← Ch.0128 | Ch.0130 → |
Nhưng đầu Băng Phượng này, vốn là pháp thuật mạnh mẽ ngưng tụ thành, lực lượng phi phàm. Không ngờ mô phỏng ra tiếng gáy Xi.. Xiiii thật chân thật, kháng cự sát khí của vòi rồng, dốc sức liều mạng vỗ cánh, thậm chí còn có dấu hiệu sắp bay ra bên ngoài.
- Long Quyển Thiên Nhận!
Trong đôi mắt Đinh Uyển Ngôn bắt đầu có sát mang khởi động, hai tay dùng tư thế cực kỳ huyền ảo vẽ ra, quát:
- Phá cho ta.
Chữ "Phá" vừa ra, chấn đắc không khí cũng run rẩy theo. Vòi rồng sát khí bắt đầu điên cuồng lên vốn là sát khí lưu, nhưng kết thành màu sắc hơi mờ, sát nhận màu xanh nhạt sắc bén. Tuy với tu vi của Đinh Uyển Ngôn, không cách nào có thể ngăn cản âm sát nhận một cách chân chính. Nhưng khi có hơn mười đạo âm sát nhận sắc bén, dưới sự xoay tròn nhanh chóng của chúng, có thể cắt hết tất cả, cũng làm cho người ta cảm nhận được hung hiểm ở bên trong đó.
Long Quyển Thiên Nhận, giống như một cái máy chém, giống như có thể cắt được tất cả mọi thứ. Kể cả đầu Băng Phượng kia, đồng thời âm sát nhận xoay tròn cắt xuống, tiếng rít vang lên. Băng phượng bị cắt thành vô số đoàn sương mù, tản ra khắp không khí.
Nhưng Đinh Uyển Ngôn cuối cùng cũng chỉ là Luyện Khí tầng mười hai đỉnh phong, cho dù nàng tu luyện Âm Sát Đại Pháp, tu vi cũng có hạn. Long Quyển Thiên Nhận, cũng chỉ có thể tiếp tục đánh tan Băng Phượng, nhưng từ từ yếu đi, mấy phút sau cũng tiêu tán vô tung vô ảnh.
Hai người, giống như chân khí cũng tiêu hao cực kỳ kịch liệt. Xa xa giằng co với nhau, thở gấp hồng hộc.
Một đám thiếu nam thiếu nữ vừa nhập môn nhìn thấy thi đấu huyết tinh tàn nhẫn cũng bị ảnh hưởng, nhao nhao trừng to mắt, nhìn một màn không thể tưởng tượng được. Mà con Băng Phượng xinh đẹp kia, lại khí phách mười phần, bị Long Quyển Thiên Nhận cắt thành vô số khối.
Đây là tu tiên sao? Đây là pháp thuật sao? Trong ánh mắt của các thiếu nam thiếu nữ lộ ra thần sắc sùng bái.
Ngay cả Lôi Động, huyết dịch của hắn cũng sôi trào. Đông Phương Phức cùng Đinh sư tỷ quyết đấu, đúng là quá đặc sắc. Có lẽ là xuất từ lòng kiêu ngạo, hoàn toàn bỏ qua so đấu pháp khí, mà là ngươi tới ta đi, dùng tu vi của bản thân, thi triển pháp thuật cường đại đánh sống đánh chết. Giống như, ai cũng không muốn dùng vật ngoại thân áp chế đối phương. Mà là triệt triệt để để, muốn từ tu vi thực lực, thắng đối phương tâm phục khẩu phục.
Đám lão tổ đứng ở trên đài, cũng có chút ít nghẹn họng nhìn trân trối. Tuy trong mắt của bọn họ, hai năm qua từ hai tiểu nha đầu tu vi thấp kém, pháp thuật của các nàng còn non nớt lạnh nhạt. Nhưng mà, không thể không thừa nhận. Với tuổi của các nàng, thời điểm tu vi của họ như thế. Bọn họ tự nhận không bằng. Luyện khí tầng mười hai đỉnh phong, nhưng có thể nắm giữ sơ bộ đại pháp thuật, luyện đến tiểu thành đã là chuyện không dễ dàng gì.
Các nàng lại có thể dùng tu vi như thế, một chơi ra Huyền Băng Phượng Hoàng, người khác Long Quyển Thiên Nhận. Có thể thấy các nàng vô cùng coi trọng sự tinh thuần của pháp thuật, đã viễn siêu (vượt qua) cùng giai. Nắm giữ kiến thức cơ bản của pháp thuật, cũng đạt tới tình trạng lô hỏa thuần thanh.
Thiên tài ah, đây mới là thiên tài chân chính a. Trong tông phái, trong trăm năm có thể có được thiên tài như thế không dễ dàng gì. Hôm nay, thoáng cái nhảy ra một đôi Âm Sát Song Anh, các nàng không hổ cái danh đầu này.
Có chút trưởng lão cường đại có lòng trung thành với môn phái, nhao nhao kích động. Có thể tưởng tượng, chỉ cần dốc lòng bồi dưỡng, qua một thời gian, Song Anh hiện giờ sẽ trở thành trụ cột của môn phái, là tân tinh tú, danh chấn thiên hạ.
