← Ch.0652 | Ch.0654 → |
Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận là một loại kỳ trận tụ tập Huyền Âm khí, đến cả trong trí nhớ Hàn Thạc cũng chỉ có vài nét về phương diện này, nhưng không nói rõ về phương pháp bố trí.
Nhất là Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận rõ ràng là đoạt tạo hóa thiên địa, cưỡng chế thay đổi một vài cảnh vật tự nhiên mới bố trí thành, quả thực làm hắn trừng mắt cấm khẩu.
"Ở đại lục Kì Áo chẳng lẽ còn có người thứ hai tu ma à?"
Trong lòng Hàn Thạc kinh hãi khó hiểu, lập tức nhớ tới Sở Thương Lan, thầm nghĩ chắc không phải là lão cũng chưa chết, trong lúc linh hồn xuyên qua lần đó cũng phủ xuống đại lục này?
Nghĩ lại một chút, Hàn Thạc phủ quyết phán đoán này. Nhìn quy mô và mức độ huyền ảo của cự hình Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận này, căn bản không phải một cường giả cảnh giới Cửu Biến có thể bố trí được. Còn theo Hàn Thạc được biết, lúc trước Sở Thương Lan còn chưa chết cũng chỉ tới cảnh giới Cửu Biến thôi. Sâu trong ký ức hắn, cũng không có phương pháp bố trí trận pháp này.
Về Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận, những gì đến từ ký ức của Sở Thương Lan chỉ đơn giản miêu tả một vài tình huống, mặt khác cũng nói rằng loại trận pháp huyền ảo cưỡng chế thay đổi cả quy tắc thiên địa này chỉ có người tu ma sau khi phi thăng mới có thể bố trí ra được.
"Rốt cuộc việc này là như thế nào?"
Trong lòng Hàn Thạc tràn đầy kinh ngạc khó tin, dâng lên những cơn sóng cuồn cuộn, thần thức không ngừng vặn vẹo, không ngừng đẩy lui con Huyền Ma cứ bám vào mình như bóng với hình, lặng lẽ suy nghĩ đủ hướng.
Con Linh Ma loay hoay phía trước Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận khổng lồ, nhưng vẫn không dám vào sâu.
Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận chẳng những có thể mạnh mẽ thay đổi quy tắc thiên địa, còn đủ loại tác dụng thần kỳ khác. Hàn Thạc từ trong trí nhớ của Sở Thương Lan cũng đã biết một chút về việc này. Hắn đã rất vất vả mới luyện chế được con Linh Ma đó, nếu không thận trọng mà bị trận pháp hủy diệt mất thì Hàn Thạc quả là dở khóc dở mếu.
Linh Ma bồi hồi phía trước Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận, lặng lẽ quan sát những biến hóa của đại trận trong truyền thuyết. Hàn Thạc vẫn vô cùng cẩn thận ngăn cản con Huyền Ma đang vây công hắn.
"A..." - Lệ Vi đột nhiên hô ầm lên, thanh âm sợ hãi vô cùng.
Hàn Thạc giật bắn cả người, ngưng thần nhìn lại. Hắn phát hiện ra Lệ Vi thần sắc cực kỳ hoảng sợ, trong mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn bất lực.
Thần thức tràn ra, Hàn Thạc nhìn sơ qua liền phát hiện một con Huyền Ma vây công đã xuyên qua phòng ngự thân thể của nàng, tiến hành xâm thực linh hồn.
"Ngốc!" - Hàn Thạc chửi thầm, thầm nghĩ rõ ràng một Hạ vị thần tu luyện nguyên tố Tử Vong, nhưng lại không biết lợi dụng phương thức công kích sở trường nhất về linh hồn, đáng đời ngươi.
Lệ Vi có lẽ chưa bao giờ trải qua loại sự việc như thế này, vừa cảm ứng được thấy Huyền Ma không ngờ đã tiến vào thân thể nàng, đang hoảng loạn lập tức lại càng làm cho nàng đại loạn, căn bản không biết phải làm như thế nào, mất đi vẻ giảo hoạt và linh động ngày thường.
