Vay nóng Tima

Truyện:Đại Ma Đầu - Chương 0341

Đại Ma Đầu
Trọn bộ 1224 chương
Chương 0341: Đường chủ Chiến Đường (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1224)

Siêu sale Lazada


Đừng nói là Lôi Động mà ngay cả Trương Hoành kia gia nhập vào trong Chiến Đường đã được hai ba mươi năm nhưng cũng chưa từng được gặp qua đường chủ thần bí khó lường. Nhưng mà gần đây cũng đã nghe nói qua. Hình như là vị trí đường chủ đã được thay thế. Nhưng mà nhân vật có cấp bậc đường chủ của Chiến Đường, hoàn toàn không có nửa điểm quan hệ đối với tu sĩ Trúc cơ như bọn họ.

- Vâng, thuộc hạ xin cáo lui.

Dường như là Âu Dương Mật đã nhận được mệnh lệnh gì đó, cực kỳ cung kính đáp. Sau đó lại quay lại nói với hai người Trương Hoành, Lôi Động.

- Đường chủ gọi các ngươi vào trong yết kiến.

Sau đó âm thanh của Âu Dương Mật lại truyền vào trong lỗ tai của Lôi Động.

- Các ngươi gặp Đường chủ thì phải cẩn thận ứng đối, tính tình của nàng cũng không quá tốt đâu.

Lời nói này khiến cho hai người có chút rùng mình. Thật sự là có chút đoán không ra, đường chủ đại nhân lại tìm hai tên tu sĩ Trúc cơ kỳ nho nhỏ như bọn họ làm gì? Dựa theo bộ dáng thật cẩn thận và hết sức lo sợ của Âu Dương thống lĩnh thì chỉ sợ vị đường chủ đại nhân kia là một lão tổ tông Nguyên anh kỳ.

Vừa nghĩ đến cái khả năng này, hai người liền đưa mắt nhìn nhau. Đều có cảm giác run như cầy sấy rồi lại vô cùng câu nệ tiêu sái đi vào. Cái này so với việc Lôi Động đi gặp đám quản lý cấp cao trong công ty ở kiếp trước rất bất đồng. Dù sao thì kiếp trước người ta cũng không thể lấy mạng của ngươi chỉ vì không vui.

Mà đối với một tên lão tổ tông Nguyên anh kỳ mà nói, ngộ nhỡ chỉ nói ra một câu khiến đối phương khó chịu thì tùy tay hắn cũng có thể giết chết ngươi. Hơn nữa nửa điểm năng lực phản kháng ngươi cũng không có.

Đi vao trong nội phủ của đại đường, dư quang trong khóe mắt của hai người nhìn thoáng qua người đang ngồi ở trên ghế chủ tọa giữa chính điện. Người này toàn thân mặc hắc bào, cả người được bao bọc trong một đoàn hắc khí nồng đậm làm cho người ta không thể nhìn rõ.

Tuy rằng người nọ không hề cố ý triển lộ ra hơi thở khủng bố của một tu sĩ Nguyên anh, nhưng mà hai người Lôi Động và Trương Hoành cũng có thể cảm nhận rõ ràng một cỗ khí chất khổng lồ như đại dương. Loại khí chất này không thể làm giả được. Hai người vội vàng sụp xuống mặt đất mà cúi lạy. Đồng thanh cất cao giọng nói.

- Thuộc hạ Trương Hoành, Lôi Động của đệ tam lĩnh chiến đường, tham kiến đường chủ đại nhân...

Trong lòng bọn họ đều sợ hãi không thôi. Đó là tu sĩ Trúc cơ kỳ và tu sĩ Nguyên anh kỳ đây là loại cảm giác tự nhiên tạo thành. Cái loại quyền lực chỉ cần khẽ động một cái ý niệm trong đầu là có thể quyết định sinh tử của người khác. Nó mang đến cho người ta một loại cảm giác sợ hãi. Tuy nói đây là lão tổ tông Nguyên anh kỳ, không có việc gì sẽ không vô duyên vô cớ xử tử hậu bối đồng tông.

Nhưng mà cái này cũng không hoàn toàn có thể che lấp sự khác biệt thật lớn giữa hai tầng lớp. Mà chỉ mang đến tâm lý hoàn toàn xấu. Tựa như một con thỏ trắng nhỏ đứng ở trước mặt một lão hổ to lớn. Cho dù là con cọp kia có ưu ái như thế nào thì cũng không thể tiêu trừ được cái cảm giác sợ hãi vô lực của con thỏ nhỏ kia. Cái này gọi là nội tâm cường đại cũng cần phải có thân thể cường đại đồng dạng để chống đỡ.

- Trương Hoành, Lôi Động...

Thanh âm của Đường chủ truyền đến có vẻ có chút mờ ảo, không thể phân biệt được là nam hay nữ, cũng không mang chút sắc thái tình cảm nào.

