← Ch.0629 | Ch.0631 → |
Không tới mấy tức công phu liền sắp bị đuổi kịp. Nếu không sợ chọc giận Thích Phỉ Phỉ, không thể nói trước sớm liền trực tiếp xuất thủ bắt người.
Đổi lại Lôi Động, đối với hành vi hành hiệp trượng nghĩa, thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ cái gì thường từ trước đến nay là không có ứng thú, mặc dù nếu có chút lợi ích. Thích thú ôm hai tay đứng yên một chỗ, sau khi nhàn nhạt liếc qua liền không có cái gì hào hứng.
Ngược lại Thích Phỉ Phỉ có chỗ bất đồng với Lôi Động, làm việc từ trước đến nay tương đối tùy tâm sở dục. Vừa thấy được tiểu cô nương kia phấn điêu ngọc mài, một bộ dạng có chút đáng yêu. Nàng liền trực tiếp bắn ra một đám hồng khí mờ mịt, nhìn như cong cong quấn quấn, kỳ thực tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt liền lăng không quân lấy tiểu nha đầu kia xuống.
Giật nhẹ một cái kéo tiểu cô nương vào bên người, trong miệng còn ha ha ha cười không ngừng:
- Ta nói đám ranh con Trúc Cơ kỳ các ngươi, hợp lực khi dễ một tiểu cô nương Luyện Khí thì có gì giỏi?
Đám Trúc Cơ tu sĩ không ngờ rằng Thích Phỉ Phỉ có khả năng sẽ ra tay cứu người. Phải biết tu sĩ cấp cao thường rất tùy tâm sở dục đấy. Thật cũng không có quá mức ngạc nhiên, chỉ là nhiều tuổi như vậy bị mắng là ranh con, trong lòng khó tránh khỏi có chút không thoải mái. Nhất là lão giả cầm đầu, sớm đã có hình dạng lão già lụ khụ, ít nhất đã trên trăm tuổi.
Bốn cái Trúc Cơ tu sĩ, nhao nhao định trụ trên không trung. Vị lão giả cầm đầu xa xa cúi người chào thật sâu chắp tay, cất cao giọng nói:
- Vãn bối Linh Cổ Môn trưởng lão Miêu Nhân Kiệt suất lĩnh môn hạ mấy vị sư đệ, tham kiến tiền bối.
Bộ dạng của hắn rất lễ nghĩa.
Linh Cổ Môn? Ngay cả Lôi Động cũng hơi hơi lắp bắp kinh hãi. Đây là tông phái có chút nổi danh ở Khang Châu, cũng không phải nói tông phái này có bao nhiêu Nguyên Anh tu sĩ, như thế nào cường đại. Chỉ là tông phái này tinh thông các loại kỳ diệu chung thuật, chơi trùng nuôi cổ, mỗi người đều là một thanh hảo thủ. Dưỡng trùng là một loại tu hành tương đối chênh lệch, đối với tu vi tấn cấp, mưu được Trường Sinh cũng không chỗ tốt, hoàn toàn trái lại chính là người trùng thường cần trả giá bằng rất nhiều máu huyết của bản thân. Thậm chí còn có người dụng thần hồn đến nuôi nấng cổ trùng, được coi là pháp thuật hao tuổi thọ bậc nhất.
Nhưng hết lần này tới lần khác, vì sao còn có người hứng thú với nó như vậy? Nguyên nhân cũng rất đơn giản, đó chính là cổ thuật uy lực phi phàm, mà lại dễ dàng làm cho người ta khó lòng phòng bị. Cổ thuật xuất quỷ nhập thần thường thường sẽ làm cho người liền trúng chiêu cũng không biết. Đây cũng là vì sao, tổng hợp thực lực Linh Cổ Môn tuy rằng không mạnh, nhưng nhưng danh khí lại không yếu, đồng thời cũng không có bao nhiêu tông phái nguyện ý đi trêu chọc bọn hắn.
Nguyên bản dựa theo tâm tư Thích Phỉ Phỉ, nhất định là trực tiếp tiêu diệt đám tu sĩ này. Bất quá vừa nghe nói là Linh Cổ Môn, sát tâm liền thu lại chút ít, lười biếng kiều mỵ phất phất tay:
- Được rồi. Thấy các ngươi cùng thuộc tà đạo. Bổn cô nương cũng lười so đo cùng các ngươi. Đi đi, ở đâu thì trở về nơi đó. Tiểu nữ hài này, bổn cô nương bảo vệ.
Linh Cổ Môn Thái Thượng trưởng lão Miêu Nhân Kiệt, lúc này sắc mặt trở nên sầu khổ, từ xa cao giọng nói:
- Lẽ ra tiền bối lên tiếng, vãn bối chớ dám không từ. Chỉ là tiểu nha đầu này là cổ ma đại nhân tông ta tự mình chỉ định muốn mang về. Coi như là cho vãn bối mười lá gan, vãn bối cũng không dám vi phạm ý chỉ của cổ ma đại nhân.
