← Ch.0211 | Ch.0213 → |
Lập tức tĩnh khí tập trung tư tưởng, làm cho tâm thần của mình buông lỏng, dần dần đem tâm thần đóng chặt của mình, phóng thích ra.
Thần niệm của Lôi Động cảm nhận được, tất nhiên là không chút khách khí đem thần niệm dung nhập vào, chui vào tâm thần của nàng, lao thẳng tới thần hồn. Thích Phỉ Phỉ, chỉ cảm thấy toàn thân run len, trong thần hồn có cảm giác tê dại, lan khắp toàn thân. Cảm giác thần hồn bị xâm nhập, cả đời này lần đầu tiên nàng cảm thấy. Rung động và sợ hãi, thậm chí còn có chút không thoải mái, nhưng nàng cũng biết lúc này phải mở rộng tâm thần ra, nếu không sẽ xảy ra chút ít ngoài ý muốn, Lôi Động không có tổn thương gì, chính mình sẽ thảm, nặng thì thần hồn câu diệt, nhẹ thì não tàn cả đời. Hậu quả như thế, làm cho nàng không dám có chút chủ quan nào.
Lần đầu tiên Lôi Động chui vào tâm thần của một người, trực tiếp tiến hành tế luyện thần hồn, đồng dạng làm rất cẩn thận. Cũng không quan tâm Thích Phỉ Phỉ, chuyện này chẳng những liên quan tới tương lại có thể thuận lợi lấy được nguyên âm của nàng, mượn lực dựa thế, một lần hành động đột phá đến Kim Đan đại đạo. Lôi Động biết rõ, cơ hội như thế, chỉ sợ cả đời cũng khó cầu.
Tốt, tất cả đều được thuận lợi, sau một nén hương ngắn ngủi, Lôi Động hoàn tất tế luyện thần hồn của nàng, trong chỗ sâu nhất của nàng, khắc lên lạc ấn thần niệm của mình. Làm xong tất cả, ánh mắt của Lôi Động nghiêm nghị, ngưng tụ thần niệm của mình thành đao, không chút khách khí phủi lên thần hồn của nàng, cắt xuống một đám.
Thần hồn của Thích Phỉ Phỉ bị thương, đau đến mức ngất đi. Nhưng mà Lôi Động, lại cẩn thận cầm một đám thần hồn của nàng, cẩn thận rời khỏi. Phiêu nhiên ra mấy trượng, ba quỷ hộ vệ, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu dung luyện đám thần hồn này vào trong thần hồn của mình.
Sau một hồi khá lâu, Lôi Động mới chậm rãi mở to mắt, giờ phút này, trong thần hồn của hắn có một đám thần hồn của Thích Phỉ Phỉ. Đến tận đây, hồn luyện dung hợp chi thuật cũng đã đại công cáo thành. Độ khó không phải quá lớn, nhưng cực kỳ có hiệu quả. Thích Phỉ Phỉ lúc này, đã hoàn toàn khống chế chính mình, muốn nàng sống thì sống, muốn nàng chết, liền chết, nàng chỉ có thể sinh ra ý niệm phản kháng trong đầu, nhưng lại không có quyền lực phản kháng.
Nhưng mà, loại này hồn luyện dung hợp chi thuật này, cũng không phải nửa điểm di chứng cũng không có. Nếu Lôi Động chết, vậy thì khẳng định Thích Phỉ Phỉ cũng không thể sống một mình. Nhưng Thích Phỉ Phỉ nếu chết, thần hồn bị diệt. Tuy Lôi Động không chết, nhưng cũng không quá mức dễ chịu, Lôi Động sẽ bị thương thần hồn nhất định.
Mà dung hợp thần hồn, sinh ra lực phản công, vượt qua bổn mạng quỷ bộc nếu chết.
Theo ý nào đó mà nói, Thích Phỉ Phỉ cũng giống như quỷ nô của hắn, tính mạng của hai người liên kết với nhau. Nhưng mà, Lôi Động làm chủ, Thích Phỉ Phỉ làm nô mà thôi.
Trừ phi Lôi Động chủ động giải trừ, xóa đi loại quan hệ này. Nếu không, Thích Phỉ Phỉ cả đời này sẽ là nô tài của Lôi Động, bảo nàng làm bất cứ chuyện gì cũng không được phản kháng.
Đương nhiên, trừ tính mạng giao nhau ra. Loại hồn luyện dung hợp chi thuật này còn có một tác dụng phụ không nhỏ, đó chính là Lôi Động là người dung hợp. Bởi vì trong thần hồn có thần hồn của nàng, thần niệm trở nên phức tạp, hỗn tạp không tinh khiết. Theo ý nào đó mà nói, sẽ giảm cường độ thần niệm xuống một bậc. Thần niệm của Lôi Động vốn rất mạnh, cho dù yếu bớt một bậc, được Đế Ma Chủng gia trì, thần hồn cũng ngang với giai với bất cứ kẻ nào, thậm chí còn mạnh hơn một mảng lớn.