- Tiểu thư, dùng phương thức công kích linh hồn! - Trong lúc Lệ Vi bàng hoàng thét lên, Khảo Bá Đặc đứng cách đó không xa đột nhiên hô lớn lên.
Khảo Bá Đặc và Lệ Vi thực lực gần như nhau, nhưng kinh nghiệm lâm trận của hắn nhất định nhiều hơn Lệ Vi. Đối mặt với loại nguy cơ này, Khảo Bá Đặc rốt cục đến lúc mấu chốt cũng tìm được một phương pháp ngăn cản Huyền Ma, lập tức nói cho nàng.
Trong thời khắc mấu chốt, Lệ Vi vừa nghe tới tiếng hô của Khảo Bá Đặc như bắt được phao cứu mạng, không hề nghĩ ngợi gì lập tức dựa theo những lời của hắn, toàn lực dùng phương thức linh hồn của sức mạnh Tử Vong mà công kích Huyền Ma.
Như vậy, con Huyền Ma vừa mới chui vào người Lệ Vi lập tức bị nàng bức ra khỏi thân thể. Lệ Vi vừa thấy kết quả như vậy, quá mừng rỡ liên tiếp xuất ra những linh hồn công kích, bắn liên tục vào con Huyền Ma đó.
Chỉ cần tìm được phương pháp ứng phó chính xác, mặc dù không thể hoàn toàn trừ khử con Huyền Ma ở trạng thái lờ mờ này, nhưng việc tự bảo vệ mình thì cũng không phải vấn đề lớn. Con Huyền Ma đó bị Lệ Vi linh hồn công kích, cũng không cách nào có thể tiến vào thân thể nàng nữa, chỉ có thể không ngừng bay vòng vòng bên cạnh nàng, tổ chức các phương thức tiến công khác.
Mặc dù miệng cũng hô to gọi nhỏ, nhưng Hàn Thạc lại là người ứng phó nhẹ nhàng nhất trong số mấy người. Vận dụng ma công điều chỉnh nhiệt độ thân thể, thần thức diệu dụng trói buộc con Huyền Ma đó, hắn xem ra cũng chẳng hề mất bao nhiêu công sức mà cũng hóa giải toàn bộ công kích của con Huyền Ma.
Đường Na tu luyện sức mạnh Hắc Ám, cũng không mất nhiều khí lực lắm, chỉ bao phủ mình trong tuyệt đối hắc ám, khí tức tất cả trên người đều ẩn kín trong màn đêm đen. Một con Huyền Ma bay vào trong bóng tối, nhưng lại khó có thể cảm ứng chính xác được vị trí của nàng.
Bị công kích loạn xạ, hai huynh đệ Ba Đốn Ba Văn giống như Lệ Vi cũng vô cùng hoảng sợ. Trước khi mấy con Huyền Ma tấn công linh hồn họ, sức mạnh Hủy Diệt pháp tắc đã bốc ra dày đặc khắp thân thể, có lẽ sức mạnh hủy diệt tất cả đó quá mạnh, làm cho con Huyền Ma cảm nhận được nguy cơ, cũng không dám ở trong cơ thể họ lưu trú quá lâu.
Kể cả Hàn Thạc, nhóm sáu người cùng thi triển kì công. Từ việc bị hết con Huyền Ma này đến con khác công kích, dần dần đứng vững trận cước, ngăn trở công kích của chúng.
Cách đó không xa, đoàn người Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm nghe tiếng kêu của Lệ Vi bên này, nên đã phát hiện ra tung tích của họ.
Cừu nhân vừa gặp lại đã vằn mắt lên. Hai người Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm ở xa xa vì đã tới cảnh giới Trung vị thần, nên việc ngăn cản mấy con Huyền Ma này cũng có vẻ khá dễ dàng. Nhất là, hơn mười con Huyền Ma lúc nãy công kích họ, bây giờ phân ra một bộ phận tới bên Hàn Thạc, hai người lại càng thêm dễ dàng hơn.
