← Ch.0483 | Ch.0485 → |
Đế quốc Tạp Tây, thành Tây La.
Thành Tây La là đô thành của đế quốc Tạp Tây, nhân khẩu trăm vạn, là một tòa đại thành danh tiếng tại đại lục Kì Áo. Thành có phong cảnh mỹ lệ, đại biểu cho văn hóa nhân văn chỉ có tại đế quốc Tạp Tây, đồng thời lại là một thành trì chuộng võ học.
Trong trung tâm thành Tây La, cứ cách ba năm là có một hội đấu giá lớn. Trong hội đấu giá có thể mua được các kỳ bảo thật sự hiếm có. Mỗi lần đều có thể hấp dẫn đủ giới quyền quý đến tham gia, thậm chí ngay cả số nhân sĩ giàu có ở các quốc gia chung quanh cũng từ ngàn dặm xa xôi mà đến.
Trong mấy kỳ đấu gíá lúc xưa ở thành Tây La, không những thường có sự xuất hiện của đủ loại bảo vật, thậm chí đã từng hai lần có sự xuất hiện của thần khí. Thần khí Tinh Không sử dụng trong tay Phỉ Bích vốn đoạt được từ trong tay Tái Nhĩ Đặc đã từng xuất hiện tại hội đấu giá, qua mấy phen đổi chủ rốt cuộc mới bị Tái Nhĩ Đặc đoạt được.
Đây thật sự là một cuộc thịnh hội, ngoại trừ đỉnh cao là hội đấu giá, thì trước đó còn thêm việc mua bán của đủ loại vật phẩm kỳ lạ. Người biết hàng thường có thể đạt được những thứ vật phẩm cần thiết ở đây.
Mỗi lần có hội đấu giá lớn thế này đều có thể hấp dẫn được đủ loại nhân sĩ kéo tới. Lần này tự nhiên cũng không ngoại lệ. Ngay cả Hàn Thạc cũng vì nghe ngóng được tình huống hội đấu giá từ thành Băng Lăng mà phí ba ngàn kim tệ, lợi dụng thủ đoạn nhớp nhúa, để theo ma pháp truyền tống trận từ thành Băng Lăng đến thành Tây La.
Thương thế của Hàn Thạc vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, một mặt thì cần mua một số chất liệu để luyện chế thân thể cho Cát Nhĩ Bá Đặc, mặt khác cũng nhân cơ hội nghe ngóng tình hình gần đây của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, cho nên hắn mới tới thủ đô thành Tây La của đế quốc Tạp Tây.
So với thành Tây La thì thành Băng Lăng chỉ là một tòa thành biên cương nhỏ của đế quốc Tạp Tây. Cứ điểm của Ám Mạc không cách nào bao trùm đến nơi này được. Nếu muốn biết được tin tức xác thực của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, Hàn Thạc chỉ có cách tìm tới nơi thành trì quan trọng thế này.
Khi vừa đến thành Tây La hôm qua thì Hàn Thạc đã liên lạc được với thành viên Ám Mạc tại thành Tây La. Hơn nữa thông qua tin tức từ bọn họ mà hiểu rõ thêm tình trạng hiện giờ của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc.
Theo lời tên mập Kiệt Khắc thì hiện giờ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ không hoạt động theo cách bình thường của hắn. Trong đoạn thời gian này, quân đội thành Bố Lôi Đặc Nhĩ do Đa Khắc Tư thống lãnh, cộng thêm tinh binh do quốc vương Lao Luân Tư phái tới, đã chính thức khai triển hành động quân sự đối phó với bảy đại công quốc.
Tài hoa của Đa Khắc Tư hơn người, một khi có được sự chống lưng toàn diện của đế quốc, đã lập tức thể hiện năng lực đáng sợ.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, dưới sự thống lãnh của Đa Khắc Tư, quân đội dũng mãnh vô cùng này dưới tình huống không hay biết của bảy đại công quốc đã chiếm lấy công quốc Ba Văn Đăng như trở bàn tay. Hơn nữa còn lấy quốc gia này làm cứ điểm, thành công đánh tan quân đội liên hiệp giữa công quốc Bang Đốn và Y Đặc Mạn.
Công quốc Ba Văn Đăng cách thành Bố Lôi Đặc Nhĩ rất xa, lần này Đa Khắc Tư ra tay mà không hề có chút dấu hiệu nào. Quốc gia này không hề ngờ tới đế quốc Lan Tư Lạc Đặc lại bỏ gần lấy xa, đột nhiên hạ thủ trước tiên với bọn họ, trong lúc gấp gáp không kịp, căn bản không cách nào tổ chức được lớp phòng ngự hữu hiệu. Trong thời gian một tuần, lực lượng quân sự của công quốc Ba Văn Đăng đã bị quét sạch, đại công tước Á Lịch Khắc An Bố Lý Kỳ tử trận.
