Vay nóng Tima

Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0389

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0389: Sự tiến bộ vượt bậc của Vong Linh hệ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Siêu sale Lazada


Phỉ Bích nổi giận đùng đùng bỏ đi, cuối cùng nói một câu kiên quyết cự tuyệt việc Hàn Thạc đi theo.

Mặc quần áo đứng dậy, Hàn Thạc do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn quyết định không đi theo Phỉ Bích.

Bối Đặc Lí Kì gia tộc là đại quí tộc hiển hách của đế quốc, lão Cáp Ân cho dù đã rời khỏi quân đội, nhưng lực ảnh hưởng vẫn còn rất lớn. Phỉ Bích muốn đi gặp Ngải Mễ Lệ để nói chuyện có lẽ cũng chưa thể phát sinh ra chuyện gì lớn, thế nhưng nếu hắn cũng đi theo, hai nữ nhân sẽ biến Hàn Thạc thành một nhân vật chính, rốt cuộc sẽ phát sinh sự tình gì đây cũng khó có thể nói chính xác được.

Hàn Thạc lẽ nào không nghĩ đến việc nếu ở bên trong Bối Đặc Lí Kì gia tộc, bị hai người đàn bà lớn tiếng ầm ĩ cãi vã nhau, như thế chẳng những ảnh hưởng đến đường quan lộ của hắn mà đối với danh dự của Phỉ Bích cùng Ngải Mễ Lệ cũng sẽ bị tổn hại rất lớn.

Mặt sầu mày khổ, Hàn Thạc sững sờ đứng tại chỗ, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ đành thả ra hai con Huyền ma bám chặt phía sau Phỉ Bích.

Giờ đây thành Áo Sâm nổi sóng như triều dâng, Hàn Thạc lo lắng chuyện của Phỉ Bích không chừng sẽ khiến cho việc trợ giúp của hắn đối với công việc của Lao Luân Tư xảy ra những chuyện ngoài ý muốn, mặt khác Hàn Thạc cũng muốn xem thử Phỉ Bích rốt cuộc nói gì với Ngải Mễ Lệ, một khi tình thế trong đó không ổn, bất đắc dĩ cũng chỉ còn cách tốt nhất là hắn phải ra mặt.

Huyền ma theo sau Phỉ Bích đi vào Bối Đặc Lí Kì gia tộc, ngoài dự kiến của Hàn Thạc, vẻ mặt vốn thịnh nộ của Phỉ Bích khi tới trước cửa người ta, đã giấu nỗi hỉ nộ ái ố vào trong lòng, ngược lại bình tĩnh vô sự hướng về thị vệ yêu cầu được gặp Ngải Mễ Lệ.

Hàn Thạc nhìn thấy Phỉ Bích không có vừa đến Bối Đặc Lí Kì gia tộc đã làm ầm ĩ lớn tiếng, bất giác thở phào. Trong lòng hiểu được Phỉ Bích mặc dù giận thì giận, bất quá nàng có lẽ cũng rất có chừng mực. Ngải Mễ Lệ vừa nghe Phỉ Bích tới đây để được gặp riêng với mình, trong lòng chợt cả kinh. Nàng trong lòng có quỷ, vài lần trước trong khi cùng Phỉ Bích gặp lại đã loáng thoáng cảm giác được có vài phần không ổn, biết được với một người đàn bà thông minh như Phỉ Bích nhất định sẽ nhận ra điều gì đó.

Lúc này đây Phỉ Bích đã chỉ đích danh, nói là đến đây để tìm nàng. Ngải Mễ Lệ liền hiểu cái gì đến rồi cũng phải đến, trấn định lại tâm trạng đang rối loạn bất an, chủ động bước ra ngoài cửa nghênh đón Phỉ Bích.

- Hả, đây không phải là Phỉ Bích tiểu thư đó sao? Hì hì, đã lâu không gặp, sao lại rảnh tới tìm ta vậy? - Ngải Mễ Lệ đã nhiều năm lăn lộn trong Ám Mạc. Mặc dù trong lòng có quỷ bất quá vẻ bên ngoài lại tự nhiên vô cùng, nét mặt sáng ngời, vui mừng nở nụ cười, giống như tỷ muội xa nhau mới gặp lại cùng Phỉ Bích chào hỏi.

