← Ch.0246 | Ch.0248 → |
Với thực lực hiện giờ, Hàn Thạc không chỉ đối với những nhân vật như Phất Lôi Đức mà ngay cả Viện trưởng Hắc Ám hệ Ma đạo sư Địch Âu thì cũng chẳng hề sợ hãi. Hàn Thạc bước đến, sắc mặt ung dung tự tại, nhưng vẫn toát ra khí chất làm cho người khác phải e dè.
- Bố Lai Ân! Rốt cục ngươi đã trở về rồi? - Giọng nói tràn đầy vui mừng và ngạc nhiên vang lên, Lỵ Toa không nén nổi hưng phấn nhảy cẫng lên, buột mồm "í" một tiếng.
Phạm Ny ngồi ngay ngắn trên đài cao, khi nhìn thấy Hàn Thạc thì những nét buồn bã vương vấn nơi chân mày trong suốt mấy tháng qua như được một bàn tay vô hình xóa đi. Cả người nàng như tỏa ra những tia sáng rực rỡ, khóe miệng nhếch lên tựa như mừng rỡ mà cũng tựa như giận hờn.
Trong thời gian nửa năm qua, Hàn Thạc liên tiếp đã trải qua những trận chiến sinh tử, thực lực không ngừng tăng mạnh. Cả người hắn tự nhiên toát ra một khí thế không thể nào tả nổi. Cho dù hắn không muốn phô bày thực lực nhưng cũng làm cho không một ai dám coi thường.
- A Tây Na! Tập trung vào kiểm tra đi, ta nghĩ ngươi nhất định có thể vượt qua được mà. - Sau khi đến nơi, Hàn Thạc liền nói với A Tây Na đang có vẻ căng thẳng vì bị mấy người Phất Lôi Đức châm chọc chế giễu.
- Cám ơn ngươi, Bố Lai Ân. - Việc Hàn Thạc xuất hiện tựa như một liều thuốc an thần, lập tức khiến cho A Tây Na trong lòng đang thấp thỏm bất an từ từ khôi phục lại sự bình tĩnh.
Phất Lôi Đức ở đằng kia bị câu nói của Hàn Thạc chọc giận, sắc mặt mỗi lúc càng trở nên khó coi, âm trầm nhìn chằm chằm vào Hàn Thạc, nói:
- Nếu không phải trốn tránh ta thì tại sao sau khi ta đã bình phục rồi mà ngươi vẫn bặt tăm cả nửa năm?
Thành thật mà nói, Hàn Thạc thật sự không thấy có hứng thú đối với loại người như Phất Lôi Đức. Sau khi đã từng chiến đấu với một số cường giả, loại người như hắn thật sự không đủ tư cách to tiếng trước mặt Hàn Thạc nữa. Sự chênh lệch giữa hai người thật sự quá lớn vì thế đã khiến cho Hàn Thạc ngay cả hứng thú đối phó với hắn cũng không còn.
- Ha ha ha..... ! - Hàn Thạc cười một tiếng quái dị, đưa mắt liếc Phất Lôi Đức một cái, lắc lắc đầu tỏ vẻ rất đồng tình. Hắn buông tay khẽ thở dài một tiếng, nói:
- Ngươi đúng là loại người chỉ thấy bản thân mình tốt đẹp. Đối với loại người đần độn đầu óc có vấn đề này thì ta có thể nói gì đây chứ?
Nói xong, Hàn Thạc không thèm nhìn Phất Lôi Đức đang tức giận tới phát run lên nữa. Hắn quay về hướng Phạm Ny ở trên đài, nở một nụ cười sáng lạn, nói:
- Ta đã trở về!
Không biết tại sao, khuôn mặt tươi cười của Phạm Ny lại đỏ lên. Sau đó tựa như muốn che dấu cảm xúc thực sự trong nội tâm, Phạm Ny hung dữ trừng mắt lườm Hàn Thạc một cái, thở hổn hển nói:
- Cái đồ hỗn đản nhà ngươi còn biết quay về học viện ư?
Hàn Thạc đang muốn giải thích gì đó thì ở phía bên kia Viện trưởng Hắc Ám hệ Địch Âu đã tỏ vẻ không hài lòng trầm giọng nói:
- Nếu muốn ôn lại chuyện cũ thì hãy chờ sau cuộc kiểm tra này, các ngươi vẫn còn thời gian. Ta nghĩ bây giờ phải nhanh chóng giải quyết xong việc của hệ các ngươi. Chúng ta còn có rất nhiều việc.