Công quốc Bang Đống cùng Y Đặc Mạn lân cận sau khi phản ứng kịp liền liên hợp phòng thủ, nhưng cũng chịu thiệt thòi lớn trong trận chiến đầu tiên. Hiện giờ hai quốc gia này một mặt kiên trì thủ thành, một mặt bất chấp tất cả bắt đầu liên hệ với các quốc gia khác, chuẩn bị hiệp lực đối phó với lần xâm lược hùng mạnh này của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc.
Trong bốn quốc gia còn lại, công quốc Hi Luân của Hải Luân cùng với công quốc Bảo Lai Tháp của Bá Đặc Tề Lợi, căn bản đã đồng lòng với Hàn Thạc. Nội Ách Mỗ Bối Kỳ chết trong tay Hàn Thạc, công quốc Bỉ Tư Lợi lâm vào cảnh nội loạn, dưới đòn công kích của Bá Đặc Tề Lợi đã chịu tổn thất trầm trọng, khó lòng có được tác dụng gì.
Chỉ có công quốc Nội Sâm của Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ là coi như còn lực chiến đấu, nhưng có sự quấy rối ngấm ngầm của Hải Luân cùng với Bá Đặc Tề Lợi, Hàn Thạc cơ hồ có thể khẳng định Bổn Ni Địch Khắc Đặc Tát Khắc Duy Nhĩ lần này khó tránh vận rủi.
Sau khi Hàn Thạc biết được tiến triển của tình hình thì thật sự rất yên tâm với lần tấn công bảy đại công quốc này. Có sự chống lưng toàn lực của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, không chịu phải trói buộc của tên lão yêu Tư Tháp Tác Mồ, lại thêm sự giúp đỡ ngấm ngầm của công quốc Hi Luân và Bảo Lai Tháp, lần này bảy công quốc thật sự khó thoát kiếp nạn.
Thành Bố Lôi Đặc Nhĩ không thay đổi chút gì. Thương vụ cung ứng vũ khí quân lương cho chiến tranh của Đa Khắc Tư, sau khi Đa Khắc Tư chiến thắng, đã thừa cơ lợi dụng lực lượng của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ để đoạt lấy tài nguyên cùng chính quyền của quốc gia kia, vừa khống chế tình hình vừa đọat lấy quyền chỉ huy của cả một địa phương.
Tình thế tốt đẹp như thế chính là thời khắc cho đế quốc Lan Tư Lạc Đặc bắt đầu phát triển.
Trong lúc đế quốc Lan Tư Lạc Đặc thoải mái đi xâm lược thì liên minh thương hội Ba Đặc lại đau đầu vô cùng. Cái chết của bảo hộ thần, Lôi hệ Thánh ma đạo sư Lôi Nặc đã khiến cho liên minh này chịu phải tổn thất không thể đo lường được. Càng khiến liên minh thương hội Ba Đặc đau đầu chính là đám ma thú xông ra từ hẻm núi Tháp Lạp Gia. Đám ma thú này gây loạn khắp nơi ở mấy thành thị chung quanh, phá hoại công kích nhân loại mọi chỗ.
Liên minh thương hội Ba Đặc là một liên hiệp quốc gia do các thương hội lớn tạo thành. Thương mại tại các khu vực hay lui tới, thậm chí cả một vài quốc gia, mới là con đường thu lợi kếch xù của bọn họ. Nhưng khắp nơi có sự xuất hiện của ma thú, khiến cho các thương hội lớn không thể nào không đóng cửa thành phòng thủ. Chuyện này đem tới cho cái quốc gia liên minh thương hội Ba Đặc lấy buôn bán làm chủ này tổn thất khó lòng đo lường được.
Vì thế liên minh thương hội Ba Đặc mặc dù biết đế quốc Lan Tư Lạc Đặc đang bừng bừng khí thế xâm lược bảy đại công quốc, tận tình hưởng thụ thành quả xâm lược, nhưng vì bên trong rối loạn không cách nào phân thân được, chỉ có thể trơ mắt hết cách nhìn đối phương không ngừng khuếch trương thanh thế.
Chỉ có Hàn Thạc hiểu rõ, cảnh tàn khốc liên minh thương hội Ba Đặc đang đối diện không phải chỉ có thế. Hồn tộc trong hẻm núi Tháp Lạp Gia trong khoảng thời gian này không có động tĩnh gì kỳ lạ, nhưng có thể là vì Tộc vương sáu sừng đã bị thương trong trận chiến với Thánh nữ của Quang Minh giáo hội. Một khi y khôi phục trở lại, sợ rằng liên minh này càng khóc không ra tiếng.
Hàn Thạc đứng trên con đường tấp nập vui tươi bèn dẹp hết tư lự trong đầu, tiếp tục tìm kiếm những thứ thích hợp cho hắn tại các quầy hàng khắp nơi.
Không thể không nói, cái hội đấu giá này quả nhiên danh bất hư truyền. Hội đấu giá còn chưa thật sự bắt đầu thì Hàn Thạc đã mua được hai món đồ tốt từ giữa đủ loại vật liệu bày khắp chung quanh.
Lạc Lệ mộc, trên tấm gỗ này có một vết đồ văn hình giọt lệ. Đem miếng gỗ này nghiền thành phấn, cộng thêm mấy vị dược thảo rồi mang luyện chế thì có thể tạo ra đơn dược để ổn định tâm ma.
