← Ch.0547 | Ch.0549 → |
- Hàn Thạc tiên sinh, ta đại biểu cho Mạn Đề Kha Nhĩ đại nhân, cám ơn ngươi viện thủ Chiến Ma cốc! - Bá Đức vừa thấy Hàn Thạc, lập tức dùng lễ nghi Thâm Uyên giới chào Hàn Thạc, thái độ cực kỳ thân thiện.
Cố tình thông qua Mạn Đề Kha Nhĩ Đại Ma Vương Thâm Uyên giới, Hàn Thạc cũng rất muốn biết rõ nơi có vị diện truyền tống trận, cũng mỉm cười hồi đáp một lễ, nói:
- Bất tất khách khí, Khắc La Tu Tư đại nhân nhiệt tình với ta như vậy, làm một khách khanh của Chiến Ma cốc, ta tự thấy có trách nhiệm phải giải trừ nguy cơ cho nơi này!
- Hàn Thạc tiên sinh quá khách khí rồi.
Tề Ni Á mỉm cười, liếc liếc mắt nhìn Khắc La Tu Tư, nói với Hàn Thạc:
- Với thực lực của Hàn Thạc tiên sinh, làm một khách khanh cho Chiến Ma cốc thật sự quá thấp đối với ngài. Lần này, ta và Bá Đức cùng tới đây, có thể gặp được một nhân vật như Hàn Thạc tiên sinh đây, tự thấy cần lập tức dẫn tiến tiên sinh cho đại nhân. Với sự khẳng khái của đại nhân đối với bằng hữu, nhất định ngài sẽ cho Hàn Thạc tiên sinh một đáp án về vị diện truyền tống trận.
- Vậy thì quá tốt, hắc hắc, bây giờ nguy cơ ở Chiến Ma cốc cũng căn bản đã qua rồi, ta nghĩ ta cũng không cần phải tiếp tục ở lại nơi này nữa. Khắc La Tu Tư đại nhân, nếu không ngại, ta sẽ đi trước với hai vị đại nhân đây tới Hắc Ngọc Ma Vương thành. - Hàn Thạc cười cười nhìn Khắc La Tu Tư.
- Đương nhiên sẽ không để ý rồi. Người như Hàn Thạc tiên sinh lại làm một khách khanh ở Chiến Ma cốc ta đích xác quá ủy khuất cho ngài. Huống chi, Hàn Thạc tiên sinh còn có chuyện quan trọng phải làm. Làm bằng hữu, ta sẽ không làm chậm trễ đại sự của ngài đâu.
Một người có thể chỉ cần giơ tay nhấc chân giết sạch ba gã U Ảnh Tướng, Khắc La Tu Tư hiển nhiên hiểu đây không phải là người mà Chiến Ma cốc có thể cung phụng được. Một nhân vật như vậy tới Hắc Ngọc Ma Vương thành, vinh hoa phú quý, mỹ nữ đủ loại tộc chỉ cần giơ tay là lấy được, tương lai nói không chừng hắn còn phải dựa vào Hàn Thạc nhiều. Làm một nhân vật có thể chấp chưởng Chiến Ma cốc, hắn hiển nhiên biết làm sao mới có được quan hệ tốt với Hàn Thạc.
- Vậy thì xin đa tạ Khắc La Tu Tư đại nhân.
Hàn Thạc mỉm cười, rồi bỗng cau mày, nhớ tới Khiết Bích Nhi, nhìn nàng hỏi:
- Khiết Bích Nhi, nàng định như thế nào?
Sau khi cảnh giới Túng Dục tâm cảnh bình phục. Hàn Thạc đột nhiên nhớ tới ba nữ nhân Khiết Bích Nhi và Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù. Ba cô này xảy ra quan hệ với hắn, trở thành nữ nhân của hắn. Khi ở cảnh giới Túng Dục, Hàn Thạc muốn làm gì thì làm, cũng không so đo về những sự tình sau này quá nhiều. Bây giờ tâm thần hắn đã khôi phục yên tĩnh, hắn không thể không nghĩ tới vấn đề ba nữ nhân này.
