← Ch.0087 | Ch.0089 → |
- Lão tổ, ta...
Lôi Động có ấn tượng rất tốt với đại sư tỷ này, nhưng mắt thấy chủ ý cùi bắp của mình làm cho sư tỷ ăn đau khổ. Không khỏi muốn cải biến chủ ý một chút.
- Được rồi, việc này bổn tọa tâm ý đã quyết, Lôi Động ngươi không cần nhiều lời.
Vạn Quỷ lão tổ hiển nhiên rất đau lòng thay cho Đinh Uyển Ngôn, ngay tiếp theo cũng có chút giận chó đánh mèo với Lôi Động, vung lấy ống tay áo hừ nói:
- Ngươi đừng tưởng rằng ngươi không có chuyện gì, đợi sau khi giải quyết xong chuyện này, xem bổn tọa phạt ngươi thế nào.
Lôi Động đổ mồ hôi, cũng không dám nhiều lời nữa, chỉ là cúi đầu nhận lầm nói:
- Vâng, đệ tử cam tâm tình nguyện bị phạt. :
- Quỷ nô, ngươi luyện Đồ Linh Chỉ không tệ, chú ý hỏa hầu.
Vạn Quỷ lão tổ phân phó.
- Lão tổ xin yên tâm.
Quỷ nô phiêu nhiên đi tới, xin lỗi Đinh Uyển Ngôn trước:
- Đắc tội rồi, thật xin lỗi.
- Quỷ thúc ngài cứ ra tay.
Đinh Uyển Ngôn sắc mặt thản nhiên, nhẹ cười:
- Nếu chút đau khổ này không ăn được, thì sao ta dám nói tới chuyện nghịch thiên tu tiên đây.
- Hảo nha đầu, sự can đảm của ngươi được lão tổ ta xem trọng.
Quỷ nô nói ra, điểm ra hai cái, hai đạo Đồ Linh Chỉ bắn ra, hung hăng đánh vào người Đinh Uyển Ngôn.
Đã muốn diễn kịch, Đinh Uyển Ngôn mặc dù không có khỏi động Huyền Âm Thuẫn, nhưng cũng bị bắn xuyên hộ thể chân khí.
- PHỐC! PHỐC!
Hai âm thanh liên tiếp không gián đoạn vang lên.
Đồ Linh Chỉ ngạnh sanh phá vỡ hộ thể chân khí của nàng đâm xuyên thân thể của nàng, ngực cùng vai phải có một dấu ngón tay, máu tươi chảy ra ngoài. Nhưng nàng ta cố cầm máu lại.
Sắc mặt Lôi Động có chút hổ thẹn nhìn gương mặt thản nhiên và kiên định của Đinh Uyển Ngôn, có lẽ rất thống khổ, cho nên trong chốc lát, sắc mặt khỏe mạnh của nàng biến thành trắng bệch.
Vạn Quỷ lão tổ tính tình cũng không phải là tốt, nhưng đã hạ quyết tâm đi Bạch Cốt Phong đại náo một hồi, nói đi là đi.
Liền mang theo Lôi Động bay ra khỏi Vạn Quỷ Quật, lăng không đứng giữa không trung. Chỉ thấy hắn vung tay lên, một chiếc thuyền cao tốc dài hơn mười trượng trống rỗng xuất hiện trước mặt.
Cho dù lúc Lôi Động nhập môn, cũng chỉ có một lần được đứng trên Quỷ Vương Chu của lão tổ một lần.
Nhưng lúc này nhìn lại, tâm tình vẫn kích động như trước. Chủ yếu chính là Quỷ Vương Chu quá sắc bén, quá khí phách.
Toàn thân tối tăm khốc lạnh, giống như kiện tác phẩm nghệ thuật trân quý. Trùng kích thị giác nhất là từng chi tiết, thiết kế xếp đặt tỉ mĩ, từ trước tới sau tuân theo phong cách của Âm Sát Tông, thân tàu ở khắp các nơi đều có điêu khắc không biết bao nhiêu quỷ quái, thân tàu có một cây gai ngược tản ra ánh sáng âm u, làm phụ trợ cho toàn bộ chiếc tàu cao tốc, hung sát khí tràn ngập, nhất là pho tượng quỷ vương đầu thuyền, càng hung dữ khí phách dữ tợn, có hiệu quả nhiếp hồn đoạt phách, làm cho người ta nhìn thấy, trong nội tâm sợ hãi, không dám nhìn nhiều.
Cả chiếc tàu cao tốc, im lặng nằm giữa không trung, từng chút khói đen và hàn ý từ trên thân thuyền tản mát ra, giống như một đầu hung thú từ trong cửu u luyện ngục vừa chui ra.
Lôi Động vô cùng thèm muốn nhìn Quỷ Vương Chu từ trên xuống dưới, trong nội tâm có chút ghen ghét và tiếc hận.
Tọa giá bực này, thứ này còn oai phong hùng vĩ hơn xe xịn và thuyền xịn ở kiếp trước. Đáng tiếc là, loại tàu cao tốc này, thực sự không phải là ma tu Luyện Khí kỳ như hắn có thể có được, cho dù có thể khống chế, cũng không có tiền mà mua nổi.