Địch Âu vừa nói như vậy, các vị sư phụ Hắc Ám hệ cũng đều ào ào thúc giục Phạm Ny và Cát Ân, tỏ vẻ mình cũng có rất nhiều việc không thể chờ đợi được.
Hàn Thạc vốn định giải thích, áy náy nhìn về phía Phạm Ny ở trên khán đài làm động tác xin lỗi. Sau đó, hắn nhún vai lui về phía sau vài bước, cùng Lỵ Toa, Ngải Mễ và vài đệ tử Vong Linh hệ đang đứng cùng một chỗ, không nói thêm điều gì.
- Bố Lai Ân! Nửa năm nay ngươi đã đi đâu? Không phải ngươi nói sẽ nhanh chóng quay lại Áo Sâm thành mà tại sao lại kéo dài tới tận bây giờ? - Hàn Thạc vừa về tới nơi thì Lỵ Toa đã ríu rít hỏi không ngừng. Hàn Thạc đợi đến khi nàng nói xong mới vừa cười vừa kể về khoảng thời gian đến luyện tập ở trong U Ám sâm lâm.
- Cái quái gì đây? Lại còn kể chuyện riêng của mình nữa chứ. - Mấy gã đệ tử Hắc Ám hệ trước kia từng bị Hàn Thạc đánh ngã đứng ở phía bên kia nhìn thấy thân ảnh tiêu sái của hắn thì không nén nổi tức tối mà hừ lạnh nói.
- Hừ! Cũng muốn xem hắn định làm thế nào để mà tốt nghiệp trước thời hạn. Ta nhớ nửa năm trước hắn bất quá mới là một gã ma pháp sư sơ cấp. - Phất Lôi Đức bị Hàn Thạc liên tiếp đả kích, sắc mặt âm trầm nhìn hắn nói nói cười cười mà lạnh lùng nói.
Lúc này, A Tây Na cũng đã hoàn toàn tỉnh táo, không hề còn khẩn trương giống như ban nãy. Nàng thi triển vài loại Vong Linh ma pháp một cách vô cùng thành thục, trả lời một vài câu hỏi cũng rất trôi chảy, thông qua kỳ thi sơ cấp ma pháp sư rất dễ dàng.
Sau đó, những đệ tử Vong Linh Hệ lần lượt từng người một bắt đầu thi kiểm tra. Thực lực của phần lớn các đệ tử Vong Linh Hệ cũng không tiến bộ nhiều lắm, chỉ có Lỵ Toa thật bất ngờ lại trở thành một ma pháp sư trung cấp. Ma pháp ba động trong cơ thể nàng rõ ràng mạnh mẽ hơn một chút so với các đệ tử khác.
Trải qua một lần thảm biến trong đời, Lỵ Toa đột nhiên hiểu thêm rất nhiều điều, cũng hiểu được tầm quan trọng của thực lực. Từ đó nàng tu luyện ma pháp khắc khổ hơn mọi khi rất nhiều, không hề giống như trước đây chỉ chơi đùa là chính.
Đợi đến khi tất cả các đệ tử Vong Linh hệ đều đã thi kiểm tra xong, Hàn Thạc mới ung dung tiến lên, nói:
- Trở về lần này, ta định sẽ tốt nghiệp luôn. Ta có thể thi kiểm tra được hay không?
Tại Ma Vũ học viện Ba Bỉ Luân, chỉ cần có thể tiến giai thành ma pháp sư cao cấp thì được tính là đã tốt nghiệp. Hàn Thạc chiếm được trí nhớ của Vong Linh Ma đạo sư Khắc Lai Đốn, trải qua một khoảng thời gian tập luyện thì đã sớm nắm vững tất cả ma pháp cao cấp của Vong Linh hệ. Ngoài ra hắn còn có thêm cả vài loại Vong Linh ma pháp thất truyền nữa.
Thi kiểm tra ma pháp đơn giản chia thành ba giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất là vấn đáp về một số kiến thức ma pháp. Thứ hai là phóng thích một ma pháp của cấp bậc tương ứng. Giai đoạn thứ ba là được giao cho một nhiệm vụ để người đệ tử vận dụng kiến thức ma pháp đã học mà thực hiện. Hoàn thành tất cả coi như là thi kiểm tra xong.
