← Ch.396 | Ch.398 → |
- Ta có thể tham gia hay không, chưa đến lượt hắn quản.
Gương mặt trầm như mặt nước, Tinh Hồn không lộ chút biểu tình, quả thực Phượng Cửu không hiểu trong lòng hắn hiện tại đang suy nghĩ điều gì. Nàng chợt thở dài một tiếng, lại nói tiếp:
- Tinh Hồn, chuyện này lẽ ra ta không nên nói. Nhưng mà ta thấy, lệ khí của ngươi càng lúc càng nặng. Ngươi giết người, lấy đi nguyên thần của họ để nuôi hỏa tinh linh kia, việc làm này, ngươi không cảm thấy...
Nàng chưa nói hết lời, bỗng trước mặt bất ngờ xuất hiện một phong cầu. Tuy rằng chỉ nhỏ bằng một cái nắm tay, thế nhưng Phượng Cửu cảm nhận được, ẩn chứa bên trong quả cầu này là một lực lượng hủy diệt kinh thiên. Cho dù nàng sức mạnh vô song đi nữa, nếu trúng phải phong cầu này tuyệt đối sẽ bị thương không nhẹ.
Lập tức Phượng Cửu vận chuyển thần lực, trước mặt tạo thành một cái quang tráo ngăn chặn phong cầu. Quang tráo và phong cầu chạm nhau, một tiếng nổ lớn vang lên, không gian bắn ra những đoàn phong nhận sắc bén, va chạm ầm ầm vào vách tường. Nếu như không có kết giới Tinh Hồn đã dựng lên từ trước, chỉ sợ căn phòng này đã trở thành một đống đổ nát.
Khi áp lực vơi đi, Phượng Cửu bây giờ đứng cách Tinh Hồn mười bước, còn Tinh Hồn thì vẫn ngồi yên tại vị trí. Ánh mắt không còn điềm đạm như vừa rồi nữa, mà thay vào đó là sự lạnh lùng sát phạt, tựa như một lưỡi gươm xuất ra khỏi vỏ, khiến cho Phượng Cửu nhất thời kinh ngạc.
- Việc này ngươi không cần quan tâm, lo tốt việc ngươi là được.
- Nhưng mà...
Phượng Cửu định nói tiếp, nhưng trong lòng bỗng nghĩ gì đó, chỉ thấy nàng thở dài một tiếng.
- Được rồi, việc này chúng ta nói sau. Ngươi nghỉ ngơi đi, ta về phòng đây.
Nói tiếp chỉ thêm cãi vả. Phượng Cửu trong lòng không muốn như vậy nên liền bỏ đi. Thân thể khẽ động, chớp mắt liền không thấy đâu. Không gian nguyên bản yên tĩnh trở lại, trong phòng chỉ còn lại một người, một vò rượu cùng với sự tịch mịch dai dẳng không dứt.
Lời của Phượng Cửu, Tinh Hồn làm sao không rõ được. Hỏa Công Công phải dùng mạng người để giúp nó tăng trưởng tu vi, hành động này quả thực tà ác, vô nhân đạo. Nếu như là Tinh Hồn trước đây, hắn tuyệt đối sẽ không làm ra hành động này. Nếu như là trước đây, những kẻ đáng chết, Tinh Hồn tuyệt không nương tay, còn những người không đáng, hắn cùng lắm hành cho chúng vài trận rồi thả đi.
Nhưng bây giờ, trải qua vô số chuyện, tâm tính hắn đã biến đổi, giống như trở thành một con người khác. Đặc biệt chính là trong Di vong đi địa, lệ khí của Tinh Hồn càng lúc càng nặng. Có lẽ chính bản thân hắn cũng không biết được, lệ khí đã xâm nhập tâm trí hắn như thế nào.
Lệ khí có thể biến một con người từ hiền lương chất phát trở thành một tên đại ma đầu. Lệ khí từ chốn cửu u, lệ khí từ huyết trì, và đặc biệt là lệ khí của cổ kiếm Đồ Lục, cho dù không muốn thì Tinh Hồn từ lâu cũng đã nhiễm. Sở dĩ hắn có thể trụ được tới bây giờ là nhờ tâm trí kiên định, thân thể mang hai loại thần lực Phật – Đạo. Nếu không chỉ sợ hắn bây giờ thật sự đã trở thành một đại ác ma giết người không ghê tay.
