← Ch.460 | Ch.462 → |
Trở lại cuộc chiến, Tinh Hồn càng đánh càng hăng, ngược lại Mặc Tử Hiên thì bị dồn ép, liên tục chống đỡ. Nhìn bộ dạng hắn lúc này vô cùng chật vật, còn đâu bộ dáng ngạo thị thiên hạ. Tinh thần đẩy cao, chỉ cần một khắc sơ sẩy thôi thì sẽ thất thủ ngay. Lại nói, Mặc Tử Hiên dù sao cũng là cao thủ thành đã mấy trăm năm, hiện tại tuy bị Tinh Hồn dồn ép tới mức rơi xuống hạ phong, thế nhưng vẫn không có cách nào đánh bại Mặc Tử Hiên cả. Thế nhưng dù chỉ như vậy thôi cũng đủ để khiến cho Mặc Tử Hiên mất mặt rồi.
Bỗng nhiên lúc đó, Tinh Hồn cảm giác được có hai luồng lực lượng hùng mạnh tiến về phía mình. Ngay lập tức hắn đình chỉ tấn công Mặc Tử Hiên lại, cấp tốc lui lại phía sau. Cũng nhờ như vậy mà Mặc Tử Hiên mới có thời gian để hô hấp, phục dụng đan dược chậm rãi phục hồi nguyên lực.
Chỉ thấy kết giới đế đô Thiên Phong lóe lên, từ trong hào quang xuất hiện hai bóng người. Một người thân vận hoàng bào thêu hình ngũ trảo kim long, đầu đội long mão, lưng quấn long đái, chân xuyên long ngoa, cả người hiện hữu bá khí ngạo thị chúng sinh. Trung niên này gương mặt chữ điền, không giận mà uy, ánh mắt sắc bén vừa nhìn đã biết không phải tầm thường. Thân thể hắn bao bọc trong vầng kim quang, tựa hồ hắn chính là một vị đế vương vậy.
Người còn lại thân vận đạo bào bay phất phơ trong gió, mái tóc trắng được chải chuốc chỉnh tề, ăn mặc gọn gàng, trên người tản mát phong phạm tiên nhân. Người này tuy nhìn bề ngoài tựa hồ một lão nhân bảy mươi tám mươi, thế nhưng da dẻ trắng mịn hồng hào, quả nhiên là người thâm sâu khó lường.
Hai nhân vật này chính là Lôi Thần đế quân và Thiên Lam điện chủ.
Hai người bọn họ xuất hiện lập tức làm chuyển biến cuộc chiến giữa Tinh Hồn và Mặc Tử Hiên. Cho dù trước đó đã dự tính, muốn giết chết Trịnh Thần Không rất khó khăn, thế nhưng không ngờ lại kinh động đến đại nhân vật đứng đầu Thiên Lam đại lục như thế này. Tu vi của Tinh Hồn sớm đã vượt xa các thiên tài cùng thời, thế nên dù đối diện với Lôi Thần đế quân hay Thiên Lam điện chủ cũng không hề tỏ ra ngạc nhiên hay sợ hãi.
Người khác có thể không nhìn thấu tu vi của bọn họ, nhưng Tinh Hồn lại có thể. Lôi Thần đế quân và Thiên Lam điện chủ cả hai đều là đại cường giả tu vi Thượng Thần cảnh trung kỳ, thậm chí Lôi Thần đế quân đã đạt đế Thượng Thần cảnh trung kỳ đỉnh phong, so với Mặc Tử Hiên còn muốn mạnh hơn một bậc.
Nếu như một đấu một, Tinh Hồn chắc chắn không sợ bất kỳ ai trong số ba người này. Thế nhưng nếu ba người bọn họ đồng loạt ra tay thì lại là chuyện khác. Đến lúc đó, cho dù Tinh Hồn muốn bỏ chạy thì cũng phải để lại một cái giá thật lớn.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
Đứng trong Linh Quang điện, dù là thiếu niên cao thủ hay các trưởng bối đều chú ý quan sát trận chiến. Thiếu niên nọ ngay cả cao thủ Vô Thượng Thiên cung cũng bị hắn áp đảo, rơi vào thế hạ phong, khiến cho hai đại cao thủ mạnh nhất Thiên Lam đại lục phải xuất thủ, thật đúng là không tầm thường.
Thế nhưng không phải ai cũng đều có tâm trạng như vậy.
