← Ch.0081 | Ch.0083 → |
Vừa phân thần một chút, thiếu chút nữa bị Phệ Hồn Ảnh Hổ làm bị thương, không ngừng triển khai Quỷ Ảnh Độn, thể xác và tinh thần càng lơ mơ bất định. Lúc hồi thần lại, mới nhìn lên trời, hô:
- Đinh sư tỷ, vội vàng từ biệt, đã có nửa năm không gặp, phong phạm của sư tỷ còn hơn trước kia. Còn vị sư huynh kia, xưng hô như thế nào a? Tiểu đệ là Bạch Cốt Phong...
Lôi Động nhìn hắn, bất mãn hừ lạnh, chen ngang lời hắn, nói:
- Ít lôi kéo thân tình đi, ta không có quen biết ngươi, cái gì sư tỷ sư huynh? Biết rõ đây là địa phương nào không? Nơi này là Vạn Quỷ Quật Âm Phong Hạp Cốc, Bạch Cốt Phong, hắc hắc, ngươi có biết là gì hay không?
Trong nội tâm Bách Lý Vân vô cùng tức giận, nhưng hắn không dám chọc giận tên tiểu tử hung thần ác sát kia, cho dù bị đánh gãy răng và chảy máu cũng phải nuốt vào bụng.
Bên cạnh đó là phải ứng phó thế công tầng tầng lớp lớp của Ảnh Hổ, bên cạnh còn phải nói mát:
- Đúng đúng, ta biết rõ lần này là ta sai. Nếu không, con Phệ Hồn Ảnh Hổ này tặng cho sư huynh, sau này mọi người là bằng hữu.
Nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, may mắn nơi đây cách nơi Ảnh Hổ sinh sản còn vài dặm, quay đầu lại còn có thể đi lấy ấu hổ, dù thế nào thì cũng đáng giá hơn Ảnh Hổ trưởng thành. Nhưng trong nội tâm, hận Lôi Động thấu xương.
- Ừ, câu này là ngươi nói đấy.
Lôi Động giống như đã đạt được mục đích, tùy tiện ngự sử Ác Quỷ Chướng hạ xuống phía dưới.
Cùng lúc đó, Thị Huyết, Lệ Khiếu hai quỷ tốt xuất hiện, thân hình linh động tiến về phía Ảnh Hổ.
Mắt thấy lấy một màn này, hắn đã nhìn thấy tu vi của Lôi Động là Luyện Khí tầng sáu, trong ánh mắt mang theo một tia hung ý, tuy nói quỷ tốt cấp bẩy không tầm thường, nhưng cũng không lọt vào trong mắt của hắn. Nhưng lại nhìn nữ tử đang phiêu phù trên không trung, Đinh Uyển Ngôn đang nhìn chằm chằm vào hắn, hắn không có dũng khí giết người. Đành phải oán hận thầm mắng trong lòng, tiểu tử này đúng là cáo mượn oai hùm, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Nếu không có Đinh Uyển Ngôn ở đây, hắn muốn tiêu diệt tên tiểu tử này trước rồi nói sau.
- Vèo ~
Một hạt châu hơi mờ, Bách Lý Vân dùng tốc độ nhanh nhất bay đi. Khoảng cách giữa hai người, nhiều nhất cũng chỉ là mười trượng. Mà phương hướng của hạt châu, chính là phương hướng Bách Lý Vân tránh né công kích của Ảnh Hổ, chính là phương hướng phiêu hốt của Quỷ Ảnh Độn.
- Âm Sát Lôi?
Sắc mặt Bách Lý Vân đại biến, kêu lên đầy hoảng sợ.
Bách Lý Vân muốn tránh cũng không được, trực tiếp bị Âm Sát Lôi đập trúng.
"Oanh" một tiếng thật lớn, Âm Sát Khí nổ văng ra khắp nơi. Một cái tấm chắn phiêu phù trước mặt của hắn, ngăn cản uy lực còn thừa lại của Âm Sát Châu. Nhưng cho dù như thế, Bách Lý Vân cũng sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, thẹn quá hóa giận chửi lớn:
- Ngươi là đồ hèn hạ.
Nhưng Lôi Động đáp lại hắn, chính là Thị Huyết, Lệ Khiếu hai quỷ tốt vây quanh hắn.
Ám Ảnh quỷ tốt, lén lút đi qua bên cạnh, chuẩn bị lặn xuống phía sau hắn.
Bách Lý Vân cũng không giống như Đinh Uyển Ngôn, tiến độ hơn một chút. Nhưng hắn lúc này, lại cũng đã là nhân vật Luyện Khí kỳ tầng mười, khả năng tàng hình của Ám Ảnh quỷ tốt tuy bất phàm, nhưng không tránh khỏi thần niệm của hắn. Cong ngón búng ra, một cột sáng u lam nổ tung.
"Ba!" một tiếng, đánh bay Ám Ảnh quỷ tốt.
Cũng may quỷ tốt không có thật thể, một kích này tuy làm tổn thương Ám Ảnh, nhưng không trực tiếp đánh gục nó. Ánh Ảnh quỷ tốt bị hắn bức hiện hình, cũng không trốn trốn tránh tránh nữa, trực tiếp dùng thân pháp phiêu hốt, lao ra phía sau của hắn.
