← Ch.0350 | Ch.0352 → |
Kể từ đó, cả người Lôi Động liền được một đoàn hắc khí cực kỳ nồng đậm hoàn toàn bao vây ở bên trong. Thần niệm hơi kém một chút căn bản là không thể thấy rõ được vị trí của hắn. Sau đó hắn lại dùng một cái Huyền Âm Thuẫn bao bọc bên ngoài cơ thể mình lại. Sau khi cảm thấy đã khá chắc chắn rồi mới nói.
- Vương tiền bối, có thể bắt đầu rồi.
- Lão quỷ kia, nếu ngươi dám điểm nhiều hơn dù chỉ nửa chỉ, vậy thì đừng trách khẩu Minh Hỏa chủ pháo của Trương Mỗ vô tình.
Trương Hoành cũng hơi có chút lo lắng. Vương Lôi kia chính là một tu sĩ Kim đan kỳ, hơn nữa còn là một tu sĩ Kim đan thành danh đã lâu. Vì thế không thể không cảnh cáo hắn một tiếng, miễn cho hắn quá mức toàn lực đối phó, biến thành một cái cục diện không chết không thôi đối với Lôi Động.
Vương Lôi cực kỳ bất mãn liếc mắt nhìn lên U Minh Cửu Hào một cái, lạnh giọng nói.
- Tiểu tử họ Lôi kia có chết sớm thì cũng đừng có trách ta.
Vừa dứt lời ngón tay của hắn liền điểm ra một chỉ.
Một đạo chỉ kình màu xanh vẫn sắc bén giống như là kiếm quang đâm thẳng tới Lôi Động. So với lần đầu tiên, tốc độ của nó nhanh hơn không chỉ một lần. Hiển nhiên hắn ra tay lần thứ nhất vốn là để giữ Lôi Động lại, không muốn trực tiếp lấy tính mạng của Lôi Động.
Tự nhiên, lúc này Lôi Động cũng đã có chuẩn bị.
Mắt thấy kiếm quang màu xanh phóng tới thân hình của hắn khẽ động liền nhanh chóng tránh sang một bên. Nhưng mà thân mình vừa mới nhúc nhích thì khóe miệng của Vương Lôi đã nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh. Bàn tay của hắn khẽ động, đạo thanh quang ở trên không trung kia liền uốn thành một đường cong tiếp tục truy đuổi theo Lôi Động, tốc độ còn nhanh hơn vài phần so với trước.
Lôi Động không dự đoán được một chiêu này của hắn, cũng không kịp tiếp tục chạy trốn, thần niệm vội vàng khởi động Bất Diệt Thuẫn. Keng một tiếng vang giòn, kiếm khí liền bị ngăn trở. Kiếm khí bị đánh tan hóa thành khí kình mà khuếch tán ra bốn phía xung quanh. Tuy rằng đỡ được một kích này nhưng mà bên trong tinh thần của Lôi Động cũng bị khuấy động khó chịu. Tu sĩ Kim đan, quả nhiên là không thể khinh thường.
- Hắc hắc, lại là một kiện cực phẩm linh khí...
Trong ánh mắt của Vương Lôi tuôn ra tinh quang, ngón tay liên tục điểm vài nhát ở trong không trung. Bảy tám đạo kiếm khí màu xanh giống như kinh lôi đâm thẳng về phía Lôi Động.
Lôi Động cũng hét lớn một tiếng, chiến ý trào dâng bốc lên. Huyết Sắc Phi Phong, Bất Diệt pháp thuẫn nhất tề được xuất ra. Ngoài ra con khôi lỗi có tu vi Trúc cơ đỉnh đã được chuẩn bị hồi lâu cũng xuất hiện ở trước mặt hắn. Chỉ cần con khôi lỗi này chia sẻ một ít gánh nặng cho mình là được. Về phần quỷ vệ Lôi Động không có triệu hồi ra. Dù sao thì dùng quỷ vệ cấp tám để ngăn cản kiếm khí của tu sĩ Kim đan kỳ, vẫn là quá mức miễn cưỡng.
Cùng lúc đó, Lôi Động liền giơ tay lên, Xích Luyện hóa thành một đạo kinh hồng, cứng đối cứng chém về phía hai đạo kiếm khí kia. Toàn bộ mọi vật đều chìm trong điện quang hỏa thạch. Khí kình sắc bén bắn nhanh về bốn phía.
Con khôi lỗi kia cũng bị hai đạo kình khí bắn vào mà bị đánh bay ra ngoài hơn mười trượng. Còn Lôi Động thì sử dụng Xích Luyện để đỡ hai đạo kiếm khí, Huyết Sắc Phi Phong đỡ hai đạo, Bất Diệt Thuẫn đỡ hai đạo. Tuy rằng đỡ được toàn bộ ở trong nháy mắt, nhưng mà cũng khiến cho tinh thần của hắn giống như bị cuồng phong quét qua, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi.