Hắn hiện tại không có người nào có thể ngăn cản, chỉ sợ lệ khí sẽ càng lúc càng xâm nhập tâm trí hắn. Nếu Tinh Hồn không kịp nhận thức được bản thân mình đã thay đổi, sớm muộn gì cũng sẽ diễn ra một trận huyết phong ở Huyền Thiên giới mà thôi.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Thời gian chậm rãi trôi qua, chẳng mấy chốc đã tới ngày diễn ra vòng chung kết Luyện khí đại hội lần này. Vòng thứ ba chỉ có mười người thành công vượt qua, đó là Tinh Hồn, Âu Dương Thiếu Cung, Diệp Nhất Phàm, Lôi Di Tắc, Thiết Lưu Đông Thành, Xích Đông Đình, Cừu Nhân Cửu, Tàng Minh Ngọc, Ngao Tuyết và Khắc Ly Tư.
Bởi vì đây là vòng chung kết, thế nên so với ba vòng trước cơ hồ náo nhiệt hơn rất nhiều. Nhìn trên khán đài đâu đâu cũng là người, muốn tìm một vị trí trống là một việc cực kỳ khó khắn. Thế nên khán giả từ rất sớm đã đến đại quảng trường để lựa chọn một vị trí thật tốt quan sát.
Ở hàng ghế dành cho khách quý, số lượng ghế ngồi được tăng không chỉ gấp hai lần. Bởi vì hôm nay có rất nhiều vị trưởng lão từ lâu không xuất đầu lộ diện muốn đến xem buổi luyện khí. Một Luyện khí sư chưa đầy hai mươi tuổi đã trở thành Luyện khí tông sư cao, nếu không hấp dẫn người ta thì quả là một chuyện lạ.
Ngay cả hội chủ Luyện khí công hội cũng góp mặt thì cũng đủ biết náo nhiệt chừng nào. Khác biệt với ba vòng trước, Luyện khí công hội không sắp xếp cho mười Luyện khí sư các đỉnh lô, chỉ đặt trên bàn một cái Càn khôn trạc, trong đó đựng những loại tài liệu gì thì trừ người chuẩn bị, còn lại không ai biết được.
Sau khi những nhân vật quan trọng đã ổn định vị trí thì cũng chính là lúc vòng chung kết đại hội luyện khí bắt đầu. Trên đại quảng trường hiện tại không có một người nào trong mười người giỏi nhất cả. Không giống như ba vòng trước, vòng chung kết này được tổ chức rất long trọng. Đặc biệt có những nhân vật thân phận đặc biệt đến từ các thiên đại thế lực, mục đích là để chiêu mộ nhân tài. Thế nên mười thiên tài luyện khí sẽ được giới thiệu lần lượt, để cho những người này xem xét.
Bên ngoài đại quảng trường, tuy rằng không náo nhiệt như bên trong, thế nhưng công tác thủ hộ được làm rất nghiêm ngặt. Chỉ cần có kẻ thừa cơ xâm nhập gây rối thì ngay lập tức sẽ bị phát hiện ngay.
Đứng trước cổng của đại quảng trường có mười nam tử, chính là mười thiên tài đã thành công tiến vào trận chung kết. Thế nhưng nhìn tình hình giữa bọn họ, đặc biệt là Tinh Hồn và Lôi Di Tắc. Nhìn ánh mắt của Lôi Di Tắc tràn ngập sát khí, tựa hồ muốn ăn tươi nuốt sống Tinh Hồn vậy. Ngược lại, Tinh Hồn dường như chẳng thèm để tâm đến Lôi Di Tắc, ánh mắt bang quơ tùy tiện nhìn xung quanh.
- Tốt lắm, cứ giữ thái độ đó đi. Sau khi Luyện khí đại hội kết thúc, bổn công từ sẽ trả lại cả vốn lẫn lãi cho ngươi.
Giọng nói tràn ngập sát khí, Lôi Di Tắc hướng Tinh Hồn nói.
- Chẳng phải ta đã nói với ngươi sao? Đừng tưởng đây là Tứ Hải vương triều thì ta không dám xuất thủ. Thế nên tốt nhất là ngậm miệng lại.
- Ngươi...
Lôi Di Tắc song quyền nắm chặt lại, sát khí tràn ngập, chuẩn bị xông lên quyết đấu với Tinh Hồn một trận. Nhưng đúng lúc đó thì người xung quanh liền ngăn cản. Diệp Nhất Phàm vốn đối với Lôi Di Tắc không ưa thích, tuy rằng không biết giữa Tinh Hồn và Lôi Di Tắc có thù hận gì, nhưng với thân phận là Hoàng tử Tứ Hải vương triều, Diệp Nhất Phàm tuyệt không để Lôi Di Tắc làm loạn. Khuôn mặt nghiêm nghị, quát một tiếng:
- Lôi Di Tắc, nếu ngươi còn làm loạn nữa thì đừng trách vì sao bổn hoàng tử không nể mặt Lôi gia mà bẩm báo với phụ hoàng. Đến lúc đó dù phụ thân ngươi có ra mặt thì cũng đừng hòng mà thoát tội.
