← Ch.191 | Ch.193 → |
Từ khi trở về đây, tự nhiên trong lòng lão lại sinh ra một cảm giác bất an. Cuộc họp vừa nãy lại, cung chủ nói về việc Thiên Long thần điện đã phong cho một thiếu niên, chính là con trai của điện chủ Thiên Long làm thánh tử. Phía bên đó cũng khẳng định, thánh tử chính là người được chọn để trở thành thống lĩnh của Huyền Thiên giới, dẫn quân tiêu diệt hoàn toàn dị tộc, giống như lời sấm truyền mà các bậc tiền bối đã nói.
Nghe nói vị thánh tử này cũng là một tài năng trác tuyệt, tư chất phi phàm, cộng với sự hỗ trợ từ bên Thiên Long điện nên tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh. Chắc khoảng mấy năm nữa là đuổi kịp được thái tử Trịnh Thần Không của Thiên Phong đại quốc. Tin tức này được gián điệp xác nhận, cung chủ cũng đã xem xét tình hình này và nhận định vị thánh tử trẻ tuổi này có thể chính là người được chờ đợi. Hoàn toàn phù hợp với lời sấm truyền.
Nhưng, người mà lão dự đoán và đã gặp ở Mạc thành tư chất không hề tầm thường. So với thánh tử Thiên Long điện hoàn toàn không thua kém. Lời sấm truyền cũng rất tương ứng.
Cả hai đều cùng một ngày thành công vượt qua hạo kiếp của bản thân, đều ứng với lời tiên tri cổ xưa kia. Thật khó hiểu. Sao có thể cùng một lúc lại xuất hiện đến hai người được? Không lẽ có sự nhầm lẫn ở đâu đó? Kẻ nào là thật, kẻ nào giả? Trong đầu Huyền Cơ trào lên các câu hỏi hóc búa đó, làm cho đầu óc của lão trở nên mụ mị.
Mấy năm trước, Huyền Cơ dùng Thiên Cơ bàn, thông linh thiên địa để suy đoán tương lai. Và kết quả là lão đã thấy được hạo kiếp sẽ xảy ở phía nam đại lục Thiên Lam. Huyền Cơ luôn tin tưởng vào những gì mà lão nhìn thấy. Trận hạo kiếp đó đã chứng minh rằng lão đã đúng. Thế nhưng khi trở về thì nhận được tin tức từ phía Thiên Băng truyền về, lão dần trở nên bối rối.
Cuối cùng lão quyết định, một lần nữa sử dụng Thiên cơ bàn để được nhìn thấy tương lai của Huyền Thiên giới. Có thể lần này sẽ nguy hiểm đến tính mạng, bởi sinh mệnh của lão như đèn dầu sắp cạn. Dược Tiên đã nói, chỉ còn sống được khoảng trên dưới mười năm nữa. Nhưng Huyền Cơ vốn không quan tâm đến việc này. Thế giới hiện giờ hỗn loạn, không ngừng phân tranh. Kẻ sĩ trong giang hồng sống nay chết mai, chẳng thể đoán trước được. Nếu đã sống thì ít ra cũng nên cống hiến một phần sức lực của bản thân cho Huyền Thiên giới này. Đó cũng là tôn chỉ mà năm xưa lão tổ tông lập ra Vô Thượng Thiên Cung đề ra.
Những người gia nhập Vô Thượng Thiên Cung ra, ngoài việc cho tu vi cao thâm ra thì hầu hết bọn họ đều có chung một ý nghĩ, đó là dù mất đi tính mạng của mình cũng chỉ mong đem đến sự bình yên cho toàn thể người dân Huyền Thiên giới.
Huyền Cơ tôn giả cũng vậy. Được cống hiến sức lực của mình chính là một vinh dự lớn lao. Nên lão mới nghĩ đến việc đi đến quyết định này.
