← Ch.1130 | Ch.1132 → |
Nhân Phỉ Địch cười lạnh nói:
- Đến lúc đó, cho dù hắn không muốn cầm thì có thể làm gì được chúng ta chứ?
- Tốt, vậy thì phiền người trao đổi với hắn một phen, lát nữa ta sẽ động thủ trước, các ngươi hành động sau là được.
Lôi Động truyền lại tin tức, nhưng trong lòng thì cười lạnh nói, Nhân Phỉ Địch ah Nhân Phỉ Địch, chỉ sợ ngươi sẽ nói với Phổ Tu Tư là trước tiên cứ trấn an tên đại quê mùa như ta đã chứ gì?
Chủng tộc Cao đẳng Ma tộc này, thực lực phi thường cường đại, thiên phú cũng tốt đến kinh người. Nhưng chủng tộc này có một khuyết điểm, đó chính là trời sinh xảo trá, hồ nghi hay thay đổi. Bởi vậy trong nội bộ bình thường đều duy trì pháp tắc cơ bản là thực lực vi tiên, cảm giác tín nhiệm lẫn nhau rất kém. Hơn nữa, rất dễ sẽ vì lợi nhỏ mà quên đi đại nghĩa.
Bất quá việc này cũng bình thường, nếu như cao đẳng Ma tộc là một chủng tộc rất đoàn kết, yêu thương tín nhiệm lẫn nhau thì nói không chừng Tam Giới thực sự đã bị bọn hắn thống nhất mất rồi. Nhưng tiếc là lại không được như vậy.
Đợi đến khi Nhân Phỉ Địch trao đổi xong với Phổ Tu Tư, hai người bên kia phảng phất như cũng đã đạt thành hiệp nghị nào đó sau khi trao đổi một phen.
Chỉ thấy Thương Lan Tiên Tử kia rất có thành ý nói:
- Thống Khổ Nữ Vương, lúc trước chúng ta không biết ở đây lại có tài phú kinh người như vậy cho nên đã chào giá cao một chút. Bởi vậy, ta cùng với Bạch Mục thương lượngmột chút, thấy là vẫn nên phân phối mỗi người một phần thì mới tương đối công bằng.
Hiển nhiên, một số tài phú lớn như thế đã khiến nàng kinh hãi. Tánh mạng lâu dài nói cho nàng biết, trước mặt lợi ích khổng lồ, rất nhiều người sẽ mất đi lý trí, cắn xé lẫn nhau ngay. Tỷ như, lựa chọn đánh chết Thương Lan Tiên Tử nàng và Bạch Mục thì bọn hắn dĩ nhiên sẽ được nhiều phần hơn rồi. Mặc dù nói mình rất có khả năng sẽ lợi dụng Hư Không Na Di Phù để chạy thoát, nhưng trước mặt lợi ích thật lớn, không có gì đảm bảo đám người này không nổi lòng bất chính cả. Cho dù tỷ lệ chỉ có mấy thành thì cũng đáng để thử một lần.
Nàng có thể vào thời khắc cuối cùng trước mắt mà nhượng xuất ra một chút lợi ích, đủ thấy Thương Lan Tiên Tử vẫn rất thông minh. Nếu đổi lại lúc bình thường thì ba Ma Vương có lẽ sẽ tâm động, cảm thấy không nên mạo hiểm nữa. Nhưng hiện giờ, đã nắm chắc có thể lưu nàng lại thì còn gì phải do dự nữa? Đừng nói phân nàng một phần rồi, dù là nửa phần cũng không muốn.
- Tiên Tử nói có lý.
Lôi Động phi thân về đám tài nguyên kia, dù bận nhưng vẫn ung dung nói:
- Ở thực lực của ta kém cỏi nhất, ta đến phân chiến lợi phẩm là thích hợp nhất, bất quá...
Lôi Động tự đề cử mình, cũng không có người nào phản bác cả. Dù sao, chiến lợi phẩm quả thật phải phân phó. Còn có, Ma Vương Trát Cổ này tuy rằng thanh danh không được tốt lắm, hung tàn tàn khốc v... v nhưng chỉ số thông minh lại rất thấp, ngược lại cũng không cần sợ hắn làm trò bịp bợm gì.
Tuy nói Lôi Động hiện giờ bề ngoài biểu hiện rất tốt, nhưng trải qua thời gian dài, thậm chí là giác quan cố định đã hình thành trên trăm vạn năm hình thành, cũng không phải một thời nửa khắc có thể đảo ngược được. Tẩy lễ trong một thời gian dài, qua hơn mấy trăm vạn năm tuế nguyệt, đủ để khiến bản tính và bản chất của một người bị triệt để bạo lộ. Cho dù có giả trang thì cũng không thể giả được thời gian dài như vậy. :
Lôi Động rất nhanh kiểm lại tài phú trong bí khố một lần, rất công chính chia làm năm phần. Liền xa xa nói với Thương Lan Tiên Tử:
- Tiên Tử, ngươi sang đây xem xem, có phải đã chia cân xứng rồi không. Còn có, ngươi vừa rồi nhường ra lợi ích nên để ngươi chọn trước một phần đấy.