Bất quá, ở trong Ma vũ học viện Ba Bỉ Luân, thi kiểm tra ma pháp sư cao cấp trước nay cũng chẳng phải thực hiện nhiệm vụ gì, chỉ cần vượt qua hai loại thi kiểm tra đầu tiên thì đã coi như là thông qua.
Với kiến thức Vong Linh ma pháp và thực lực hiện giờ của Hàn Thạc, thi kiểm tra ma pháp sư cao cấp về căn bản chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ. Hàn Thạc kiêu ngạo bỏ qua thi kiểm tra ma pháp sư trung cấp, trực tiếp nhảy thẳng lên ma pháp sư cao cấp, định thoát khỏi những trói buộc của Ma vũ học viện Ba Bỉ Luân càng sớm càng tốt.
- Ngươi dám chắc muốn vượt cấp tiến hành thi kiểm tra ma pháp sư cao cấp chứ? - Địch Âu đứng trên đài, âm trầm trừng mắt nhìn Hàn Thạc, hỏi để xác nhận lại một lần nữa.
Gật đầu sốt ruột, Hàn Thạc khẳng định:
- Địch Âu sư phụ! Chẳng lẽ ta nói không đủ rõ sao? Ta muốn bỏ qua thi kiểm tra ma pháp sư trung cấp, trực tiếp kiểm tra để trở thành ma pháp sư cao cấp.
- Vậy thì được, có thể bắt đầu rồi. - Địch Âu hừ lạnh một tiếng. Hiển nhiên là có chút phản cảm đối với lời nói không khách khí của Hàn Thạc, rồi quay sang phía hai người Phạm Ny và Cát Ân gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Trước sự kinh ngạc của các đệ tử Vong Linh Hệ, Hàn Thạc bước lên đài, ung dung bình tĩnh ứng phó trả lời Phạm Ny và Cát Ân, sau đó là một số câu hỏi về mối quan hệ qua lại giữa các loại kiến thức ma pháp. Trong đó mấy người Ma pháp sư Hắc Ám hệ của Địch Âu cố ý làm khó Hàn Thạc, chuyên môn hỏi về những ma pháp kiến thức rắc rối khó hiểu.
Tuy nhiên, Hàn Thạc đã có được trí nhớ của Khắc Lai Đốn về ma pháp. Nếu không xét đến tinh thần lực, hắn có thể coi như là một vị ma đạo sư đã trải qua tôi luyện. Những vấn đề thoạt nhìn có vẻ rối rắm này hiển nhiên không làm khó được Hàn Thạc, hắn lưu loát trả lời hết toàn bộ.
Đến lúc này, các học viên Vong Linh Hệ ở phía dưới lập tức bắt đầu xầm xì bàn tán. Lỵ Toa càng nhảy nhót hưng phấn, ríu rít liến thoắng cười nhạo Phất Lôi Đức. Nàng thông qua biểu hiện của Hàn Thạc mà đả kích mấy người của Phất Lôi Đức ban nãy đã chế nhạo nàng.
Mặc dù Địch Âu không hề muốn thừa nhận, nhưng Hàn Thạc trả lời không hề có sai sót. Bọn họ đưa ra những kiến thức ma pháp khó khăn nhưng hắn đều trả lời chuẩn xác trôi chảy. Cho dù bọn họ muốn bới lông tìm vết cũng không được, cuối cùng cũng phải xịu mặt, xem như là chấp nhận hắn đã thông qua vòng thi thứ nhất.
Vòng thứ hai thi kiểm tra biểu diễn Vong Linh ma pháp nên càng thoải mái. Hàn Thạc sử dụng đến hơn mười loại ma pháp, từng loại một đều được phóng xuất ra một cách thuần thục, có tinh thần lực sung mãn duy trì. Hơn nữa, dung hợp kinh nghiệm mấy chục năm sử dụng ma pháp của Khắc Lai Đốn, việc phóng thích Vong Linh ma pháp cao cấp đối với Hàn Thạc căn bản không có bất cứ khó khăn gì.
Trong khi Hàn Thạc đem tất cả các ma pháp cao cấp của Vong Linh Hệ, loại này nối tiếp loại kia phóng xuất ra, các đệ tử Vong Linh Hệ phía bên dưới hưng phấn hoan hô không ngừng thì sư phụ và đệ tử Hắc Ám hệ lại lộ sắc mặt khó coi. Hiển nhiên, bọn họ không ngờ được chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi mà Hàn Thạc lại thật sự có thể bỏ qua một bậc, tiến thẳng lên đạt tới thực lực ma pháp sư cao cấp.
