← Ch.0864 | Ch.0866 → |
Nhưng Lôi Động, mặc dù thời điểm này đang chuyên tâm luyện chế khôi lỗi, cũng có thể tai nghe tám hướng, hơi có chút động tĩnh, cũng không thoát khỏi chú ý của hắn. Luyện Ngục Ma Vương âm thanh nghi hoặc tuy nhỏ, nhưng Lôi Động vẫn phát giác. Lập tức, lông mao của Lôi Động dựng đứng, phía sau lưng xuất hiện mồ hôi lạnh đầm đìa, tâm cũng vô cùng hoảng sợ.
Chuyện nhà mình tự biết, đương nhiên Lôi Động vô cùng rõ ràng, dùng lực quan sát của mình, dưới tình huống cảnh giác, cho dù là cường giả Nguyên Anh tiếp cận trong phạm vi trăm trượng, cũng tuyệt đối không thoát khỏi cảm giác của hắn. Huống chi, chung quanh hồ cố bố trí vô số quỷ binh rậm rạp chằng chịt che kín, còn có Quỷ Thứ là Quỷ Vương đỉnh phong tọa trấn.
- Ai?
Quỷ Thứ cũng tức giận và hoảng sợ quát lên, nhanh chóng ngăn cản ở trước mặt của Lôi Động, một đôi mắt âm lãnh như hỏ diễm đang thiêu đốt lóe lên, một mực nhìn chằm chằm vào khoảng không mơ hồ ở trên đầu. Giống như đối phương chỉ cần hơi cóchút dị động, Quỷ Thứ ra tay bảo hộ chủ nhân, tuy hắn hiểu được, người tới chỉ sợ tuyệt đối không đơn giản.
- Quỷ Thứ, không được lỗ mãng.
Lôi Động lúc này tâm thần trầm xuống, vừa rồi bởi vì chuyên tâm chữa trị linh kiện khôi lỗi, hắn tiến vào trạng thái Quân Lâm Thiên Hạ, làm thế dễ dàng khống chế thần niệm, gia tăng chữa trị nhanh chóng, bởi vậy, cho nên dưới tình huống như thế. Hắn sẽ chuyên tâm vào làm việc không quan tâm tới những chuyện khác, bởi vậy có thể nhanh chóng tập trung tinh thần, ổn định cảm xúc. Trạng thái không kiêu ngạo cũng không hèn mọn, chắp tay với đoàn hư ảnh mơ hồ phía trên đầu, nói:
- Vãn bối Khang Châu Âm Sát Tông Lôi Động, bái kiến Luyện Ngục Ma Vương tiền bối.
- Ồ?
Luyện Ngục Ma Vương lại kinh ngạc ồ một tiếng, chậm rãi hiện lộ thân hình cường tráng và đôi mắt đỏ của hắn, ánh mắt hơi cóchút nghi ngờ nói:
- Tiểu tử, vì sao ngươi lại biết là bổn vương?
- Hồi bẩm tiền bối.
Âm thanh của Lôi Động, tràn ngập vẻ cung kính:
- Tuy vãn bối chỉ mới là Nguyên Anh kỳ, nhưng tự nhận thần niệm cường đại nhạy cảm không thua gì Hóa Thần sơ giai. Trước kia tiền bối chưa bạo lộ hành tung, vãn bối vẫn không cách nào dùng thần niệm dò xét ra ẩn thân thuật của tiền bối. Vãn bối không thể tin một cường giả Hóa Thần sơ giai làm được chuyện này, bởi vậy nên rút ngắn phạm vi đối tượng lại, cũng chỉ có chícường giả ở Địa Ngục Vực mới làm được, chính là Luyện Ngục Ma Vương tiền bối.
- Hừ, ngươi tiểu tử này học công pháp gì? Tình huống như vậy, không ngờ vẫn có thể bào trì linh đài thanh minh?
Luyện Ngục Ma Vương có chút khó chịu khi bị nói ra thân phận, lạnh giọng chất vấn.
Cường giả tức giận, chính là chuyện cực kỳ khủng bố. Bởi vì chỉcần hắn nguyện ý, thì có thể tạo thành một hồi giết chóc khủng bố, thây người nằm xuống hàng vạn. Cũng chỉ có lực áp bách, bởi vì dưới sự giận dữ, cố gắng áp xuống người tên kia.
Nhưng Lôi Động, hoàn toàn không có nửa phần sợ hãi, cũng tiếp tục không kiêu ngạo không hèn mọn, vẫn bảo trì cung kính với cường giả, nói chuyện:
- Đó là bởi vì vãn bối từng nghe U Minh Quỷ Đế tiền bối đề cập qua tiền bối, lúc ấy lão nhân gia ông ta có nói rằng, nhìn chung trong Cửu Châu Lục Vực này, số lượng cường giả đối địch được vội lão nhân gia không ít, nhưng có thể làm cho hắn cảm thấy kiêng kị, lại kính nể, cũng chỉ có hai ba người. Mà Địa Ngục lão ma ở Địa Ngục Vực, chính là kẻ đầu tiên. Bởi vậy, vãn bối đoán được chính là tiền bối, liền không sợ.