Đông Phương Phức nhìn Đinh Uyển Ngôn thật sâu, lộ ra vẻ hân thưởng thán phục, hơi thở mùi đàn hương từ miệng thở ra, khẽ nói:
- Nói thật đúng, tỷ tỷ thật cường đại, vượt qua tưởng tượng của muội. Xem ra, tỷ tỷ cũng không phải là loại thế hệ nông cạn nóng lòng tăng tu vi lên.
- Cũng vậy, Đông Phương Phức tỷ cũng không phải là hư danh.
Đinh Uyển Ngôn cũng vô cùng bội phục nàng ta, vốn cho rằng, chính mình khổ luyện như thế. Rèn luyện Âm Sát Đại Pháp, nàng tu luyện ở nơi sâu nhất trong Âm Sát Động ba năm, nhưng cũng chỉ có thể chiến ngang tay với nàng.
Có lẽ người khác đều cho rằng, Đinh Uyển Ngôn nàng thiên tư xuất chúng, tùy tiện tu luyện cũng có thể tăng tu vi lên, thực lực mạnh mẽ. Nhưng Đinh Uyển Ngôn bản thân mình mới biết rõ, cho dù có thiên tư. Không có trả giá cực lớn là cố gắng, thì cũng chỉ là công dã tràng mà thôi.
Đinh Uyển Ngôn tin tưởng, Đông Phương Phức có được ngày hôm nay, dùng thực lực tầng mười hai đỉnh phong, mà có thể thi triển Huyền Băng Phượng Hoàng, Huyền Âm Đại Pháp có hỏa hầu như thế, cũng tuyệt đối không phải chỉ có linh căn xuất chúng là có thể thi triển ra được.
Đúng là như thế, có lẽ ngoại nhân đều thấy Đông Phương Phức thập phần phong quang, tên tuổi vang dội, trong đồng lứa thì cao cao tại thượng, giống như thiên nhân. Nhưng Đông Phương Phức ở sau lưng trả giá cực lớn là cố gắng cùng tâm huyết, không người nào biết được, cũng không người nào đi quan tâm.
- Nhưng mà, nói cách khác...
Ánh mắt Đông Phương Phức từ từ mê ly phiêu hốt, thanh âm trở nên đặc biệt lạnh lùng.
- Nếu như tỷ tỷ chỉ có thể làm ra được bước này, hôm nay....
- Tỷ tỷ phải thua không thể nghi ngờ.
Toàn thân Đông Phương Phức xuất hiện ma khí âm trầm, ma khí trong nháy mắt va chạm với không khí xung quanh, bộc phát ra tiếng phá hủy liên tiếp. Hai con ngươi mê ly đi, giống như biến thành ánh mắt màu bạc, lóe ra hàn quang kinh sợ lòng người.
Cùng lúc đó, thân hình cũng mông lung quỷ dị. Chỉ trong chốc lát, ma khí đã bắt đầu tản ra xung quanh.
- Thiên Ma Đại Pháp.
Sắc mặt Vạn Quỷ đại biến, đứng dậy, không dám tin nói:
- Làm sao có thể, nàng làm sao có thể đồng thời tu luyện hai chủng đại pháp. Dương Mộ, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
- Ha ha, tiểu sư muội của nhà chúng ta, không chỉ có thiên phú xuất chúng, còn có được Thiên Ma Thể hiếm thấy.
Đại hán áo đen ngồi ở vị trí thủ tịch cười ha hả, nói:
- Có thể tu thành Thiên Ma Đại Pháp thì có gì kỳ lạ chứ?
- Thiên Ma Thể!
Chuyện này, không chỉ sắc mặt Vạn Quỷ không tốt, những người khác, cũng sợ hãi thán phục nói ra:
- Khó trách sư tôn nhà ngươi lại coi trọng nàng ta như thế, coi là y bát truyền nhân. Thiên phú đã xuất chúng thế này, lại có Thiên Ma Thể, quả nhiên trời chiếu cố Âm Sát Tông ta.
Nhưng những người này sau khi nói xong, vẻ mặt lại biến thành khó coi. Người có được Thiên Ma Thể, tu luyện Thiên Ma Đại Pháp của Thiên Ma Cung, đúng là làm ít công nhiều, uy lực tăng gấp đôi. Chẳng phải là nói, Đinh Uyển Ngôn sẽ thua? Mà bọn họ, thế cũng rót không ít lên người của Đinh Uyển Ngôn. Chỉ có Diễm Ma, cười đến mức không ngậm miệng lại được. Đinh Uyển Ngôn mà thua, nàng là người đạt được lợi nhất.
Sắc mặt Vạn Quỷ âm trầm như nước, hừ lạnh nói:
- Thiên Ma Thể thì có gì chứ? Các ngươi cũng biết, các ngươi không nghĩ tại sao Đinh Uyển Ngôn không đi tu luyện U Minh Đại Pháp, mà nàng lại cứ đi tu luyện Âm Sát Đại Pháp thế?
← Ch. 0128 | Ch. 0130 → |