Thương Lan Tiên Tử có chút do dự, nhưng vẫn theo lời mà đi. Nếu như ở đó là Thống Khổ Nữ Vương thì nàng nhất định sẽ do dự mà không đi. Dù sao thì thực lực của Thống Khổ Nữ Vương cũng ở trên nàng, nói không chừng còn có bí thuật gì đó có thể vây khốn mình cũng không biết được.
Nhưng Cự Lực Ma Vương, hình như là một gia hỏa rất khinh xuất, chỉ có một thân man lực mà thôi. Đối với hắn, Thương Lan Tiên Tử nếu không thèm để ý, ngược lại có chút hơi xem thường. Nàng rất nhanh sẽ tấn cấp sơ giai đỉnh phong rồi, mà Cự Lực Ma Vương này vẫn còn bồi hồi ở sơ giai.
Có đôi khi, tánh mạng của rất nhiều chủng tộc đều phạm phải sai lầm như vậy. Đó là khi đối mặt với người có giai vị cao hơn mình, thường thường sẽ sinh lòng kính sợ, cảnh giác, đoán xem đối phương có thể nào sẽ hại chết mình không.
Nhưng khi đối mặt với người có cấp độ thấp hơn, thường thường sẽ đã mất đi tính cảnh giác, không tự giác cho rằng mình hơn đối phương một bậc. Mà cũng cho rằng những ngươi kia cũng chả có gan và thực lực để tính toán mình.
Đây là một loại phản ứng bản năng, con mắt của người đều là nhìn lên cao cả.
Bởi vậy, Thương Lan Tiên Tử cũng không do dự, liền phi thân mà đi. Lộ ra khuôn mặt tươi cười với Cự Lực Ma Vương:
- Đa tạ ngươi rồi, Trát Cổ.
Dứt lời, thần niệm liền quét qua đám chiến lợi phẩm chồng chất, chọn lấy một đống, triển khai vân tụ. Vừa định cuốn tất cả vào trong không gian trữ vật của mình thì Lôi Động lại động, hắn không do dự đánh ra một quyền. Một quyền kia không chỉ uy lực hung mãnh mà còn trực tiếp khiến không gian như gấp lại. Một quyền vừa đánh ra, liền xuyên toa qua không gian, đến ngay trước ngực Thương Lan Tiên Tử.
Khuôn mặt xinh đẹp của Thương Lan Tiên Tử liền biến sắc, tuy rằng trong nội tâm chung quy vẫn có chút phòng bị với Cự Lực Ma Vương, nhưng lại không nhiều. Mà xem quyền tốc của hắn, cho dù phòng bị thì đã sao chứ? Bất quá, Thương Lan Tiên Tử vẫn là người nổi bật trong Tiên Tộc, một thân kinh nghiệm tranh đấu cũng dị thường phong phú.
Lúc này trong lúc nguy cấp, vân tụ vốn là muốn cuốn tài vật đi liền vũ đông, trên tay áo Nghê Thường Vũ Y liền hóa thành một đạo bích chướng như lấy nhu thắng cương.
Cùng lúc đó, quanh thân nàng bỗng nổi lên một tầng bạch quang hộ thuẫn mông lung.
Quần áo trên người nàng, tuy rằng không phải bộ dáng chiến giáp nhưng về hiệu quả phòng ngự, lại tuyệt đối không kém hơn Linh Bảo chiến giáp do Hỗn Độn kim loạichế tạo thành.
Oanh!
Nắm đấm của Lôi Động bị bích chướng do tay áo hình thành triệt tiêu hơn phân nửa lực lượng. Lực lượng còn thừa lại đều bị hộ thuẫn và Nghê Thường Vũ Y của nàng triệt tiêu mất. Vẻn vẹn chỉ còn lại một ít lực trùng kích chấn cho khóe miệng Thương Lan Tiên Tử tràn ra một tia máu tươi. Thân hình bay ngược về sau.
Chuyện đã đến tình trạng này, không cần nói, ba gia hỏa Ma tộc tham lam kia đã quyết định động thủ rồi. Quả nhiên, trong thần niệm của nàng, Thống Khổ Nữ Vương người chưa đến, nhưng Hỗn Độn Linh Bảo nổi tiếng Thống Khổ Chi Tiên đã hóa thành một đầu xà ảnh dữ tợn cuốn tới.
Mà Huyết Tinh Ma Vương Phổ Tu Tư lại hóa thành một đoàn huyết vụ, muốn chặn đường lui của nàng lại.
Thương Lan Tiên Tử đừng nhìn bề ngoài nhu nhược, nhưng tính tình lại là một người rất quyết tuyệt.
← Ch. 1130 | Ch. 1132 → |