← Ch.0092 | Ch.0094 → |
Biết rõ nếu cứ tiếp tục đánh thì song phương phỏng chừng sẽ liều đến lưỡng bại câu thương. Khô Cốt mạnh mẽ đè nén lửa giận, trầm giọng nói:
- Vạn quỷ lão ma, giao Bách Lý Vân ra để mặc ngươi xử trí, việc này tuyệt đối không thể nào. Bất quá ngươi cũng biết, nếu chúng ta tiếp tục đánh thì không ai tốt lành cả. Tuy nói Minh Hà Đồ của ngươi chính là Linh bảo phòng ngự, nhưng bổn tọa đã sống hơn 380 tuổi rồi, há có thể không có các thủ đoạn không tầm thường chứ. Tuy không giết được Quỷ Tướng cấp chín của ngươi, nhưng tiêu diệt đầu Quỷ Tướng cấp bốn vẫn có thể làm được.
Vạn Quỷ Lão Tổ đánh cả buổi như vậy, xem chừng cũng đã huyên náo đủ rồi.
Đương nhiên, thái độ vẫn thập phần kiên quyết hừ lạnh nói:
- Khô Cốt, dựa theo ý của ngươi thì để đệ tử của bổn tọa bị thương vô ích sao? Nếu hôm nay ngươi không cho bổn tọa một câu trả lời thuyết phục, bổn tọa sẽ không tiếc bất cứ giá nào để hủy Khô Cốt Phong của ngươi.
- Vạn quỷ, ngươi đừng ép người quá đáng, đệ tử của ngươi chỉ bị thương, vẫn chưa chết. Lại nói tiếp, đệ tử Bách Lý Vân của ta sau khi thi triển Huyết Độn thuật giờ vẫn còn hôn mê bất tỉnh. Chưa hỏi rõ mọi chuyện, ngươi bảo bản tọa phải trả lời ngươi thế nào đây?
- Hai vị, hai vị trước tiên xin bớt giận đã.
Bên trên bầu trời, một đạo khói đen xen lẫn cuồng phong đánh úp lại.
Trong nháy mắt, một lão giả áo đen dáng người cao to đã xuất hiện trước mặt hai người, rõ ràng là Đồ trưởng lão đã giải quyết mâu thuẫn của Quỷ Sát và Vạn Quỷ Lão Tổ vào hai năm trước.
Vẫn là một bộ dạng hòa khí sinh tài như cũ, đầu tiên là cười ha ha làm ra động tác giảng hòa:
- Tất cả mọi người đều là Kim Đan lão tổ cùng một môn phái, cần gì phải vì một việc nhỏ mà làm tổn thương hòa khí chứ?
- Bái kiến Đồ trưởng lão.
Vạn Quỷ và Khô Cốt sắc mặt nghiêm túc, thanh âm cung kính. Trên thực tế bọn họ cũng đều biết, đừng thấy Đồ trưởng lão hiện giờ bộ dáng như là một trưởng lão đôn hậu, nhưng lúc trẻ tuổi lại là một bất thế ma đầu danh chấn toàn bộ cả Tu Tiên giới.
Nghe nói, nhân vật cấp Kim Đan lão tổ chết trong tay hắn không dưới mười người.
Bởi vậy, mặc dù lấy sự cuồng ngạo của Vạn Quỷ Lão Tổ thì vẫn rất kính sợ vị Đồ trưởng lão này.
Phải nói Vạn Quỷ Lão Tổ này đôi khi vẫn rất xảo trá, nhìn như hấp tấp đến nháo sự, nhưng trên nửa đường đã dùng truyền tấn phù báo cho hảo hữu chí giao của mình. Lại âm thầm dặn dò hảo hữu kia đưa tin chuyện này cho Đồ trưởng lão. Bởi vì bổn ý của hắn cũng không phải là muốn mạnh mẽ xử lý Bách Lý Vân, mà là căn cứ theo kế hoạch của Lôi Động, nháo sự việc đến mức không ai rõ ra sao. Đương nhiên, nếu như Khô Cốt thật sự chịu thua, giao ra Bách Lý Vân thì đương nhiên là không còn gì tốt hơn. Nhưng đáng tiếc, việc đó tuyệt đối không thể nào rồi.
- Trước tiên thu lại cả đi.
Đồ trưởng lão thấy hai người bọn họ đằng đằng sát khí, cũng nở nụ cười:
- Các ngươi đều nhân vật cấp lão tổ một phương, sao tính tình lại như tiểu hài tử, nói động thủ liền động thủ thế?
- Đồ trưởng lão, ngài tới đúng lúc lắm.
Vạn Quỷ Lão Tổ nhanh chóng thu lại các pháp bảo và quỷ vật, sắc mặt có chút bi phẫn không hiểu nói:
- Ngài phải làm chủ cho ta.
- Vạn Quỷ, đừng vội, có chuyện gì ngươi cứ nói, Đồ mỗ nhất định sẽ xử lý công bằng.
Đồ trưởng lão vội vàng an ủi nói.
- Lôi Động, ngươi tự mình trải qua việc này, tới cho Đồ trưởng lão nghe đi.
