Vay nóng Tinvay

Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0146

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0146: Để ta giữ cho ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Siêu sale Lazada


- Người sao có thể làm vậy, người không thể làm như vậy được! - Cát Nhĩ Bá Đặc hét ầm ĩ, âm thanh ầm ầm truyền đi rất xa.

- Được rồi, được rồi, về điều này sẽ bàn sau, trước mắt ngươi hãy dưỡng thương cho tốt đi. - Hàn Thạc ngoài mặt trả lời lấy lệ, còn trong lòng ngấm ngầm thử nghiệm tinh thần khế ước vừa có được.

Dâm long Cát Nhĩ Bá Đặc vừa mới cùng Hàn Thạc ký kết khế ước chủ tớ, giữa hai người liền phát sinh một loại liên hệ rất là huyền diệu. Căn cứ vào lực lượng của khế ước, Hàn Thạc cho dù nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được vị trí của Cát Nhĩ Bá Đặc, ngoài ra hắn cũng cảm nhận được mình hoàn toàn có thể quyết định được sinh tử của nó.

Trong lúc Cát Nhĩ Bá Đặc đang gào thét ầm ĩ, Tiểu Khô Lâu trong tay cầm cây trường cung quái dị đột nhiên xuất hiện trước mặt Hàn Thạc. Tiểu dâm long vừa thấy Tiểu Khô Lâu cầm cây cung xuất hiện, bản năng cảm thấy cỗ khí tức nọ thì hoảng hốt lo sợ thình lình lao đến bên cạnh hắn.

Cây cung xuất hiện ở đây đồng nghĩa với việc gã Hắc Ám tinh linh nắm giữ nó đã đi đứt. Cầm cây cung từ tay Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc cảm ứng một chút nhưng không phát hiện được bất kỳ chỗ kỳ lạ nào. Quan sát cẩn thận một lúc nữa, hắn thấy cây cung có màu nâu thẫm, tựa như màu của vỏ cây cổ thụ lâu năm, trên cung khắc một số hoa văn quái dị phức tạp huyền bí.

- Sứ giả, Hắc Ám tinh linh nữ chúa Đại Na kia cùng một phần ba đám Hắc Ám tinh linh đã chạy thoát. - Lão mục sư sau khi nghe tên thủ lĩnh cự ma báo cáo liền đi đến bên cạnh Hàn Thạc cung kính bẩm báo.

Hàn Thạc trước hết cất cây cung quái dị vào trong không gian giới chỉ sau đó nói:

- Trong lòng đất, các Hắc Ám tinh linh cực kỳ quen thuộc địa hình xung quanh. Bọn chúng là chủ nhân nơi này, có thể nhờ vào địa thế chạy trốn cũng không có gì là lạ. Để đề phòng đám Hắc Ám tinh linh quay lại trả thù, chúng ta phải nhanh chóng ly khai chỗ này. Nếu không vạn nhất để Đại Na tập hợp được gia tộc Hắc Ám tinh linh khác công kích thì chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.

- Chủ nhân, có phải các người muốn trở lại thế giới trên mặt đất đúng không. Ôi, tốt quá rồi, ta trước giờ chưa từng rời khỏi thế giới dưới lòng đất, bây giờ rốt cuộc có thể tiến ra thế giới bên ngoài để mở mang thêm kiến thức rồi. - Cát Nhĩ Bá Đặc vừa nghe Hàn Thạc và mọi người muốn trở lại mặt đất liền lộ rõ vẻ hí hửng, hưng phấn hoan hô.

Nhìn Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc một cách kỳ quái, Hàn Thạc nhíu mày hỏi:

- Ngươi không phải luôn sinh trưởng ở dưới lòng đất này sao. Ồ, đúng rồi, ngươi làm sao lại kết thù oán với đám Hắc Ám tinh linh thế?

- Ách, cũng không có gì cả, ta từ Hắc long thành dưới lòng đất trốn đến đây. Sau đó thì bị lac đường, trong lúc đang tìm đường thì đụng phải bọn người thằn lằn. Bon chúng xem ta như khách quý, đáp ứng chỉ đường cho ta ra khỏi thế giới dưới đất. Ngoài ra còn đáp ứng giúp ta tìm kiếm châu báu và mỹ nữ, sau đó thì ta giúp đỡ bon chúng tàn phá làng mạc của gia tộc Hắc Ám tinh linh.

Bất quá trong lúc ta đi tàn phá làng mạc của đám Hắc Ám tinh linh, đã phát hiện ra một nữ Hắc Ám tinh linh vô cùng quyến rũ. Đáng tiếc khi ta đang ôm ấp yêu thương nàng thì nàng đột nhiên trở mặt công kích ta, ta bị thương phải chạy trốn đến đầm lầy này, sự tình diễn ra sau đó thì người đã biết rõ rồi. - Hắc long nhìn Hàn Thạc một cách vô tội, tường thuật lại.

