← Ch.0612 | Ch.0614 → |
Ngay cả Đinh Uyển Ngôn bên cạnh hắn cũng không biết, Lôi Động phải cố gắng tu luyện liều mạng như thế nào, chỉ là để thực lực của chính mình có thể đề thăng lên nhanh một chút mà thôi.
Đương nhiên, đối với một người có thân phận như U Minh quỷ đế, Lôi Động luôn miệng nói không nhận nhân tình, đó chỉ là hiếu kính mà thôi, nhưng thực sự thì chẳng lẽ lại có thể không nợ nhân tình của Lôi Động được sao? Mấy câu nói đơn giản này của Lôi Động cũng giúp cho hắn thu được một đại nhân tình của U Minh quỷ đế, tùy tiện xuất thủ một hai lần, căn bản vẫn không thể trả hết phần nhân tình đó.
Tuy rằng Ẩn Long bội trân quý, thuộc về loại kỳ trân viễn cổ, nhưng chung quy vẫn không thể so sánh với nhân tình của một vị quỷ đế được. Huống chi U Minh quỷ đế dùng xong thì cũng cho tiểu U, mà cho tiểu U thì khác gì là trả lại cho Lôi Động đâu, hai việc đó không có gì khác nhau cả.
Dưới loại tình huống như thế này, Lôi Động không xuất ra Ẩn Long bội mới là đồ ngốc.
U Minh quỷ đế lúc này đối với sự thể hiện của Lôi Động vô cùng thỏa mãn, gật đầu nói:
- Vốn đang muốn mời các ngươi tới U Minh tiểu cung một đoạn thời gian, chỉ có điều các ngươi cũng đã biết, Minh Vực hiện này thực sự là vô cùng rối loạn. Trẫm cũng không níu kéo nữa, Lôi Động cầm lấy chiếc U Minh lệnh này, nếu như có việc gì khó khăn không giải quyết được thì có thể thôi động lệnh bài, trẫm có thể biết được để đến trợ giúp.
Đường đường là một quỷ đế tôn sư lại nói ra những lời nói bực này, rốt cuộc cũng đã để mắt đến Lôi Động. Hiển nhiên phần nhân tình của Lôi Động rất tốt đẹp, vì thế cho nên cũng có thể làm cho U Minh quỷ đế nổi lên một chút cảm giác hơi thẹn với hắn.
Ngẫm lại cũng đúng thôi, U Minh quỷ đế muốn tiểu U thì hắn trả tự do cho tiểu U, muốn Ẩn Long bội thì hắn không nói hai lời liền xuất ra Ẩn Long bội đưa cho U Minh quỷ đế, không những thế Lôi Động còn gián tiếp cứu U Minh quỷ đế một lần. Lấy tâm cảnh, tu vi và địa vị hiện nay của U Minh quỷ đế thì phong độ há có thể không bằng được một nhân loại Kim Đan tu sĩ như Lôi Động hay sao?
Lôi Động tiếp nhận lệnh bài kia, tiếp tục trước sau như một cung kính nói:
- Đa tạ tiền bối ban tặng, vãn bối cũng đã xuất môn nhiều ngày, có chút nhớ nhà. Mặc dù coi như là không biết tự lượng sức mình nhưng nếu tiền bối có gì sai phái thì chỉ cần cho người đến thông báo với vãn bối, vãn bối quyết không thoái thác.
U Minh quỷ đế cũng không khinh thường lời hứa hẹn này của Lôi Động, ngược lại nhìn tiểu U nói:
- Tiểu U, đoạn thời gian này ngươi đi theo trẫm tu luyện một chút, cũng cần thử chỉ huy một ít quân đội. Về phần giải trừ huyết tế thệ ngôn thì tương đối rườm rà, cũng không cấp bách mà làm ngay được, chờ sau khi dẹp loạn xong trẫm sẽ thay ngươi giải quyết việc này.
- Vâng, phụ thân.
Tuy rằng tiểu U đối với Lôi Động có chút lưu luyến không rời, nhưng vẫn nhu thuận đáp ứng U Minh quỷ đế. Kỳ thực tiểu U đã theo Lôi Động một đoạn thời gian dài như vậy, cũng hiểu Lôi Động tuyệt đối không phải là loại người cam tâm tình nguyện an nhàn cả đời.
Mà tiểu U nàng cũng không cam lòng chỉ là một sủng vật, yêu nô bình thường.
Lúc nãy không lâu, sau khi nói chuyện một phen với Đinh Uyển Ngôn tỷ tỷ, nàng đã hạ quyết tâm nhất định phải làm ra thành tích thật tốt, đến lúc đó mới có thể trợ giúp được cho chủ nhân. Chỉ có điều trong lòng tiểu U, cho dù tương lai sau này nàng có thực sự đảm nhiệm Minh Vực quỷ đế, cho dù là thống nhất được toàn bộ Minh Vực thì ở nơi sâu thẳm trong nội tâm của chính nàng vẫn vĩnh viễn chỉ coi mình là một quỷ nô nho nhỏ được Lôi Động sủng ái mà thôi.
