← Ch.0138 | Ch.0140 → |
Lôi Động cẩn thận từng li từng tí mà triệu hồi Ác Quỷ Chướng tới gần mình, sau đó điều khiển nó lơ lửng trước mặt nữ tử áo đen, nói:
- Tiền bối, mời.
- Vịn ta đi lên.
Nữ tử áo đen có chút tức giận, đưa Âm Sát Thiên Lôi trong tay lên:
- Bổn tọa khuyên ngươi nên thu hồi sát tâm đi.
Nội tâm Lôi Động xiết chắc lại, hắn biết rõ nữ nhân trước mặt không nên dùng lý trí để cân nhắc, không dám khảo nghiệm quyết tâm nàng có dám ném Âm Sát Thiên Lôi ra hay không. Liền nhảy xuống vũng hố, thò tay nâng chân và éo nàng lên, ôm nàng trèo lên Ác Quỷ Chướng. Tuy cách lớp áo đen, Lôi Động vẫn có thể cảm nhận được thân thể mềm mại của nàng, cảm giác mát lạnh toàn thân. Trong nội tâm nghi hoặc, bỗng nhiên trong mũi ngửi được một cổ hương vị ngọt ngào, lại có chút mùi tanh, nhưng lại dễ ngửi thơm tới lạ lùng.
Mùi thơm lạ lùng này vừa tiến vào mũi, liền nhanh chóng lan tràn ra toàn thân, Lôi Động cảm thấy trong đầu của mình như muốn nổ tung, huyết mạch toàn thân giống như lửa đốt, trong chốc lát đã triệt để bốc cháy, hô hấp trở nên dồn dập.
Nữ tử áo đen kia, vốn dùng ý chí chống lại sự xâm nhập của dâm độc, đó là khi Lôi Động còn đứng ở xa xa. Hiện giờ bị hắn ôm vào lòng, ngửi được hương vị nam nhân như có như không của hắn, thực tế đây là lần đầu tiên nàng ở gần nam nhân, thậm chí lần đầu được ôm.
Đột nhiên xuân sắc như nước vỡ đê, sắc mặt biến thành đỏ hồng ướt át, có chút thở gấp không ngớt. Vẻ lạnh lùng trong mắt, trong giây lát hóa thành hư ảo, mà chuyển biến thành, đó chính là mị nhãn, xuân ý dạt dào. Đôi bàn tay trắng nõn nà, vô ý thức ôm lấy cổ Lôi Động.
Lôi Động cảm thấy không cách nào khống chế được ham muốn tình dục xuất hiện, vận công chống cự, thực sự bị thiêu đốt còn dữ dội hơn. Trong ý nghĩ, vẻn vẹn chỉ lưu lại nửa điểm thanh tỉnh. Đau khổ chống cự giãy dụa, hắn cũng không muốn tiếp xúc thân mật như cá với nước với nữ nhân này. Dưới tình huống này mà ân ái với nàng ta, có xác suất cực lớn là không có kết quả tốt.
Trong suy nghĩ của hắn không ngừng tưởng tượng tình cảnh bị hấp khô là thảm trạng thê thảm, nhằm dội tắt ham muốn tình dục đang thiêu đốt của mình, nhưng tác dụng cũng không lớn, khi thân thể của nữ tử áo đen vặn vẹo như rắn, tiếng thở gấp trầm thấp mà hơi khàn khàn. Một tia chống cự cuối cùng trong đầu của Lôi Động, đang tiên tán không còn.
Lôi Động cũng chỉ ngửi một ít dâm độc, đã không cách nào tự kiềm chế. Mà nữ tử áo đen, nàng bị đánh trọng thương, lại trúng phải dâm độc do Giao Long cấp Nguyên Anh phun ra. Lại không có lực lượng, dưới trạng thái suy yếu cực độ, dựa vào ý chí để khắc chế. Có thể chịu đựng tới lúc này, có thể thấy được tâm thần kiên định của nàng vượt xa Lôi Động như thế nào.
Đan dược nữ tử áo đen ăn vào cũng không phải phàm phẩm. Tuy vào lúc này nàng vẫn cảm thấy vô cùng suy yếu, nhưng chân nguyên cùng thần niệm đã nhanh chóng khôi phục lại. Nhưng lúc này lực khống chế của nàng đã thất thủ, hai con ngươi tán loạn mê ly, có chút ướt át, rốt cuộc không cách nào khắc chế mình. Trong nội tâm lật qua lật lại, chỉ có ý niệm theo bản năng. Bàn tay trắng nõn bắt tới, nắm Lôi Động vào tay, sau đó tranh quyền chủ động, sau đó bá đạo áp hắn xuống Ác Quỷ Chướng.
Xoẹt~
Quần áo đõ thẩm cứng cáp trên người Lôi Động cũng là pháp khí, nhưng dưới bàn tay thon dài như ngọc của nàng, giống như tờ giấy, kình khí bắn ra bốn phía, bị xé rách thành nhiều mảnh. Bị nàng dùng sức mạnh như thế, Lôi Động vào lúc này đã bị lửa tình thiêu đốt hừng hực cũng phải biến sắc. Nhưng khổ nổi dưới áp bách bằng thần niệm của nữ tử kia, không cách nào nhúc nhích mảy may, đành phải trơ mắt nhìn thần thái có chút kích động và điên cuồng của nàng cưỡi lên người mình.
