← Ch.0823 | Ch.0825 → |
Mà cái trận pháp và cơ quan được bố trí ở cái cửa kia thì có thểnói là không hề có lỗ hổng. Nhất là một ít cơ quan phức tạp, trên đó còn được chạm khắc một đám pháp trận kỳ quái và Lôi Động không hề nhìn ra được. Rơi vào đường cùng, Lôi Động đành phải lại nhờ tới sự trợ giúp của Cạnh Kỹ Tháp khí linh.
Mặc dù lão nhân gia đó là khí linh nhưng mà ở trên phương diện luyện khí thuật cũng có thể so sánh với một đại tông sư, lại có được rất nhiều tri thức luyện khí thất truyền đã lâu. Những năm gần đây khi Lôi Động tu luyện khôi lỗi thuật cũng thường xuyên sẽ thỉnh giáo và thảo luận với nó.
Tuy rằng nó không hiểu rõ lắm về khôi lôi chi thuật. nhưng màcơ quan khôi lỗi vốn là một loại chi nhanh của luyện khí thuật, tất nhiên là cũng có thể dựa theo phương hướng luyện khí thuật mà đưa ra cho Lôi Động rất nhiều đề nghị. Hơn nữa cái Cạnh KỹTràng khí linh này có linh trí rất mạnh, năng lực học tập cũng đồng dạng rất kinh người. Lôi Động cũng không ngừng tiến bộđối với việc học tập khôi lỗi chi thuật thì cái khí linh này cũng nhanh chóng tiến bộ.
- Đây là một cái Thần Hồn Tỏa, chính là đồ vật phổ biến ở thời đại của chúng ta.
Cái khí linh kia chỉ quét một vòng, liền dùng một cái ngữ khítương đối bình thản nói.
- Nguyên lý của nó chính là dùng dao động của thân thể và tinh thần để kích hoạt công tắc của Thần Hồn Tỏa.
Vừa nghe thấy như vậy, đôi mày của Lôi Động liền nhíu lại, thần niệm dao động hồi âm nói.
- Có thể phá giải hay không?
- Khó khăn, rất khó.
Khí linh nhanh chóng đáp lại, nói:
- Sở dĩ Thần Hồn Tỏa thực thông dụng ở trong niên đại của chúng ta vốn là bởi vì tính phòng ngự của nó rất tốt, rất khó bài trừ. Dù sao muốn bắt thước dao động tinh thần của một người thì cũng không tính là quá khó khăn. Nhưng mà muốn bắt chước đến hoàn toàn giống nhau thì cũng không phải là chuyện dễdàng. Nếu không thì cũng sẽ không được rất nhiều cao giai tu sĩsử dụng để trấn thủ động phủ. Nếu người mở ra có bất kỳ một sai lầm nào, thì Thần Hồn Tỏa sẽ khóa chặt thần niệm lại, đồng thời phát ra tiếng báo động chói tai.
Quả nhiên là trong tàng kinh các này không có khả năng để cho người ta tiến vào đơn giản như thế. Mơ hồ trong lúc đó, đôi mày của Lôi Động đã nhăn chặt lại. Nếu muốn phá Thần Hồn Tỏa này cũng không phải là việc khó, chỉ cần mạnh mẽ oanh kích, phá vỡ nó là xong. Nhưng mà cái loại động tĩnh sinh ra chẳng phải là sẽ nói cho mọi người trong Vạn Khôi Môn biết là có người xâm nhập sao?
Nhưng nếu dùng năng lực thôi diễn để tính toán thì tên tu sĩ cấp nguyên anh kia sẽ có xác xuất rất lớn chính là người mở ra Thần Hồn Tỏa này. Chẳng qua là nếu dùng phương thức bức bách đểép hắn phải mở cái Thần Hồn Tỏa này thì có phải là quá mức lỗ mãng rồi hay không?
Đang trong lúc Lôi Động hết sức do dự thì cái khí linh kia đột nhiên lại nói.
- Mặc dù nói là nếu muốn phá giải nói rất khó, nhưng mà sau khi chủ nhân ta trải qua đại lượng nghiên cứu thì cũng đã tìm ra phương pháp phá giải.
Lôi Động tức giận đến mức thiếu chút nữa muốn lấy cái Cạnh KỹTràng kia ra rồi trực tiếp đập nát. Cái thứ đồ vật này bị hỏng sao? Lại còn muốn chơi đùa cùng với lão tử?
Phảng phất như là cảm nhận được lửa giận của Lôi Động. Cái khílinh kia cũng cực kỳ nhân tính hóa, vội vàng cười nịnh nói.
