa thấy cảnh này, trong lòng đều run lên, kể từ khi thấy Mục Trần, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Mục Trần hoàn toàn rơi xuống hạ phong.

Hiển nhiên giao phong lúc trước đã nói rõ, thực lực của huyết ma hoàng kia hơn xa Mục Trần.

ở nơi xa, rốt cục bất hủ kim thân cũng ổn định thân hình, Mục Trần đứng trên đỉnh đầu, sắc mặt ngưng trọng nhìn thản thề bất hủ kim thân, ở đó đã mơ hồ xuất hiện mấy vết rạn.

Chĩ bằng một kích, bất hủ kim thân đã bị huyết ma hoàng đánh thành như vậy, ma đế chi uy quả thật kinh khủng.

hít!

Mục Trần hít một hơi thật sâu, bên trong con ngươi đen nhánh hiện lên sự sắc bén, huyết ma hoàng này đúng là kinh khủng, nhưng Mục Trần hắn trải qua sinh tử, nếu muốn khuất phục, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.

"Cuộc chiến hôm nay... chỉ có nước tử chiến rồi!"

Cứ tưởng dính một đòn Mục nó phải hộc máu, xương cốt vỡ vụn nằm lăn ra ăn vạ chứ, vẫn còn khỏe re thế kia thì ma đế cũng không kinh khủng lắm như ta tưởng. Hóng kèo chap sau xem ai cứu bé nào!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1562)