Lôi Động thiếu chút nữa ngất đi, hai đời xử nam, nhưng hắn chưa từng tưởng tượng tình cảnh lần đầu tiên của mình lại thế này? Hắn cho rằng lần đầu của mình sẽ cho ai?
Đến gần đây, cho rằng sẽ là sư tỷ. Nhưng tuyệt đối không ngờ, lần đầu tiên lại sắp bị nữ nhân ác ma xinh đẹp thiên kiều bá mị, dùng sức mạnh cưỡng ép đoạt đi. Làm cho tâm lý của Lôi Động có chút an ủi là, tuy thần thái và động tác của nàng nhộn nhạo đến mức tận cùng, nhưng lại lạnh nhạt mà rất mất tự nhiên, hơn nữa giày vò gần nửa ngày, cũng không có thành công.
- Aaaa...
Một tiếng giống như khóc vang lên, nhưng trong đó lại ẩn chứa thống khổ và yêu kiều. Động tác của nàng hoàn toàn ngừng trệ, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy. Mà Lôi Động, một cảm giác kỳ quái lan ra khắp toàn thân. Trong đầu cuối cùng cũng có suy nghĩ, cái này, thực sự thất thân...
Một cổ ma khí nồng đậm tới mức tận cùng tuôn ra, ngưng tụ thành một đoàn lớn, bao phủ hai người vào bên trong. Xa xa nhìn lại, giống như sương mù, mây đen cũng bắt đầu khởi động. Tuy không biết bên trong xảy ra chuyện gì, nhưng loáng thoáng trong đó, nghe được tiếng rú hoang dại của Lôi Động, còn có âm thanh thở gấp từng cơn của nữ ác ma cường đại kia. Chấn đắc khói đen, không ngừng khuếch tán ra bên ngoài...
Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, ma vụ bốc lên từ từ tiêu tán, sau đó bắt đầu bình tĩnh. Đợi đến khi Lôi Động ý thức được chuyện gì, mông lung mở hai con ngươi ra, mơ hồ nhìn qua mọi nơi. Đã thấy đây là một khe núi có phong cảnh tú lệ, cây cối chung quanh tươi tốt, hương hoa điểu ngữ, những con cá bơi lội tung tăng dưới dòng nước suối trong vắt.
Bỗng nhiên, một thân thể da thịt ngọc bạch, một nữ nhân mặc quần áo đen rộng thùng thình đang ngồi đó, hai chân của nàng hất hất dòng nước suối trong vắt bên dưới. Nhìn thấy lông mày của nàng nhíu lại, không biết suy nghĩ cái gì? Sắc mặt không biết là vì bị thương quá nặng hay là do tâm tình, tái nhợt như giấy.
Cặp đùi thon dài trắng nõn nà như tuyết kia, ngâm trong dòng nước suối thanh tịnh trong suốt và hơi lạnh lẽo. Mái tóc dài mềm mại, rối tung trên đầu vai, bị gió thổi nên bay phập phồng.
Bộ dáng kia, tràng cảnh này giống như thơ như họa.
Nhưng lúc Lôi Động nhìn nữ ma đầu này, đột nhiên trong lòng giật mình một cái, nhớ tới chuyện lúc trước. Vội vàng đứng dậy, sờ lên mặt, sờ loạn khắp người. Hình như mặt không có việc gì, ách, hình như không có thiếu đi món đồ nào trên người. Về phần quần áo, tại sao lại khoát trên vai của nữ nhân áo đen kia? Còn tu vi? Ồ? Hình như đan điền của mình đã phồng lên a, rõ ràng trước lúc thi đấu hắn chỉ mới đạt tới Luyện Khí tầng tám, tại sao hiện giờ có cảm giác như đã đột phá tới đỉnh phong rồi?
Còn không đợi Lôi Động nghi hoặc, đột nhiên một cổ thần niệm hóa thành thực chất quấn lấy hắn, không thể động đậy nửa điểm, há mồm muốn hô cũng không hô được.
Cứ như vậy trơ mắt nhìn, chỉ thấy mình đang bay trên trời, chậm rãi bay xuống trước mặt của nàng. Nàng vẫn đang nhúng đôi chân ngọc trong dòng suốt, thần sắc không biến đổi, giống như Lôi Động ở trước mặt của nàng không có tồn tại.
Lôi Động còn chưa Trúc Cơ, trong cơ thể chưa hình thành nội tuần hoàn, không cách nào nín thở trong thời gian quá lâu. Chỉ mới qua mấy phút, sắc mặt của hắn tím tái lại, sợ hãi trong lòng, vào lúc này từ từ tiêu tán, mà chuyển biến thành tức giận, toàn thân kích động tới mức run rẩy.
← Ch. 0138 | Ch. 0140 → |