Cổ ma - kẻ này coi như là nhân vật nổi tiếng ở Khang châu, thanh danh hiểm ác, sát nhân không ghê tay. Chỉ là hắn có chút thức thời, cũng không trêu chọc tông phái không thể trêu vào, thêm nữa thực lực bản thân cường đại, quả thực làm cho hắn phong quang rất nhiều năm. Bởi vì chặn giết mấy cái Kim Đan tu sĩ cao cấp, sau đó được mệnh danh là Kim Đan đệ nhất nhân. Chỉ là mấy chục năm gần đây tựa hồ mai danh ẩn tích, nghe nói là bế quan chuẩn bị tinh thần trùng kích Nguyên Anh kỳ.
- Khanh khách, nghe ngươi nói gần nói xa ý tứ là bổn tọa trêu chọc không nổi Cổ ma sao?
Đối phương không đề cập tới Cổ ma liền thôi, nhưng mà nhắc tới như vậy rất rõ ràng chỉ dùng danh tự của Cổ ma dọa người. Thích Phỉ Phỉ bị chọc giận, nàng yêu kiều hừ một tiếng, trong lòng nổi lên sát ý:
- Bổn tọa cho các ngươi một lần cơ hội, hoặc là lăn....
-... Hoặc là chết. -
Thích Phỉ Phỉ cũng không phải là người dễ chọc vào. Lại nói, nàng không thể trêu vào Cổ ma, nhưng nam nhân sau lưng nàng lại có thể dễ chọc sao? Bất luận là từ tâm lý hay sinh lý, Thích Phỉ Phỉ đã sớm tự coi là nữ nhân của Lôi Động rồi.
Nghe được danh tự của Cổ ma đại nhân mà không sợ, Trúc Cơ kỳ tu sĩ bắt đầu có chút rất không bình tĩnh rồi, sau khi liếc mắt nhìn nhau, đều là nhìn ra đối phương bất đắc dĩ cùng khủng hoảng. Không bắt được thiếu nữ kia thì cho dù là trở về có thể lưu lại tánh mạng hay không cũng không biết.
Nhưng mà ở chỗ này xuất thủ đối với Kim Đan tu sĩ thần bí khó lường, bọn hắn cũng không dám. Chỉ bốn cái Trúc Cơ tu sĩ, cho dù là chống lại Kim Đan tu sĩ vừa mới tấn cấp cũng thuần túy muốn chết. Huống chi, đối phương cũng không phải có một mình, bên người đồng dạng có mấy cái tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhìn không ra sâu cạn.
Trong ánh mắt họng khỏi có chút ảo não, nếu không phải bởi vì tiểu nha đầu kia nhu thuận mà buông lỏng giám sát đối với nàng thì làm sao vô duyên vô cớ dẫn xuất mầm tai vạ này được. Suy nghĩ một chút, sau khi truyền âm vài câu. Miêu Nhân Kiệt vẻ mặt khổ cùng khom người nói:
- Tiền bối, bọn vãn bối lần này nhận thua. Bất quá, kính xin tiền bối đại nhân lượng, cáo tri một chút tính danh lai lịch, cho bọn vãn bối lưu một con đường sống.
Cái thế giới này chính là mạnh được yếu thua, thế giới của thực lực vi tôn. Đổi lại Thích Phỉ Phỉ nếu là Luyện Khí, cho dù là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, đối phương tuyệt đối sẽ không có thái độ khúm núm như vậy.
Thích Phỉ Phỉ xuất thân từ Âm Dương Hợp Hoan Tông, vốn là đỉnh cấp tông phái, nói ra cũng có thể làm chấn động nơi này. Đáng tiếc, nàng bị buộc lấy sư môn. Đương nhiên, đám người Hợp Hoan Tông kia đến hiện tại cũng đã biết rõ nàng chạy tới Âm Sát Tông, về sau, ba phen mấy bận thương lượng không có kết quả cũng bắt đầu tạm thời mở một mắt nhắm một mắt.
Nhất là hiện tại Âm Sát Tông vẫn còn trong đầu sóng ngọn gió. Đương nhiên, nếu như Thích Phỉ Phỉ quang minh chính đại nói nàng tại Âm Sát Tông đã theo Lôi Động, vậy thì thuần túy là tát vào mặt Hợp Hoan Tông. Đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Bởi vậy, Thích Phỉ Phỉ hừ hừ do dự, có chút khó mà nói ra danh hào của mình. Nhưng mà bên tai truyền đến vài câu truyền âm của Lôi Động. Nhất thời, lông mày Thích Phỉ Phỉ liền nhảy lên, kiều mỵ cười nói:
- Bà nội đây đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, họ Thích, tên Phỉ Phỉ. Cổ ma nhà ngươi muốn tới tìm phiền toái thì đừng để hắn nhầm người.
← Ch. 0629 | Ch. 0631 → |