← Ch.0279 | Ch.0281 → |
Hắn đi lên phía trước vài bước, đột nhiên quỳ xuống, thanh âm có chút nức nở nói:
- Đệ tử bất hiều Lôi Động tham kiến sư tôn, không biết thân thể sư tôn có an khang không?
- Tốt, tốt.
Tâm tình Vạn Quỷ lão tổ đến lúc Lôi Động xuất hiện mới hạ xuống một tảng đá lớn trong lòng, bản thân mình quả thực không nhìn lầm tên đệ tử này, thanh âm dĩ nhiên cũng có chút kích động nói:
- Động nhi, qua đây vi sư nhìn con một chút.
***
- Vâng, sư tôn.
Lôi Động cung kính nói một tiếng, mới đứng dậy, cũng không thôi động Quỷ Ảnh Độn, mà là nhảy từ trên xuống, rơi xuống một chỗ cách Vạn Quỷ lão tổ hơn một trượng.
- Tốt, tốt. Không thể ngờ chỉ mới mười năm thế này, ngươi đã tinh tiến tới Trúc Cơ kỳ tầng sáu, không tệ, không tệ.
Tảng đá đè nặng trong lòng của Vạn Quỷ lão tổ vào lúc này đã rơi xuống, Lôi Động tu vi tiến độ, đã vượt quá hắn tưởng tượng. Chỉ mới tu luyện hai mươi lăm năm, đã có thể tu luyện tới Trúc Cơ kỳ tầng sáu. Loại tiến độ này, đã vượt qua tốc độ năm đó của hắn. Trong nội tâm cảm thấy vô cùng thoải mái, lại có chút lo lắng.
Thỏa mãn là, tên đệ tử Lôi Động này, đã quá nhiều lần đột phá sức tưởng tượng của hắn, thường xuyên làm cho mình vui mừng. Lo lắng là, tuy hiện giờ hắn đã là Trúc Cơ tầng sáu, nhưng đối thủ của hắn, lại là Trúc Cơ tầng chín, chênh lệch tới ba cảnh giới. Mọi người cũng đều là đệ tử hạch tâm của Âm Sát Tông, ai cũng không biết mạnh hơn ai bao nhiêu, trừ phi trên người của đệ tử mình có linh khí vượt qua Hoàng Phủ Sách, nếu không đúng là quá khó thắng.
- Động nhi lần này ngươi nắm chắc được bao nhiêu?
Vạn Quỷ lão tổ khen Lôi Động vài câu, trực tiếp truyền âm hỏi, sau đó nhíu mày nói:
- Nếu như ngươi cảm thấy phần thắng quá thấp, vi sư cho dù như thế nào cũng không cần cái mặt mo này, cũng phải phá hư lần thi đấu này.
Lôi Động thấy biểu lộ và giọng nói sư tôn, nghe ra hắn vô cùng quan tâm cho an nguy của mình. Mặc dù nói, hắn muốn tốt cho mình, trong đó không thiếu phần xem trọng bản lĩnh, là cơ sở thành tài của mình. Nhưng thế giới này chính là như vậy, nếu như, không, ngươi không có bản lĩnh, ai cũng không cho ngươi mặt mũi. Sư tôn nhà mình, có thể làm cho mình tới bước này, Lôi Động đã cảm thấy phi thường hài lòng.
Trên mặt cố ý mang theo chút thần sắc ão não, làm cho những người đang chú ý tới hắn cảm thấy hắn đang sợ hãi. Nhưng nội dung hắn truyền âm lại là:
- Sư tôn, đệ tử bất hiếu có tới bảy tám phần nắm chắc giết chết Hoàng Phủ Sách.
Vạn quỷ lão tổ cũng là thế hệ gian xảo, nhìn thấy biểu lộ của Lôi Động ngưng trọng nhưng khi truyền âm thì ngược lại. Cho nên sắc mặt thất vọng lập tức nhanh chóng biến mất, truyền âm hỏi lại:
- Động nhi, ngươi nói là sự thật?
- Đệ tử đoán chừng như thế.
Lôi Động có chút hổ thẹn, cúi đầu xuống. Nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, Hoàng Phủ Sách âm thầm tu luyện như thế nào, trên người nắm giữ bao nhiêu chiêu bài, nhược điểm của hắn ra sao, nhược điểm chiến đấu. Thiên Ma đã nói toàn bộ cho mình nghe, bộ dáng của nàng hận không thể khai báo toàn bộ mười tám đời tổ tông của Hoàng Phủ Sách cho mình nghe.
Lôi Động rất im lặng, đây là chuyện sư tôn nên làm sao? Thật đúng là... Ngoài ra, nàng còn cho mình một chiến tranh khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, một đạo Minh Hỏa Pháo Phù do nàng luyện chế. Còn có một khỏa Diêm Vương Đan ăn vào người chết cũng sống lại. Mà mỗi vật, đều có thể nói là cực phẩm, xem ra nàng bỏ rất nhiều tâm tư vào việc này.