- Ha ha, Ngải Mễ Lệ tỷ tỷ, cái này không phải là muội nhớ đến tỷ đâu. Ai da, nhiều ngày không gặp, Ngải Mễ Lệ tỷ tỷ sao lại càng ngày càng trẻ ra thế kia, có phải là có cái bí quyết gì không, tỷ nhất định phải nói chuyện với muội đó! - Phỉ Bích cũng đã lăn lội trên chốn thương trường để kiếm sống, thật sự là có thể kiềm chế tâm trạng, làm ra vẻ giống như đang mỉm cười chào hỏi.

Ngải Mễ Lệ trong lòng loạn một hồi, nghe Phỉ Bích nói úp úp mở mở không rõ ra làm sao, chỉ biết người đến không có ý tốt. Mấy ngày nay Ngải Mễ Lệ đương nhiên hiểu được những biến hoá trên thân thể mình là do nguyên cớ vì sao, đối diện với mắt ngọc mày ngài da thịt trắng nõn mềm mại của Phỉ Bích, cùng tình trạng của nàng có bảy tám phần tương tự, Phỉ Bích khơi khơi nhắc tới phương diện sự tình này, hỏi vì sao như thế thì tự nhiên không cần nói ra cũng biết rồi.

- Phỉ Bích tiểu thư quá khen, có lẽ mấy ngày gần đây không có sự tình gì phát sinh, ngủ ngon giấc hơn một chút thôi, cái này là do tuổi còn trẻ đó mà!

Ngải Mễ Lệ mỉm cười đáp qua loa một câu, liếc nhìn về đám thị vệ còn đứng ở hai bên rồi đi về phía Phỉ Bích yêu kiều cười nói:

- Khó có được một cơ hội thế này. Đi! Vào phòng tỷ tỷ nói chút chuyện thế thái nhân tình nào.

- Đang có ý này! - Phỉ Bích nở nụ cười yếu ớt đáp lại một câu như vậy, thần sắc tự nhiên, cùng Ngải Mễ Lệ đi vào bên trong, hai người nhìn như thế nào cũng chỉ thấy giống như là một đôi tỷ muội thân, tựa hồ căn bản không có bất cứ chỗ nào là không thể hoà hợp được.

Thông qua một con Huyền ma, cuộc nói chuyện của hai người từng câu từng chữ Hàn Thạc đều nghe rõ. Hắn không khỏi ngấm ngầm bội phục sự trầm tĩnh của cả hai, coi như là hiểu được phần nào về đàn bà cao nhã trong lúc tranh đấu. Không giống như trong tưởng tượng rằng các nàng sẽ làm một trận cãi vã ầm ĩ, mà đây lại là cuộc tranh đấu càng thêm phần mịt mờ kín đáo.

Đợi đến khi Ngải Mễ Lệ mang theo Phỉ Bích tiến vào khuê phòng của nàng. Có lẽ bởi vì phòng ngừa cuộc nói chuyện của hai người bị tiết lộ ra ngoài, Ngải Mễ Lệ vô cùng cẩn thận bố trí tầng tầng kết giới bên trong căn phòng, Phỉ Bích lãnh đạm nhìn Ngải Mễ Lệ bố trí kết giới cách âm, cách tầm mắt, không nói câu nào.

Ngải Mễ Lệ sau khi bố trí mọi thứ một cách thỏa đáng, Hàn Thạc thông qua hai con Huyền ma cảm nhận được một cỗ khí tức hắc ám dần dần khuếch tán ra bốn phía. Hắn do dự một chút rồi đành thu hồi chúng lại, lệnh bọn chúng dừng lại ở bên ngoài căn phòng mà hai nàng nói chuyện với nhau. Như vậy thì Huyền ma mới dám chắc sẽ không bị kết giới của Ngải Mễ Lệ phát hiện, bất quá cũng không thể nghe được cuộc nói chuyện giữa hai nàng.

- Ai da, loại đàn bà thế này quả nhiên là có chút phiền toái a! - Hàn Thạc bất giác cảm khái, thế nhưng hắn biết với tâm tính của hắn, khả năng khắc chế đối với phương diện này đích xác khiến hắn hổ thẹn rất nhiều.