Vô luận như thế nào, Thâm Uyên giới này cũng sẽ không phải là nơi của Hàn Thạc. Hắn sớm muộn gì cũng phải quay lại đại lục Kì Áo. Hàn Thạc thật ra không sợ mang theo ba thiếu nữ dị tộc này về đại lục Kì Áo, chỉ là ba thiếu nữ này toàn bộ đều là người sinh ra và lớn lên ở Thâm Uyên giới, không biết các nàng có nguyện ý theo hắn rời bỏ quê quán, tới một thế giới hoàn toàn xa lạ, Hàn Thạc quả cũng có chút nghi ngờ.
- Chàng là nam nhân của ta, chàng tới đâu, ta theo chàng tới đó! - Ngoài Hàn Thạc dự liệu, Khiết Bích Nhi chẳng hề do dự, nói như chém đinh chặt sắt.
- Khiết Bích Nhi, nàng phải suy nghĩ thận trọng một chút. Ta không phải là người Thâm Uyên giới. Lần này ta đi Hắc Ngọc Ma Vương thành là nghĩ biện pháp rời khỏi Thâm Uyên giới mà. Nàng mà theo ta, rất có thể vĩnh viễn không về được nơi này. Nàng thật sự đã xác định sẽ luôn luôn theo bên người ta sao? - Hàn Thạc kinh ngạc trước sự kiên định của Khiết Bích Nhi, ngạc nhiên hỏi lại.
- Tiểu Bích Nhi!
Khiết Bích Nhi chưa mở miệng trả lời, Khắc La Tu Tư vốn luôn nghĩ làm sao mới lấy được lòng Hàn Thạc, đột nhiên tỏ ra thần sắc buồn bã, rõ ràng không nỡ xa con gái, kêu nhũ danh của nàng, rồi nhìn nhìn như muốn nói gì đó với Khiết Bích Nhi rồi lại thôi.
Là một người cha, hắn mặc dù gả Khiết Bích Nhi cho Hàn Thạc rồi, nhưng không muốn vĩnh viễn không còn được gặp lại người con gái này. Ngay từ đầu, Khắc La Tu Tư chỉ lo lấy lòng Hàn Thạc, thật ra không để ý về vấn đề này. Bây giờ, nghe Hàn Thạc nói thế, ngẫm lại Hàn Thạc thần kỳ như vậy, hắn đột nhiên có loại trù trừ bất an sợ sẽ vĩnh viễn mất đi con gái. Trái tim chợt đập loạn nhịp dữ dội.
- Phụ thân đại nhân, xin lỗi, con muốn đi theo chàng. Chỉ có theo chàng, con mới có thể tìm tới thứ gọi là hạnh phúc, phụ thân đại nhân, tha thứ con gái bất hiếu!
Khiết Bích Nhi biết thân phận Hàn Thạc, hiểu được mục đích hắn tới Chiến Ma cốc, nàng cũng biết một khi sống chung với hắn, lựa chọn này sớm muộn gì cũng sẽ phải đối mặt thôi. Từ khi Khiết Bích Nhi bắt đầu nhận Hàn Thạc, nàng đã hạ quyết tâm, bởi vậy khi nói tới đây, nàng cũng không do dự gì nhiều, nhưng thần sắc vẫn có chút li sầu và bất lực.
Lắc đầu bùi ngùi thở dài một tiếng, Khắc La Tu Tư nặn ra một nụ cười khó coi, nhìn đứa con gái cưng vừa lột xác từ hài tử thành phụ nữ, nói:
- Ta biết, thôi thôi, phụ thân sẽ không ngăn trở con. Ta chỉ hy vọng, nếu con phải thật tới thế giới của Hàn Thạc, nếu có thể về lại, cũng nên quay về thăm phụ thân này!