Mà chiến tranh khôi lỗi có thực lực Trúc Cơ đỉnh phong, tuy dùng nhiều linh thạch có thể mua được, nhưng trong đó lại có một đám thần niệm của tu sĩ Nguyên Anh kỳ trấn áp khôi lỗi Trúc Cơ đỉnh phong, cũng phải có thể dùng linh thạch để cân nhắc. Minh Hỏa Pháo, là một loại pháp thuật công kích mạnh mẽ mà tu sĩ Kim Đan kỳ miễn cưỡng mới có thể sử dụng, thuộc về bản tiến giai của Minh Hỏa Đạn.
Tuy pháp thuật này không phải là thứ Thiên Ma am hiểu, nhưng do nàng là tu sĩ Nguyên Anh, hao phí tu vi nhất định luyện chế ra, uy lực có thể kém sao? Một khi không tốt, chỉ sợ ngay cả tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, cũng có thể oanh chết. Mà khỏa đan dược kia, không phải là đồ vật tầm thường, chỉ cần còn một chút sức lực, bất luận là thương thế nặng thế nào, cũng có thể trong thời gian ngắn khôi phục tới kiện kiện khang khang, sinh long hoạt hổ.
Lôi Động sở dĩ do dự đi qua, nhận lấy những đồ vật này của Thiên Ma, thực sự là vì biểu hiện của nàng bất thiện, nếu nói là không thu, thì sẽ đem hôn lễ giữa hắn và Đinh Uyển Ngôn quấy đến long trời lỡ đất. Mà Lôi Động, cảm nhận được nàng nàng hết sức thành tâm. Mà ba đồ vật này, mỗi một vật, đều hao phí tâm tư của nàng rất lớn, tinh lực, tu vi, thậm chí là nguy hiểm. Lôi Động cảm thụ ra, nàng chuẩn bị ba món đồ vật này, dùng thời gian rất lâu. -
Vạn Quỷ lão tổ chắp hai tay đứng lên, nói:
- Chư vị đồng môn, đạo hữu, tiểu đồ sở dĩ tới muộn, là vì bên ngoài gặp tập kích, các ngươi xem sắc mặt của hắn tái nhợt, hành động bất tiện, đó là vì nội thương, thần hồn cũng bị thương. Cho nên, bổn tọa quyết định, đem tràng quyết đấu này kéo dài thời gian, cho đến khi tiểu đồ khôi phục mới thôi.
Những tu sĩ Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ Kỳ đứng phía dưới, lặng ngắt như tờ. Nhìn ra được, bọn họ rất nhiều người vô cùng bất mãn, nhưng trở ngại Vạn Quỷ là Kim Đan lão tổ, bực mình chẳng dám nói ra. Nhưng mà, những Kim Đan lão tổ đang ở trên đài lại khác, không có nhiều băn khoăn như thế.
Nhất là cùng Khô Cốt lão tổ đối với Vạn Quỷ, Lôi Động có thâm thù đại hận, dẫn đầu làm khó dễ, cười vài tiếng quái dị, âm dương quái khí nói:
- Lão quỷ, ngươi có tư cách gì, quyết định kéo dài thời hạn hai người này thi đấu sinh tử? Theo bổn tọa thấy, các ngươi đang sợ phải không? Muốn lỡ hẹn hay sao?
Quỷ Sát tuy đến nay không biết nhi tử của mình chết trong tay của Lôi Động, nhưng vì chuyện này, cùng Vạn Quỷ Quật có huyên náo không vui. Lúc này có cơ hội, sao mà quên bỏ đá xuống giếng chứ, đồng dạng cười quái dị, nói:
- Thật sự là chê cười, Vạn Quỷ ngươi không biết xấu hổ tới tận cùng. Trên thế giới này, làm gì có người nào an ổn thắng thua? Bị thương, hắc hắc, chỉ sợ là trò do các ngươi tự biên tự diễn a?
Những Kim Đan lão tổ còn lại, người có quan hệ tốt xấu với Vạn Quỷ, hoặc là bình thường, phần lớn những người còn lại không nói thêm cái gì. Trừ U Minh lão tổ, Diễm Ma, còn có Dương Mộ không nói gì ra. Những người còn lại, cơ hồ đều khiển trách Vạn Quỷ lão tổ một lần, nói khiến cho Vạn Quỷ lão tổ, mặt đỏ mặt trắng, tức giận đến râu tóc bay lên, u minh quỷ khí như ẩn như hiện, giống như cưỡng ép tức giận, nói:
- Chư vị, nếu Lôi Động mang theo thương thế, hiện tại giao thủ với Hoàng Phủ Sách, nói rõ là chịu chết. Cho dù Hoàng Phủ Sách thắng, cũng thắng không vẽ vang gì. Nếu ai một vốn một lời bất mãn với bổn tọa, có thể nhắm vào bổn tọa đây này.
← Ch. 0279 | Ch. 0281 → |