← Ch.0218 | Ch.0220 → |
Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư cùng nhau quay về Nhật Diệu cốc. Ba người Cát Nhĩ Bá Đặc, Ngải Mễ Lệ và Phỉ Bích đã quay về trước, lúc này đang nóng ruột chờ Hàn Thạc, sợ rằng hắn có chuyện xảy ra.
- Ngươi không sao chứ? Không ngờ được lão quỷ Phất Cách Sâm cũng ở trong Hồng Liêm dong binh đoàn. Cũng may đối tượng lão công kích hoàn toàn không phải là chúng ta, nếu không bọn ta và Cát Nhĩ Bá Đặc không thể dễ dàng quay lại đây rồi!
Nhìn thấy Hàn Thạc an toàn quay về, Ngải Mễ Lệ trong lòng còn chút sợ hãi giọng than thở.
- Ừ! Phất Cách Sâm quan tâm nhiều đến con cháu lão. Hôm nay, Hồng Liêm dong binh đoàn hao binh tổn tướng, nhất định sẽ không ngồi yên đâu. Bọn ta phải cẩn thận một chút!
Hàn Thạc hiểu rõ Hồng Liêm dong binh đoàn thực lực tuyệt không yếu. Lần này bên trong sơn cốc hỗn loạn đến mức không kiểm soát nổi, nguyên nhân hoàn toàn do các cao thủ đều không có trong cốc. Nếu không bọn họ không thể nào đủ khả năng gây ra động tĩnh lớn như vậy được.
- Sau đó lại xảy ra chuyện gì vậy?
Ba người Phỉ Bích bỏ đi khá sớm, hoàn toàn không biết tình huống sau đó thế nào. Thấy Hàn Thạc bình an quay về, Phỉ Bích nhịn không được cất tiếng hỏi.
- Không có gì quan trọng. Sau khi các nàng đi rồi, ta lợi dụng cơ hội hỗn loạn bỏ chạy. - Hàn Thạc lên tiếng trả lời.
Tiếng kêu phát ra từ U Ám sâm lâm xa xa, cứ mãi xôn xao trong lòng của Hàn Thạc. Trước mắt thấy chưa có gì quan trọng, Hàn Thạc cũng nhịn không được tính hiếu kỳ, liền cất tiếng:
- Ban ngày hẳn không có vấn đề gì. Mọi người mệt mỏi cả đêm rồi, hãy tận dụng lúc trời còn chưa sáng tỏ, nghỉ ngơi một lúc đi thôi!
Nói xong, Hàn Thạc vội vàng quay về phòng mình. Một đoạn chú ngữ được ngâm lên, Tiểu Khô Lâu ngay lập tức xuất hiện trước mặt.
Hạ lệnh rồi, Hàn Thạc lấy ra Ma pháp trận đến Tử Vong Mộ Địa. Thiết lập Ma pháp trận xong, hắn vội vàng đi vào trong đó, dùng tinh thần lực khởi động Ma pháp trận.
Một luồng ánh sáng trắng chói mắt lóe lên, khung cảnh chớp mắt đã biến hóa, cảnh vật chớp mắt biến thành đại sảnh của Tử Vong Mộ Địa. Đập vào mắt là mặt đất đầy những hang hố, nồng nặc thổ nguyên tố hội tụ lại vào một chỗ.
Hệt như mặt biển nhấp nhô cuộn sóng, mặt đất cũng xuất hiện từng đợt chấn động lan ra như sóng. Những hang hố trên mặt đất và cả vùng đất cứng rắn nháy mắt trở nên giống như sa mạc. Ở giữa xuất hiện một hang động sâu thăm thẳm, không ngừng phun bụi đất, bên trong phảng phất như có một con cá chạch đang quay cuồng.
Xung quanh Tử Vong Mộ Địa có một kết giới đặc thù hỗ trợ. Bất cứ người nào muốn ra khỏi Tử Vong Mộ Địa, nếu không có được chìa khóa hắc ám của Hàn Thạc đều không có khả năng làm được. Thổ Giáp Thi khi đã hình thành muốn ra ngoài, nên sử dụng khả năng bản thân truy tìm tung tích của Hàn Thạc.
Vừa may Hàn Thạc đang ở Nhật Diệu cốc, không cách U Ám Sâm Lâm quá xa. Vì thế, nó cảm ứng được sự tồn tại của Hàn Thạc, lập tức muốn tiến về phía hắn. Nhưng đáng tiếc lại bị kết giới đặc thù của Tử Vong Mộ Địa ngăn trở. Không tìm được cách nào rời khỏi nơi đây, Thổ Giáp Thi mới nóng nảy đào tung mặt đất, dường như muốn lợi dụng sự thần thông đặc thù của nó để chui dưới mặt đất rời khỏi nơi đây.
