← Ch.0825 | Ch.0827 → |
Thần niệm cũng đồng dạng ngưng đọng thành thực chất hóa thành một thanh trường kiếm giao chiến với Triệu Võ. Đương nhiên, Lôi Động đã đến được tận đây thì làm việc đều phải cực kỳ cảnh giác và cẩn thận. Vì thế mà thần niệm của hắn cũng được thay đổi, chỉ biểu lộ ra thần niệm tiêu chuẩn so với thực lực của mình.
Bất kể nói như thế nào thì bên cạnh chẳng những có một tên chấp sự kim đan kỳ mà còn có cả một lão quái nguyên anh kỳđang âm thầm giám sát. Một khi lộ ra nửa điểm dấu vết thì khẳng định là không thể lừa gạt được lão cáo già nguyên anh kỳ. Đến lúc đó việc duy nhất có thể làm đó là trốn chạy.
Nhưng mà một khi trốn chạy thì công sức mấy năm vất vả và ẩn nhẫn sẽ hóa thành hư ảo. Thiếu khôi lỗi cấp hóa thần, độ khó khi tiến vào Quang Minh Thánh Vực sẽ gia tăng gấp bội. Nếu không thể lấy được sinh mệnh thần thủy thì sẽ lại liên lụy đến tính mạng của Thiên ma. Hậu quả nghiêm trọng như thể, ngay cả bản thân Lôi Động cũng khó có thể chấp nhập, cũng vô pháp gánh vác. Làm sao Lôi Động lại dám không cảnh giác, cẩn thận được.
Bản thân Lôi Động cũng là một lão quái vật cấp nguyên anh kỳ, hơn nữa còn là một lão quái vật cực kỳ khủng bố. Dù cho không sử dụng thần niệm để tiến hành bao trùm toàn diện thì cỗ cảm giác mẫn tuệ này cũng không phải là đám người tầm thường có thể so sánh.
Chỉ thấy cái tên chấp sự kim đan kia nguyên bản đang muốn tiến lên để giải quyết trành tranh chấp hoang đường này không biết đã nhận được cái dạng chỉ thị gì, động tác cũng được ngừng lại. Không hề để ý gì đến chướng ngại tâm lý mà đứng ở một bên xem náo nhiệt.
Mà tâm tư của Lôi Động như gương sáng, liền lập tức hiểu rõ, có thể khiến cho hắn làm như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có tên lão quái nguyên anh trấn thủ ở trong mật thất kia mà thôi. Lúc này tâm tư của hắn liền cực kỳ cảnh giác, không giám vận dụng thần niệm vượt quá cảnh giới thực lực của mình, vững vàng ứng phóvới tên Triệu Võ kia. Trong mắt của những người ở bên ngoài thì thần niệm của tên Triệu Võ kia không hổ là ứng cử viên cho chức quán quân. Vừa linh động nhưng cũng tràn ngập mạnh mẽ, giống như là có thể phá vỡ toàn bộ chướng ngại ở trước mặt vậy.
So sánh với hắn, Công Tôn Động kia cũng kém cỏi rất nhiều, thi triển ra thần niệm đâu ra đấy, hoàn toàn không có chút nào nổi bật. Hơn nữa gần như là luôn luôn bị Triệu Võ áp chế.
Nhưng mà rơi vào trong mắt của lão quái nguyên anh kỳ kia và lý Sở Sở lại hoàn toàn không phải sự việc như vậy. Đối với lão quái nguyên anh kỳ kia mà nói, nguyên bản nhìn thấy thần niệm của Lý Sở Sở và Triệu Võ giao phong với nhau, cũng khiến cho hắn cảm giác được một trận kinh hỉ. Cảm thấy được lần này dường như Vạn Khôi Môn đã xuất hiện hai tên đệ tử cực kỳ xuất sắc.
Phải biết rằng tuy rằng Vạn Khôi Môn lấy khôi lỗi chi thuật để mànổi danh. Nhưng mà sử dụng khôi lỗi lại không hề đơn giản như luyện chế khôi lỗi. Nếu muốn tạo ra được một con khôi lỗi có uy lực lớn, hoặc là điều khiển được khôi lỗi có thực lực cực mạnh, thần niệm nhất định phải cường đại hơn tu sĩ bình thường. Cái này cũng khiến cho đại đa số đệ tử của Vạn Khôi Môn đều phải có thần niệm mạnh mẽ.
Nhưng mà tùy theo Lôi Động xuất tràng mà ngay cả lão quái kia cũng đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Tên tiểu tử được kêu làCông Tôn Động này tuy rằng thần niệm giao phong chỉ có một loại biến hóa, cũ kỹ mà luôn luôn bi động phòng thủ. Nhưng mà thần niệm của hắn lại ổn định một cách thần kỳ. Ổn định tới mức ngay cả bản thân lão cũng cảm thấy mình khó có thể làm được như vậy. Còn có một loại cảm giác lù khù vác lu chạy nhưng thật ra bên trong lại ấn chứa kiếm phong cực kỳ cường đại.
