← Ch.470 | Ch.472 → |
Nam tử nọ hét lên một tiếng, hai tay pháp ấn biến đổi, liên tục đánh ra chục đạo ấn quyết, trong chớp mắt tuyết rơi đầy trời, nhiệt độ đột ngột giảm xuống, bốn đầu kim long còn cách y tầm ba bốn mươi mét thì hóa thành một mảnh băng điêu. Sau đó y phất tay một cái, long điêu xuất hiện vết vỡ nát, đùng một tiếng rồi hóa thành hư vô.
Hắn đứng lơ lửng giữa trời, hai tay khoanh trước ngực, trên người tản mát một cỗ hạo khí ngạo thị thiên địa, thoạt trông rất trẻ tuổi, trên người mặc một bộ trường bào màu vàng, giống như một vị vương giả trong mây. Hắn ánh mắt bất thiện nhìn Tàng Thiên Ca, thấp thoáng lóe qua một tia kinh ngạc nhưng ngay lập tức biến mất, thanh âm lãnh ngạo từ từ vang lên:
- Cửu đệ, lâu ngày không gặp, chẳng ngờ đối với Cửu chuyển thần long quyết lại đột phát tầng thứ tư, vi huynh thật lấy làm vui mừng.
Nam tử lãnh ngạo kia là nhi tử thứ hai của Tàng Vũ Thánh, tên gọi là Tàng Tông Nguyên. Nhìn bề ngoài thoạt trông Tàng Tông Nguyên chỉ giống như nam tử hai lăm, thế nhưng thực tế hắn đã gần hai trăm tuổi, so với Tàng Thiên Ca cơ hồ gần gấp mười lần. Khí thế trên người Tàng Tông Nguyên thu mà không tán, chính là khí tức của cường giả Đấu Thần kỳ. Tàng Tông Nguyên thiên phú thuộc hàng nhất đẳng, hơn bốn mươi năm trước tiến vào hàng ngũ cường giả Đấu Thần kỳ Chân Thần cảnh. Trải qua bốn mươi năm, hiện tại đã đột phá Chân Thần cảnh trung kỳ, căn cơ vô cùng vững chắc.
Tàng Thiên Ca tuy rằng khí thế không thua kém Tàng Tông Nguyên, chỉ là tuổi đời của hắn vẫn còn quá trẻ, dù được Tàng Vũ Thánh và Chu Kiếm Minh chỉ điểm, thế nhưng vẫn chưa trải qua ma luyện một lần, kinh nghiệm chiến đấu vẫn còn rất hạn chế, thế nên tuyệt đối hắn không phải là đối thủ của Tàng Tông Nguyên.
Lại nói, trong số chín người con của Tàng Vũ Thánh, trước khi Tàng Thiên Ca xuất hiện, chức vị Thánh tử vốn do bốn người tranh đoạt, lần lượt là đại công tử Tàng Tông Vân, nhị công tử Tàng Tông Nguyên, tứ công tử Tàng Tông Thủ và lục công tử Tàng Tông Chiến. Bốn người bọn họ đều đã bước vào hàng ngũ cường giả Đấu Thần kỳ Chân Thần cảnh, đặc biệt là tứ công tử Tàng Tông Thủ có thực lực cao nhất – Chân Thần cảnh trung kỳ đỉnh phong.
Chẳng ngờ hơn một năm trước lại xuất hiện thêm một Tàng Thiên Ca ngang trời xuất thế, thiên phú xuất chúng khiến cho người ta kinh sợ. Ngay lập tức Tàng Thiên Ca được Tàng Vũ Thánh sắc phong ngôi vị Thánh tử, chính là người thừa kế chiếc ghế điện chủ Thiên Long thần điện trong tương lai.
Mấy tên Tàng Tông Vân, Tàng Tông Nguyên, Tàng Tông Thủ và Tàng Tông Chiến há có thể chấp nhận được chuyện này. Bọn chúng tranh đấu với nhau không biết bao nhiêu lâu, rốt cuộc lại để một kẻ bị xua đuổi ngồi lên cái ngôi vị Thánh tử, trong lòng ắt sẽ sinh ra căm hận, phẫn nộ. Tuy rằng ngoài mặt thì tỏ thái độ chúc mừng, nhưng trong lòng thì luôn tìm cách giết chết Tàng Thiên Ca.
- Đa tạ nhị ca quan tâm, đệ chẳng qua may mắn đột phá mà thôi.
Tàng Thiên Ca tuy rằng thập phần ôn hòa, nhưng đối với mấy vị sư ca này thì chẳng có nửa điểm hảo cảm. Từ lúc hắn được Tàng Vũ Thánh mang về Thiên Long thần điện, mấy vị sư ca này luôn tìm cách gây khó dễ, bài trừ hắn. Nếu không phải tình thế ép buộc thì hắn đã bỏ trốn khỏi Thiên Long thần điện từ lâu rồi.