- Cái kia, vừa rồi chẳng qua chỉ là đùa vui nho nhỏ. Nhưng mànói thực ra, nếu không phải là chủ nhân của ta đã đại lượng nghiên cứu thì cái Thần Hồn Tỏa này đích xác rất khó phá giải.
- Nói mau, nếu không ta sẽ cho ngươi nhất phách lưỡng tán.
Lôi Động cũng không thèm để ý nói.
Cái khí linh kia vội vàng nói ra phương pháp.
Ngày thứ hai, Lôi Động đã tìm được vị chấp sự kim đan kỳ chủ quản đám đệ tử trung tâm dự bị bọn hắn. Liền tiêu phí một số linh thạch lớn để thuyết phục hắn dẫn đi tìm một ít bí quyết tâm đắc về khôi lỗi ở bên trong tàng kinh các. Theo lý thuyết mà nói, Lôi Động vẫn chưa thông qua khảo nghiệm nên vẫn chưa thuộc về đệ tử trung tâm chính thức.
Nhưng mà hắn có thân phận á quân ở trong trận thi đấu khôi lỗi, hơn nữa ở trên phương diện khôi lỗi thuật đích xác là có chỗ độc đáo của mình. Trở thành đệ tử trung tâm có lẽ đã là chuyện tình ván đã đóng thuyền. Bởi vậy ngoại lệ để cho hắn xem một chút tư liệu cũng không có gì đáng lo ngại.
Huống chi, quan trọng là...Có tin đồn dường như bên trong tông môn có một gã trưởng lão cấp nguyên anh rất chú ý đến Công Tôn Động này. Hơi có chút tính toán muốn đưa hắn trở thành môn hạ đệ tử. Trước tiên thỏa mãn nguyện vọng của hắn một chút cũng coi như là một ít đầu tư để lôi kéo.
Chẳng qua chỉ là hơi mất một ít trắc trở, Lôi Động liền thuận lợi tiến được vào tầng thứ hai của tàng kinh các. Hắn có thời gian một nén nhang để tự mình đi chọn lựa ngọc giản hoắc là điển tịch. Lần này cũng coi như là một ít khen thưởng đối với thành tích của hắn.
Đương nhiên cũng không phải chỉ có một mình Lôi Động mới chiếm được vinh hạnh đặc biệt lần này. Rất nhiều đệ tử trung tâm trước kia, phần lớn đều có xuất thân từ các đại gia tộc nên cũng có quan hệ rất rắc rối phức tạp ở trong Vạn Khôi Môn này. Gần như là sau lưng mỗi một người đều có một cường giả cấp nguyên anh chống lưng.
Tự nhiên như vậy cũng đều có thể lấy được chỗ tốt tiến vào trong tàng kinh các này. Hơn nữa bọn họ cũng càng đạt được nhiều lợi ích hơn so với Lôi Động. Dù sao thì có quan hệ ở trong tông môn thì bọn hắn cũng biết được lấy đi vật gì sẽ có giá trị?
Khiến cho Lôi Động không biết nói gì chính là tiêu phí một đống lớn để tạo ra quan hệ nhưng lại tạo thành tiện nghi cho những người khác. Nhưng mà đối với hắn cũng không sao cả, đám kỹxảo khôi lỗi này có lẽ sẽ có hữu dụng với hậu bối, nhưng đối với mình mà nói, thì chính là có cũng như không.
Mục tiêu duy nhất của việc này chính là khôi lỗi chi thuật cấp hóa thần. Cho dù kém một chút là khôi lỗi cấp nguyên anh thì cũng không có trợ giúp quá lớn đối với mình. Chỉ có khôi lỗi cấp hóa thần mới chính là lý tưởng mình theo đuổi.
Một hàng mười người chỉnh tề dưới sự dẫn dắt của vị chấp sựkim đan kỳ tiên vào bên trong tầng một của tàng kinh các. Công khai tới nơi này so với một mình yên lặng lén tới nơi này vào buổi tối tuyệt đối là hai loại cảm giác bất đồng. Lôi Động không dám tự tiện sử dụng thần niệm để xem xét mọi thứ xung quanh. Nhưng có thể suy đoán ra các loại cơ quan khôi lỗi và trận phám thủ vệ ở đây giờ phút này đều đang ở trong trạng thái ngừng hoạt động.
- Khởi bẩm trưởng lão, vạn bối tân theo khẩu dụ của thái thượng trưởng lão, dẫn đám đệ tử này tiến vào bên trong tầng hai của tàng kinh các trong thời gian một nén nhang.
Vị chấp sự kim đan kỳ kia vô cùng cung kính hướng về một chỗ không người mà nói, dứt lời liền cung kính thả một cái lệnh bài kỳ lạ màu đen vào trong lòng bàn tay.