Điều này làm cho lão quái nguyên anh kia loáng thoáng cảm giác thấy một tia đặc thù hắn luôn luôn suy nghĩ ở ngay trước mắt mànhư thế nào hắn cũng không thể nắm bắt được. Sự phát hiện này khiến cho hắn tràn ngập cảm giác vô cùng kinh hỉ. Lúc này mới lập tức ngăn cả động tác của tên chấp sự kim đan kia, đểtránh hắn cắt đứt một tia cảm ngộ hiếm có.
Biểu hiện của Lôi Động cũng không có khiến cho lão quái nguyên anh kỳ kia ngơ ngờ bất kỳ điều gì. Hiểu được thứ này không phải là người lợi hại hơn so với chính mình hoặc là có tu vi cao hơn. Mà giống như là khi quan sát một con chim nhỏ bay lượn, một cái con cá du động trong nháy mắt, một hồi mặt trời mọc hoặc lặn, hay là một bức họa, một khúc nhạc cũng có thể khiến cho nội tâm của người ta đột nhiên vừa động, có điều chợt ngộ ra.
Lão quái nguyên anh này có thể dựa theo thần niệm giao phong của Lôi Động mà hiểu được một ít sự vật khác thường, đó là cơ duyên của bản thân hắn. Nhưng hắn sẽ lại không cảm thấy hoài nghi đối với Lôi Động mà chỉ cảm thấy phương diện rèn luyện của tên tiểu tử được gọi là Công Tôn Động này dường như cóchút khác biệt.
Nhưng mà trên thực tế sự hiểu biết về thần niệm của Lôi Động cũng đích xác vượt xa xa phía trên lão quái nguyên anh kia. Lấy thần niệm mạnh mẽ tới mức biến thái của hắn hiện nay, tuy rằng so với hóa thần thì còn kém hơn một bậc. Nhưng mà tuyệt đối cũng sẽ không yếu hơn thần niệm của một vài lão quái vật nguyên anh kỳ đỉnh phong.
Đây cũng là chuyện tình mà lão quái vật kia không thể tưởng tượng nổi. Dù sao thì Chu Thiên Liễm Tức Quyết mà Loi Động sửdụng vốn đã là một loại công pháp vô cùng ngưu bức từ thời cổđại. Công pháp thần hiệu như thế hiện giờ ở trên thế giới này đãcực kỳ hiếm thấy.
Đương nhiên cũng không phải là nói bởi vì thần niệm của Lôi động mạnh mẽ hơn lão quái kia mà lão quái kia liền nhất định có thể hiểu được một chút gì đó từ trên thần niệm và động tác của Lôi Động. Đây chẳng qua là đúng dịp mà thôi. Lão quái nguyên anh kỳ kia cũng đã gặp phải một cái bình cảnh trên vấn đề thấu hiểu thần niệm. Lôi Động xuất hiện đối với hắn mà nói chỉ là một cái cửa khẩu đột phá ngẫu nhiên mà thôi.
Nhưng mà dù vậy thì cũng khiến cho lão quái nguyên anh kỳ kia vô cùng cảm động. Phải biết rằng tới trình độ cảnh giới nguyên anh kỳ này, mỗi một lần đột phá đều có vô vàn khó khăn. :
Nhưng mà ở trong mắt của Lý Sở Sở kia thì lại có một loại mùi vịkhác. Vừa rồi bởi vì khinh thường mà thiếu chút nữa mình bịTriệu Võ kia đánh lén, nhưng mà trong thời điểm nguy cơ đó, Lôi động lại dũng cảm xông ra, nhất thời khiến trong lòng nàng cómột cỗ cảm giác ấm áp mà cực kỳ an toàn.
Cái bóng lưng rộng rãi và vững chức của Lôi Động đang đứng chắn ở trước mặt nàng, bình tĩnh chỉ huy thần niệm giao phong với Triệu Võ. Hết thảy đều khiến cho nàng cảm giác được hắn giống như một tòa tường thành nguy nga cản ở trước mặt của nàng, khiến cho nội tâm của nàng tràn ngập một cỗ cảm giác an toàn.
Triệu Võ thì lại có cảm giác càng đánh càng kinh hãi. Cái cảm giác mà người nọ cấp cho mình quả nhiên là nguy nga như núi, mặc cho hắn dùng các loại công kích xảo quyệt và cay nghiệt như thế nào thì cũng đều đồ sộ bất động.