Vạn Quỷ dứt lời, nhìn Lôi Động đang đứng trên Quỷ Vương Châu, vẻ mặt trắng bệch, giả vờ giả vịt hoảng sợ vạn phần, trong lòng thầm mắng tiểu từ này giả bộ thật hay, nhưng ngoài miệng lại an ủi:
- Yên tâm, có Đồ trưởng lão ở đây, Khô Cốt lão tặc không dám giết người diệt khẩu đâu.
...
Lông mày trên gương mặt cương thi của Khô Cốt có chút nhảy lên, nhưng vẫn nhịn lại.
Dù sao nói như thế nào, nếu Vạn Quỷ quả thật không có ủy khuất thì sao lại rãnh rỗi nhàm chán chạy đến đây nháo sự được.
- Vâng, lão tổ.
Lôi Động tiếp tục giả vờ bộ dáng đôn hậu, nơm nớp lo sợ lái Mị Ảnh Kiếm bay tới bên cạnh ba vị Kim Đan lão tổ, phảng phất có chút không chịu được uy áp bá đạo của mấy vị lão tổ nên thân thể không nhịn được rung động, kiệt lực ngã xuống từ phi kiếm.
Vạn Quỷ Lão Tổ thấy thế, trong lòng vừa buồn cười vừa tức giận, sao mình lại nhận một thân truyền đệ tử như vậy chứ? Tuy rằng biết rõ là hắn đang giả bộ, nhưng mắt bộ dạng hắn như vậy thực không vừa mắt, lão tổ cũng theo đó phối hợp thẹn quá hoá giận mắng chửi:
- Đồ hỗn trướng, ngày thường dạy ngươi thế nào? Thân là thế hệ Ma Đạo Tà Tông ta, có thể tà, có thể ngạo, cũng có thể cuồng. Sao lại sợ hãi rụt rè như vậy chứ, sụp mi thuận mắt, không bằng mang ngươi điểm hồn đăng toán cho rồi, tránh khiến lão tổ ta mất mặt.
Lôi Động chẳng những không vì lời này mà nghiêm túc lại, ngược lại còn co rút đầu, toàn thân không nhịn được run run, hoảng sợ vạn phần rung giọng nói:
- Lão tổ bớt giận, đệ tử nói, đệ tử nói.
Cúi đầu, cũng không dám nhìn ba vị Kim Đan lão tổ, dùng thanh âm run rẩy đứt quãng một năm một mười kể lại câu chuyện đã đổi trắng thay đen kia. Mặc dù có chút từ không diễn ý, nói chuyện run run rẩy rẩy, nhưng cũng khiến người khác nghe hiểu được mọi chuyện.
Lôi Động vừa dứt lời, Vạn Quỷ Lão Tổ dựa theo kế hoạch, không đợi bọn hắn kịp phản ứng liền bắt đầu giương cung bạt kiếm trở mặt quát mắng:
- Khô Cốt, ngươi đã nghe rõ chưa? Còn không mau mau giao Bách Lý Vân kia ra đây để bổn tọa lột da luyện hồn, tiết đi mối hận trong lòng.
Khô Cốt nghe được cũng thầm mắng trong lòng, xem ra việc này rất có khả năng là Bách Lý Vân đã gây ra tai họa. Bất quá, hắn cũng vất vả lắm mới thu được một đệ tử có tư chất không tầm thường, đang muốn truyền thừa y bát của mình, dù sao cũng không thể giao người ra được, khuôn mặt cương thi chỉ đành run rẩy hai cái, nói cứng lại:
- Vạn Quỷ, chỉ bằng lời của tên đệ tự chỉ có Luyện Khí kỳ tầng sáu, hình tượng hèn mọn bỉ ổi kia của ngươi đã muốn bổn tọa giao đệ tử thân truyền của mình cho ngươi xử trí? Chẳng phải là quá buồn cười sao?
Lôi Động nghe thế thầm mắng trong lòng. Lôi tổ tông của ngươi tuy rằng tướng mạo không xuất chúng, nhưng thực ra cũng hơn tiêu chuẩn bình thường một chút, ở đâu ra mà hèn mọn bỉ ổi chứ. Ngược lại Khô Cốt Lão Yêu ngươi, người không giống người, quỷ không giống quỷ, thế mà còn mặt mũi nói ra loại lời này. Đương nhiên, Lôi Động cũng chỉ có thể oán thầm trong lòng, Kim Đan lão tổ không phải mình có thể đắc tội chính diện được.
Nghe xong Khô Cốt cãi bướng, Vạn Quỷ Lão Tổ như gãi đúng chỗ ngứa, trong lòng thầm cười trộm, thầm nghĩ chủ ý của tiểu tử Lôi Động này cũng không tệ lắm. Nhưng lại tỏ ra rất phẫn nộ, tế ra cực phẩm Quỷ Tướng:
- Khô Cốt, ngươi đang đánh vào mặt bổn tọa sao?
Sau đó lại giận quá hóa cười nói:
- Tốt, tốt. Ngươi không giao người cũng được, bổn tọa tự mình đi vào bắt. Bổn tọa ngược lại muốn xem, cái Khô Cốt Phong này của ngươi có phải là đầm rồng hang hổ hay không.
← Ch. 0092 | Ch. 0094 → |