Bất quá, Tử Vong Mộ Địa rõ ràng là một nơi thần kỳ, có những điểm huyền diệu. Thổ Giáp thi có thể tùy ý lợi dụng đặc tính của mình để xuyên qua đất đai, nhưng không ngờ lại không đủ khả năng phá bỏ được hấp lực này. Nói Tử Vong Mộ Địa là thánh địa của Vong Linh pháp sư quả không sai.
- Ra đi!
Ngay khi Hàn Thạc xuất hiện ở nơi đây, lập tức quát nhẹ một tiếng. Lời vừa dứt, ở giữa vùng đất, một hình bóng vàng ố đột nhiên phá đất bắn ra, đứng ngay ngắn trước mặt của Hàn Thạc.
Vốn chỉ là một chiến sĩ địa cương thi bình thường, nhưng trải qua luyện chế theo bí pháp của Ma môn, hình dáng của nó đã phát sinh biến đổi rất lớn. Trước tiên, da mặt vốn có màu xanh thẫm đã chuyển sang sắc vàng tro. Toàn thân được bảo giáp sắc vàng che phủ, trên bề mặt bảo giáp mơ hồ ẩn hiện ánh sáng rực rỡ, thổ nguyên khí nồng đậm tràn ra từ bề mặt của bảo giáp.
Bảo giáp màu vàng mỡ chính là do Thổ Giáp Thi hấp thu nguyên khí ở vùng đất đặc thù này, lại thêm phối hợp với một ít tài liệu của Hàn Thạc nên mới từ từ hình thành. Bảo giáp che phủ toàn bộ da thịt của nó. Độ cứng rắn của da thịt vượt xa so với trước đó, nó có thể lợi dụng các thổ nguyên tố hình thành các loại công kích. Ngoài ra, nó còn có thể lợi dụng thuật độn thổ để che giấu tung tích, hoặc đột nhiên tập kích đối thủ.
Thổ Giáp Thi cao khoảng một thước tám, có một khuôn mặt bình thường. Lúc này, nó đang mở cái miệng to lớn, nở một nụ cười ngây ngô quái dị, vui mừng đứng nhìn Hàn Thạc. Hệt như Tiểu Khô Lâu, Thổ Giáp Thi tuy có được linh hồn, nhưng hoàn toàn không thể dùng ngôn ngữ giao tiếp với Hàn Thạc, chỉ có thể giao tiếp bằng liên thông huyền diệu giữa hai bên. Thổ Giáp Thi chỉ nhếch miệng nhìn Hàn Thạc, đưa bàn tay to lớn múa lên gì đó, mặt đất lồi lõm từ từ bằng phẳng trở lại, cả khu vực trở về bình thường.
- Được, ta biết năng lực của ngươi, không cần phải khoe tài của mình!
Hệt như một đứa con cứng đầu, nóng vội muốn biểu hiện năng lực của mình, Hàn Thạc biết rõ Thổ Giáp Thi vừa mới thành hình, trí lực còn yếu ớt vô cùng, phải không ngừng truyền thêm một ít tri thức cho nó mới có thể hiểu được nhiều chuyện được.
Câu nói của Hàn Thạc vừa dứt, môi Thổ Giáp Thi bỗng giật răng rắc. Nó xoay người đi về nơi ẩn thân. Mặt đất đột nhiên rung lên nhè nhẹ rồi hình bóng nó xuất hiện trở lại. Bất quá khi Thổ Giáp Thi xuất hiện, hai tay nó lại đỡ nhẹ ba hình bóng mơ hồ rung động.
- Ồ, cả ba Âm Ma không ngờ cũng đã thành hình rồi.
Hàn Thạc ngạc nhiên, trong lòng mừng rỡ, lập tức điều khiển Ma nguyên lực phóng một luồng ánh sáng sắc đen thẳng đến ba cái bóng mơ hồ đó, miệng quát lên:
- Dâng tặng sinh mệnh cho ta, Âm Ma trở về vị trí cũ.
Ánh sáng đen vừa chiếu vào ba cái bóng, làm xuất hiện một luồng khí đen ngòm lượn lờ, sau đó hình bóng vốn mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng hơn.
Cái đuôi dài dài, răng nanh sắc bén, to cỡ một con khỉ, lại có thêm hai cái sừng nhọn hoắt. Bọn chúng còn có một đôi cánh như dơi, cặp mắt tà ác màu xanh lục thẫm, lấp lánh hung quang đáng sợ. Đây chính là hình dạng của Âm Ma.
Ba Âm Ma từ mơ hồ dần dần hiện rõ, liền phóng khỏi tay của Thổ Giáp Thi, chớp lượn lòng vòng giữa không trung, hình dáng như thật như ảo, lúc ẩn lúc hiện thay đổi hình dáng tùy ý, miệng phát ra tiếng kêu khoan khoái có sức cướp hồn đoạt phách.
Âm Ma bay vòng quanh người Hàn Thạc một vòng. Hàn Thạc dùng ý niệm điều khiển, liền nhập vào sau gáy của hắn, chỉ chớp mắt đã không còn thấy tung tích nữa.