- Hai người các ngươi làm không tệ, có được tự chủ của riêng mình. Nhất là ngươi, Lôi Động. Chưa đề cập đến chính mình có thể kìm được cương ngựa ở bên bờ vực thẳm, mà còn có thể nhắc nhở chỗ nguy hiểm cho đồng bạn. Đây là điều cực kỳ khó có được.

Những lời này nhất thời khiến cho hai người sợ tới mức mồ hôi trên trán ứa ra. Nội dung của cuộc nói chuyện khi hai người truyền âm với nhau ở trên cái chiến thuyền vận chuyển kia rõ ràng là không thể thoát được lỗ tai của lão tổ tông Nguyên anh này. Thật là đáng sợ. Mặc dù Lôi Động cũng sớm biết được tu sĩ Trúc cơ kỳ truyền âm với nhau cũng sẽ bị tu sĩ Nguyên anh kỳ nghe thấy được.

Nhưng mà chuyện hai người đã từng nảy sinh tham niệm đối với đống hàng hóa kia, cũng thật sự đã rơi vào trong lỗ tai của vị lão tổ tông này. Mặc dù hắn nói là không có chuyện gì nhưng có trời mới biết được rốt cục ở sâu trong nội tâm đang nghĩ như thế nào?

Mặc dù Trương Hoành ở bên trong đám tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng có thể coi như hạng người cực kỳ có bản lĩnh.

Nhưng sau khi nghe được những lời này của lão tổ tông cũng thiếu chút nữa bị dọa cho ngã xuống đất mà run rẩy.

- Mà thôi, hai người các ngươi cũng không cần phải căng thẳng.

Thanh âm của đường chủ đại nhân vẫn mờ ảo như lúc trước, không biết truyền tới từ nơi nào.

- Thứ tham niệm này là nhân chi thường tình. Chỉ cần các ngươi có thể biết ai là ai và khắc chế được mình là được. Hai người các ngươi đều là những người cực kỳ xuất sắc trong những người trẻ tuổi. Chỉ cần trung thành tận tâm làm việc vì tông phái, tông phái tự nhiên sẽ biết, tông phái cũng sẽ không bạc đãi đối với các ngươi. Lần này chặn giết chiến hạm vận tải của Thiên Âm Cung vốn là chủ ý của bản tôn. Đồng thời cũng muốn kiểm tra tâm tính của các ngươi một chút, kết quả khiến cho bản tôn rất hài lòng.

Phỏng chừng là đường chủ cũng sợ sẽ dọa cho bọn hắn ngất đi, liền an ủi một phen.

Sau khi nghe được những lời này, hai người mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, thanh âm vẫn có chút run rẩy như trước nói.

- Đa tạ lão tổ tông đã hiểu và bỏ qua cho...

Trong lòng tự nhiên sinh ra một loại cảm giác sống sót sau tai nạn. Giống như là hai người vừa mới tản bộ một vòng xung quanh Quỷ Môn Quan xong rồi mới trở lại vậy. Quần áo ở bên trong chiến giáp đã hoàn toàn ướt đẫm mồ hôi.

- Các ngươi đã vượt qua được khảo nghiệm, từ nay về sau các ngươi sẽ chân chính trở thành thành viên trung tâm của Chiến Đường. Tông phái cũng sẽ dành cho các ngươi sự tín nhiệm và ủng hộ lớn nhất. Nhiệm vụ cướp đoạt thuyền vận chuyển lần này, điểm cống hiến của tiểu đội các ngươi sẽ được thưởng gấp đôi. Đi đi, tu luyện thật tốt, tranh thủ sớm kết thành Kim đan.

Đường chủ lại khuyến khích thêm một lần, lúc này mới phất tay đuổi hai người đi.

Hai người Lôi Động và Trương Hoành không dám nhiều lời, sau khi lại tiếp tục cảm ơn thì mới cực kỳ lễ độ và cung kính mà thối lui. Còn chưa đi được một nửa thì lại nghe thấy thanh âm của đường chủ truyền đến.

- Trương Hoành, ngươi cứ thối lui trước đi, Lôi Động ngươi lưu lại một chút, bản tôn còn có chuyện muốn hỏi ngươi...

Trương Hoành nào dám nhiều lời, trực tiếp thối lui. Mà Lôi Động thì lại phải tiếp tục kiên trì. Hắn vừa mới bước ra ngoài hành lang lại phải quay trở lại một lần nữa rồi quỳ xuống nghe lão tổ tông răn dạy và quở mắng. Bên tai cũng đột nhiên truyền tới thanh âm có chút trầm thấp, chậm rãi nói.

- Thôi, bản tôn cũng biết ngươi không muốn quỳ ta. Đỡ khiến cho trong lòng ngươi trở nên oán hận...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1224)