Lúc này hắn càng đánh lại càng căm tức, liền chợt động pháp quyết, triệu hồi cái con khôi lỗi có lực phá hoại mười phần của mình ra. Sau đó liền giương khẩu pháo lên, nhằm về phía Lôi động mà bắn ra một viên đạn pháo đỏ sậm, một quả Dương Sát Thiên Lôi được mạnh mẽ bắn ra.
Phần lớn cảm xúc của lão quái nguyên anh kỳ kia đang đắm chìm ở trong một tia cảm ngộ Lôi Động cấp cho hắn. Đột nhiên thấy tình trạng như vậy, cũng phản ứng cực nhanh, một tiếng mắng mỏ giận dữ vang vọng ở trong tầng hai của tàng kinh các. Vang vọng vào trong lỗ tai của mỗi một người khiến cho tinh thần cũng trở nên khuấy động. Cỗ thần niệm vô cùng mạnh mẽ này l đã được ngưng đọng như thực chất mà bao vây quanh viên đại pháo kia.
Nhưng mà ánh mắt của Lôi Động lúc này lại trở nên sáng ngoài, giống như đã bắt được một cái cơ hội gì đó.
- Công Tôn Động, cẩn thận.
Lý Sở Sở trốn ở phía sau của Lôi Động, giống như là đang hưởng thụ sự bảo hộ của hắn lúc này sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, vội vàng ôm lấy Lôi Động từ phía sau, đồng thời thân pháp chợt động, thần niệm như roi né tránh khỏi Dương Sát Thiên Lôi của Triệu Võ.
Lôi Động cũng nắm chắc cơ hội, lúc này liền giả bộ thất kinh không thôi, giành trước tu sĩ nguyên anh kỳ kia một bước. Cũng sử dụng thần niệm của mình và Lý Sở Sở đánh mạnh vào viên Dương Sát Thiên Lôi Kia, hung hăng đánh cho nó bay sang một bên. Cái phương hướng kia nhìn như thực tùy ý, nhưng mà kỳ thực là Lôi Động đã sớm tính toán thỏa đáng.
Toàn bộ động tác cực kỳ hoàn mĩ. Vừa không thể để cho tên tu sĩ cấp nguyên anh kia phát hiện ra thần niệm, lại còn phải ra tay trước hắn một bước, cộng thêm với việc còn phải tính toán được lực lượng và phương hướng mà thần niệm của Lý Sở Sở đánh ra. Khiến cho hết thảy đều giống như là một hồi ngoài ý muốn.
Kế hoạch liền xuất hiện trong nháy mắt, cũng được thực hiện ngay trong lúc đó. Tầng hai của Tàng kinh các không tính là quálớn, nhưng mà Lôi Động cũng không dám tỏa thần niệm ra đểquan sát. Nhưng mà vừa rồi hắn đã sai khí linh dùng một phương thức đặc thù để kiểm tra toàn bộ. Chỉ một lát công phu nó đã đưa toàn bộ hoàn cảnh của tầng thứ hai này vào trong đầu của Lôi Động.
Cửa vào tầng ba cũng tương tự như tầng hai, đồng dạng là một cái Thần Hồn Tỏa. Như vậy dựa theo lý luận mà nói thì khả năng thần niệm của lão quái nguyên anh kỳ kia là chìa khóa có xác suất rất nhỏ. Điều này không phù hợp với logic. Nhưng mà Lôi động cũng không có cách nào biết được chủ nhân có thể mở ra cái Thần Hồn Tỏa này là ai.
Ngay cả một tông phái như Âm Sát Tông mà cũng có gần mười cường giả là tu sĩ nguyên anh kỳ. Mà Vạn Khôi Môn còn cường đại hơn, đến tột cùng ở đây có bao nhiêu cường giả nguyên anh kỳ thì Lôi Động không rõ ràng lắm? Nhưng mà chắc chắn là sẽ nhiều hơn Âm Sát Tông. Kể từ đó cũng khiến cho phiền toái của Lôi Động tăng thêm vô số lần.
Nhưng mà trong nháy mắt này, Triệu Võ đã phạm phải một chuyện tình cực kỳ ngu ngốc. Không những đã triệu hồi ra khôi lỗi mà còn làm ra một việc có thể nói là cấm kỵ, bắn ra một quảDương Sát Thiên Lôi. Uy lực của vật ấy rất mạnh. Cho dù là tu sĩnguyên anh kỳ bị trúng ngay mặt cũng có thể bị tổn thương.
Nhưng mà nơi này chính là tàng kinh các có chứa đủ loại điển tịch chân quý làm sao có thể chịu được vụ nổ này? Đổi lại là bình thường thì sẽ có trận pháp và khôi lỗi tự động thủ hộ. Nhưng màhôm nay bởi vì để cho đám đệ tử trung tâm bọn hắn chọn lựa điển tịch nên các loại trận pháp đã được đóng lại.
