← Ch.0787 | Ch.0789 → |
Một khi Huyền Xà dẫn đầu bỏ mình, Tà Phượng nàng một mình chống lại hai con khôi lỗi, kể từ đó, cơ hồ lâm vào kết cục bại vong.
Tà Phượng đánh tới, đương nhiên khôi lỗi đang giap chiến với nàng cũng nhúng tay vào. Song phương chiến không bao lâu, hình thành cục diện hỗn chiến. Cũng không biết công trình kiến trúc nơi đây do tài liệu gì tọa thành, cũng không có bị chiến đấu của cường giả Hóa Thần làm nát bấy.
Lôi Động trong lúc Tà Phượng đang giao chiến, đã được nàng đặt qua một bên, may mắn khôi lỗi không có hứng thú với Lôi Động đang hôn mê, này mới khiến Tà Phượng không có nỗi lo trong chiến đấu. Nhưng cũng đúng vào lúc này, Lôi Động thức tỉnh tiến vào thời khắc mấu chốt. Thần trí của hắn, có lẽ đã hoàn toàn thanh tỉnh, nhưng vấn đề tự hỏi khác, đột nhiên xuát hiện.
Trong sát na thần trí của hắn thanh tỉnh, đột nhiên huyết khí phồng lên, dung nhập vào trong huyết mạch, hấp thu, các loại linh dược chưa hấp thu, thân thể của hắn từ trong bảo hộ của giấc ngủ bừng tỉnh, nhanh chóng dung nhập vào trong huyết mạch.
Trong những năm Lôi Động hôn mê, Tà Phượng cơ hồ đem tất cả đan dược và linh dược, đều đút cho Lôi Động ăn. Mà thu thập các loại thiên tài địa bảo, cũng không keo kiệt với Lôi Động. Trừviệc đó ra, cũng quán thâu không ít hỗn độn linh khí cho hắn. Nhưng đan dược có linh tính cường đại, một bộ phận bị Lôi Động chậm chạp tự hành tiêu hóa, một bộ phận được chân nguyên của Tà Phượng trợ giúp, bị động dung nhập hấp thu đi. Nhưng nhiều quá, lại lắng đọng trong huyết mạch, trong mỗi bộ phận thân thểcủa hắn, hình thành kho dự trữ dược tính khổng lồ.
Sau khi hắn tỉnh lại, cơ năng thân thể khôi phục, khí huyết tràn đầy, nhưng đan dược còn tích súc lại, lập tức nhanh chóng tiến vào kinh mạch của hắn, hình thành nguồn cung cấp năng lượng khổng lồ, làm cho huyết mạch của hắn, cùng với kinh mạch không cách nào chịu tải nổi nên nổ tung.
Lôi Động lúc này, làm gì dám mò mẫn nữa? Lúc này điên cuồng vận chuyển Huyền Âm Tâm Kinh, luyện hóa những dược tính trong mỗi góc thân thể của mình, cùng với đại lượng hỗn độn linh khí. Nhưng mặc cho hắn hấp thu nhanh thế nào, tổ chức thân thể, vẫn như trước, không chịu nổi năng lượng va đập nên nổ tung, nhưng dưới dược tính còn sót lại và hỗn độn linh khínhanh chóng khôi phục tu bổ lại.
Cái cảm giác xé rách và tu bổ thân thể như thế này, làm cho Lôi động nhớ lại cái cảm giác lúc tu luyện Minh Vương Thối ThểQuyết rèn đúc thân thể a.
Không ngừng phá hư, lại không ngừng kiến thiết. Mà tế bào trong thân thể Lôi Động, kinh mạch, huyết mạch, trong quá trình này, không ngừng được cường hóa. Rất nhanh, liền tới hạn, nhưng thân thể cường hóa, vẫn không có dấu hiệu đình chỉ như trước. Từng giọt từng giọt, đẩy hắn đi tới đỉnh phong.