Trong lúc Hàn Thạc còn đang cảm thán thì quản gia Tạp Lạp Tư thẳng một đường tìm đến chỗ hắn, đưa cho một bức thư tín, cung kính thưa:

- Hầu tước đại nhân, đây là thư của ngài.

- Hầu tước đại nhân?

Hàn Thạc đờ người ra, sau đó nhìn quản gia Tạp Lạp Tư, nghi hoặc hỏi:

- Tạp Lạp Tư, ngươi không phải là xưng hô nhầm đó chứ?

- Không, ta xưng hô đúng mà!

Tạp Lạp Tư trả lời, sau đó mỉm cười nhìn Hàn Thạc nói:

- Hầu tước đại nhân, mặc dù văn thư chính thức của Bệ hạ còn chưa ban xuống, bất quá đại nhân cũng không cần phải giấu giếm chúng ta. Hề hề, chúng ta là quản gia của ngài mà cũng chỉ từ bên ngoài mới biết được sắc phong của Bệ hạ giành cho ngài.

Lời này vừa nói ra, Hàn Thạc bỗng nhiên đại ngộ, trong lòng hiểu được Ô Đặc Lôi Đức Bệ hạ nhất định là từ lúc hắn bắt đầu rời khỏi hoàng cung, đã bắt tay trợ giúp dọn đường cho Lao Luân Tư, chức vị hầu tước của hắn dám chắc cũng được công bố trước thời hạn ra bên ngoài.

Giờ đây ngay cả quản gia Tạp Lạp Tư cũng biết được tin tức này. Điều đó đã nói hết được rằng Ô Đặc Lôi Đức Bệ hạ đã đem tin tức đề bạt hắn lộ ra ngoài, trong lòng Hàn Thạc không khỏi phải cảm thán một chút về hiệu suất làm việc cực cao của vị Quốc vương này, lúc này mới nhíu mày hỏi:

- Ừm, được rồi, như vậy một vài tin đồn trái chiều gây bất lợi cho ta có phải cũng đang còn lưu truyền đúng không?

- Hầu tước đại nhân, Quốc vương Bệ hạ đã chứng minh xuất thân trong sạch của ngài, đồng thời, còn hạ lệnh bất luận kẻ nào cũng không được hoài nghi lòng trung thành của ngài đối với quốc gia nữa, bất cứ kẻ nào mà còn mang dị tâm đối với ngài, Bệ hạ sẽ khép luôn hắn vào tội cố ý gièm pha bêu xấu. Chỉ trong thời gian một ngày, rốt cuộc không có bất cứ kẻ nào dám đàm luận tin tức về ngài với giáo hội tà ác nữa. - Quản gia Tạp Lạp Tư sùng kính nhìn Hàn Thạc, hoàn toàn bái phục trả lời.

Hàn Thạc chỉ đi một chuyến đến hoàng cung, sau khi trở về liền được Quốc Vương Bệ hạ liên tiếp ra những tác động lớn, đối với những nghị luận xấu xa về Hàn Thạc đều toàn bộ đè bẹp, đồng thời lại còn sắc phong hắn làm hầu tước cao quý. Tất cả đã chứng minh sự tín nhiệm cùng ân sủng của Quốc Vương Bệ hạ đối với hắn, Tạp Lạp Tư đối với Hàn Thạc là thật tâm kính phục.

Bất quá, Tạp Lạp Tư vĩnh viễn sẽ không biết, ở bên trong hoàng cung Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, nam nhân có quyền lực lớn nhất này trong lúc bàn chuyện với Hàn Thạc, ngữ khí thậm chí còn phải van xin không còn một chút thái độ ngạo mạn nào của một kẻ bề trên đối với hắn.

- Ai là người gửi bức thư này? - Hàn Thạc liếc qua bức thư một chút rồi lạnh nhạt hỏi.

- Hình như được một tên đệ tử của Ba Bỉ Luân Ma võ học viện mang tới. Hắn nói là Phạm Ny sư phụ của bọn họ giao cho ngài, ngài từng dặn dò qua đối với sự tình về Phạm Ny sư phụ phải đặc biệt lưu tâm. Cho nên ta không dám thờ ơ liền gấp rút đưa tới cho ngài. - Lão quản gia hồi đáp.

- Ừm, tốt lắm! - Hàn Thạc tán thưởng một câu rồi phất tay để cho Tạp Lạp Tư lui ra. Xé bức thư tín, lấy ra một bức thư màu xanh lục nhạt ở bên trong đọc.