Về phần cái Thần Hồn Tỏa kia có thể chịu đựng được vụ nổ này hay không, Lôi Động hoàn toàn không rõ ràng.
Nhưng chỉ một lát sau, kết quả liền cực kỳ rõ ràng. Một tiếng nổ mạnh vang lên. Cái Thần Hồn Tỏa phong bế chặt chẽ cái thông đạo hướng lên tầng ba của tàng kinh các kia chợt nổ mạnh một tiếng. Mặc dù nói là không có hoàn toàn hư hao, nhưng mà cũng bị đánh thành một cái lỗ thủng cự đại.
- Đồ khốn.
Tên tu sĩ nguyên anh kỳ kia phẫn nộ không thôi. Đương nhiên cỗ lửa giận kia không phải hướng về phía Lôi Động mà là nhằm vào tên Triệu Võ kia, lửa giận ngút trời cùng với uy áp khổng lồ đánh thẳng về phía hắn.
Vị chấp sự kim đan kia cũng hồi phục thần trí, hoảng sợ không thôi kêu lên.
- Tiêu trưởng lão hạ thủ lưu tình, hắn là tộc nhân hậu bối của Triệu trưởng lão.
- Triệu trưởng lão?
Cái tên lão quái nguyên anh họ tiêu kia hơi dừng lại một chút, hiển nhiên là có chút kiêng kị đối với vị trưởng lão họ Triệu kia. Lúc này hắn chỉ dùng thần niệm quấn lấy tên Triệu Võ kia, trực tiếp ném ra bên ngoài tàng kinh các, hừ lạnh một tiếng nói.
- Mặc dù là tộc nhân của Triệu trưởng lão thì cũng không thểhành động không kiêng nể gì trong tàng kinh các này được. Việc này ta sẽ báo có cho Lý trưởng lão ở trong trưởng lão hội, đểcho lão nhân gia ngài xử trí công bằng. Những người còn lại hãy nhanh chóng chọn lựa điển tịch, thời gian một nén nhang đã sắp hết rồi.
Không ai dám có bất cứ ý kiến gì đối với lời nói bá đạo của Tiêu trưởng lão, tất cả mọi người vội vội vàng vàng chọn lựa các loại điển tịch có giá trị. Nhưng mà Lôi Động và Lý Sở Sở bây giờ cũng có chút xấu hổ. Vừa rồi, dưới tình thế cấp bách, Lý Sở Sở đã ôm Lôi Động bổ nhào sang một bên, hiện giờ hai người vẫn giữnguyên cái tư thế mập mờ ấy.
Đối với Lý Sở Sở mà nói, tuy rằng từ nhỏ đã có tư chất xuất chúng, cũng đã tiếp nhận không ít bồi dưỡng dành cho người thừa kế của gia tộc. Nhưng mà bởi vì gia giáo cực nghiêm, đối với nàng có chờ mong rất sâu đậm, thậm chí là bởi vì bản thân quá mức vĩ đại, khiến cho căn bản là nàng chưa từng có bất kỳ cảm giác gì khác đối với nam giới. Nhưng mà trong cái giờ khắcám muội này thì thân thể của nàng chợt trở nên mềm mại, gần như là mệt mỏi không còn sức nữa. Trong lòng biết rõ là không thích hợp, nhưng mà thân thể lại không nghe theo sự điều khiển của tâm trí.
Mùi vị diệu hương không thể kìm nén chợt chui vào trong khứu giác của Lôi Động. Đã rất nhiều năm rồi hắn chưa gần nữ sắc, trong lúc nhất thời, tâm thần cũng khó tránh khỏi có chút khuấy động. Nhưng mà chung quy hắn cũng là người từng trải, vả lại còn là tu sĩ cấp nguyên anh, định lực phi phàm. Lúc này hắn liềnáp chế tâm thần của mình, ho khan hai tiếng nói.
- Sở tiểu thư, cô không việc gì chứ?
Trong lời nói cố ý mang theo một tia trong sáng nhưng lạnh lùng. Loại công pháp dùng thanh âm để tác động đến tâm tình cực kỳ phổ biến. Ví dụ như một ít pháp thuật loại âm thanh của Thiền Tông phật gia. Hay ví dụ một ít mị âm lả lướt. Nguyên lý thập phần đơn giản. Mặc dù Lôi Động không có nghiên cứu qua, nhưng mà tùy tay thi triển một vài thứ thô thiển thì cũng không phải là quá mức cố sức.
Một cỗ cảm giác lạnh lẽo thông suốt chợt chạy dọc từ đầu xuống chân của nàng. Nhân sinh lần đầu tiên bùng lên không thể khống chế bị cỗ cảm giác lạnh lẽo này đuổi đi sạch.
← Ch. 0825 | Ch. 0827 → |