Lôi Động bị hôn mê trước đó, cũng bởi vì phục dụng Hỗn Độn Kim Liên cho nên tu vi đã đạt tới Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong, khoảng cách trung giai chỉ còn một đường nhỏ. Mà một đường này, thường thường sẽ khốn chết cả đời của tu sĩ, bởi vì muốn đột phá cái đường này, khó khăn thật lớn, khó lớn hơn việc tu sĩNguyên Anh sơ giai tu luyện tới sơ giai đỉnh phong, còn muốn lớn hơn. Bởi vì trước kia, chỉ cần linh khí dồi dào, cố gắng tu luyện, hoặc sớm hoặc chậm đều có thể tấn cấp. Nhưng muốn đột phá cực hạn, tiến hóa thêm một cấp độ, cũng không phải có thời gian là làm được.
Tư chất, cơ duyên, nghị lực, thậm chí là vận khí cũng cần thiết. Tư chất của Lôi Động lại không phải tuyệt hảo, muốn tấn cấp, khó khăn không nhỏ.
Mà Lôi Động lúc này, đang đột phá khẩn yếu quan đầu, một khi thành công vượt qua, sau khi tỉnh lại trên cơ bản là Nguyên Anh trung giai. Nhưng mà, tính nguy hiểm trong đó cũng thật lớn, nếu gây chuyện không tốt, thân thể không cách nào tồn trữ được nhiều dược lực trong đan dược và hỗn độn linh khí, có thể kinh mạch sẽ đứt gãy từng đoạn, khí hải không chống đỡ nổi mà chết. Một khi Lôi Động bị thương quá nặng, chuyện hắn có thể làm duy nhất, đó chính là Nguyên Anh xuất khiếu, tiến hành đoạt xá.
Nguy cơ trước mắt của Lôi Động, cũng là chỗ khẩn yếu quan đầu của Tà Phượng cùng Huyền Xà. Thương thế của Tà Phượng trải qua điều trị nhiều năm, mặc dù tốt tám phần, nhưng nàng vẫn chưa cách nào khôi phục tới đỉnh phong. Cho dù sức chiến đấu mạnh mẽ, một mình đối kháng một khôi lỗi Hóa Thần còn có thểchiếm thế thượng phong, vốn lấy hai địch hai, dưới tình huống liên quan tới Huyền Xà, song song không địch lại.
Thứ nhất là Huyền Xà là kẻ nghèo hàn, cái gì linh bảo và công pháp cũng không có, chỉ có thể dựa vào bản năng tác chiến hung hãn, thuần túy chính là cách chiến đấu nguyên thủy. Thứ hai, cảhai phối hợp không ăn ý, trái ngược với hai khôi lỗi, có lẽ là do cùng được chế tạo ra, cho nên chiến đấu, tâm ý có chút tương thông, cảm giác phối hợp thật tốt, càng đánh càng hăng, giết tới mức tổ hợp Tà Phượng cùng Huyền Xà liên tiếp bại lui, chỉ có thểnỗ lực chèo chống.
Nguy cơ của nàng, cũng chỉ mới bắt đầu.
Đánh lâu với hai khôi lỗi màu vàng xanh kia, những pho tượng khôi lỗi đứng trên quảng trường lớn kia, lại có hai cỗ dưới lực lượng thần bí thúc dục, đang dùng tốc độ cực nhanh tỉnh lại, phát ra tiếng xèo xèo, tầng bôi bảo vệ bên ngoài nhanh chóng văng tung tóe, lộ ra thân thể màu bạc, khí tức của hai cỗ khôi lỗi tăng vọt, rất nhanh liền đạt tới Nguyên Anh đỉnh phong, lại nhẹ nhõm bạo qua, tăng lên lực lượng Hóa Thần sơ giai, nhưng đây cũng chưa có kết thúc, khí tức của khôi lỗi, vẫn không ngừng tăng lên như trước, cuối cùng, đều dừng lại ở mức Hóa Thần trung giai, mới tính toán chấm dứt.