Ngay sau đó, U Minh quỷ đế xuất ra một mặt truyền tống lệnh bài. Đây là lệnh bài thông qua truyền tống trận của U Minh quỷ đế, có thể truyền tống đến bất kỳ một vị trí quan trọng then chốt nào trong phạm vi thế lực của U Minh quỷ đế. Nắm giữ được truyền tống trận đương nhiên cũng là một trong những điều quan trọng giúp cho U Minh quỷ đế thống trị được Minh Vực.
Thử nghĩ mà xem, U Minh quỷ đế đã thống trị Minh Vực mấy nghìn năm, quân đội tinh nhuệ dưới trướng đâu chỉ có nghìn vạn, mà lệnh bài có thể giúp cho tùy thời đến bất kỳ chỗ nào trong Minh Vực, đối với bất kỳ việc gì cũng có thể giải quyết rất nhanh chóng.
Vị trí chín tòa truyền tống trận kia làm cho Lôi Động cảm thấy thất kinh. Cự ly truyền tống xa như vậy thì hắn cũng đã nghe nói qua, trên thực tế thì số lượng truyền tống trận từ thời kỳ viễn cổ còn lại không ít, nhưng mà do nhiều yếu tố, chiến tranh, thời gian... Vì vậy nhiều tòa truyền tống trận từ thời viễn cổ, thậm chí là thượng cổ đều đã mất đi hiệu lực. Mà vật liệu dùng để kiến tạo truyền tống trận cũng đã tiêu hao gần như không còn, kiếm được đủ nguyên liệu kiến tạo một tòa truyền tống trận khó ngang lên trời. Tuy vậy nhưng U Minh quỷ đế lại có thể quản lý được chín tòa truyền tống trận, có thể thấy được hắn giàu có như thế nào.
U Minh quỷ đế tự mình hộ tống mọi người đi tới cửa vào Cửu U. Đây là tòa truyền tống trận đầu tiên ở một địa phương cực kỳ bí ẩn. Lúc này mọi người và tiểu U phải xa nhau, ngay cả cực phẩm quỷ tướng A Sửu cũng lưu luyến, cực kỳ không muốn mà nói câu bảo trọng đối với tiểu U. -
Lúc đoàn người Lôi Động đi ra khỏi truyền tống trận, lập tức nhanh chóng phi hành trở về Khang Châu Âm Sát Tông, tổ đội đi tới Minh Vực cũng giải tán theo.
Lôi Động cũng tạm thời cáo biệt với mấy người Đinh Uyển Ngôn, để cho các nàng trở lại tông phái chữa thương, tu luyện một đoạn thời gian, an tĩnh thể ngộ lại một chút kinh lịch trong đoạn thời gian này. Khi ở bên trong Minh Vực coi như là luôn phập phồng lo sợ, hung hiểm nổi lên bốn phía. Kinh lịch mạo hiểm như vậy, tự nhiên giúp cho mỗi người tham dự đều có sự cảm ngộ trong lòng, rèn sắt khi còn nóng, mặc dù không thể đột phá cảnh giới tu vi nhưng cũng có thể đề thăng tâm cảnh trên diện rộng.
Mà Lôi Động còn lại một mình ngồi xếp bằng trên Ác Quỷ Chướng, hắc vụ lượn lờ bao vây xung quanh hắn, chui vào trong tầng mây bay về hướng đông hải. Chuyến đi này ba kiện bảo bối đều đã vào tay. Nhớ tới chỗ cường đại của cực phẩm Vạn Quỷ Phiên, Lôi Động không khỏi có chút không kiềm chế được. Căn cứ vào suy tính của hắn, nếu như có cực phẩm Vạn Quỷ Phiên và A Sửu tấn cấp trở thành quỷ vương thì hắn có thể chiến đấu được với tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ, mặc dù chưa chắc đã chiến thắng nhưng cũng không đến nỗi bị đánh cho không có sức hoàn thủ.
Việc tấn chức then chốt như vậy đối với Lôi Động mà nói thì cũng là chuyện tình trọng đại.
Hắn vốn tưởng rằng chí ít phải hai mươi năm nữa mới có thể đạt được trình độ như vậy, nhưng không ngờ một lần đi Minh Vực trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, liền có hy vọng tiến tới bước này.
Hơn nữa Ác Quỷ Chướng của Lôi Động là một trong những pháp khí chiêu bài của Âm Sát Tông, phương pháp luyện chế thuộc về loại cơ mật, ngoại nhân không thể mô phỏng theo.
← Ch. 0612 | Ch. 0614 → |