Hàn Thạc hủy diệt Băng Tuyết thần điện, cũng đại chiến với linh hồn phủ xuống của Ai Lí Khắc Sâm, hơn nữa làm linh hồn hắn bị thương. Cừu hận này Ai Lí Khắc Sâm làm sao quên được, vừa thấy Hàn Thạc xuất hiện, lập tức lao tới ngay.
Mấy ngày nay thông qua Quang Minh giáo hội, Khải Tát cũng biết những hành động ác ôn mà Hàn Thạc gây nên cho giáo hội này. Khi hắn biết Hàn Thạc giết sạch cả Giáo Hoàng cùng hai Bán thần của Quang Minh giáo hội trên đại lục này, trong lòng cũng thề phải giết cho được Hàn Thạc.
Bởi vậy, khi Ai Lí Khắc Sâm lao về phía bên đó, Khải Tát một mặt muốn báo thù, mặt khác e Ai Lí Khắc Sâm có gì sơ suất, cũng vội vàng theo phía sau.
- Hôm nay ta xem ngươi có còn may mắn nữa không! - Ai Lí Khắc Sâm vừa lao tới, vừa cất giọng đe dọa lạnh lẽo.
Lời này vừa nói ra, mấy thanh niên đang khổ sở ngăn cản Huyền Ma toàn bộ đều chấn động. Mãi đến lúc này, do chính miệng Ai Lí Khắc Sâm chứng thực, họ mới biết được những gì lúc trước Hàn Thạc nói không phải là bịa chuyện.
Nguyên trước họ toàn bộ đều cho rằng Hàn Thạc nói khoác, dù sao một Hạ vị thần thoát ra khỏi một kết giới của một Trung vị thần thì quá khó tin. Họ không tin cũng là chuyện bình thường thôi. Nhưng bây giờ Ai Lí Khắc Sâm chính miệng chứng thực như vậy, họ không thể không tin. Như vậy, sự khiếp sợ trong lòng họ càng lớn hơn.
Vừa thấy Ai Lí Khắc Sâm thù sâu như biển lao tới, trong lòng Hàn Thạc chỉ biết cười khổ. Ai Lí Khắc Sâm này chính là một Trung vị thần, hắn biết nếu mình và gã này đại chiến thì nhất định mình chẳng hề có chút hi vọng nào chiếm được phần thắng, nên bắt đầu nghĩ phương pháp ứng phó.
- Ai Lí Khắc Sâm, có ta ở đây, ngươi động vào được hắn sao? - Đột nhiên, Đường Na trong trong bóng đêm tuyệt đối chợt cất giọng ôn nhu cười. Một khoảng hắc ám bao phủ toàn bộ khu vực bên này, nguyên tố Hắc Ám đậm đặc tràn ngập khắp các ngõ ngách.
Thần chi lĩnh vực Hắc Ám hệ bày ra Tuyệt đối hắc ám. Trong loại bóng tối tuyệt đối này, ngoại trừ người làm phép ra, bất luận kẻ nào cũng không thể thấy được gì, linh hồn lực cảm ứng cũng sẽ giảm xuống tới mức tối thiểu, chịu ảnh hưởng của Hắc Ám. Đối mặt với các loại công kích sẽ mất đi tiên cơ, cực kỳ bị động. Hai người Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát vừa nghe thanh âm Đường Na vang lên, toàn bộ thần sắc đều chấn động.
- Không ngờ là ngươi!
Ai Lí Khắc Sâm sắc mặt trầm xuống, đột nhiên nói:
- Đừng tưởng rằng với sự giúp đỡ của thần khí cường đại thì ta sẽ sợ ngươi. Ta và Khải Tát liên thủ, ngươi cũng chẳng chiếm được tiện nghi đâu!
- Hả?
Đường Na duyên dáng cười khanh khách, thong dong nói:
- Vậy, vào thử xem!
Đường Na vừa nói như vậy, Ai Lí Khắc Sâm ngược lại không dám xâm nhập, cả người khựng lại giữa đường. Khải Tát tới bên cạnh Ai Lí Khắc Sâm, thần sắc phức tạp nhìn khoảng hắc ám tuyệt đối phía trước, trầm tư một chút, rồi mở miệng khuyên Ai Lí Khắc Sâm:
- Chính sự quan trọng hơn. Tới thời khắc mấu chốt chúng ta sẽ liều mạng với ả cũng không muộn!