Thiên Cơ bàn là một trong những pháp bảo rất kỳ diệu, có thể giúp con người đoán được những sự kiện diễn ra trong tương lai. Người dùng phải là người có kiến thức về Chiêm tinh thuật, Toán học, Phương vị thuật, Phong thủy thuật... Thế nên, người có thể sử dụng được Thiên Cơ bàn một cách thuần thục là rất hiếm. Kẻ được chọn làm đứng đầu Thiên cơ các có thể tu vi, pháp lực rất yếu kém. Nhưng tầm quan trọng của họ thì không thể xem thường được, cho dù là ai cũng phải kính nể mấy phần.
Huyền Cơ chuẩn bị những dụng cụ để làm phép, bốn phía được đặt bốn cái kính, còn lão ngồi xếp bằng trên Thiên Cơ bàn. Hai tay đan lại thành ấn, miệng lẩm bẩm đọc những câu thần chú.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********
Bên ngoài Thiên Cơ các. Chẳng biết từ lúc nào, trên đỉnh Chương Nga, mây đen cuộn lại thành vòng xoáy kinh dị. Do những người ở đây ngoài các cuộc họp ở Quang Minh thánh điện ra, thì đều bế quan tu luyện. Những việc xảy ra bên ngoài họ không hề quan tâm.
Thế nên không ai biết mây đen đã che phủ toàn bộ đỉnh núi Chương Nga kia.
Huyền Cơ y phục ướt đẫm mồ hôi, sắt mặt mỗi lúc tệ hơn, mặt nhìn trắng bệch. Một vầng kim quang lóe lên, được bốn cái kính ở bốn phía phản chiếu lại, chiếu thẳng lên người Huyền Cơ. Tám lá cờ được cắm xung quanh, theo các vị trí của Bát môn: sinh, thương, hưu, đỗ, cảnh, tử, kinh, khai bỗng nhiên bay phần phật, gió lốc nổi lên.
Lúc này, Huyền Cơ đã tiếp cận được những sự kiện trong tương lai. Nhưng Huyền Cơ lại không biết rằng, những gì mà lão thấy không thể truyền lại được với cung chủ. Toàn bộ sự việc chỉ một mình lão chứng kiến. Và nó thật khủng khiếp.
Thiên uy càng lúc càng mạnh, toàn bộ cao thủ Vô Thượng Thiên đã phát giác được sự kỳ lạ đang diễn ra. Ngay lập tức, hàng ngàn cao thủ đồng thời xuất quan. Vừa ra ngoài, chỉ thấy gió lốc thổi tung đỉnh Chương Nga, sấm rền vang chấn động một vùng.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********
Huyền Cơ chỉ thấy trước mặt lão là xác người chất thành núi, xương trắng xóa ở khắp nơi. Những con quạ phát ra tiếng kêu kinh hãi. Lão không biết là có chuyện gì xảy ra cả. Khắp nơi chỉ toàn là máu và xương. Cứ như viễn cảnh của cửu u địa ngục.
Và trước mặt lão, là một bóng người... không phải, là ma thần mới đúng. Một ma thần với ba đôi cánh, tay cầm hung kiếm, đôi mắt chảy ra dòng huyết lệ nhìn lão. Người này nhìn rất quen thuộc, chính là kẻ mà Huyền Cơ đã từng gặp qua. Nhưng nhìn hắn bây giờ, chỉ có một sự cô độc, lạnh lẽo và căm thù vây lấy.
Đây chính là tương lai sao?
Chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ. Huyền Cơ đã trở về thực tại. Lúc này lão cực kỳ thậm tệ, nỗi sợ hãi bao trùm lấy lão. Thậm chí một cử động nhỏ cũng không thể làm được.
Bỗng có một giọng nói truyền đến. Một giọng nói rất quen, chứa đầy sự căm phẫn.
"Đây chính là tương lai mà chính các ngươi đã tạo ra. Huyền Cơ, hình phạt dành cho ngươi chính là cái chết, vĩnh viễn không được siêu sinh! Lục đạo chi thuật – Đại La môn!"
← Ch. 191 | Ch. 193 → |