Hắn nói lộn xộn không minh bạch, rất nhiều chuyện không rõ ràng, thế nhưng Hàn Thạc cũng hiểu được đại khái, hắn cũng không muốn hỏi thêm chi tiết về việc này, gật đầu nói:

- Thương thế của ngươi thế nào, có trầm trọng lắm không?

- Vô cùng nghiêm trọng!

Tiểu dâm long cúi gằm đầu chán nản, dừng lại một chút hắn lại tiếp tục:

- Bất quá cho ta chút thời gian điều dưỡng ta có thể từ từ khôi phục thương thế. Nghiêm trọng nhất là vết thương gây ra do mũi tên quỉ quái kia khiến ta tương đối khổ sở. Thật sự không thể hiểu nổi, một tính mạng nhỏ bé và yếu ớt như thế lại có thể bắn ra một mũi tên có uy lực lớn đến như vậy.

"Bách" Hàn Thạc vỗ mạnh lên cái đầu đen thui của Cát Nhĩ Bá Đặc, nói:

- Đồ đần độn, nhà ngươi không thấy được gã Hắc Ám tinh linh sau khi bắn ra mũi tên đó liền chết luôn sao. Loại tà ác chi tiễn này để bắn ra được cần phải tiêu hao sinh mệnh khí tức, uy lực mà không cường đại thì mới thực là kỳ quái, đừng cho rằng ngươi lớn xác thì sẽ không sao.

Khẽ kêu một tiếng đau đớn, Cát Nhĩ Bá Đặc sờ sờ lên chỗ trên đầu tại chỗ bị Hàn Thạc vỗ rồi hét lên:

- Ta bây giờ đang bị thương, cho dù ngươi và ta là chủ tớ, ngươi cũng không thể ngược đãi ta như vậy.

Suy nghĩ một chút, Hàn Thạc lấy ra một phần tinh huyết của xà phát quái đưa cho tiểu dâm long, nói:

- Đây là tinh huyết của xà phát quái, có tác dụng chữa thương rất thần kỳ. Đối với thương thế của nhà ngươi chắc chắn là có lợi lớn. Người cầm lấy mà sử dụng, nhưng nhất định không được để lãng phí.

- Ôi, chủ nhân vĩ đại, ta ca ngợi người.

Cát Nhĩ Bá Đặc bởi vì hai mắt đang bị thương tạm thời không nhìn thấy gì cả, thế nhưng đã được nghe nói về khả năng trị thương của tinh huyết xà phát quái, liền vừa vỗ mông ngựa Hàn Thạc vừa đưa tay ra quờ quạng, cuối cùng cũng nắm được chiếc bình nhỏ đó.

- Hãy đem một cỗ kiệu cho tên Hắc long mù này, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không đợi đến khi Đại Na cùng đám Hắc Ám tinh linh gia tộc khác tìm đến nơi, chúng ta nhất định sẽ gặp nhiều phiền toái.

Đối với tình huống hiện tại, lão mục sư cũng đã minh bạch về sự nguy hiểm, liền quay về hướng gã cự ma thủ lĩnh ở đằng xa ra lệnh một tiếng. Hai cỗ kiệu liền được khênh tới, một cỗ rộng rãi thoải mái cho Tiểu Khô Lâu, một cái khác đơn giản hơn dành cho tiểu dâm long Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc đi bộ phía đằng trước dẫn đường.

May mà khi đến đây, Hàn Thạc đã chú ý ghi nhớ kỹ đường đi. Bây giờ trong trí nhớ của hắn những con đường phức tạp rắc rối đều nhớ rõ mồn một. Dưới sự dẫn dắt của Hàn Thạc, cả đám bình an tiến vào thông đạo không hề gặp một khó khăn nào cho dù đường đi trước đó có rất nhiều huyệt động rộng lớn đan chéo nhau chằng chịt, lão mục sư tỏ vẻ kinh ngạc phi thường.

- Sứ giả, đường trở về này người chỉ đi có một lần là đã có thể nhớ kỹ toàn bộ? - Nhẫn nại một hồi lâu, cuối cùng lão mục sư không kiềm chế được tò mò hỏi.

- À, đây là do Đạt Đạt Lạp đại thần dẫn đường chỉ lối, ta không có quan hệ gì. - Hàn Thạc trả lời tùy tiện.

Nói xong hắn hạ lệnh cho Tiểu Khô Lâu từ bên trong kiệu thò đầu ra, tiểu thủ cốt hướng về phía lão mục sư ra hiệu, rồi quay về phía Hàn Thạc khom rạp mình xuống chào với tư thế rất cung kính. Lão mục sư nhìn mà ù ù cạc cạc, không biết nó làm thế đại biểu cho cái gì, tức thì lại một hồi ca tụng Tiểu Khô Lâu.

Trên đường đi, bỗng nhiên Hàn Thạc nghe được rất nhiều tiếng bước chân nhốn nháo truyền tới, hắn cả kinh liền giục đám sâm lâm cự ma di chuyển nhanh hơn, muốn trong khoảng thời gian ngắn nhất rời khỏi thế giới dưới lòng đất.