Bỗng nhiên một cỗ lực lượng cường đại mà thần bí cuốn cái lệnh bài kia đi. Sau thời gian yên lặng hơn mười tức, một cái thanh âm già nua nhưng lại hùng hậu vang lên.
- Thủ dụ đã được xác nhận, các ngươi có tư các tiến vào trong thời gian một nén nhang. Không cho phép lấy tay sờ, chỉ có thểlấy được một vật. Sau khi lấy rồi thì cần phải lập tức đi ra, nếu không đừng trách lão hủ vô tình.
- Tuân lệnh trưởng lão.
Mọi người ở trước mặt cường giả nguyên anh kỳ, mặc cho thiên phú xuất chúng như thế nào, cũng đều không dám có nửa điểm kiêu ngạo và khinh thường. Bởi vì, trước tiên chưa cần đề cập đến sự cường đại khủng bố của tu sĩ nguyên anh kỳ. Mà mỗi một tu sĩ có thể tu luyện tới cường giả nguyên anh kỳ, có người nào khi còn trẻ mà không phải là nhân vật phong vân có thiên tư tung hoành. Hơn mười đệ tử trung tâm ở đây, tuy rằng mỗi một người đều có tư chất không tệ. Nhưng mà trong số mười ngày này, tương lai chỉ sợ là chỉ có một hai người đạt được thành tựu, đột phá tới nguyên anh kỳ, như vậy đã là rất giỏi rồi.
Bởi thế, trước mặt nhân vật bậc này, đám thiên chi kiêu tử kia không hề có bất kỳ địa phương nào đáng giá để khoe khoang.
Lực chú ý của đám người còn lại cũng không dám loạn động. Nhưng mà tinh lực của Lôi Động lúc này lại vô cùng tập trung. Suốt đêm hôm qua hắn đã luyện chế ra một thứ đồ chơi nhỏ, đang không một giây phút nào mà không giám thị dao động thần niệm. Quả nhiên thần niệm của tên tu sĩ nguyên anh kia liền tràn ra, va chạm vào cái Thần Hồn Tỏa ở cánh cửa lầu hai kia.
Một tiếng răng rắc vang lên, Thần Niệm Tỏa liền bị mở ra, sau khi trận pháp khởi động, cái đại môn hình tròn kia chậm rãi mở ra, lộ ra một cái thông đạo âm trầm bên trong. Nhưng ngay sau đó, một ít trận pháp chiếu sáng liền được khởi động, khiến cho đèn đuốc ở bên trong sáng trưng lên. Cái lại trên mặt mỗi một tên đệtử trung tâm đều hiện lên vẻ hưng phấn. Những thứ đồ vật ở tầng hai của tàng kinh các không phải là đám tạp vật ở tầng một có thể so sánh được. Một đám đều nóng lòng muốn thử.
Nhưng mà tâm tư của Lôi Động cũng không thèm đặt ở những việc này, mà là truyền âm về phía khí linh của mình.
- Tình huống thế nào?
- Cực kỳ hoàn mỹ, đã đánh cắp được thần niệm dao động, đến lúc đó chỉ cần dựa theo phương pháp đặc thù để bắt chước cái dao động thần niệm này là liền có thể mở ra được Thần Hồn Tỏa. Nhìn ra được cái Thần Hồn Tỏa này và cái Thần Hồn Tỏa ở thời đại của chúng ta cũng không khác nhau nhiều, không có trải qua cải tiến gì cả. Thực hiển nhiên hẳn là người của cái tông phái này không biết đào bới được đồ cổ ở chỗ nào rồi bắt chước theo.
Cái khi linh kia bất giác lại bắt đầu giảng đạo lý.
- Nếu để ta thiết kế cái Thần Hồn Tỏa này, tất nhiên là không thể...
- Đủ rồi, hiện không phải là thời gian dong dài.
Lôi Động lập tức cắt đứt lời của nó. Sau khi đã xác định được hoàn mỹ bản sao rồi, Lôi Động làm sao còn muốn tiếp tục nghe nó dong dài. Vừa đuổi theo đám người nuối đuôi nhau tiến vào tầng hai, vừa dặn dò khí linh.
- Khí linh, ngươi phụ trách ghi chép lại địa hình, bố trí của lầu hai này còn cả tình trạng cửa ra vào ở đây nữa. Bởi vì thần niệm của tên tu sĩ nguyên anh kia không một giây phút nào không giám thị nơi này nên ta không thể triển khai thần niệm ra điều tra được.
Cái khí linh kia hừ lạnh một tiếng.
