← Ch.0584 | Ch.0586 → |
Lôi Động đang mang theo Tiểu U, Đinh Uyển Ngôn tìm một đám tu sĩ nghe lời, đám tu sĩ này vẫn đứng bất động, đội ngũ ba bốn trăm người, hiện giờ không còn đủ một trăm, tu sĩ Kim Đan chỉ còn mười người.
Thấy lão ma nhanh chóng quy thuận Lôi Động. Những người kia thấy lão ma vô cùng kích động. Nếu không có Lôi Động áp chế, không nói trước sẽ lao lên sống chết cũng muốn giết hắn.
Ngay sau đó. Lôi Động cùng Tiểu U, tách đám người này ra nói chuyện. Bàn bạc khép kín, người chịu cống hiến, thích thú cho một con quỷ chung, dùng bảo đảm trung tâm của hắn. Về phần những người mở miệng nói cống hiến. Nhưng thề sống chết không chịu nuốt quỷ chung, Lôi Động không chút do dự ra tay giết chết.
Những người này, cũng không phải là người tốt lành gì. Trên thực tế cho dù bọn họ là người tốt, cũng là vì chưa bị lộ ra mà thôi. Lôi Động cũng tuyệt đối ra tay ngay, không có nửa điểm do dự.
Cuối cùng nhất, cũng thu được hơn bảy mươi người, trong đó tám người là Kim Đan, cộng thêm năm người của lão ma. Dưới trướng của Lôi Động nhiều ra mười ba Kim Đan. Mà hắn ở trong Minh vực này. Hình thành một đám thủ hạ chính thức của mình. Nhìn lên bầu trời u ám, nội tâm của Lôi Động, đã bành trướng rất nhiều.
Khi phân chia chiến lợi phẩm, sau khi chiếm được mười cân tơ tằm, đoàn người Lôi Động quay trở lại thành Thiên Quỷ.
Bởi vì hắn cần nhờ địa đầu xà thám thính tin tức của Ma Long và U Minh quỷ diễm, cũng không cần chờ Lôi Động ra mặt. Mỗi ngày không phải ngồi lỳ ở khách sạn, thì đi dạo trong thành Thiên Quỷ. Mà đi dạo, cũng không có lãng phí thời gian, mà do Lôi Động đang muốn dùng cách này tăng cường xâm nhập hiểu rõ Minh vực.
Thành Thiên Quỷ rất lớn, cũng có thực lực rất mạnh, mà dân cư sống lâu năm ở đây, cũng không dưới trăm vạn nhân khẩu, phân loại là các chủng tộc khác nhau.
Người định cư lâu dài, sẽ được thành Thiên Quỷ cung cấp nơi ở, tiền thuế hàng năm chỉ còn lại mười hai Hạ phẩm linh thạch, mà cao cấp nhất cũng chỉ có mười Thượng phẩm linh thạch. Cho nên thu từ thuế nhà ở, nhiều nhất cũng phải mấy ngàn vạn linh thạch một năm, nhưng các loại thu từ thuế khác, một năm thành Thiên Quỷ thu vào, tuyệt đối không thấp hơn một ức linh thạch (một ức: một trăm triệu). Đương nhiên, một ức này trừ các loại chi phí, sửa chữa thành thị, vệ đội, quân đội duy trì, cộng thêm các loại thuế và cống phẩm nộp cho Quỷ Đế.
Tuy không có số liệu chính xác, nhưng trải qua phỏng đoán, Thiên Quỷ Vương hàng năm chỉ tiết kiệm được hai ngàn đến ba ngàn vạn linh thạch. Đừng nhìn con số này khổng lồ, đủ để cho bất luận kẻ nào thèm đỏ mắt. Nhưng trên thực tế, một thành trì gì, không kinh doanh thời gian lâu dài, tuyệt đối không đạt được số tiền này, có đôi khi, còn có thể sinh ra lỗ vốn, thu ít hơn chi.
Nghiêm trọng nhất, còn có thể bị người khác thôn tính và tiêu diệt. Bởi vậy, trong Minh vực này, muốn làm nên một sự nghiệp, cũng không phải là chuyện đơn giản. Nghe Đồ Lôi nói qua, Thiên Quỷ Vương ở những năm gần đây, đã tiêu diệt ba Quỷ Vương.
Ngoài ra, trong thời gian tương đối nhàn hạ này, làm cho Lôi Động thời gian âm thầm nuôi thế lực, hảo hữu. Cũng làm cho Lôi Động hiểu rõ những đặc sản trong Minh vực, biết được đại khái. Mà Lôi Động ở Âm Sát Tông, vừa vặn có một cái thông đạo đi thông tới Minh vực, tin tưởng sau này, nơi này sẽ là quân cờ trọng yếu trong tay của Minh vực.
Gần như là cùng lúc đó, Lôi Động được nhàn hạ mấy ngày.
Khang Châu, bờ Đông Hải.