Những lời này, làm cho tâm tình của Luyện Ngục Ma Vương vô cùng thoải mái, với tâm trí của hắn, đương nhiên có thể từ biểu lộ và chấn động thần hồn của Lôi Động, nói chung hắn cũng đoán được lời Lôi Động nói là thật. Tuy không đạt được mười phần mười nắm chắc, nhưng cũng khó có kẻ nào nói dối dược qua kiểm tra của hắn. Dù sao hắn cũng là lão yêu quái đã sống mấy ngàn năm, kinh nghiệm vô số khó khăn ngăn trở, âm mưu quỷ kế.
Đương nhiên, hắn cũng không có khả năng vì lời này của Lôi động, liền khai ân với Lôi Động. Chỉ là cười lạnh nói:
- Lôi tiểu tử, ngươi giết Địa Ngục Ma Tướng dưới trướng của bổn vương, đoạt hỏa diễm tinh phách của bổn vương. Gặp bổn vương lại không sợ? Chẳng lẽ, sau lưng ngươi là U Minh lão quỷ sao? Ngươi cảm thấy, trên địa bàn của bổn vương, cho dù ngươi có mang U Minh lão quỷ ra, bổn vương sẽ sợ ngươi sao?
Mặc dù lời này là thế, nhưng tâm của Luyện Ngục Ma Vương cũng kiêng kỵ không thôi. Đổi lại trước kia, hắn vô cùng biết rõ thực lực của mình và U Minh lão quỷ chỉ sàn sàn nhau thôi. Nói cách khác, nếu như U Minh lão quỷ tác chiến ở nơi quỷ khí dồi dào, Luyện Ngục Ma Vương hắn thua lớn. Nhưng nếu tranh đấu trong nơi có hỏa diễm trùng thiên thế này. Luyện Ngục Ma Vương hắn có tám phần nắm chắc đánh thắng U Minh lão quỷ.
Nhưng mà, hiện tại đã khác. Tên U Minh lão quỷ kia không biết từ nơi nào, học được chút ít pháp thuật cường đại. Có thể dạy cho tên tiểu bối này pháp thuật đó, uy lực lại mạnh mẽ, lão quỷ kia đích thân thi triển ra, sẽ lợi hại bao nhiêu? Dưới ý thức chủ quan, Luyện Ngục Ma Vương vẫn kiên quyết cho rằng, tên Lôi tiểu tử này là truyền nhân của hắn, mặc dù không phải, quan hệcũng rất sâu đậm.
Luyện Ngục Ma Vương không có nắm chắc. Nếu như vì chuyện này mà U Minh Quỷ Đế tìm tới tận cửa, chính mình có nắm chắc đánh thắng hắn không?
- Luyện Ngục Ma Vương tiền bối, đương nhiên vãn bối cũng không có mang U Minh tiền bối ra dọa ngài.
Thần sắc của Lôi Động vẫn bình tĩnh như trước, chậm rãi nói ra:
- Vãn bối khi vừa thấy tiền bối xuất hiện, liền biết rõ đại sựkhông ổn. Bởi vậy, vãn bối chỉ khẩn cầu tiền bối, thả cho vãn bối một con đường sống.
- Thả ngươi con đường sống? Khặc khặc, ngươi giết ái tướng của bổn vương, đoạt bảo bối của bổn vương, to gan lớn mật, coi trời bằng vung. Kết quả còn bảo ta thả cho ngươi con đường sống?
Luyện Ngục Ma Vương cười khặc khặc, nói:
- Tiểu tử, ngươi là hà đức hà năng gì? Chẳng lẽ lại nói là, sau khi giết ngươi, U Minh lão quỷ sẽ liều mạng chạy tới Địa Ngục Vực của ta?
Lôi Động thần sắc bình tĩnh như trước, chỉ là chậm rãi lắc đầu nói:
- Trước kia vãn bối từng nói qua, vãn bối là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tự nhận không tầm thường. Thực lực như thế, tuy không có khảnăng lọt vào mắt của tiền bối. Nhưng mà, nhưng vẫn đủ cho vãn bối làm vài chuyện. Tỷ như, bóp vỡ cái hỏa diễm tinh phách này.
Lôi Động nói chuyện, tay của hắn xuất hiện hỏa diễm tinh phách sáng lên. :
- Ha ha, ngươi cho rằng bổn vương sẽ cần hỏa diễm tinh phách này lắm sao?
Luyện Ngục Ma Vương cười như điên, ánh mắt lộ ra thần sắc hung tàn, nói:
- Tiểu tử, bổn vương hận nhất là bị người ta uy hiếp, ngươi muốn dựa vào hỏa diễm tinh phách uy hiếp bổn vương, thuần túy chính là muốn chết.
- Tiền bối không nên nói thế, vãn bối sợ mà lỡ tay...
Lôi Động vẻ mặt bất vi sở động, nói:
- Vãn bối chỉ có thể xác định một việc, nếu tiền bối mấy lấy mạng của vãn bối, vãn bối tình nguyện bóp vỡ vật này.
Đây cũng là một chiêu sau cùng của Lôi Động, nhưng mà, hắn lại chắc chắc, vật ấy trong mắt Luyện Ngục Ma Vương, hẳn là rất trân quý.
← Ch. 0864 | Ch. 0866 → |