- Chỉ là một tên tu sĩ nguyên anh sơ kỳ mà cũng làm cho ngươi sợ mất mật. Thật làm mất mặt chủ nhân của ta. Như cái loại này, chủ nhân của ta tát xuống một cái còn không biết là có thể giết chết được bao nhiêu tên,
- Nếu ngươi còn nói lời vô ích nữa thì việc sửa chữa cái Cạnh KỹTràng sẽ được hoãn lại một ngàn năm sau.
Lôi Động cũng không nói gì cả, ở chung với cái khí linh này đãlâu, hắn cũng dần dần biết được tính cách của nó. Nó thuộc hạng người nếu đối với nó có thiện ý, ngược lại nó sẽ hiện lên lòng tham không đáy. Nhưng nếu đối với nó thật hung ác thì nó sẽ thành thật làm theo lời của mình.
Quả nhiên, cái khí linh kia đã yên tĩnh trở lại, thành thành thật thật dùng phương thức đặc thù của nó để quan sát lầu hai của tàng kinh các.
Mà Lôi Động thì không nhanh không chậm đi vào. Ánh mắt đánh giá mọi nơi xung quanh. Cái lầu hai này thì nhỏ hơn lầu một rất nhiều. Hiển nhiên ở lầu này phẩn lớn đều là những vật có giá trị. Nhưng mà cái khôi lỗi chi thuật cấp hóa thần mà Lôi Động cần tuyệt đối không có khả năng đặt ở nơi này. Hắn vừa đi dạo ở xung quanh vừa dùng ánh mắt để quan sát mọi nơi. Thần niệm không thể dùng được để tránh cho tên tu sĩ nguyên anh sơ kỳ kia phát hiện ra sơ xuất.
Cùng lúc đó, bên tai Lôi Động cũng truyền đến một đạo thanh âm.
- Đi đến phía trước mười lăm bước rồi quẹo trái, rồi hãy nhanh lấy một cái ngọc giản có màu xám nằm ở trong góc đó. Ngươi đừng hiểu lầm, chỉ vì ta muốn cảm tạ ngươi đã nhường ta ở trong trận chung kết mà thôi. Người bên ngoài không biết nhưng mà ta hiểu được thực lực của ngươi không chỉ có như vậy.
Lôi Động hơi sững sờ, nhưng lập tức nghĩ tới đây là thanh âm của Lý Sở Sở, hắn không khỏi vuốt cái mũi rồi nở một nụ cười. Đích thật là trong trận chung kết chính mình đã nhường cho nàng. Chẳng qua đây cũng là vì mình còn có mục đích khác.
Nhưng mà ở trong thanh âm của Lý Sở Sở này, nghe như thếnào cũng đều cảm thấy được một loại hương vị cổ quái. Chẳng lẽ nàng đã cho rằng bởi vì mình có hảo cảm với nàng cho nên mới nguyện ý tặng lại vị trí quán quân cho nàng? Bởi vì sợ như thếnên mới muốn nhân cơ hội này trả lại cho mình. Khó trách hai ngay nay khi nhìn thấy mình thì nàng thường thường cũng đều tránh mặt.
Đói với lần này, Lôi Động cũng chỉ có thể cười cười. Liền lập tức cất bước đi về phía vật kia. Hắn liền vận dụng thần niệm nhỏ bécủa tu sĩ trúc cơ kỳ đảo qua, trong chớp mắt khi va chạm vào cái ngọc gian kia thì liền định dùng thần niệm tiến vào bên trong. Nhưng mà một cỗ thần niệm cực kỳ bá đạo khác cũng cuốn qua vật kia, sau đó liền túm cái vật kia đi. Động tác bá đạo mà không lưu tình một chút nào.
Lôi Động vẫn còn chưa kịp có phản ứng, thì một cỗ thần niệm quen thuộc mang theo cảm xúc tức giận hung hăng xông đến, đụng phải cái khối thần niệm kia thì liền cuốn lấy cái ngọc giản ném về phía Lôi Động ở bên này. -
Nhưng cỗ thần niệm lúc trước kia dường như cũng thực không cam lòng, liền tỏa ra một cỗ tức giận, sau đó liền hung mãnh đạp vào. Ba một tiếng, liến ném cái ngọc giản về một hướng khác. Hai đạo thần niệm trước sau bắt đầu ngươi tới ta đi chém giết như đao như kiếm. Khiến cho Lôi Động không biết nói gì cả, chỉđành phải đứng vuốt vuốt cái mũi xem hai người tranh đoạt.
Lôi Động đã sớm nhận ra đạo thần niệm cướp đoạt cái ngọc giản kia của mình là ai. Chính là Triệu Võ của gia tộc Triệu thị, cũng chính là người bài danh thứ ba trong trận thi đấu khôi lỗi lần này.
← Ch. 0823 | Ch. 0825 → |