Chân hai cái khôi lỗi màu bạc kia đạp xuống, lúc này giống như thiểm điện bay lên trời. Tà Phượng đã sớm cảm nhận khí tức cường đại chấn động, sắc mặt của nàng trắng bệch, tuy đã sớm đoán được Minh Vương Điện tuyệt đối không phải vùng đất lành, nhưng không ngờ tới, khôi lỗi thủ hộ lại mạnh tới mức như vậy.
Nhưng bị nhốt trong hào quang bảo vệ, muốn tránh cũng không được, trốn không thể trốn. Tà Phượng đã thử qua mấy lần, từbên trong oanh kích vòng bảo hộ, nhưng chỉ tạo nên những đợt gợn sóng mà thôi, vòng bảo hộ vô cùng mạnh mẽ, đối với công kích của cường giả Hóa Thần bình thường, gần như có thể bỏ qua.
Lúc này, cho dù Tà Phượng muốn chạy cũng đã muộn, song song giao chiến tiếp, hoàn toàn rơi xuống hạ phong, bị hai khôi lỗi màu vàng xanh ép không thở nổi. Minh Vương này không hổ là cường giả nhất thống Minh vực, tuyệt thế cường giả mở ra nơi này bảo lưu thủ đoạn, trên phương diện luyện khí cũng mạnh mẽ, luyện chế khôi lỗi, không chỉ có thực lực Hóa Thần, mà linh trí cũng rất mạnh, phối hợp với chiến lực tầng tầng lớp lớp.
Bản năng chiến đấu khủng bố như thế, chỉ sợ một ít cường giảHóa Thần vừa mới tiến giai, đều không phải là đối thủ. TàPhượng dưới tình thế cấp bách mấy lần trùng kích phá vòng vây, nhưng cũng bị hai khôi lỗi màu vàng xanh ngăn cản lại.
- Rầm rầm ~
Hai khôi lỗi màu bạc khí thế cường đại lao tới, mượn thế lao xuống cường đại, song song đánh ra một quyền, mục tiêu của mình chỉ về phía Tà Phượng cùng Huyền Xà.
Đánh tới rất trực tiếp, quyền pháp của khôi lỗi màu bạc cũng đơn giản, nhưng lại bễ nghễ vô song, giống như một quyền có thể đập nát ngôi sao, làm cho người ta muốn tránh cũng không được.
Bang bang! Tà Phượng cùng Huyền Xà đành phải dùng tất cảvốn liếng, đón đở hai quyền này. Nhưng kết quả kế tiếp, lại khác nhau hoàn toàn. Huyền Xà bị một quyền này đánh bay, hung hăng đập mạnh lên vòng năng lượng bảo hộ, làm cho vòng bảo hộ liên tục chấn động, chậm rãi ngã xuống, giống như một con rắn chết. Tuy Tà Phượng lâm vào thế hạ phong, nhưng dựa vào công pháp và chiến kỹ cường đại, đánh tan tám phần lực đạo của một quyền kia, giương cánh bay ra sau hơn mười trượng, lại bay thêm mười trượng nữa, cũng dựa vào hai cánh ổn định thân hình. Nhưng lúc này, trong mỏ phượng có máu tươi trào ra.
Tà Phượng xuất đạo nhiều năm, đến tận lúc này cũng nhìn ra, bây giờ đã lâm vào tuyệt cảnh, khó có thể xoay người. Đôi mát thanh tịnh nhìn chằm chằm vào Lôi Động đang nằm giữa hư không, tiếng phát ra tiếng gáy cao vút, hai cánh đập mạnh một cái, vòi rồng nổi lên, vòi rồng giống như đao, xé rách không khí, hóa thành vô số phong nhận, bắn về phía đám khôi lỗi.
Minh Phượng nhất tộc, cũng là bàng chi của Phượng Hoàng, huyết mạch tôn quý mà cường đại. Mỗi một con Minh Phượng, cảm ngộ với không gian pháp tắc làm chơi ăn thật. Tà Phượng cũng là người nổi bật, nàng cũng dung nhập không gian pháp tắc vào trong sát chiêu, cho nên những phong nhận này, chém ra một đáo vết nứt không gain. Nói cho đúng, nhưng phong nhận này cũng không thể gọi là phong nhận, mà là không gian chi nhận.