Sau đó, Hàn Thạc hơi hơi mỉm cười, thân hình khẽ loáng lên một cái, đột nhiên xuất hiện bốn phân thân của hắn. Ngoại trừ bản thể Hàn Thạc ra, ba phân thân còn lại chính là do Âm Ma biến hóa mà thành, quả nhiên huyền diệu khó lường, thần kỳ không thể tưởng tượng nổi.
Thổ Giáp Thi nhất thời không biết chuyện gì phát sinh. Rõ ràng hắn bị hý lộng đến mơ hồ, cứ lặng người đứng yên bất động, mắt chớp chớp ngây ngốc nhìn Hàn Thạc.
Một lát sau đó, Thổ Giáp Thi nhếch miệng cười cộc lốc, thân thể thô giáp chuyển động, chớp mắt đã đến vị trí chân thật của Hàn Thạc ở bên trái, đưa tay trái chỉ thẳng vào Hàn Thạc, ý muốn nói:
- Ta tìm được chủ nhân rồi!
Giữa hai người luôn có một mối liên hệ huyền diệu, Thổ Giáp Thi có thể nhận ra được người thật, Hàn Thạc tuyệt đối không cảm thấy kỳ quái. Thấy Thổ Giáp Thi thô lỗ chỉ thẳng vào mình, Hàn Thạc trong lòng lóe lên ý nghĩ, ba người giả do Âm Ma hóa thân liền biến thành ba luồng ánh đen nhập về lại cơ thể.
Hắn không ngừng sử dụng Âm Ma biến thành các thân hình giả, đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh rồi lại nhanh chóng biến mất, cứ lặp đi lặp lại như vậy cả chục lần. Cuối cùng, Hàn Thạc có thể thuần thục nhanh nhẹn nắm vững bí pháp này.
Lúc ban đầu muốn nhận ra được Hàn Thạc, Thổ Giáp Thi cũng phải mất công. Nhưng sau một lúc, Thổ Giáp Thi nhờ vào liên hệ giữa hai người, đã có thể chỉ ngay lập tức vào Hàn Thạc thật khi các Hàn Thạc giả vừa xuất hiện.
Thổ Giáp Thi tưởng rằng Hàn Thạc đang chơi đùa khoái lạc với nó, vui vẻ không chút mệt mỏi tìm kiếm Hàn Thạc, một chút cũng không cảm thấy đơn điệu mệt mỏi, cứ mở miệng cười ngây dại mãi. Trên mặt nó không hề có vẻ hung hăng, tàn độc phải có của một cương thi, khiến cho Hàn Thạc lo lắng nó không thể nhanh chóng trưởng thành.
Hắn không thể để chiến sĩ cương thi xuất hiện trong các trường hợp ở những nơi này nơi kia. Vì thế suy nghĩ một lát, Hàn Thạc liền mang Thổ Giáp Thi ném vào không gian thứ nguyên.
Thực lực Thổ Giáp Thi, Hàn Thạc lại không chút lo lắng. Trải qua luyện chế của Ma môn bí pháp, có thể thuần thục sử dụng thổ nguyên lực thì Thổ Giáp Thi nhất định trở thành một tay chân đắc lực cho mình. Nhưng là nó vừa mới phá đất chui ra, xem ra còn chưa được rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu. Tính tình rõ ràng còn hơi ngây ngô và chất phác, cần phải giúp nó trưởng thành nhanh chóng.
Về phương diện Tiểu Khô Lâu, thì thực lực của nó đến hôm nay ngay cả Hàn Thạc cũng không biết được mạnh mẽ đến thế nào. Về mặt này cho thấy từ trước đến giờ chưa gặp phải địch nhân nào cần thiết né tránh. Xem chừng để cho Thổ Giáp Thi trở về quê hương, hẳn là không sai.
- Giới thiệu với ngươi một bằng hữu. Trên người hắn có khí tức của ta, ngươi nhất định sẽ thích nó.
Hàn Thạc nghĩ một chút, hơi mỉm cười nói với Thổ Giáp Thi. Sau đó, Hàn Thạc lợi dụng liên hệ giữa mình với Tiểu Khô Lâu, ngâm lên một đoạn chú ngữ ma pháp. Ngay khi Tiểu Khô Lâu xuất hiện, một cương thi và một khô lâu, cả hai yên lặng chăm chú nhìn nhau.
Tiểu Khô Lâu cặp mắt ma rạng rỡ phát sáng, dường như có cảm giác thích thú Thổ Giáp Thi vô cùng, chủ động đi đến bên cạnh Thổ Giáp Thi. Nó đưa một bàn tay vỗ vỗ lên vai Thổ Giáp Thi, bàn tay còn lại đấm đấm vào xương ngực của mình, rồi đưa tay ra hiệu cho Hàn Thạc.
Dường như muốn nói với hắn:
- Chủ nhân yên tâm, có ta coi chừng nó rồi.
← Ch. 0218 | Ch. 0220 → |