Chữ viết của Phạm Ny thật xinh xắn mềm mại, nội dung bên trong của bức thư còn kín đáo mang theo chút tình ý nhẹ nhàng, mờ mịt đồng thời thổ lộ vài phần nhớ nhung của nàng. Hoá ra hôm nay là ngày mà Vong Linh hệ chiêu sinh, hy vọng Hàn Thạc có thể bỏ chút thời gian đến, xem thử có thể vì Vong Linh hệ làm một bài diễn văn thật hay để tạo cho Vong Linh hệ chút thể diện bên ngoài hay không.

Sau khi đọc hết nội dung trong phong thư, Hàn Thạc ghé mũi hít lấy mùi hương toả ra từ trong mảnh giấy viết màu xanh nhạt, mùi thơm đó giống như hương thơm từ trên cơ thể của Phạm Ny ngấm sâu vào tận gan ruột. Nhớ lại mấy ngày trước đây Ngải Mã viện trưởng đối với bản thân mình rất kỳ vọng. Hàn Thạc do dự một chút rồi quyết định trước hết nên đi Vong Linh hệ một chuyến. Khi khí trời tràn ngập sắc xuân, kỳ tuyển sinh mỗi năm một lần của Ba Bỉ Luân Ma võ học viện lại tiến hành với khí thế hừng hực như lửa.

Bất luận là quý tộc hay bình dân, thì trung tâm đào tạo nhân tài lớn nhất Lan Tư Lạc Đặc đế quốc- Ba Bỉ Luân Ma võ học viện đều là nơi mà mọi người cùng hướng tới. Có thể trở thành một ma pháp sư cùng kỵ sĩ cao quý thì đều là mục tiêu của mỗi một thiếu niên, nếu không có tài năng ma pháp xuất sắc, bình dân có thể lui về lựa chọn trở thành một kiếm sĩ thì đó cũng không phải lựa chọn tồi.

Ở vị thế là một học viện lớn nhất lại nằm ở ngay tại thủ đô đế quốc- thành Áo Sâm, nên kỳ chiêu sinh mỗi năm một lần của Ba Bỉ Luân Ma võ học viện đều cực kỳ náo nhiệt. Thường thường hầu hết các nhân tài trên khắp đế quốc đều sẽ lũ lượt ùa về đây, hy vọng có thể trở thành một học viên trong học viện này.

Thông thường chỉ cần tiến vào được Ba Bỉ Luân Ma võ học viện rồi thuận lợi tốt nghiệp, cho dù là bình dân hay quý tộc đi nữa đều sẽ có một tiền đồ vô cùng rộng mở. Đương nhiên, nếu bản thân học viên là một quý tộc tu tập ma pháp sư mà nói, như thế tiền đồ của người này tự nhiên sẽ càng sáng sủa hơn.

Đám học viên sau khi trải qua tầng tầng lớp lớp các cuộc kiểm tra, căn cứ vào tiềm lực của tinh thần lực lớn hay nhỏ và lực cảm ứng đối với ma pháp nguyên tố mạnh hay yếu để lựa chọn ma pháp hệ thích hợp với bản thân. Thông thường mà nói, với một hệ ma pháp nguyên tố mà lực cảm ứng nguyên tố càng mạnh thì tu tập hệ ma pháp đó càng dễ dàng thoải mái. Đương nhiên, điều này cũng không hẳn là tuyệt đối, cũng có người lực cảm ứng đối với Hắc Ám hệ ma pháp nguyên tố ngay từ đầu vốn rất yếu, nhưng bởi vì hứng thú cùng sự đam mê cuối cùng trở thành một Hắc Ám hệ Đại ma đạo sư, trụ cột cũng chỉ là một bộ phận, thành tựu cuối cùng thì còn phải xem lại ở từng người.

Bởi vậy, sau khi đám học viên đã thông qua các loại bài thi kiểm tra, đến khi lựa chọn một hệ nào đó, thường thường hứng thú cùng với sự mạnh yếu đối với hệ đó sẽ là điểm mấu chốt, cũng không phải là do lực cảm ứng của học viên đối với một hệ ma pháp nguyên tố nào đó càng mạnh mà sẽ lựa chọn hệ đó.