Ngoài ra, cái hồn luyện dung hợp chi thuật này, cũng không thể không ngừng nghỉ sử dụng.
Không có khả năng bắt người khắp nơi, bức người ta giao thần hồn, bức người ta làm nô làm bộc. Chuyện này còn dễ nói, nếu như dung hợp thần hồn của hai ba người vào thần hồn của mình. Lúc tu luyện, cực kỳ dễ xảy ra tẩu hỏa nhập ma, thậm chí sẽ sinh ra tinh thần phân liệt, trở nên vui buồn thất thường.
Lôi Động nếu không bởi vì âm đan nguyên âm của Thích Phỉ Phỉ, tính dụ hoặc không cách nào cưỡng lại được. Nếu không, hắn không thích có người làm nô làm bộc, lại nhấc lên nguy hiểm quá lớn thế này. Vào lúc này, nếu như thuận lợi lấy được nguyên âm, tất cả việc này, cũng là chuyện vô cùng có lợi.
Thích Phỉ Phỉ cũng từ từ tỉnh lại, thời điểm nhìn Lôi Động, chỉ cảm thấy Lôi Động giống như trở thành người trọng yếu nhất trong sinh mạng của mình, thân thiết, quen thuộc, sau đó là kính sợ một cách không hiểu.
- Lôi sư huynh!
Âm thanh của Thích Phỉ Phỉ vô cùng nhu mì, giống như mềm mại tới tận xương cốt. Bởi vì tính mạng của mình, từ nay về sau sẽ nằm trong tay của hắn, cho nên trong tính cách của nàng, cũng ôm tâm tình nịnh nọt hắn.
- Thích Phỉ Phỉ, việc lần này sẽ dùng nguyên âm của mình để đổi lấy tính mạng mà thôi, trừ việc đó ra, ta và ngươi không có nửa điểm quan hệ.
Lôi Động ngồi xếp bằng đứng dậy, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ngươi nên làm tốt đệ tử Âm Dương Hợp Hoan Tông của ngươi đi, mà Lôi Động ta, lại là Lôi Động, huống chi, ta không hi vọng người khác biết ta và ngươi có giao dịch, còn không mau mặc y phục vào đi.
- Vâng, Lôi sư huynh.
Thích Phỉ Phỉ vội vàng thu hồi mị lực của mình, nghiêm sắc mặt, nhanh chóng mặc quần áo vào. Sau đó nhu thuận đứng bên cạnh, không dám có nửa điểm động tĩnh nào, lúc này giống như một tiểu tức phụ mới lấy phu quân.
- Ngươi đi đi, ta không hi vọng ngươi đi theo ta.
Lôi Động phất phất tay, cô gái xinh đẹp như thế, thời thời khắc khắc lưu bên người, bộ dáng mặc cho người ta hái, chà đạp, Lôi Động cũng có cảm giác vô cùng đau đầu.
Thường xuyên dùng lực ý chí khống chế chính mình, cũng không phải là chuyện tốt.
- Vâng, không, Lôi sư huynh.
Thích Phỉ Phỉ vừa ứng một tiếng, lại không nói lời nào. Vừa thấy Lôi Động sắc mặt lạnh lùng, nàng cũng run lên. Vội vàng giải thích nói:
- Lôi sư huynh, Phỉ Phỉ không phải có gì gì, Phỉ Phỉ chỉ muốn nói, tạm thời đem Phỉ Phỉ lưu bên người, sẽ có hiệu quả không ngờ.
Lôi Động hai đầu lông mày nhíu lại, nhìn chằm chằm vào Thích Phỉ Phỉ, nói:
- Ngươi nói.
- Lôi sư huynh có thể tưởng tượng được, Phỉ Phỉ làm thế nào tìm được ngươi hay sao?
Thích Phỉ Phỉ nghĩ đến đây, trên mặt tràn ra mị lực, tư thái và bộ dáng vô cùng quyền rũ.
- Ít thừa nước đục thả câu!
Lôi Động bất mãn hừ lạnh một tiếng.
Nghe được Lôi Động quát mắng, trên mặt của Thích Phỉ Phỉ có chút ảm đạm. Tuy hiện giờ đã dung luyện thần hồn với Lôi Động làm một thể, nhưng nàng vẫn là người có tính cách độc lập. Lại cũng không dám bướng bỉnh với Lôi Động, đành phải buồn bả nói:
- Lôi sư huynh, đó là vì trên người của Phỉ Phỉ gieo xuống thủ pháp đặc thù, gieo xuống thủ pháp tế luyện Tầm Lang Quy, đây là loại pháp thuật không có sức chiến đấu, bởi vì thủ pháp tế luyện đặc thù, chỉ có Phỉ Phỉ, mới có thể cảm nhận được người cần tìm, thân ở phương nào, mà thuật này, thực sự không phải là pháp thuật của Âm Dương Hợp Hoan Tông, mà là Phỉ Phỉ mang từ trong nhà của mình ra, thế nhân không thể hiểu được.
← Ch. 0211 | Ch. 0213 → |