Tuy nói có bảo bối nghịch thiên trong tay, có thể bỏ chút thời gian bồi dưỡng Thượng phẩm linh quỷ đi đấu giá.
Nhưng mà, Thượng phẩm linh quỷ là bảo bối cho dù Kim Đan lão tổ nhìn thấy cũng thèm thuồng. Chính mình một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ dám đem nó bán ra, còn không bị người ta nuốt cả người lẫn xương sao? Nhất là lần trước nhìn thấy Vạn Quỷ lão tổ nhìn Thượng phẩm linh quỷ đầy tham lam, Lôi Động từ bỏ suy nghĩ đem Thượng phẩm linh quỷ đi bán. Ít nhất, lúc ở Luyện Khí kỳ hắn không dám, nếu không chỉ có bốn chữ để hình dung, đó là: tự tìm đường chết.
Thấy Lôi Động dùng ánh mắt tham lam nhìn Quỷ Vương Chu, Vạn Quỷ lão tổ có chút đắc ý, đây là thứ trong mười ba Kim Đan lão tổ của Âm Sát Tông thành lập động phủ, người có được không quá năm người.
Hơn nữa, chiếc của lão tổ hắn, chính là một chiếc Trung phẩm tàu cao tốc đặc chế riêng cho hắn, tài liệu làm ra vô cùng trân quý, giá trị phi phàm, mà những thứ như tàu cao tốc cũng không phải Kim Đan lão tổ nói mua là mua được, cho dù là Hạ phẩm tàu cao tốc bình thường, Kim Đan lão tổ có được cũng là tốt lắm rồi, cũng không dám mơ ước chi cao xa.
- Đi thôi, Bạch Cốt lão yêu cũng có tính nôn nóng. Tuy không bao che khuyết điểm giống như bổn tọa, nhưng xem trên mặt mũi của hai con ấu hổ Ảnh Hổ, cũng không có khả năng bỏ qua không nhìn.
Vạn Quỷ lão tổ vung ống tay áo lên, cuốn lấy Lôi Động đi vào trong Quỷ Vương Chu.
Lúc thần niệm của Vạn Quỷ lão tổ xâm nhập vào trong Quỷ Vương Chu, Quỷ Vương Chu vốn nhẹ nhàng vững vàng, thân thuyền run nhẹ, một cổ linh vụ màu đen, từ từ lưu chuyển xung quanh thân tàu cao tốc.
Vèo!
Quỷ Vương Chu dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi mà bay đi, thân thuyền hơn mười trượng, không lộ ra chút cồng kềnh nào, uyển chuyển bay lượn, ngược lại có cảm giác linh động phiêu dật nói không nên lời.
Bên ngoài có một cái hộ tráo trong suốt phủ ở ngoài, Lôi Động đứng trên mạn thuyền, cũng không có cảm thấy gió mạnh thổi qua. Nhưng trong lỗ tai, lại nghe được tiếng rít như quỷ quái đang gào khóc. Từ trên không trung nhìn xuống dưới, Lôi Động cảm nhận được núi nhỏ, rừng cây, đáy cốc đều nhanh chóng bị ném ra sau lưng. Tốc độ so với hắn khống chế Ác Quỷ Chướng, ít nhất nhanh hơn mấy lần.
Khoảng cách từ đây tới Bạch Cốt Phong, chừng hơn vạn dặm. Dựa theo phi hành Mị Ảnh Kiếm mà Lôi Động cho rằng không tệ, liều chết liều sống bay đi cũng mất thời gian mười tiếng đồng hồ. Sau đó đổi thành Ác Quỷ Chướng, tốc độ nhanh hơn không ít, nhưng cũng không thể sớm hơn tám canh giờ. Mà hiện giờ cưỡi lên Quỷ Vương Chu, từ đầu tới cuối cũng chỉ bay mất hai canh giờ, đã nhìn thấy đỉnh Bạch Cốt Phong, từ từ lơ lững phía trên, sau đó hạ xuống dưới. Mà trên bình đài kiến tại trên đỉnh núi, lộ thiên một cái diễn võ trường trên cao, thời điểm gần đụng tới hộ sơn đại trận, Vạn Quỷ lão tổ mới dừng lại.
Hình thể hung lệ gian ác của Quỷ Vương Chu cũng không tính là nhỏ, hình tượng bất phàm. Cho nên người ở phía dưới chú ý, không biết là ai gọi lên đầu tiên, rất nhanh có một đạo độn quang bay lướt từ diễn võ trường bên dưới bay lên, nhưng cũng không dám tới gần Quỷ Vương Chu, bởi vì lai giả bất thiện.
Thời điểm mọi người trên Bạch Cốt Phong tụ lại, Vạn Quỷ lão tổ đứng ở đầu thuyền Quỷ Vương Chu, hai tay chắp sau lưng, cuồng ngạo chửi bậy nói:
- Bạch Cốt lão yêu, ngươi lăn ra đây cho bổn tọa, nếu không, bản lão tổ sẽ san bằng Bạch Cốt Phong của ngươi.
Chữ "Phong" cuối cùng, giống như một quả bom âm thanh vang vọng trên Bạch Cốt Phong, lọt vào lỗ tai của người khác, âm vang hữu lực, bá đạo mười phần.
← Ch. 0087 | Ch. 0089 → |