- Ha ha, cửu đệ đừng nói vậy. Ngươi không chỉ được phụ thân truyền thụ Cửu chuyển thần long quyết – võ kỹ trấn phái Thiên Long thần điện, mà còn được Vô Thượng Thiên cung chỉ điểm, riêng chuyện đó đã khiến vi huynh hâm mộ không ngớt rồi. Mấy ngày nay vi huynh không có việc gì làm, thế nên liền mặt dày đến đây muốn trao đổi võ học với cửu đệ. Cửu đệ sẽ không từ chối chứ?
Tàng Tông Nguyên nheo mắt nói. Nhìn gương mặt hắn thoạt trông giống như một người ham học hỏi, thế nhưng thực chất chính là đang muốn thăm dò thực lực Tàng Thiên Ca đang tiến triển tới đâu. Thậm chí nếu có cơ hội thì sẽ ra tay hạ thủ luôn.
- Nhị ca có thành ý như vậy, đệ làm sao dám từ chối.
- Tốt, tốt. Ha ha... cửu đệ, sảng khoái một trận đi.
Dứt lời, Tàng Tông Nguyên lại một lần nữa vận chuyển võ kỹ băng hệ của mình. Võ kỹ hắn tu luyện tên là Cửu chuyển băng hoàng quyết, cũng là một trong những võ kỹ cao cấp nhất Thiên Long thần điện, cơ hồ chỉ kém Cửu chuyển thần long quyết một chút mà thôi.
Lấy thiên phú của Tàng Tông Nguyên, đối với Cửu chuyển băng hoàng quyết đã có lĩnh ngộ nhất định, hiện tại đã luyện đến tầng thứ sáu rồi. Tuy rằng nhìn bề ngoài hắn không xem Tàng Thiên Ca ra gì, nhưng một người được Vô Thượng Thiên cung mời đến há có thể tầm thường, chắc chắn đã được không ít cường giả Vô Thượng Thiên cung chỉ điểm. Nếu như Tàng Tông Nguyên biết được Tàng Thiên Ca được đích thân Chu Kiếm Minh chỉ dạy, không biết sẽ còn ganh ghét như thế nào nữa. Bởi vì vậy, ngay từ lúc bắt đầu, Tàng Tông Nguyên đã sử dụng Cửu chuyển băng hoàng quyết, muốn mạnh mẽ trấn áp Tàng Thiên Ca.
- Cửu chuyển băng hoàng quyết đệ nhất chuyển – Phong tuyết như đao.
Xung quanh Tàng Tông Nguyên một tầng khí lạnh bao vậy, không gian biến thành một màu xanh huyền ảo tuyệt đẹp, chỉ thấy Tàng Tông Nguyên hai tay đan chéo lại, chớp mắt chém vào hư không trước mặt. Đột ngột hai luồng đao khí trắng xóa lạnh lẽo phá không tấn công, trên đường đi hấp thu linh khí thiên địa, dần dần biến thành hai đạo đao cương dài đến trăm thước, khí thế mênh mông hạo hãn.
Tàng Thiên Ca không dám xem thường, song thủ bắt ấn quyết, một đầu kim long lại một lần nữa xuất hiện. Nhưng không giống như vừa rồi, đầu kim long này nhìn to lớn uy dũng, thoạt trông không khác gì một đầu ngũ trảo kim long chân thật cả. Kim long ngâm lên một tiếng phá tan hàn khí đang bao trùm không gian, theo sự điều động của Tàng Thiên Ca, kim long giương nanh múa vuốt, lao tới ứng phó hai đạo đao cương khổng lồ kia.
- Cửu chuyển thần long quyết – Nhất Nguyên long.
Kim long rất hung dữ càng quấy, mồm há ra, long trảo bắt lấy đao cương, muốn xé rách nó. Giữa thiên địa vang lên một tiếng nổ lớn. Thoạt nhìn hai người họ ngang tài ngang sức, thế nhưng thực chất Tàng Thiên Ca đã rơi vào thế hạ phong. Hắn bị dư lực đẩy lùi về phía sau hơn chục bước chân, còn Tàng Tông Nguyên thì vẫn đứng yên tại chỗ, giống như một ngọn thái sơn bất di bất dịch.
