← Ch.0311 | Ch.0313 → |
Chiến tốt? Số ba mươi bảy? Lôi Động có chút kỳ quái đối với loại xưng hô này, nhưng mà không có hỏi nhiều, chỉ đi sát sau lưng của nàng vào bên trong thiên điện này. Lôi Động đi vào có thể cảm nhận thấy một cỗ khí thế nồng đậm của người trí thức. Nơi nơi đều bày đủ loại giá sách mang phong cách cổ xưa, phía trước có một quyển thư họa được giở ra.
Ở bên cạnh có một vị thư sinh mặc một bộ trường bào màu đen. Chỉ thấy người kia hai tay chắp sau lưng, quay lưng về phía Lôi Động. Đang hết sức chăm chú nhìn vào cái bản đồ được treo ở trên tường.
Cho dù hắn không hiển lộ ra bất kỳ hơi thở gì, nhưng mà Lôi Động cũng cảm giác được cái cỗ khí tức phong độ tri thức kia có che giấu một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hung hãn. Tạo cho Lôi Động áp lực rất lớn.
- Tham kiến Âu Dương thống lĩnh.
Số ba mươi bảy quỳ một cái gối xuống, đồng dạng đánh ánh mắt về phía Lôi Động. Lôi Động hiểu ý, đồng dạng cũng quỳ xuống nói.
- Lôi Động Vạn Quỷ Quật tham kiến thống lĩnh.
Người được gọi là Âu Dương thống lĩnh kia chậm rãi xoay người lại. Lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi. Hai tay buông thõng xuống, đôi mắt thâm thúy sâu không lường được không ngừng đánh giá trên người Lôi Động. Áp lực khổng lồ đập vào mặt, khiến cho Lôi Động cảm thấy tim mình đập cực nhanh nhưng lại không thể nhúc nhích được. Nhưng mà hiện giờ Lôi Động cũng đã không còn là loại gà mờ mới nhập môn, Huyền Âm chân khí và tinh thần ở trong cơ thể phóng xuất ra thần niệm cường đại, gắt gao bảo vệ chặt chẽ cơ thể của mình. Kể từ đó áp lực được giảm xuống rất nhiều.
Trên mặt của Âu Dương thống lĩnh hơi lộ ra thần sắc kinh ngạc, đôi lông mày hơi nhíu lại, nói.
- Lôi Động, ngươi đã dùng qua thiên tài địa bảo gì vậy? Vì sao thần niệm lại cường đại không thua gì tu sĩ Trúc cơ hậu kỳ vậy?
- Bẩm báo thống lĩnh đại nhân, từ khi đệ tử mới nhập tông đến nay đã bắt đầu trèn luyện thần quyết, lại chưa từng gián đoạn. Thứ hai là đệ tử đã được ăn một quả Tẩy Tâm Quả cộng với thường xuyên uống Bồ Đề Thanh Tâm Trà.
Lôi Động đem nguyên nhân khiến cho tinh thần của mình cường đại nhất nhất nói ra. Nhưng lại che giấu công hiệu của Đế Ma Chủng.
- Tẩy Tâm Quả? Tâm Ma Điện lại mở ra sao?
Âu Dương thống lĩnh có chút giật mình khi thấy thần niệm của Lôi Động cường đại như vậy, nhưng mà vào lúc này, trong mắt của hắn liền lộ ra một tia bi ai nồng đậm.
- Thời gian quả thật là trôi rất nhanh, trăm năm chỉ thoáng một cái là đã qua. Không biết ngươi ở bên trong Tâm Ma Điện có gặp được hài cốt đệ tử Âm Sát Tông chúng ta?
Lôi Động bị kiềm hãm, tuy rằng hắn đã sớm có thể cảm thụ qua, người kia là tu sĩ Kim đan kỳ. Nhưng mà sau khi nghe hắn đề cập tới chuyện tình trăm năm trước thì Lôi Động mới cảm nhận được một cỗ rung động khó hiểu. Trường sinh, không hổ là trường sinh. Thời gian trăm năm đối với rất nhiều phàm nhân mà nói đã là cả đời. Thậm chí là chuyện tình hai đời. Nhưng mà đối với tu sĩ Kim đan kỳ mà nói, lại chỉ là một đoạn thời gian trong cuộc đời. Nhưng mà đối với câu hỏi của tu sĩ Kim đan, Lôi Động cũng không dám khinh thường chút nào. Thầm nghĩ đích xác là hắn có gặp mấy cỗ hài cốt, dựa theo phục sức thì hẳn là đệ tử của Âm Sát Tông. Xem chừng là mấy người này có liên hệ nào đó với Âu Dương thống lĩnh này.
Trên mặt của hắn cũng liền lộ ra vẻ bi thương.
- Đệ tử đã gặp qua, không chỉ là đệ tử Âm Sát Tông mà còn cả những đệ tử của các tông phái khác. Nhưng mà niên đại đã rất lâu rồi.