Đứng trong hàng ngũ cường giả Thiên Long thần điện, Tàng Tử Đan hôm nay vận một bộ hoàng y bó sát toàn thân, eo nàng quấn một cái đai lưng màu vàng buộc vòng quanh eo thon mảnh khảnh, thể hiện rõ đường cong động lòng người. Mái tóc đen mượt mềm mại như áng mây được chải chuốc tinh tế, vài cây kim trâm ghim vào mái tóc, phối hợp với khí chất trang nhã thật khiến cho người ta rung động. Mặc dù gương mặt đã đeo một mảnh vải mỏng, nhưng chỉ nhiêu đó vẫn không thể che đi vẻ đẹp thánh thiện của nàng.
Tàng Tử Đan cũng là một trong số những thiếu niên thiên kiêu Thiên Long thần điện, đặc biệt trong số các nữ tử cùng trang lứa không ai có thiên phú và tu vi cao như nàng, nghiễm nhiên được vô số các nam tử trẻ tuổi hâm mộ và theo đuổi. Đáng tiếc cho đám nam tử này, Tàng Tử Đan từ sau chuyến lịch lãm Tử Vong chi địa, nàng đã thương nhớ một người khác rồi. Cho dù đám nam tử kia có biểu hiện như thế nào đi nữa thì không thể thay đổi được vị trí của người đó trong lòng nàng.
Khi Tinh Hồn xuất hiện ngăn chặn hôn lễ của Trịnh Thần Không, mặc dù không thể nhìn thấy được mục diện của hắn, thế nhưng cỗ khí phách đó thì không lẫn vào đâu được. Tinh Hồn đã cứu nàng một lần, sau đó hai người cùng nhau lịch lãm Tử Vong chi địa, mặc dù thời gian không dài, nhưng bấy nhiêu cũng đủ để Tàng Tử Đan ghi tạc trong lòng.
Thiêu kiêu như hắn, đương nhiên biết được sẽ có vô số mỹ nhân theo đuổi, và đương nhiên cũng không ít người trở thành nữ nhân của hắn. Nhưng thật không ngờ, người mà hắn yêu thương lại chính là người vừa mới trở thành thái tử phi – Yến Ngọc Lan. Trong lòng không hiểu sao lại xuất hiện một cảm giác chua xót, nhưng đồng thời nàng cũng muốn ngăn cản hắn lại. Chỉ đáng tiếc, dưới áp lực cường đại của các cường giả đỉnh phong, cho dù muốn thì cũng lực bất tòng tâm. Bất giác trên gương mặt xinh đẹp của nàng rơi xuống hai dòng lệ. Những người ở bên cạnh, bởi vì quá chú tâm vào cuộc chiến, thế nên không ai nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ này của nàng.
********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********
- Tặc tử to gan, tưởng rằng đế đô Thiên Phong là nơi để ngươi muốn phá sao thì phá à?
Lôi Thần đế quân thanh âm vang vọng thiên địa, mặc dù chỉ là một câu nói, thế nhưng cũng đã có sức công kích mạnh mẽ. Người nào định lực yếu kém nhất định sẽ bị cỗ lực lượng này làm cho bị thương nặng. Cường giả đỉnh tiêm, một hành động nho nhỏ cũng đủ làm cho người ta sùng bái.
- Phản đồ, mặc dù bản tọa đánh giá ngươi rất cao, đáng tiếc phạm phải tội lỗi đầy trời. Ngươi hãy tự sát đi, miễn cho bản tọa đích thân ra tay. Thiên Lam điện chủ uy thế không kém, lời nói ra đánh thẳng vào tinh thần lực người khác, đúng là một nhân vật đáng sợ.
- Không được, nhất định phải bắt sống tặc tử này, sau đó công khai lăng trì xử tử, để cho người khác biết dám mạo phạm Thiên Lam đế quốc thì sẽ phải nhận hậu quả như thế nào.
Lôi Thần đế quân biết mục đích mà Trịnh Thần Không muốn bắt sống Tinh Hồn làm gì, chính là muốn moi tất cả các bí mật của hắn. Bởi vì vậy nên Lôi Thần đế quân mới chấp nhận hy sinh đế đô Thiên Phong để thực hiện kế hoạch này. Với lại nếu để cho Tinh Hồn chết dễ dàng như vậy thì mặt mũi của hoàng gia Thiên Phong đế quốc sẽ ném vào đâu. Trong lòng tính toán, nhất định phải để cho Tinh Hồn chết một cách thê thảm nhất.
Chỉ thấy đứng đối diện, Tinh Hồn cười lạnh, phá vỡ khí thế của Lôi Thần đế quân và Thiên Lam điện chủ đè ép trên người, nói:
- Còn chưa bắt được ta mà đã bàn tới chuyện giết ta như thế nào rồi. Bộ tưởng ta chỉ biết đứng một chỗ, mặc cho các ngươi muốn làm gì thì làm sao?