Âm thanh dữ dội ngay lập tức khiến cho cao thủ trong Thiên Long thần điện chú ý. Khí tức bạo liệt từ Tử Trúc phong lan ra, đám người hiếu kỳ liền phi hành đến đây để xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Khi đến nơi thì thấy bốn đầu kim long khổng lồ đang bị vây khốn trong băng tuyết, tình thế nhìn khá chật vật. Dư uy ập vào mặt bọn họ khiến cho đám người này không khỏi kinh hãi. Luồng hàn khí lạnh lẽo thấu xương kia khiến cho bọn họ liên tưởng đến nhị công tử Tàng Tông Nguyên. Còn kim long khí tức kia, ngoại trừ điện chủ ra thì chỉ có Thánh tử Tàng Thiên Ca tu luyện mà thôi.
Mọi người tron phái luôn luôn bàn tán, nhị công tử Tàng Tông Nguyên rất bất mãn với Thánh tử, vốn còn tưởng chỉ là lời đồn, không ngờ lại là sự thật. Hai người bọn họ đều là tuyệt thế cao thủ, đặc biệt là Tàng Thiên Ca, bình thường rất ít khi nhìn thấy mặt, thần thần bí bí khiến cho người ta rất tò mò. Một cao thủ thành danh đã lâu với bất thế thiên tài ngang trời xuất hiện, rốt cuộc là người nào mạnh hơn đây?
- Nhị công tử thi triển Cửu chuyển băng hoàng quyết thập phần ba đạo, chỉ sợ đã vững chắc tầng thứ sáu rồi. Thánh tử điện hạ mặc dù không yếu, nhưng có lẽ sẽ không chịu nổi uy lực của nhị công tử đâu.
- Ta không nghĩ vậy đâu. Nghe nói Thánh tử điện hạ được mời đến Vô Thượng Thiên cung, chắc hẳn có được lĩnh ngộ không ít, thiên phú lại thập phần xuất chúng. Nhị công tử mặc dù rất mạnh, nhưng không ăn hiếp nổi Thánh tử điện hạ. Thánh tử điện hạ thật quá cường hãn.
- Được Vô Thượng Thiên cung mời sao? Điện chủ khó khăn lắm mới để cho các vị công tử một năm chỉ được đến đó hai lần, một lần chỉ ở được một tuần nửa tháng là phải rời đi. Thánh tử điện hạ lại được đặc cách mời đến, ái chà chà... xem bộ rất khó đoán đây.
- Dù sao ta vẫn tin nhị công tử thắng chắc.
- Không bằng cá cược xem, rốt cuộc là Thánh tử điện hạ lợi hại hay là nhị công tử lợi hại.
- Ý này hay đấy. Ta đặt cược Thánh tử điện hạ thắng.
- .........
Không chỉ hấp dẫn đệ tử, cao thủ và trưởng lão trong tông môn, những vị công tử khác nếu còn hiện diện ở Thiên Long thần điện đều có mặt đầy đủ cả. Đại công tử Tàng Tông Vân áo bào phất phơ trong gió, ẩn hiện một cỗ khí tức vương giả hàng lâm khiến cho người khác cam bái hạ phong, đứng ẩn mình trong tầng mây trắng trên trời nhìn Tàng Thiên Ca và Tàng Tông Nguyên đánh nhau. Đứng lên cạnh là một lão giả tóc trắng và một vị công tử khác – Tàng Tông Anh.
Tàng Tông Anh trên mặt lộ rõ sự kinh ngạc, con đường tu hành của hắn tính đến bây giờ đã một trăm hai mươi năm, thế nhưng chỉ dừng lại ở Thần Đế cảnh sơ kỳ đỉnh phong, bao nhiêu năm qua vẫn chưa có cách nào đột phá. Thế nhưng Tàng Thiên Ca bất quá chỉ mới mười tám mười chín tuổi đã bước vào hàng ngũ cường giả Đấu Thần kỳ, quả thật làm cho Tàng Tông Anh hổ thẹn.
- Cửu đệ này thật phi phàm. Thấp hơn nhị ca một cảnh giới mà vẫn thoái mái ứng chiến. Thoạt nhìn nhị ca chiếm thế thượng phong, thế nhưng mỗi lần bị cửu đệ phản kích thì rất chật vật phòng thủ.
Tàng Tông Vũ đứng chính giữa vẫn luôn chăm chú theo dõi, nghe nhận xét của Tàng Tông Anh thì nhẹ nhàng gật đầu, biểu lộ sự đồng ý. Chỉ thấy hắn tiếp lời, lãnh đạm nói tiếp:
- Hắn đã luyện Cửu chuyển thần long quyết đến tầng thứ tư, có thể điều động lực lượng tứ tượng phong hỏa lôi điện trong thiên địa. Lão nhị tuy rằng vây khốn được hắn, thế nhưng chỉ là bao vây thôi chứ không thể làm gì được. Không biết để lão cửu phát triển thêm vài năm nữa, đến khi đó chỉ sợ khiến cho đại ca ta đây nhìn theo bóng lưng.
← Ch. 470 | Ch. 472 → |