- Sư huynh.
Thanh âm của Âu Dương thống lĩnh hơi có chút run rẩy không thôi. Ở bên trong đôi mắt thâm thúy đã tràn ngập vẻ mê man.
- Nhớ huynh đã từng một đời tuấn kiệt ở ở trong tông, chưa kịp xuất sư thì đã mất mạng, táng thân ở trong Tâm Ma Điện. Thật là đáng tiếc. Hiện giờ thoáng cái đã một trăm năm qua đi, còn có bao nhiêu người có thể nhớ rõ uy danh hiển hách của huynh đây.
Lúc này, Lôi Động và số ba mươi bảy kia, trong lòng đều rầu rĩ không thôi. Đều không dám nói nửa câu. Người này đang ở trạng thái mơ mơ màng màng, có trời mới biết liệu có thể bởi vì một câu nói không thích hợp mà liền ra tay giết người hay không? Nhưng mà người nọ đích thật là cũng có chút đáng tiếc. Người có thể được tông phái cho tham gia vào hoạt động Tâm Ma Điện không có chỗ nào mà không phải là người nổi bật nhất ở trong tông phái.
Nhưng cũng may là Âu Dương thống lĩnh kia dường như cũng là hạng người có lực khống chế rất mạnh. Sau khi sầu não một phen liền cực kỳ khách khí nói.
- Thật có lỗi với hai người, chỉ là bổn tọa nhất thời nhớ lại chuyện cũ trăm năm trước, thật khiến cho hai vị sư điệt chê cười.
Lại nhìn thấy ánh mắt của Lôi Động, nhiều ít cũng có chút hòa hoãn hơn, khen:
- Lôi Động, ngươi đã đi vào Tâm Ma điện, lại có thể còn sống đi ra, không hổ là đệ tử nổi bật mới của tông phái chúng ta.
- Thống lĩnh đại nhân quá khen, chẳng qua là đệ tử vận khí không tệ mà thôi.
Lôi Động khiêm tốn nói một câu.
- Nhưng mà quy củ không thể phá bỏ được. Đệ tử mới gia nhập Chiến Đường của ta, đều phải trải qua khảo nghiệm, giành lấy địa vị của mình. Đương nhiên, bình thường nếu chính ngươi cảm thấy đột phá đều có thể tùy thời xin tham gia vào khảo nghiệm của Chiến Đường, cập nhật lại địa vị của ngươi.
Âu Dương thống lĩnh khôi phục lại bộ dáng điềm tĩnh của người trí thức.
- Dù là địa vị của bổn tọa thì cũng là lấy được như thế.
- Đệ tử hiểu được, xin thống lĩnh đại nhân hãy tùy ý phân phó.
Lôi Động lễ độ cung kính nói.
- Ba mươi bảy, nhanh triệu tập tất cả các đệ tử không có nhiệm vụ xuất chiến tụ tập ở nội đường. Những người không ứng chiến, cũng có thể nhìn xem thực lực và chiến pháp của Lôi Động, lúc tác chiến có thể phối hợp chiến đấu với nhau.
Sau khi Âu Dương thống lĩnh phân phó một tiếng, liền bảo Lôi Động đi theo hắn.
Sau khi băng qua một cái đại điện, không đến một lát sau, Lôi Động liền đi tới một cái võ đường khổng lồ ở hậu điện phía sau. Cũng không biết cái võ trường này rộng bao nhiêu, liếc mắt một cái cũng không trông thấy điểm cuối. Được phân chia thành từng khu vực riêng. Có thể chứng kiến ở trong đây đều có rất nhiều người đang tu luyện các loại pháp thuật, hoặc là đối chiến với nhau. Nhưng mà sau khi gặp được Âu Dương thống lĩnh thì tất cả liền tạm dừng động tác lại, khom người hành lễ.
Lôi Động bị dẫn tới bên trong một cái diễn võ trường. Không đến một lát sau liền có hơn hai mươi tên tu sĩ Trúc cơ kỳ vây quanh ở đây, có người mặc quần áo đệ tử bình thường, cũng có nhiều người mặc chiến giáp màu đen dành riêng cho đệ tử của Chiến Đường. Tất cả đều sôi nổi hành lễ với Âu Dương thống lĩnh. Lôi Động liếc mắt nhìn lại một cái, người có tu vi thấp nhất ở đây cũng là Trúc cơ kỳ tầng thứ năm, nhưng mà đa số đều là tầng tám, tầng chín. Còn lại bốn năm người, trước mắt Lôi Động không thể nhìn thấu tu vi và cấp bậc của bọn hắn. Có lẽ bọn họ là tu sĩ Trúc cơ kỳ đã vượt quá tầng thứ mười.
← Ch. 0311 | Ch. 0313 → |