Cho tới nay, Ba Bỉ Luân Ma võ học viện luôn luôn đề xướng sẽ thủy chung, kiên trì, tôn trọng hứng thú của học viên, tôn trọng sự lựa chọn của các học viên. Cho dù bất luận là một hệ nào đi nữa cũng không được phép cưỡng ép quyền lợi gia nhập của các học viên ưu tú, quyết định cuối cùng nằm trong tay của bản thân đám học viên, các hệ sẽ phải làm hết những gì có thể để lợi dụng năng lực hấp dẫn của mình nhằm thu hút được những học viên ưu tú gia nhập vào.

Vong Linh hệ cũng bởi vì như thế nên sau nhiều năm sa sút, nó đã trở thành một phân nhánh phụ thuộc vào Hắc Ám hệ. Bất quá Vong Linh Hệ cùng Hắc Ám hệ dẫu sao cũng không phải là hệ mạch giống nhau, cho nên trong những kỳ chiêu sinh như thế này chính là thời khắc mà Vong Linh hệ cũng có tư cách được độc lập chiêu sinh.

Trên một khoảng sân rộng lớn vô cùng, các ma pháp hệ của Ma võ học viện Ba Bỉ Luân đã chiếm cứ mấy phương, phân biệt mà chia ra Quang Minh hệ, Hắc ám hệ, Hỏa hệ, Thủy hệ, Phong hệ, Địa hệ, Lôi hệ, Triệu Hoán hệ, Không Gian hệ, Vong Linh hệ phần đông là đang giờ chiêu sinh

Mỗi một hệ đều cố gắng tìm mọi cách để lôi kéo sự chú ý của mọi người, hoặc là giăng ra tấm băng rôn thật dài viết chi chít các ưu điểm của bản thân hệ đó ra, hoặc là mời các vị tiền bối vĩ đại đã tốt nghiệp từ trước tới nay đến cổ vũ nhằm tăng thêm độ hấp dẫn nhân khí, nếu không thì cũng sẽ hứa hẹn những ưu đãi sau khi tiến vào các hệ này, dù sao vì để có thể kéo được những học viên ưu tú vào hệ của mình thì các đại ma pháp hệ đều dốc hết tâm trí mà ra sức hoạt động

Nhân tài nào cũng đều là thứ căn bản nhất mà Ma võ học viên Ba Bỉ Luân phải có, một hệ chỉ cần cho ra được một vị ma pháp sư cường đại thì chẳng những cả hệ đó sẽ được phong quang hơn không ít, đồng thời trong tương lai sinh hoạt nội bộ với các loại học viện khác cũng sẽ có được những ưu thế. Càng là hệ phái cường đại thì lại càng có thể thu được rất nhiều tiền tài cùng tư nguyên theo kèm.

Lấy Địa hệ làm ví dụ, lúc trước Địa hệ vẫn còn đang sa sút, chỉ bởi vì ba mươi năm trước nhờ nghênh đón được Đặng Phổ Tư Cái Nhĩ, khiến cho Địa hệ liên tục thăng tiến mấy lần rồi vượt xa so với mấy học viện khác trở thành hệ tiên phong. Giờ đây Đặng Phổ Tư Cái Nhĩ đã là một vị Địa hệ Thánh Ma Đạo Sư được mọi người trên Đế quốc Lan Tư Lạc Đặc biết đến, khiến cho Địa hệ nhiều năm như vậy mà chưa hề để tuột mất vị trí cường hệ hàng đầu.

Loại ví dụ như trên còn có rất nhiều, Quang Minh hệ cùng Hắc Ám hệ nhiều năm qua như vậy mà vẫn luôn chiếm được ưu thế, cũng bởi vì trong vài năm gần đây xuất hiện được mấy học viên ưu tú, chỉ mỗi Vong Linh hệ là vẫn nhỏ yếu và chịu sự khi dễ. Bởi vì Hàn Thạc xuất hiện đồng thời cũng đã bộc lộ tài năng, lờ mờ từ vị thế là cái bóng đằng sau lưng Hắc Ám hệ đã có sự chuyển biến, không những thế còn có thể độc lập tìm kiếm môn hộ.