Nói thì rất lâu, trên thực tế thì Lôi Động đã liên tiếp đỡ tám đạo chỉnh kình, chỉ là sự việc lại diễn ra trong thời gian cực nhanh mà thôi. Nhưng kết quả vẫn là tinh thần bị đảo lộn như sóng biển, khí huyết cả người cũng bị lay chuyển không ngớt, dồn hết lên trên đầu mà đi khiến cho gương mặt trở nên đỏ bừng. Đợi đến sau khi phun ra một búng máu thì dường như mới tốt hơn một chút. Linh quang trên ba kiện cực phẩm linh khí đều trở nên ảm đạm sắp tắt, chỉ sợ sau này phải dùng thần hồn tế luyện cẩn thận trong một đoạn thời gian mới hoàn toàn khôi phục được.
- Tốt tốt tốt, ba kiện cực phẩm linh khí, một con khôi lỗi Trúc cơ đỉnh. Tiểu tử, bản thân ta thật muốn nhìn xem ngươi có thể dùng thủ đoạn gì nữa để tiếp một chỉ cuối cùng của ta.
Tinh thần của Vương Lôi dường như lập tức phấn chấn hơn rất nhiều. Khí thế của tu sĩ Kim đan kỳ đột nhiên bùng nổ, khiến cho không khí xung quanh bị kéo trở vào hình thành nên một cơn lốc xoáy. Tựa như là đã tụ tập hết sức mạnh, một viên cầu năng lượng màu xanh ở trên đều ngón tay của hắn dần dần to ra. Ước chừng lớn bằng cái đầu trẻ con vậy. Ngón tay của hắn khẽ động một chút, một đạo thanh quang màu xanh như ngọc liền bắn tới. Tiếng xé rách không khí pha lẫn cả tiếng ma xát kịch liệt trong đó chợt vang lên khiến cho lỗ tai người ta đau rát không thôi.
Đối mặt với một kích dường như là Vương Lôi đã xuất ra lực lượng lớn nhất, Lôi Động nào dám có chút khinh thường. Cánh tay vừa nhấc, Hắc Long Kỳ đã sớm chuẩn bị tốt liền bắn đi, hóa thành một con văn long bằng hắc khí màu đen như mực, giương nanh múa vuốt đánh về phía chỉ kình.
Cùng lúc đó toàn bộ U Minh quỷ khí trong phút chốc liền đồng thời tụ tập vào trong kinh mạch ở tay của phải Lôi Động.
Tê lạp.
Thanh quang không chút lưu tình đâm xuyên qua con giao long màu đen được biến ảo ra, chỉ dùng một kích liền trực tiếp đánh tan nó rồi tiếp tục bay đi. Nhưng mà thanh quang cũng đã bị nó cản trở một chút, khí thế và ánh sáng cũng đều bị suy giảm không ít. Cùng lúc đó con kim quang trên người con khôi lỗi màu vàng chợt lóe lên, nó há mồm phun ra một đạo kim quang hình trụ. Kim quang và thanh quang liền va chạm vào nhau. Trong tiếng nổ ầm vang, kim quang kia không hề kiên trì được chút nào liền bị đánh tan thành một đám tơ vàng dài hẹp, hướng về bốn phương tám hướng mà bắn đi, rồi chậm rãi biến mất.
Sau khi liên tục bị cản hai lần, thanh quang đã dảm đạm hơn rất nhiều. Không còn cái khí thế vô địch người cản giết người, phật cản giết phật trước kia nữa. Thế nhưng trong nháy mắt nó đã bay đến trước mặt Lôi Động, khoảng cách chỉ còn có bảy tám trượng. Mắt thấy nó chuẩn bị đánh lên trên người mình, Lôi Động hét lớn một tiếng, cánh tay phải vỗ mạnh về phía trước một nhát. Bàn tay này và nửa thân trước gần như là được bao phủ trong một làn sương đen.
Một con Hắc Long dài hơn một trượng từ trong lòng bàn tay của hắn bay ra. Trừng trận rồng ngâm vang lên không ngừng, đánh thẳng về phía đạo chỉ kình sắc bén màu xanh kia.
Ầm.
Lưỡng đạo lực lượng mạnh mẽ hung hăng đụng vào nhau, lực lượng bùng lên dữ dội, từng gợn sóng xung kích không ngừng khuấy động ra bên ngoài. Trong không khí, tiếng động bị phát hủy liên tiếp vang lên không dứt bên tai. Nhưng dù sao thì Lôi Động cũng vẫn còn chưa thuần thục Hắc Long Phì, vì vậy nó vẫn không thể hoàn toàn đỡ được thanh quang. Nhưng mà đạo chỉ kình màu xanh bây giờ đã trở nên cực kỳ suy yếu, so với một đạo chỉ kình tầm thường cũng không bằng. Bất Diệt Thuẫn chợt được dựng lên. Keng một tiếng, rất nhẹ nhàng đỡ được đạo chỉ kình này.
← Ch. 0350 | Ch. 0352 → |