- Bố Lai Ân! Ta đã không nhìn sai, quả nhiên ngươi là một thiên tài ma pháp. - Phạm Ny ở trên đài chứng kiến Hàn Thạc từ đầu đến cuối đều ung dung ứng đối, thực lực mà hắn thể hiện ra so với bản thân Phạm Ny thì không kém hơn chút nào. Trong đó thậm chí phóng thích một vài ma pháp khó với độ chuẩn xác còn muốn thuần thục hơn cả sư phụ là nàng. Việc này không thể không khiến cho Phạm Ny phải kinh ngạc than thầm.
- Không ngờ hắn lại đạt đến thực lực này nhanh như vậy. - Cát Ân lẩm bẩm nói, tỏ vẻ tựa như là khó có thể tin nổi. Sau đó lại thay đổi ý nghĩ, mặc dù Hàn Thạc chưa từng nghe giảng nhưng cũng tính như là đệ tử của hắn vậy. Có một đệ tử thần kỳ thế này, chẳng nhiều thì ít hắn cũng có công lao. Từ nay về sau điều này cũng đủ làm vốn cho hắn huênh hoang. Nghĩ vậy, trong lòng Cát Ân mừng rỡ không thôi.
- Qua. - Địch Âu hừ lạnh một tiếng, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
- Ha ha, đa tạ Địch Âu sư phụ. - Từ đầu đến cuối, Hàn Thạc đều mỉm cười, bất luận là trả lời về kiến thức ma pháp hay là phóng thích Vong Linh ma pháp vẫn đều có vẻ ung dung như thế, không có một chút miễn cưỡng nào.
Vẻ mặt âm trầm, Địch Âu và mấy vị sư phụ Hắc Ám hệ chụm đầu thảo luận trong chốc lát rồi Địch Âu hắc hắc cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn Hàn Thạc nói:
- Hai vòng thi kiểm tra đầu tiên ngươi đều thông qua rồi. Biểu hiện của ngươi khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, vì vậy ta sẽ trực tiếp nói cho ngươi về vòng thi kiểm tra thứ ba. Chỉ cần ngươi có thể trong vòng một tháng tự mình liệp sát một đầu ma thú tam cấp Ưng Thân Nữ Yêu, lấy tinh hạch của nó giao cho chúng ta thì coi như là đã thông qua thi kiểm tra.
- Ối... Trời ơi! Việc này sao có thể thực hiện được? - Ở bên Vong Linh Hệ, các đệ tử lập tức phàn nàn.
Trong chuyến đi tới U Ám sâm lâm lần trước, khi đối mặt một con Ưng Thân Nữ Yêu, cả nhóm Áo Đức Tái gồm sáu người đều phải cẩn thận đề phòng từng li từng tí, sợ phát sinh chuyện rắc rối. Sáu người Áo Đức Tái bao gồm cả Ma pháp sư cao cấp và Kiếm Sĩ Cao Cấp, còn có cả kiếm sĩ trung cấp và Cung tiễn thủ Ni Á mà vẫn phải cẩn trọng như vậy, cho thấy rằng Ưng Thân Nữ Yêu đáng sợ như thế nào.
Lần này, Địch Âu của Hắc Ám hệ không ngờ lại thẳng thừng yêu cầu Hàn Thạc liệp sát một con Ưng Thân Nữ Yêu làm Cao Cấp ma pháp sư vật chứng, rõ ràng là cố ý làm khó dễ Hàn Thạc.
Chẳng những nhóm đệ tử Hắc Ám hệ của Phất Lôi Đức khi chứng kiến biểu hiện của Hàn Thạc tại vòng thi thứ hai đều câm miệng, mà ngay cả kẻ tràn đầy tự tin như Phất Lôi Đức sau khi nhìn thấy Hàn Thạc ung dung phóng xuất ra một loạt ma pháp cao cấp thì trong lòng cũng thấp thỏm không dám nói thêm nữa gì nữa.
Trong khi bọn họ cảm thấy khí thế của mình đã bị áp chế thì lại bất ngờ nghe Địch Âu nói Hàn Thạc đi liệp sát ma thú tam cấp Ưng Thân Nữ Yêu. Cả đám lại một lần nữa hưng phấn trở lại, không nín được há miệng cười ha ha, có vẻ rất hả hê nhìn về phía bọn Hàn Thạc.