Tại một góc khuất ở phía đông bắc, năm khô lâu chiến sĩ cao lớn giơ cao dòng chữ "Vong Linh hệ hoan nghênh các bạn gia nhập". Dòng chữ lớn, lộ ra từ tấm băng rôn dài ngoằng ở phía sau chiếc bàn lớn. Phạm Ny cùng Cát Ân là hai vị sư phụ ngồi ngay ngắn ở đó, một đám học viên của Vong Linh hệ như Lỵ Toa, Ngải Mễ, A Tây Na còn lại đang lớn tiếng gào to mời gọi.

- Dựa vào cái gì lại xếp chúng ta ở chỗ này. Nơi đây rõ ràng cách xa khu vực trung tâm mà. Hắc Ám hệ kia rõ là đang cố tình chèn ép chúng ta mà. Hừ!

Lỵ Toa tức giận gào lên một câu, quay đầu nhìn vẻ mặt thong dong Phạm Ny hỏi:

- Phạm Ny sư phụ, người nói cái tên Bố Lai Ân kia có tới hay không đây? Hắn đã rất lâu rồi chưa về lại Vong Linh hệ, tên tiểu tử này bây giờ đã thành tâm phúc của đế quốc, có phải là đã quên đám bằng hữu chúng ta đây rồi không. Ấy, còn có người kìa?

Qua bao lâu như vậy rồi, Lỵ Toa sớm từ trước đối với Phạm Ny cùng Hàn Thạc đã không còn căm giận nữa. Lỵ Toa bây giờ vẫn phải khổ luyện giống như Hàn Thạc lúc trước, cũng chỉ có nàng mới hiểu rõ được bản thân mình, đến ngay cả Phạm Ny cũng có phần nhìn không thấu Lỵ Toa.

Trải qua lần thảm biến của gia tộc, Lỵ Toa so với trong tưởng tượng của Phạm Ny kiên cường hơn rất nhiều. Nàng rốt cuộc không còn là tiểu cô nương sống tuỳ hứng, chỉ biết làm loạn như trước kia nữa mà đã chính thức hạ quyết tâm tu tập Vong Linh ma pháp, giờ đây dưới sự giúp đỡ của Phạm Ny đã trở thành một trung cấp ma pháp sư.

Phạm Ny mỉm cười liếc mắt về phía Lỵ Toa rồi giải thích:

- Ta không phải đã để cho Lí Khắc đưa thư báo tin cho hắn rồi đó thôi, hắn nếu nhận được thư của ta, chắc sẽ không có chuyện gì nữa đâu. Ta nghĩ, hắn chắc hẳn sẽ đến đây nhanh thôi. Hì hì, không cần phải lo lắng đâu. Vị trí của Vong Linh hệ mặc dù uỷ khuất một chút, bất quá ta nghĩ thế nào rồi cũng sẽ có học viên mộ danh mà tìm đến thôi.

Phạm Ny tự nhiên sẽ không nói cho Lỵ Toa khi Hàn Thạc vừa quay trở về từ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, người đầu tiên mà hắn tìm tới đó chính là nàng. Lúc mà Hàn Thạc nói cho nàng biết là ngay sau khi vừa mới từ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thành tiến vào thành Áo Sâm là lập tức đến Vong Linh hệ tìm nàng. Trong lòng Phạm Ny không khỏi vui mừng một hồi lâu

Trong khoảng thời gian này, thanh thế của Hàn Thạc tại đế quốc như mặt trời giữa trưa, cả tầng lớp quý tộc lẫn bình dân trên đế quốc nơi nơi đều truyền lưu những chiến tích kiêu hùng của hắn, nhất là về sự tích Hàn Thạc giết chết đoàn trưởng Long kỵ sĩ Tái Nhĩ Đặc cùng tọa kỵ Lục long của liên minh thương hội Ba Đặc, lại càng lan truyền khắp bất kể xó xỉnh nào trên toàn đế quốc Lan Tư Lạc Đặc.

Tình thế thăng tiến một lèo của Hàn Thạc khiến cho Vong Linh hệ được thơm lây không ít, bây giờ ở bên trong Ba Bỉ Luân Ma võ học viện, quả thật đã không ai còn có gan dám mạo muội khi dễ trước mặt Vong Linh hệ nữa, đến ngay cả viện trường Ngải Mã cũng rõ ràng thiên vị cho Vong Linh Hệ, khiến Phạm Ny có cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.