Khải Tát vừa nói như vậy, Ai Lí Khắc Sâm trầm mặc một chút, hừ hừ vài tiếng, không còn mạo hiểm xông lên nữa, ngược lại quay đầu bỏ đi, không hề dừng lại một chút nào!
Hai người Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm về tới bên cạnh bốn người kia, hợp lực tiếp tục chống đỡ với sự công kích của Huyền Ma, không gây hấn với bên này nữa. Sau khi hai người Khải Tát biến mất, Đường Na triệt bỏ lĩnh vực tuyệt đối Hắc Ám. Không gian bên cạnh bọn người Hàn Thạc lại khôi phục như bình thường.
- Cám ơn! - Hàn Thạc chân thành nói với Đường Na.
- Đều là người mình. Không cần khách khí! - Đường Na cười, thần sắc dễ dàng.
Chỉ là một Đường Na, không ngờ lại làm cho hai Trung vị thần Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát đều cố kỵ không dám mạo hiểm. Từ điểm này Hàn Thạc có thể khẳng định thực lực của nàng hẳn là có thể hơn cả Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm! Phán đoán này làm hắn cả kinh, trong khi nhìn Đường Na cũng có thêm vài phần kính ý!
- Họ sở dĩ không lập tức động thủ, là vì nãy giờ phải ứng phó với những sinh vật quỷ dị này đã hao phí rất nhiều thần lực của họ. Chúng ta vừa mới tới, không bị tổn thương gì. Vì tình thế này nên họ mới cẩn thận như vậy, không dám mạo hiểm làm việc! - Đường Na nhìn nhìn bọn người Khải Tát, nhẹ giọng giải thích.
Hàn Thạc không nói thêm gì nữa, khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu được.
Đường Na nhìn bọn người Khải Tát trầm tư không nói gì. Một lát sau, đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn Hàn Thạc ngạc nhiên, nói:
- Làm sao ngươi thoải mái như vậy?
Hàn Thạc sửng sốt, nhưng lập tức phản ứng ngay. Vừa rồi hắn hữu kinh vô hiểm, nhưng sự công kích của con Huyền Ma lại thủy chung không hề đình chỉ. Vài Hạ vị thần bên Đường Na mặc dù không kinh hiểm như vậy, nhưng cũng không lúc nào dám phân tâm, ai nấy mặt ủ mày chau. Bên Khải Tát cũng bị tình huống này, ngoại trừ Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm ra, mấy Hạ vị thần khác ai nấy đều khổ sở không nói hết, có vẻ gần như suy sụp rồi.
Trong cảnh này, ngoại trừ ba Trung vị thần Đường Na và Khải Tát, Ai Lí Khắc Sâm ra, cũng chỉ có Hàn Thạc thần sắc hầu như bình thường, tựa hồ không để ý tới sự công kích của những dị vật kia, còn có thể thong dong đối thoại với nàng nữa. Mà Hàn Thạc lại chỉ là một Hạ vị thần rất yếu, chẳng trách hiện tượng này làm cho Đường Na một lần nữa kinh hãi.
"Thật là một nữ nhân tinh tế."
Hàn Thạc cười khổ thầm nói, vội vàng giải thích:
- Con quái vật công kích ta chắc là yếu hơn mấy con công kích các ngươi!
Đường Na ngạc nhiên, nhíu mày cảm ứng con Huyền Ma đang tấn công Hàn Thạc, đột nhiên trong lòng cả kinh.
Khi những con Huyền Ma vừa tới đây, linh hồn Đường Na đã cẩn thận cảm ngộ một chút, phát hiện ra năng lượng của mấy con Huyền Ma công kích họ đều tương đương. Năng lượng trên người con Huyền Ma vây công Hàn Thạc ngược lại còn mạnh hơn những con khác một chút. Đường Na có thể khẳng định cảm giác của mình nhất định không hề lầm lẫn. Nhưng sau khi chơi đùa với Hàn Thạc, Đường Na một lần nữa cảm ngộ lại, đột nhiên phát hiện ra trong số những con Huyền Ma vây công họ, năng lượng của con ở bên cạnh Hàn Thạc biến thành con yếu nhất.