Khe hở không gian, vô kiên bất tồi, cho nên không gian chi nhận có uy lực mười phần. Chiêu này của Tà Phượng vừa ra, hiển nhiên cũng cắn lại một kích, cho dù là sắp chết, cũng phải kéo theo khôi lỗi đệm lưng. Ai ngờ, những khôi lỗi kia cường đại, vượt xa dự liệu của nàng. :
Hai khôi lỗi màu bạc, thân hình lóe lên ngăn cản ở phía trước, hai tay đưa ra phía trước chống lại, ở tay xuất hiện hai tấm chắn màu bạc, ở mặt ngoài của tấm chắn lộ ra huỳnh quang nhàn nhạt. Tùy ý cho không không gian chi nhận, như mưa to gió lớn đánh lên. Sau khi mưa gió ngừng lại, trên tấm chắn của chúng, xuất hiện vô số vết thương. Nhưng bốn khôi lỗi Hóa Thần kỳ, lại không chút tổn hại.
Tà Phượng nhìn thấy mà ngẩn ngơ, nhưng đành bất đắc dĩ nhắm đôi mắt lại, lực lượng toàn thân, cũng theo một kích vừa rồi, tiêu hao hết. Lúc này đừng nói chạy trốn, cho dù chống cự cũng không có khả năng. Chuyện duy nhất có thể làm, chính là lặng yêu truyền âm cho Lôi Động:
- Thật có lỗi, đã liên lụy tới ngươi rồi.
Thân hình nhoáng một cái, lập tức liền từ trạng thái Hắc Phượng Hoàng, hóa thành một nữ tử mềm mại nhưng quật cường.
Vừa mới biến ảo thành người, một khôi lỗi màu bạc đã động thân, thân hình khổng lồ nhưng vô cùng nhanh nhẹn xuất hiện, cự quyền không lưu tình mà đánh về phía Tà Phượng, khí thếnhư bài sơn đảo hải, vô cùng hung hãn. Khôi lỗi khủng bố như thế, cũng không phải người ở thời đại này có thể luyện chếthành.
Con mắt Tà Phượng chuẩn bị nghênh đón một kích này, lúc sắp thừa nhận một kích, một làn gió đen thổi qua, Tà Phượng cảm thấy thân thể của mình nhẹ lại, giống như bị người ta ôm đi. Ngoài kinh ngạc, đôi mắt phượng mở to, ngạc nhiên nhìn ra đây là Lôi Động đang hôn mê, vào lúc này tay đang ôm eo của nàng, sắc mặt vô cùng lạnh lùng lướt đi.
Thân pháp Quỷ Ảnh Độn, phiêu dật mà không thể nắm lấy. Mà lôi Động, không chỉ tu luyện thân pháp Quỷ Ảnh Độn tới mức tận cùng, còn đẩy lên cao hơn, dung nhập một tia không gian pháp tắc thuấn di vào trong. Kể từ đó, khiến cho thân pháp Quỷ Ảnh Độn càng thêm quỷ mị, che dấu, ẩn trốn, cơ hồ có thể nói vô hình.
Nhưng như thế còn chưa đủ, bốn cỗ khôi lỗi Hóa Thần kỳ đồng thời hành động, thân pháp không chút xinh đẹp, lại cực nhanh, đạt tới tiêu chuẩn Hóa Thần kỳ hoàn chỉnh. Dù thân pháp Lôi động xuất chúng, nhưng cũng không có nghĩa vượt cấp. Chỉ mấy hô hấp ngắn ngủi, Lôi Động đã bị đuổi kịp, bị bốn khôi lỗi vây vào giữa.