Đến khi nhìn thấy rõ ở cuối một huyệt động có vài sinh vật kỳ lạ thân người đầu thằn lằn, liên tưởng đến cuộc nói chuyện của tiểu dâm long Cát Nhĩ Bá Đặc cùng đám Hắc Ám tinh linh, Hàn Thạc lập tức minh bạch những sinh vật kỳ lạ thân người đầu thằn lằn hẳn chính là người thằn lằn ở dưới mặt đất, chỉ là không hiểu tại sao lại gặp bọn chúng ở chỗ này.

- Có một số người thằn lằn ở chỗ này, ngươi có biết là chuyện gì xảy ra hay không? - Hàn Thạc chỉ về phía tiếng vang, mấy sâm lâm cự ma chiến sĩ liền đưa cỗ kiệu Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc đến cạnh hắn, nghe hắn chất vấn tiểu dâm long.

- A, đúng là người thằn lằn, không ngờ bọn chúng vẫn tuân thủ lời hứa, đáp ứng sẽ đưa ta ra khỏi lòng đất. Chỉ có điều sau khi ta trúng ám toán của đám Hắc Ám tinh linh trốn về trong đầm lầy, thật không ngờ bọn họ vẫn còn đang chờ ta. - Cát Nhĩ Bá Đặc hoan hỉ nói một tràng, từ phía trong kiệu lao nhanh ra.

Chỉ sau một thời gian ngắn, không biết thực sự có phải là do hiệu quả chữa thương thần kỳ của tinh huyết xà phát quái không mà vừa rồi hai mắt Cát Nhĩ Bá Đặc còn chảy máu không ngừng mà hiện tại đã khôi phục như bình thường. Mặc dù thân thể của hắn vẫn cháy đen thùi lùi, mang đầy thương tích như trước, nhưng tất cả miệng vết thương đã kín miệng, máu đã ngừng chảy ra.

Tiểu dâm long từ trong kiệu bước tới, thanh âm thâm trầm khẽ gầm lên:

- Sinh mệnh hèn mọn kia, các ngươi đã mang những vật cống nạp đến chưa?

Ở phía cuối huyệt động kia, mấy người thằn lằn vừa nghe thấy âm thanh của Cát Nhĩ Bá Đặc vọng tới, đều đồng loạt lớn tiếng hoan hô. Sau đó mấy chục người thằn lằn đột nhiên xuất hiện từ trong các huyệt động xung quanh. Trong đó có một số người bê một cái hòm rất nặng, thái độ cung kính bê tận tới chân của Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc, một lão nhân người thằn lằn cầm quải trượng tiến tới giọng run rẩy nói:

- Thưa ngài Hắc long cường đại, việc ngài giúp chúng ta trừng phạt bọn Hắc Ám tinh linh tà ác, chúng ta đều đã nghe nói đến, đây là một rương châu báu chúng ta đưa đến đây theo đúng như lời hứa, xin ngài nhất định phải nhận lấy.

Cát Nhĩ Bá Đặc bước tới, đưa tay mở nắp rương nhòm một cái, phát hiện ra bên trong rương là các loại pha lê đẹp mắt nhiều màu chói mắt, điều này khiến hắn vô cùng hưng phấn nói tiếp:

- Vậy, mỹ nữ mà các ngươi đáp ứng ta đâu?

Lão nhân thằn lằn vỗ tay một cái, liền thấy ba người nữ thằn lằn thân hình lồi lõm dong dỏng cao xuất hiện đi tới phía trước mặt Cát Nhĩ Bá Đặc, một nữ người thằn lằn tuổi sồn sồn thẹn thùng nói bằng ngôn ngữ thông dụng:

- Ngài Hắc long tôn kính, ba chị em chúng ta nhất định sẽ hầu hạ ngài chu đáo, xin ngài hãy mang chúng tôi đi cùng.

"A ha ha" Hàn Thạc cười lớn một tiếng, vô cùng hứng thú nhìn vẻ tươi cười như ngưng trệ trên mặt tiểu dâm long.

- Quên đi, rương pha lê ta sẽ thu nhận còn ba mỹ nữ thằn lằn này thì các ngươi mang đi đi, ta không cần nữa. - Hắc long ôm rương pha lê bước đi đồng thời né tránh ba mỹ nữ thằn lằn phiền phức, lập tức lên tiếng thúc giục Hàn Thạc, nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Đợi đến khi Cát Nhĩ Bá Đặc tiến tới gần phía mình, Hàn Thạc nhanh như chớp đưa tay đoạt lấy rương pha lê, mặc kệ cho tiểu dâm long kêu la, nhanh chóng bỏ vào trong không gian giới chỉ nói:

- Của ngươi cũng là của ta, để ta giữ nó hộ ngươi, hắc hắc.

Sau đó đoàn sâm lâm cự ma nhờ vào trí nhớ thần kỳ của Hàn Thạc theo hắn thẳng tiến vào huyệt động nhằm hướng trên mặt đất đi lên.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1027)