Phát hiện bí mật này làm sự nghi hoặc trong lòng Đường Na càng lớn hơn, bao nhiêu là Huyền Ma công kích họ, đến cả nàng cũng khổ sở ngăn cản, nhưng không hề làm yếu bớt sức mạnh của những con sinh vật thần bí này, tại sao năng lượng của con vây công Hàn Thạc lại giảm đi nhiều như vậy?
Nghĩ như vậy, Đường Na một lần nữa cẩn thận quan sát Hàn Thạc một chút. Nàng phát hiện ra hắn lúc này tuy thái độ kinh hoảng thất thố, nhưng vẻ mặt thì vẫn cười cười. Liên lạc với biểu hiện của Hàn Thạc vừa rồi, bây giờ lại tiếp tục suy nghĩ, kiểu gì thì Đường Na cũng không tin hắn lại sợ dị vật này!
Nhìn Hàn Thạc cố hết sức giả vờ, Đường Na trong lòng vừa bực mình vừa buồn cười, suy nghĩ một chút, trong lòng lại cả kinh.
"Chẳng lẽ hắn đánh bị thương dị vật này? Không có khả năng, nhất định là ta vừa mới ảo giác. Người này chỉ là một Hạ vị thần mà thôi, đến cả ta nhất thời cũng đã không tìm thấy biện pháp có thể làm giảm sức mạnh của những sinh vật quái dị này. Làm sao hắn có thể làm được? Nhưng... nhưng sao ta lại có ảo giác này? Chắc chắn là không phải, nhiều năm qua ta không bao giờ phạm phải loại sai lầm này!"
Trong lòng Đường Na dâng lên những cơn sóng, ánh mắt nhìn về phía Hàn Thạc tràn đầy nghi hoặc. Nàng cảm giác được trên người hắn dường như che giấu một bí mật rất lớn, nhưng lại không biết bí mật đó rốt cuộc là cái gì.
Chỉ có một điểm nàng có thể khẳng định, Hàn Thạc không muốn nói cho người khác về bí mật của hắn. Lắc lắc đầu, Đường Na tựa hồ muốn thông qua động tác này để ném hết những ý nghĩ phức tạp trong lòng ra ngoài.
- Ủa, chuyện gì thế... chạy... chúng làm sao đột nhiên chạy đi rồi! - Lệ Vi hô lên.
Những sinh vật quỉ dị theo đuổi họ giống như không chết thì không tha, trong nháy mắt bỗng bay đi mất, biến thành những cái bóng xám mờ bay ra xa, trong chớp mắt không thấy tung tích nữa.
"Thời gian đã tới, Huyền Ma phải trở về Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận rồi." - Hàn Thạc thầm nhủ.
Đoàn người Khải Tát rõ ràng cũng thở phào một hơi. Một mỹ phụ rên rỉ:
- Khốn khiếp thật, rốt cục cũng đi rồi!
Lỗ tai Hàn Thạc giật giật như nghe được những lời nói chuyện của họ. Thông qua phán đoán từ những lời của mỹ phụ này, hắn biết họ trước đây hẳn đã gặp phải tình huống này rồi. Thầm nghĩ ngợi một chút, Hàn Thạc căn cứ vào những hiểu biết của mình về Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận, dần dần cũng đoán ra vài tình huống về Huyền Ma.
- Thần lực họ tiêu hao lớn hơn chúng ta rất nhiều, lúc này chính là cơ hội tốt ngàn năm khó gặp. Họ không động thì chúng ta chủ động công kích!
Đường Na hô lớn, đột nhiên hạ lệnh:
- Động thủ, ta sẽ ngăn chặn Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm, các ngươi tự tìm lấy mục tiêu đi. Giết!
← Ch. 0652 | Ch. 0654 → |