Sau khi thu gió đen lại, Lôi Động ôm ngang eo của Tà Phượng hiển hiện ra, nhưng sắc mặt của hắn, vô cùng bình tĩnh, không có chút sợ hãi nào. Đối mặt khí thế và áp chế của bốn cỗ khôi lỗi Hóa Thần kỳ, bỗng nhiên Lôi Động cung kính, nói:
- Bốn vị tiền bối, vãn bối vô ý tới quấy rầy, chẳng qua là vô tìnhý xâm nhập vào Minh Vương Điện, kính xin các vị tiền bối rộng lòng tha thứ một hai, thả cho đám vãi bối một con đường sống, vãn bối cảm kích không nguôi.
Tà Phượng bị ôm ngang eo có chút kinh ngạc, không có ngờ tới Lôi Động lại mở miệng cầu xin tha thứ với mấy con khôi lỗi này, phải biết rằng, bất luận khôi lỗi gì, mặc dù nói có phong ấn thần hồn, nhưng trong thần hồn không có ý thức chủ quan, chỉ có theo bản năng nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân. Nàng có kiến thức rộng rãi, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ trao đổi với mấy con khôi lỗi này.
Nhưng làm cho Tà Phượng mở rộng tầm mắt, một con khôi lỗi màu bạc lại mở miệng nói chuyện:
- Mấy người xâm nhập các ngươi không nghe hiệu lệnh, lại dám động thủ với thủ vệ Minh Vương Điện, thực là tội không thể thứ. Nhưng mà, Minh Vương Điện quyết tâm thống nhất thiên hạ, cho dù là cùng hung cực ác, cũng lưu một đường sinh cơ. Thấy thần thái của ngươi tôn kính, không có động đậy tay. Mấy người các ngươi, nếu lúc này ngươi thúc thủ chịu trói, chờ đợi Minh Vương trở về, bản thị vệ cũng không đánh chết các ngươi, lưu các ngươi một mạng.
Tâm của Lôi Động có chút buông lỏng, quả nhiên đúng là như vậy. Minh Vương là ai? Không đơn thuần là tồn tại có thực lực xuất chúng, có tư tưởng kỳ diệu, sức sáng tạo cũng cao tuyệt. Dưới tình huống cần những khôi lỗi thủ hộ Minh Vương Điện, lão nhân gia ông ta làm sao không thử tăng cường linh trí cho khôi lỗi? Đương nhiên, Lôi Động cũng chỉ thử một chút mà thôi, dù sao kết quả cũng không có khả năng xấu hơn nữa.
Bất quá trong lòng hắn tuy có điều cân nhắc nhưng không bày tỏ ra, trên mặt trên mặt càng cung kính thêm vài phần nói:
- Đa tạ thị vệ tiền bối hạ thủ lưu tình, không biết đám người của vãn bối có thể bái kiến Minh Vương tiền bối một chút hay không? Vãn bối chủ tu ngự quỷ bí quyết, chính là pháp tụuật mà Minh Vương Điện Hạ sáng tạo ra. Ngoài ra, vãn bối cũng từng tu luyện qua Minh Vương Thối Thể Quyết, thâm thụ chỗ tốt của Minh Vương tiền bối vì thế trong lòng cực kì sùng bái.
- Ồ? Ngươi tu luyện qua Minh Vương Thối Thể Quyết do Minh Vương Điện Hạ sáng chế? Bổn thị vệ thật muốn kiểm tra một chút.
Thanh âm lạnh lùng của Khôi Lỗi có được thực lực Hóa Thần trung giai đột nhiên đã có chút biến hóa, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lôi Động. Thân thể cao lớn tiện tay búng ra ngón tay, một đạo tia sáng vọt về phía người Lôi Động.
Đã biết được Khôi Lỗi này là vật đã có linh trí mà không phải tồn tại cơ giới như trong thế giới này, Lôi Động liền có tâm tư đánh cuộc một lần. Phòng ngự thủ đoạn của Minh vương điện như thế, đừng nói Tà Phượng không có năng lực đột phá để chạy trốn, thậm chí cả lấy được các loại chỗ tốt. Mà cho dù U Minh Quỷ Đếlại đây cũng đừng mơ lấy được một chút tiện nghi từ khôi lỗi này.
← Ch. 0787 | Ch. 0789 → |