BÌNH BÌNH, Thị Huyết Đao, Lệ Khiếu Tiễn. Đang dùng phương thức liều mạng công kích Bách Lý Vân, nhưng mà thuẫn của hắn cũng không phải thứ tầm thường, tuy ngăn cản khó khăn, nhưng cũng thừa nhận được.
Đồng thời, Phệ Hồn Ảnh Hổ bị giày vò cả buổi, cũng là gào thét một tiếng, một quả đen kịt bằng năng lượng bắn lên pháp thuẫn của Bách Lý Vân.
Năng lượng chấn động kịch liệt lắng xuống, cho dù chất lượng pháp thuẫn không tầm thường, cũng bị mãnh lực nện cho nó xuất hiện vết rách. Công kích liên tiếp, đánh cho Bách Lý Vân có chút không kịp trở tay, vô cùng chật vật.
- Khặc khặc!
Lôi Động cười âm trầm quái dị, một gương mặt quỷ hồn âm lệ hung hồn hiện ra trong tay của hắn, đó là cây hắc kỳ, vừa bấm pháp quyết, miệng lẩm bẩm.
Bên trong hắc kỳ, một đám quỷ hồn như sương mù mà không phải sương mù tràn ra, cơ hồ trong chốc lát. Hơn trăm quỷ hồn màu đen, du động vô cùng linh hoạt quanh Vạn Quỷ Phiên. Nhìn thì thấy số lượng không nhiều lắm, nhưng thời điểm trăm quỷ hồn này vây quanh trong phương viên mấy trượng, cũng đã rậm rạp như rừng rồi. Cái loại âm thanh gào khóc, âm trầm khủng bố bén nhọn của quỷ kêu truyền tới, làm cho da đầu của người ta run lên.
- Vạn Quỷ Phiên, còn là Thượng phẩm... -
Trong lòng Bách Lý Vân đã bỡ ngỡ, thầm mắng tiểu tử này là con riêng của Vạn Quỷ lão ma sao?
- Đi ~
Lôi Động đem Vạn Quỷ Phiên đẩy về phía trước, hơn trăm con quỷ gào to, giống như bầy trùng khủng bố, đông nghịt lao về phía trước, gió lạnh tán dật ra bốn phía. Tuy nói vẻn vẹn chỉ có trăm con quỷ hồn, nhưng khí thế của chúng rất bất phàm.
Cái gọi là Thượng phẩm Vạn Quỷ Phiên, không đơn thuần là gia tăng số lượng chỉ huy quỷ hồn đơn giản như thế, đồng dạng luyện chế ra quỷ hồn cũng tốt hơn, Hạ phẩm Vạn Quỷ Phiên cùng Thượng phẩm Vạn Quỷ Phiên, chênh lệch rất lớn, cơ hồ có thể đạt tới hiệu quả gấp đôi.
Mà Bách Lý Vân hiện tại, đang ứng phó ba con quỷ tốt, lại bị Phệ Hồn Ảnh Hổ đang tức giận đánh tới, đã vô cùng miễn cưỡng. Lại có thêm trăm con quỷ hồn, trong lúc nhất thời không chịu nổi. Chừng trăm con quỷ hồn, kêu to gào khóc, hình dạng nguyên thủy là khói đen, bỗng nhiên xuất hiện ra răng nanh và quỷ trảo, dốc sức liều mạng cắn xé lên pháp thuẫn.
Không qua bao lâu, cái pháp thuẫn kia ảm đạm đi rất nhiều, chỉ sợ đã sắp nổ tung. Mà cái pháp thuẫn có hình thù kỳ lạ, cũng không gánh nổi triền đấu, vết thương chồng chất sắp nổ tung.
Không ngừng tế ra pháp khí, là một cái hồ lô, toàn thân đỏ sậm màu huyết sắc, phía trên có một đóng phù văn và chữ viết bằng máu.
Vừa bấm pháp quyết, một mảnh sương mù huyết sắc tản ra bên ngoài. Những quỷ hồn đang đồng tâm hiệp lực đối phó pháp thuẫn bị huyết vụ dính vào, giống như bị lửa thiêu đốt, thống khổ kêu gào, hồn thể đen kịt vặn vẹo, từng đám sương mù bốc lên.
- Thực Hồn Huyết Vụ!
Lôi Động cũng biến sắc, không nghĩ tới tên này lại có pháp khí như thế này, lại có thể phóng ra Phệ Hồn Huyết Vụ, không ngừng có quỷ hồn thoát ra khỏi phạm vi của huyết vụ. Mà huyết vụ này đối với hồn phách, thậm chí là nhân loại yêu thú, cũng có hiệu quả sát thương không tầm thường, chuyên môn ăn mòn hồn phách. Mặc dù người tu luyện thành công, hút vào một ngụm, đồ chơi này mà chạm vào hồn phách, nó sẽ từ từ ăn mòn hồn phách. Có lực sát thương cực lớn với quỷ hồn cấp thấp.
Ngược lại ba con quỷ tốt cấp bẩy, cộng thêm Ảnh Hổ đang tức giận cũng không sợ, trên người xuất hiện khói đen, không ngừng vây quanh của chúng, trực tiếp đánh nổ tung hai kiện pháp thuẫn.
← Ch. 0081 | Ch. 0083 → |