- Địch Âu tiên sinh! Ngươi làm như vậy không phải là rất quá đáng sao? Trong việc tiến giai lên ma pháp sư Cao Cấp của Hắc Ám hệ, cho tới bây giờ ta chưa từng nghe nói có ai sai đệ tử đi liệp sát ma thú Ưng Thân Nữ Yêu hết. Về căn bản đây là nhiệm vụ khiến người đi chịu chết, ta kiên quyết không đồng ý. - Hai má của Phạm Ny đỏ bừng vì tức giận, ánh mắt căm tức nhìn Địch Âu quát ầm lên.
Hừ lạnh một tiếng, Địch Âu nói với vẻ âm trầm:
- Phạm Ny sư phụ! Ngươi nhớ kỹ, ta mới là Viện trưởng Hắc Ám hệ. Vong Linh hệ của các ngươi nằm trong Hắc Ám hệ của chúng ta. Ta có quyền làm như vậy. Nếu đệ tử Bố Lai Ân không muốn tiếp nhận cuộc thi kiểm tra này thì có thể bỏ đi, nhưng như vậy thì hai vòng thi kiểm tra trước đây coi như bị hủy bỏ.
Cho tới bây giờ, Địch Âu xem như đã thể hiện rõ muốn làm khó dễ Hàn Thạc. Bất cứ ai cũng đều thấy như vậy. Lần nói chuyện này khiến cho Phạm Ny tức giận run người, chỉ vào Địch Âu nói:
- Ngươi...... Không thể ngờ ngươi lại là một kẻ hèn hạ như vậy. Ta sẽ đi tìm Viện trưởng phân xử. Ta không để cho ngươi có thể một tay che trời đâu.
- Chờ một chút. - Hàn Thạc vẫn cười tủm tỉm như cũ, cất tiếng nói không nhanh không chậm. Đợi cho ánh mắt mọi người đều nhìn kỹ vào người mình thì Hàn Thạc mới nhìn chằm chằm vào Địch Âu, cười nhạt hỏi:
- Địch Âu sư phụ! Ngươi đã quyết định buộc ta liệp sát một con Ưng Thân Nữ Yêu sao?
- Hắc hắc, ta đã quyết định như thế! Chỉ cần ngươi có thể chứng minh ngươi có thực lực này, ta lập tức xác định lần này ngươi đã kiểm tra thành công, tuyệt đối sẽ không nói gì nữa. - Địch Âu rốt cục có cảm giác sảng khoái, mặt lộ vẻ tươi cười nhìn Hàn Thạc nói.
Hàn Thạc gật gật đầu, nhún vai, mỉm cười nói:
- Như vậy, xem chừng là ta chẳng cần phải quay về U Ám sâm lâm nữa làm gì. Mời ngươi giúp ta xác định cấp bậc đi. - Vừa nói dứt lời, không gian giới chỉ của Hàn Thạc lóe sáng, trên tay xuất hiện hai viên ma thú tinh hạch của Ưng Thân Nữ Yêu, tay phải cầm một đôi thiết trảo ngăm đen, cũng tương tự là của Ưng Thân Nữ Yêu.
- Hai con Ưng Thân Nữ Yêu này là do ta liệp sát ở bên trong U Ám sâm lâm trước khi quay về học viện. Trên đôi thiết trảo này vẫn còn lưu lại dấu tích Vong linh ma pháp của ta. Ta nghĩ Địch Âu tiên sinh sẽ không phủ nhận nữa chứ? - Hàn Thạc nhạo báng nhìn Địch Âu đang trợn mắt há hốc mồm, cười ha hả nói.
Đột nhiên, khoảng không gian ở trước mặt Hàn Thạc dao động, một đạo quang mang hiện lên rồi Viện trưởng Ma Vũ học viện Ba Bỉ Luân Ngải Mã đột ngột xuất hiện. Một đạo ma pháp phóng xuống bay một vòng quanh cặp thiết trảo của Ưng Thân Nữ Yêu trong tay Hàn Thạc, sau đó Ngải Mã cười hiền hậu nói:
- Không sai, ta có thể khẳng định hai con Ưng Thân Nữ Yêu này đích thực là bị Bố Lai Ân giết chết.
Ngừng một chút, Ngải Mã đảo ánh mắt cổ quái nhìn Hàn Thạc một cái, sau đó mới vừa cười vừa nhìn về phía Địch Âu, ôn tồn nói:
- Hẳn là không thành vấn đề, ta nghĩ hắn thật sự có thể tốt nghiệp rồi.
← Ch. 0246 | Ch. 0248 → |