- Phạm Ny sư phụ, ngươi nói năm nay chúng ta có thể chiêu mộ được bao nhiêu tân sinh? - Cát Ân và Phạm Ny ngồi ở cạnh nhau. Vốn trước đây Cát Ân đối với Phạm Ny một lòng luyến ái nhưng trong một lần vô ý đã thấy được cảnh Phạm Ny đang cùng Hàn Thạc thân mật, hơn nữa Phạm Ny đã trở thành một vị Vong Linh Ma đạo sư. Bởi vậy mà phần cảm tình đó dần dần phai nhạt đi.

Vô luận là từ phương diện nào mà so sánh thì Hàn Thạc thân là một quí tộc đế quốc có thực lực đạt tới Vong Linh Đại Ma Đạo Sư với khí thế tựa như mặt trời giữa trưa, cũng khiến cho hắn, một gã thầy giáo cao cấp ma pháp sư thuộc Vong Linh hệ nhỏ nhoi đã không thể nào so sánh được rồi, về sau khi Phạm Ny cũng đã trở thành một vị Vong Linh Ma đạo sư, thì chút hi vọng mong manh còn sót lại trong tim cũng biến thành mây khói.

Bởi nguyên do đó mà Cát Ân đã quyết định dồn hết tinh lực của mình vào phương diện sự nghiệp, càng cố gắng đi sâu nghiên cứu về tri thức ma pháp, mặt khác cùng lúc cố sức đem chức nghiệp giáo sư phát dương quang đại. Sự phát triển của Vong Linh hệ trong khoảng thời gian này không thể phủ nhận công lao của hắn chiếm một phần không nhỏ.

Trong một lần quay về lại quê nhà, Cát Ân vừa nói hắn đã từng là sư phụ của bá tước Bố Lai Ân của thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, lập tức cả khu thị trấn nhỏ náo động cả lên, Cát Ân được hưởng chút phong quang từ thân phận của Hàn Thạc tựa hồ cũng trở nên cao quý hơn vài phần, điều này làm cho oán khí của Cát Ân đối với hắn cũng chậm rãi tiêu tan đi rất nhiều.

- Ai mà biết được. Hì hì, có lẽ sẽ có một ít đó. - Phạm Ny mỉm cười đáp lại Cát Ân một câu.

- Xin hỏi, nơi này có phải là Vong Linh hệ đó không? Đế quốc bá tước Vong Linh hệ Đại Ma Đạo Sư Bố Lai Ân có phải là đã từ nơi đây mà tốt nghiệp không? - Một gã thiếu niên mặc quần áo diêm dúa có quản gia hộ tống đằng sau, đi tới nho nhã lễ phép chào hỏi.

- Không sai, Bố Lai Ân đúng là đã tốt nghiệp từ hệ của chúng ta. - Cát Ân vui vẻ, vội vàng trả lời.

- Chà, rốt cục ta cũng tìm thấy rồi, sao lại thiên lệch như thế chứ.

Gã thiếu niên vừa ngạc nhiên vừa vui mừng kêu lên một tiếng, sau đó vô cùng hưng phấn nói:

- Ta thi kiểm tra tinh thần lực đạt loại ưu, Hắc Ám ma pháp nguyên tố cực mạnh, bất quá ta lại lựa chọn Vong Linh hệ, hy vọng các vị có thể tuyển chọn ta!

Gã thiếu niên này sau khi tuôn ra những lời đó, liền hướng về nơi đằng xa bồi hồi lớn tiếng kêu gào mấy tên đồng bạn:

- Các bằng hữu, ta tìm được Vong Linh hệ rồi, ở chỗ này này, các ngươi đều tới đây đi!

Thiếu niên vừa dứt lời xong, một vài thiếu niên nam nữ ở những chỗ khác, nghe vậy toàn bộ thần sắc vui vẻ, vội vội vàng vàng chạy về phía Phạm Ny bên này. Mấy người này sau cuộc kiểm tra tinh thần lực thì đều có tiềm lực rất lớn, xuất thân cũng cao quý vô cùng. Đúng là những nhân vật đã khiến cho sư phụ của các hệ khác phải đỏ mắt trông ngóng một hồi, không nghĩ tới chỉ thoáng một cái đã chạy hết về phía Vong Linh hệ rồi.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1027)