Vốn đang nóng giận, thế nên Lôi Di Tắc không nghĩ đến chuyện này. Thế nhưng bị Diệp Nhất Phàm cảnh cáo, Lôi Di Tắc buộc phải nuốt cục tức lại. Hậu quả của việc gây náo loạn ở Luyện khí đại hội, đặc biệt lại là vòng chung kết, cho dù thân phận tôn quý như thế nào đi nữa thì cũng sẽ nhận hình phạt rất nặng.
Thế nhưng, từ khi gặp Tinh Hồn, Lôi Di Tắc lúc nào cũng chịu thiệt. Ngạo mạn như hắn, nếu như không trả được thù này chỉ sợ sẽ biến thành tâm ma. Bỗng Thiết Lưu Đông Thành tiến lại gần hắn, trầm giọng nói:
- Quân tử không chịu thiệt, Lôi Di Tắc, đợi đến khi Luyện khí công hội kết thúc thì báo thù cũng không muộn.
- Hừ!
Lôi Di Tắc hừ lạnh một tiếng, liền xoay người bỏ đi chỗ khác. Thiết Lưu Đông Thành và Cừu Nhân Cửu lần lượt bước theo hắn mà rời đi.
Thấy mọi chuyện đã tạm ổn, Diệp Nhất Phàm lại chuyển qua nói với Tinh Hồn:
- Dạ Quân công tử, tuy rằng Lôi Di Tắc không đúng, nhưng ta hy vọng ngươi và hắn...
Diệp Nhất Phàm chưa nói hết câu thì bỗng Tinh Hồn giơ tay lên, chặn ngang lời Diệp Nhất Phàm, trên gương mặt ẩn lộ một nụ cười nhạt:
- Yên tâm, ta biết phải làm gì. Tuyệt sẽ không làm khó ngươi và Tứ Hải vương triều.
Đúng lúc này thì từ trong quảng trường có người đi ra ngoài, nhìn ký hiệu trên y phục của họ thì đích thị là trưởng lão Luyện khí công hội. Đi đầu tiên là một vị trưởng lão tộc người lùn, cao chừng một thước tư, nhưng thân thể vô cùng lực lưỡng, tràn đầy sức mạnh.
- Các ngươi chuẩn bị đi, sắp bắt đầu rồi đấy.
Vị trưởng lão này nói xong, ngoại trừ Tinh Hồn ra thì biểu tình chin người còn lại trở nên căng thẳng. Vòng chung kết này chính là nơi tốt nhất để biểu lộ thực lực chân chính của họ. Nếu như vinh dự trở thành quán quân, địa vị và danh tiếng sẽ vang danh thiên hạ.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Mọi thứ đã chuẩn bị ổn thỏa, Luyện khí công hội liền lựa chọn năm người để chủ trì vòng chung kết đại hội. Để không xảy ra bất kỳ một sai sót nào, năm người được chọn này địa vị và danh vọng ở Tứ Hải vương triều vô cùng cao, luyện khí chi thuật cũng thuộc những người giỏi nhất.
Năm vị đại trưởng lão mở ra chân nguyên vũ, bay thẳng lên trời, đứng giữa hư không. Ngay lập tức khiến cho đại quảng trưởng chú ý, biết rằng vòng chung kết đã sắp bắt đầu. Năm người mục quang quét ngang toàn trường, nhàn nhạt tỏa ra uy áp khiến cho khán đài trở nên im lặng. Vị đại trưởng lão đứng ở chính giữa nhìn năm người kia, nhẹ gật đầu một cái, sau đó bắt đầu nói, thanh âm ẩn chứa lực lượng nguyên lực khiến cho mọi người chú ý lắng nghe:
- Lão phu là Thương Chính Thu, vinh hạnh được Luyện khí công hội trao cho trọng trách chủ trì vòng chung kết này.
Sau đó lão đưa tay qua hai bên phải, nói tiếp:
- Hai vị đứng bên phải là Cốc Trần trưởng lão và Thiết Lưu Phong trưởng lão; còn hai vị bên trái là Vi Ân trưởng lão và Thương Chính Thuần trưởng lão, giống như lão phu sẽ chủ trì đại hội.
Lần lượt giới thiệu những nhân vật đặc biệt của Tứ Hải vương triều và những thế lực khác như Long tộc, Hỏa loan tộc, Thiên Long thần điện, Thiên Phong quốc... kéo dài gần một giờ đồng hồ mới kết thúc. Tiếp theo đây chính là bắt đầu vòng chung kết Luyện khí đại hội. Tuy rằng chưa thực sự bắt đầu, nhưng bầu không khí náo nhiệt bắt đầu được hâm nóng. Quán quân đã được nhiều người nhận định chính là Tinh Hồn, nhưng ai cũng hy vọng sẽ có kỳ tích xảy ra.
← Ch. 396 | Ch. 398 → |