← Ch.0120 | Ch.0122 → |
- Nhân tâm sở hướng ah.
Diễm Ma lại cười khanh khách không ngừng:
- Không nghĩ tới Lôi tiểu tử tu vi tuy thấp, nhưng chém giết dốc sức liều mạng cũng rất có khí khái nam tử hán. Có thể so sánh với người không ra người, ma không ra ma như kẻ kia thì mạnh hơn.
- Diễm Ma, đã lớn tuổi rồi, ít "hồi xuân" đi thì tốt hơn.
Khô Cốt trong lòng rất không thoải mái, cho rằng cánh tay trái Thánh Ma Bách Lý Vân vừa ra, lập tức có thể thay đổi chiến cuộc, đuổi giết Lôi Động làm hắn chán ghét đến cực điểm. Nhưng không ngờ chiến cuộc lại lâm vào cục diện bế tắc, Lôi tiểu tử có rất nhiều Âm Sát Lôi, Quy Nguyên Đan, thủ đoạn lại tầng tầng lớp lớp. Bất quá cũng may, tiểu tử kia hiện tại chỉ còn dựa vào Quy Nguyên Đan kích thích phát huy tiềm năng miễn cưỡng ứng phó, chờ dược tính hết đi, xem ngươi như thế nào thắng được Bách Lý Vân.
- Lão nương chính là hồi xuân cũng không tới phiên ngươi quản.
Diễm Ma hừ lạnh, bĩu môi xem thường nói:
- Lão nương chính là tái hồi xuân, cũng không đến phiên ngươi.
...
Không đề cập tới lão tổ đấu võ mồm, Lôi Động cùng Bách Lý Vân triền đấu cũng biết cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì cũng bị mài chết. Thời cơ có lẽ đã không còn nhiều lắm. Lôi Động gập người lại bay tới bên trong bách quỷ trùng điệp, che khuất ánh mắt người cùng bộ phận thần niệm. Tay nhẹ nhàng giơ lên, như không quan tâm tới chuyện gì nữa.
Bách Lý Vân cũng bị làm cho nóng giận, không để ý bách quỷ quấn thân, gầm thét xung phong liều chết mà vào. Trên người tràn ngập một tầng ma khí nhàn nhạt giống như lưỡi dao sắc bén nghiền nát Lệ Quỷ.
- Lôi Động, ngươi chết đi.
Ma trảo trùng trùng điệp điệp về phía trước đâm tới, PHỐC được một tiếng, thình lình Huyền Âm thuẫn của Lôi Động nổ bung, lại trực tiếp đâm thủng Linh Miểu Thuẫn hộ chủ phá hai đại phòng ngự, thế công tiếp tục, cánh tay lại tăng tốc một cách quỷ dị chộp vào ngực Lôi Động.
Híz-khà-zzz ~~
Lôi Động phảng phất vội vàng không kịp chuẩn bị nên không thể né tránh một trảo này.
Bách Lý Vân thấy gương mặt Lôi Động kinh hãi, trong lòng thoải mái, gương mặt hắn trở nên đáng sợ dữ tợn. Nhưng mà, cảm giác thoải mái vừa xuất hiện. Ma trảo đâm thẳng trái tim của Lôi Động thì lại truyền tới một lớp ngăn chặn, trở ngại không tính quá cường đại, nhưng lại vừa vặn ngăn cản ma trảo mang theo lực lượng đang xông tới của hắn. -
Càng làm cho Bách Lý Vân cảm thấy đại sự không ổn là Lôi Động đang biến sắc bỗng nhiên lộ ra dáng tươi cười giống như quỷ kế đã được thực hiện.
Thời gian tại thời khắc này đình trệ. Xuyên thấu qua một mảnh Lệ Quỷ rậm rạp chằng chịt, có thể loáng thoáng chứng kiến ma trảo của Bách Lý Vân bán ma thân đã đâm vào lồng ngực của Lôi Động, kình phong thổi bay mái tóc dài của hắn về phía sau.
- Lôi Động!
Đinh Uyển Ngôn khàn giọng hô to... muốn xông tới, lại bị một lão giả áo xám mặt không biểu tình ngăn trở:
- Không được quấy nhiễu lôi đài thi đấu, nếu không môn quy xử trí.
- Đinh sư tỷ, đừng xúc động, đừng xúc động.
Tả Siêu cũng gấp gáp bước lên phía trước ngăn cản.
Trong lòng mọi người đều đứng về phía Lôi Động, nhưng lúc này thanh âm hoan hô cổ vũ như bị bóp nghẹn, yên tĩnh vô cùng.
Kim Đan lão tổ trên khán đài đều khe khẽ thở dài. Chấm dứt rồi, Lôi Động kia coi như xong rồi.
Không đợi đám người cảm khái xong, Bách Lý Vân chỉ cảm thấy phía sau lưng có cảm giác man mát xâm lấn. Vừa kịp phản ứng thì đã quá muộn, hai lưỡi dao sắc bén, lúc lên lúc xuống, phá vỡ thân thể bán ma hóa của hắn, đâm thẳng vào chỗ hiểm.