Một con thuyền bạch khí lượn lờ, con tàu cao tốc này tràn ngập cảm giác bá đạo, rõ ràng trực tiếp vặn vẹo xuyên qua không gian. Một đạo thần niệm bàn bạc mạnh mẽ, không kiêng nể gì quét qua bốn phương tám hướng, mấy đầu đê giai yêu thú trong biển, tránh né không kịp, trực tiếp bị lực lượng thần niệm khủng bố, nổ tan xác mà chết.
Chỉ thấy một người bốn năm mươi tuổi, mặt như ngọc, có ba chồm râu trắng đen.
Đang chắp tay sau lưng, ngạo nghễ đứng ở đầu tàu cao tốc, thần thái trong mắt, thâm thúy như hàn đàm vạn trượng.
Đạo thần niệm vô cùng cường đại kia, chính là phát ra từ tu sĩ này. Ở phía sau, có bảy tên tu sĩ nam nữ. Nhìn một đám người này tuổi tác không lớn, nam phong thần tuấn lãng, nữ tiên khí lượn lờ. Một đám đều là long phượng trong loài người.
- Đại sư huynh, chúng ta đã sắp đến Khang Châu sao?
Một nữ tử giống như mới hai mươi tuổi, mặc một bộ vũ nghê thường xinh đẹp vũ mị, thanh âm nũng nịu, trên gương mặt phượng, còn mang theo một tia nhu nhược.
Nhưng đừng xem thường nữ tử này, nàng tu hành đến nay, đã hơn ba trăm năm, tu vi đã sớm đạt tới Nguyên Anh trung giai. Cho dù là ở Đại Kiền châu nhân tài đông đúc, địa vực rộng lớn, cũng là một nhân vật có số má.
- Căn cứ địa hình hải đảo gần đây, hẳn là đã rời khỏi phạm vi của Dạ Xoa tộc, đến Khang Châu Đông Hải. Nếu không, những tên tu sĩ đê giai cũng không dám xuất hiện. Bất quá, vì tránh đi sai phương hướng, nên bắt người tới hỏi thì thích hợp hơn. :
Tên tu sĩ trung niên, nhìn qua một bên, ngoài ba trăm dặm, vừa vặn có một gã tu sĩ Kim Đan, mang theo hơn mười tu sĩ đê giai đi bắt yêu thú.
Chỉ thấy tên tu sĩ đại sư huynh trung niên này nói xong, liền thủ thế, trong miệng thì thầm:
- Lập tức tuân lệnh, thiên binh thiên tướng nghe ngô hiệu lệnh, còn không mau hiện thân.
Đồng thời, một quả ngọc phù xuất hiện.
Ngọc phù nổ tung, một cổ lực lượng màu vàng ngưng tụ, hơi hơi vặn vẹo biến ảo, tụ thành một gã mặt giáp trụ, bộ dạng tướng quân, kim quang chói mắt, thân hình cao lớn, ước chừng mấy trượng, khí thế uy vũ mà bá đạo. Âm thanh như sấm sét:
- Ngô là thiên tướng Mông Tiểu, tôn giả gọi ta có chuyện gì?
Nghe được âm thanh này, trừ bỏ tên tu sĩ trung niên kia, mấy người còn lại không kìm lòng được mà lui ra sau mấy bước, sắc mặt có chút hoảng sợ.
Tu sĩ trung niên, sắc mặt hơi biến hóa, miệng hơi hơi động.
Chỉ thấy tên thiên tướng Mông Triêu kia, hơi hơi chắp tay nói: "Mạt tướng lĩnh mệnh."
Dứt lời, liền hóa thân thành kim quang chói mắt, trực tiếp phá không mà đi.
Đợi đến khi thiên tướng đi rồi, sắc mặt nữ tử Nguyên Anh trung giai mới thả lỏng, hơi nịnh hót nói:
- Đại sư huynh, xem ra Thái Thượng Binh Quyết của ngài tiến bộ lớn a, lần này triệu hồi ra hình chiếu của thiên tướng, chỉ sợ có thể phát huy ra thực lực Nguyên Anh cao giai a?
- Kỹ xảo không quan trọng mà thôi, không đáng giá nhắc tới. Trưởng bối chúng ta nói, thiên đạo hóa thần mới là mục tiêu ta sở cầu.
Tên tu sĩ trung niên đang giáo huấn một chút, nhưng trong ánh mắt, lại hiện ra thần sắc đắc ý khó che dấu được. Hiển nhiên, hắn đối với việc mình tiến bộ trong việc tu luyện Thái Thượng Binh Quyết, cũng rất đắc ý.
Hắn tương giao với đám sư huynh muội này từ lâu, làm sao không biết bản tính của hắn. Vội vàng bắt đầu thất chủy bát thiệt??? Sau một hồi nịnh hót, nói cái gì đại sư huynh nay đã sắp bước vào Nguyên Anh cao giai, sắp bước vào Hóa Thần. Đến lúc đó trời đất bao la, đi đâu thì đi, từng lời nói ra, cũng làm tên tu sĩ trung niên nhìn như tiên phong đạo cốt này, sắc mặt có chút hồng hào, nghe như thiên đạo Hóa Thần đã nằm trong lòng bàn tay của hắn.
← Ch. 0584 | Ch. 0586 → |