- Một tên tà ma ngoại đạo như ngươi, chết một ngàn lần vẫn chưa hết tội.
Lúc này, Mặc Tử Hiên đã khôi phục tám phần thực lực, sau đó đứng cùng với Lôi Thần đế quân, Thiên Lam điện chủ. Nhìn khuôn mặt của hắn cực kỳ giận dữ, đôi mắt độc ác bộc phát sát khí. Nếu như sát khí có thể giết người, chỉ sợ Tinh Hồn sẽ phải chết một cách thê thảm nhất.
- Bị ta đánh đến không có cơ hội hoàn thủ mà vẫn mạnh mồm như vậy. Mặc Tử Hiên, ta không thể không khâm phục ngươi.
Tinh Hồn không sợ hãi, tiếu ý nói. Chỉ là trong lòng hắn đang âm thầm tính toán, làm sao để thoát khỏi vòng vây của ba người này để đến được chỗ Yến Ngọc Lan đây. Mặc dù xung quanh nàng có rất nhiều cao thủ bảo vệ, còn có một Diệu Âm đế hậu kia nữa, thế nhưng hắn vẫn nắm chắc có thể đưa nàng bỏ chạy. Việc cấp thiết cần làm chính là phải đối phó với ba tên gia hỏa này.
Mặc Tử Hiên bị Tinh Hồn động chạm vào mặt mũi, lửa giận bốc lên, quát lớn:
- Nhiều lời với hắn làm gì, cùng nhau liên thủ.
Nói xong, Mặc Tử Hiên khí thế bạo phát, một lần nữa lao lên tấn công Tinh Hồn như vũ bão. Nếu như là trước đó, Tinh Hồn không ngại đối chiêu cùng Mặc Tử Hiên. Nhưng bây giờ tình huống đã khác, Mặc Tử Hiên công kích chính giữa, hai bên trái phải lần lượt Lôi Thần đế quân và Thiên Lam điện chủ đồng thời đánh ra sát chiêu. Tinh Hồn chỉ có thể phòng thủ và tránh né, muốn phản kích đành phải đợi bọn họ sơ hở.
- Kiêu dương liệt nhật.
- Tử lôi bá thiên quyết – Tử lôi ấn.
- Kình thiên bích thủy công – Kình thôn phệ.
Mặc Tử Hiên giống như mặt trời, hỏa khí đốt cháy một vùng hư không. Lôi Thần đế quân khởi động tâm pháp bí truyền của hoàng tộc Thiên Phong – Tử lôi bá thiên quyết. Chỉ thấy thân thể Lôi Thần đế quân bao bọc bởi khí tức lôi điện bá đạo, tay đánh ra một cái thủ ấn, thủ ấn hấp thụ lực lượng lôi điện, khí tức hủy diệt càng lúc càng kinh khủng, dù là cường giả đồng giai với Lôi Thần đế quân cũng không dám đỡ Tử lôi ấn.
Thiên Lam điện chủ mặc dù không có khí tức hủy diệt, thiên quân nhất phá như Mặc Tử Hiên hay Lôi Thần đế quân, ngược lại khí tức rất ôn hòa, nhưng đừng vì như vậy chủ quan xem thường. Thiên Lam điện chủ song thủ kết ấn, linh khí trong thiên địa hội tụ lại, tạo thành một bức màng sương màu xanh tuyệt đẹp, bên trong màng sương xanh lam vang lên một tiếng kình ca. Sau đó đột ngột một đầu đại kình khổng lồ từ bên trong nhào ra, há cái miệng khổng lồ đầy răng nanh như muốn nuốt trọn thân thể Tinh Hồn vậy.
Ba đại cao thủ cùng nhau tung ra tuyệt chiêu mạnh nhất, Tinh Hồn dù nhục thân mạnh mẽ cứng cáp, nhưng nếu trúng phải ba tuyệt chiêu này, không mất mười ngày nửa tháng thì đừng hòng khôi phục sức mạnh. Mặc dù bị vây khốn, nhưng Tinh Hồn tâm không loạn, tinh thần lực khẽ động, đột nhiên giữa mi tâm của hắn lóe lên một vầng hào quang. Bởi vì bị khí tức của ba đại cao thủ lấn áp, nên chẳng ai biết được hành động của hắn cả. Ai cũng thầm suy nghĩ, dù Tinh Hồn có ba đầu sáu tay đi nữa thì cũng không thể thoát khỏi cái chết.
← Ch. 460 | Ch. 462 → |