Lực lượng cực lớn đánh vào khiến hắn ngã dúi vào người Lôi Động, nhưng nghênh đón hắn, là một màu xanh cùng những thanh âm rên rỉ ô ô.
Tịch Diệt pháp luân kịch liệt xoay tròn đánh trúng bả vai bán ma hóa, chỉ thoáng trì trệ trong chốc lát, nhưng rất nhanh liền nhập vào cơ thể mà đi, ô ô ô bay thẳng ra cấm chế.
Màu đỏ sậm của máu theo Tịch Diệt pháp luân phun ra ngoài, cánh tay trái Thánh Ma cũng bay ngược lên bầu trời.
- Không thể nào!!!
Có lẽ là Tịch Diệt pháp luân quá nhanh, có lẽ là do thân thể bán ma hóa nên cảm giác đau đớn giảm đi.
Bách Lý Vân cảm thụ không đến đau đớn, trong lòng chỉ có một ý niệm: Không thể nào!
Ám Ảnh Quỷ Tốt cáp mười cho dù tiếp cận chính mình, mãnh lực đâm một phát nhiều nhất cũng đi vào hơn một tấc mà thôi. Đến tột cùng, đến tột cùng là vật gì? Bách Lý Vân rất muốn quay đầu lại, cho dù là chết cũng muốn biết mình vì cái gì mà chết.
Nhưng Lôi Động tuyệt không phải người có tính nương tay, cho dù biết rõ Bách Lý Vân đang suy nghĩ gì cũng tuyệt đối sẽ không có nửa điểm khoan dung.
Một đạo u ám xanh lục khoái tốc lướt qua, đã mất cánh tay trái Thánh Ma, lực lượng vô đối cung cấp cho Bách Lý Vân cũng không còn, hắn đã suy yếu.
Một cái đầu lâu bay lên trời, cảnh tượng cuối cùng mà Bách Lý Vân nhìn thấy chính là đám lệ quỷ đang vui vẻ chi chi tra tra vui thích cực kỳ nhào lên, chúng đông nghìn nghịt, đến chết hắn cũng không biết mình vì cái gì mà chết.
- Vạn Quỷ ~ thượng phẩm linh quỷ ngươi đều cam lòng cho hắn, xem như ngươi lợi hại.
Khô Cốt sắc mặt âm trầm đột nhiên biến đổi. Căm giận bất bình phất tay áo đứng lên, bài trừ đi cấm chế, sau đó dựng lên đạo độn quang trắng xóa rồi bay lên trời.
- Ha ha, Khô Cốt, đừng nói bổn tọa bất cận nhân tình, hảo hảo chuẩn bị đi. Ba ngày sau, bổn tọa cùng Diễm Ma tới lấy.
Vạn Quỷ Lão Tổ đắc ý cười lên ha hả.
Khô Cốt đang ở giữa không trung tức giận sém nữa ngã xuống. Nhưng lại bay vào bên trong tầng mây, không thấy bóng dáng.
...
Không cần Lôi Động chỉ huy, ở đây ba con quỷ tốt đều hướng cánh tay Thánh Ma nhấp nhô ở giữa không trung đánh tới. Nhưng cuối cùng xuất hiện U Linh quỷ tốt, thân hình nhoáng lên bao vây lấy cánh tay ma. Ngược lại đối với hai gã đồng bạn nhe răng trợn mắt đe dọa... rất có một bộ muốn ỷ vào sự cường hãn của mình mà ăn mảnh.
Hai con Quỷ tốt cấp mười tựa hồ sợ cái con U Linh quỷ tốt kia, chỉ đi ra rít gào liên tục, dùng khí thế kinh sợ những tiểu quỷ đang xông tới thi thể Bách Lý Vân.
Sau đó hóa thành một đoàn sương mù, bao vây thân thể bán ma hóa không được đầy đủ, cắn nuốt sinh hồn cùng huyết nhục chưa kịp li thể của Bách Lý Vân.
Lôi Động vẫn đang cúi đầu không nhúc nhích trôi nổi ở giữa không trung, mặc kệ quỷ tốt dưới trướng bằng thực lực cướp đoạt chiến lợi phẩm.
Cuối cùng ỷ vào năm hạt Quy Nguyên Đan bổ sung chân khí cho thân thể, Lôi Động không để ý thần hồn bị hao tổn, bỏ qua việc đầu đau như muốn nứt ra. Khu động Tịch Diệt pháp luân, cho Bách Lý Vân một kích trí mạng.
Nhưng cũng chính là như thế lại làm cho thần hồn hắn tổn thương càng thêm nặng. Ngoài ra, theo một kích cuối cùng đem lực lượng Quy Nguyên Đan ngưng tụ ra không còn, hiện giờ di chứng cũng đã xuất hiện.
Kinh mạch toàn thân giống như đứt đoạn, huyết mạch cốt cách bên trong giống như bị ngàn vạn châm đâm vào.
- Bách Lý Vân của Khô Cốt Phong giao đấu với Lôi Động của Vạn Quỷ Quật, Lôi Động thắng.
Trọng tài Trúc Cơ kỳ há hốc mồm, âm điệu có chút sục sôi khi hô lên những lời này.
← Ch. 0120 | Ch. 0122 → |