Ban Lan thạch (đá lộng lẫy) dưới sự luyện chế từ một số ma khí có tính nhu nhuyễn thì có thể đề cao tác dụng mạnh mẽ cứng rắn có được của ma khí. Món này cũng có ích lợi như vậy trong việc luyện chế lại Cát Nhĩ Bá Đặc. Trong xương cốt của Hắc long mà có pha lẫn Ban Lan thạch, thì có thể khiến cho xương cốt càng thêm kiên cố hơn.
Hai món này đều là thứ Hàn Thạc mua được sáng nay. Đặc biệt là Ban Lan thạch, đối với Cát Nhĩ Bá Đặc thì hữu dụng vô cùng.
Nếu Cát Nhĩ Bá Đặc chọn phương pháp phục sinh bằng Cốt long, thì Hàn Thạc không cần phải lãng phí bao nhiêu tinh lực như vậy, cứ trực tiếp đem linh hồn gã bỏ vào Vong linh giới, giúp gã dùng xương cốt để tạo ra bộ xương mới. Nhưng nếu Hắc long đã chọn lựa trở thành ma thì Hàn Thạc lại phải hao tổn rất nhiều tinh lực. Lấy bộ xương ban đầu của gã làm cơ sở, trộn vào đủ loại vật liệu quý báu, hiếm có, để tái tạo cho Hắc long một bộ thân thể mới.
Hàn Thạc lúc nào cũng áy náy vì Cát Nhĩ Bá Đặc. Lần này hạ quyết tâm sẽ đền bù cho Hắc long trong lần tái tạo thân thể này. Cho nên lần này đến đây để thu thập các thứ vật liệu hiếm có để tái tạo lại một bộ ma thể không những có thể mang lại lực lượng cho gã mà còn có được khả năng tiến hóa vô hạn.
- Ồ, món đồ gì đây, có thể cho ta xem không? - Hàn Thạc đang đi trên con đường đông đúc sống động, đang nhìn khắp chung quanh để tìm các vật liệu thích hợp cho Cát Nhĩ Bá Đặc thì đột nhiên thấy một khối đá ảm đạm không chút hào quang to chừng một bàn tay. Thần thức hắn cảm ứng được vài tia năng lượng quỷ dị yếu ớt nên vội vàng mở miệng hỏi.
Chủ sạp là một bà cụ lớn tuổi đang đứng đưa mắt nhìn dòng người qua lại nơi đó. Vừa nghe lời Hàn Thạc hỏi, lập tức tập trung chú ý lên người hắn. Trên thân người cường tráng của hắn phục sức bất phàm, vừa nhìn đã biết là thứ ra tay hào phóng, đặc biệt là không gian giới chỉ trên người hắn, càng chứng minh cho sự giàu có của hắn.
- Đương nhiên! - Bà lão nở nụ cười lấy lòng rồi chủ động đưa ra khối đá, cung kính trao cho Hàn Thạc.
Hàn Thạc nắm lấy khối đá to chừng bàn tay kia, dùng Ma Nguyên lực cùng thần thức tiến nhập vào trong khối đá. Sau khi cảm nhận một vòng trong chớp mắt, cặp mắt hắn trở nên sáng ngời, liền cười tít mắt nhìn bà lão rồi hỏi:
- Lão nhân gia, khối đá này bán sao đây?
- Món đồ này là gia gia của ta trong lúc vô ý tìm được, đã nhiều năm lắm rồi. Nếu ngươi muốn thì trả năm kim tệ đi. - Bà lão nghĩ một chút rồi trả lời.
"Keng!"
Hàn Thạc lấy cả túi kim tệ ra, hào phóng cười nói:
- Đây là một trăm kim tệ, ta lấy món này!
- Cảm ơn, cảm ơn! - Bà lão vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nắm chặt lấy túi kim tệ rồi nhìn hai bên trái phải không thấy ai để ý mới vội vàng cất túi kim tệ này đi rồi đóng sạp bỏ đi.
Bà ta căn bản không biết khối đá kia có tác dụng gì. Năm kim tệ chỉ là cái giá tùy miệng nói loạn ra thôi. Một trăm kim tệ đối với bà ta mà nói tuyệt đối là một món tiền to lớn. Vì sợ Hàn Thạc đổi ý nên bà ta mới vội vàng bỏ đi.
Hàn Thạc nắm chặt lấy viên Trữ Nguyên thạch trong tay, tâm tình rất ư là thoải mái rồi tiếp đó mới đi khắp nơi nhìn ngắm.
Đột nhiên hắn giật mình, hơi kinh ngạc nhìn về phía trước.
Chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp mỹ miều, vẻ mặt mang theo nụ cười thờ ơ, yếu ớt, đang đứng trước một sạp hàng trông ngóng một cách hào hứng – không ngờ chính là cô gái Tô Phỉ xinh đẹp đã từng cùng hắn chia sẻ hoạn nạn ở U Ám sâm lâm.
← Ch. 0483 | Ch. 0485 → |