- COn hiểu, chỉ cần có thể, con nhất định sẽ về thăm người.
Khi Khiết Bích Nhi nói những lời này, đôi mắt đỏ ửng lên, mặc dù sớm có quyết định, nhưng quả thật tới lúc rời khỏi thân nhân duy nhất này, vẫn rất khó có thể bình tĩnh được.
Khắc La Tu Tư cũng ửng đỏ mắt, mang theo nụ cười bất lực nhìn Khiết Bích Nhi, tựa hồ muốn lưu mãi hình dáng con gái trong lòng, nhìn chăm chú vào nàng mãi không rời.
- Ta đã có thể đi tới Thâm Uyên giới, chỉ cần tìm được đường trở về, nhất định còn có cơ hội đi tới đây nữa. Yên tâm đi, nếu có thể, ta sẽ đến Thâm Uyên giới. Địa phương này có vẻ rất thích hợp với ta. - Hàn Thạc đột nhiên nhớ tới sự tồn tại của Tử Vong Mộ Địa, trong lòng dãn ra, mỉm cười trấn an hai người.
- Được rồi được rồi, nếu Hàn Thạc tiên sinh không ngại, vậy bây giờ hãy đi cùng chúng ta. Từ đây tới Hắc Ngọc Ma Vương thành cũng phải mất một thời gian. Ta nghĩ đại nhân nhất định sẽ rất hứng thú với Hàn Thạc tiên sinh. - Bá Đức lại cười nói.
- Từ từ, còn có hai nữ nhân, ta phải về trang viên một chuyến, hỏi ý kiến các nàng một chút. - Hàn Thạc xin lỗi, nhớ tới hai thiếu nữ dị tộc Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một cơn ấm áp, hai thiếu nữ mỹ lệ này có thiên phú dị bẩm, có thể gây cho Hàn Thạc những cảm giác chưa từng có. Hắn thật sự không nỡ rời xa các nàng.
- Vô phương, chúng ta và ngươi đồng thời về đó. Chờ ngươi sắp xếp xong, rồi cùng xuất phát là được. Dù sao cũng không vội.
Tề Ni Á lại cười nói, nghĩ thầm người này quả là một nhân vật phong lưu, mới đến Chiến Ma cốc không quá vài ngày, đã câu dẫn được ba thiếu nữ mĩ lệ. Xem ra khi tới Hắc Ngọc Ma Vương thành, nhất định phải nói rõ cái tính xấu này của hắn cho đại nhân. Từ phương diện này, người này nói không chừng sẽ vĩnh viễn ở lại Hắc Ngọc Ma Vương thành.
Từ thái độ của hai người Bá Đức và Tề Ni Á, Hàn Thạc đã thấy được giá trị của mình, mỉm cười khẽ gật đầu, lại nhìn nhìn Khắc La Tu Tư, suy nghĩ một chút, lấy ra một cái không gian giới chỉ, đưa cho Khắc La Tu Tư nói:
- Không gian giới chỉ này là tặng cho ngươi. Nó có thể chứa được rất nhiều vật phẩm. Mặt khác, ngươi hiện đang tu luyện lực lượng nguyên tố Địa hệ. Trong không gian giới chỉ, có một cây ma pháp trượng có thể tăng cường Địa hệ nguyên tố, ngươi thử dùng nhé, nói không chừng sự tu luyện của ngươi sẽ phát triển nhanh hơn đó.
Nói xong, Hàn Thạc lấy cái không gian giới chỉ và giải thích phương pháp sử dụng nó nói cho Khắc La Tu Tư một lần. Thân thể và linh hồn Khắc La Tu Tư toàn bộ đã hợp nhất với nguyên tố. Hắn là cường giả cảnh giới Cơ Thần, Hàn Thạc chỉ cần chỉ điểm một chút, Khắc La Tu Tư lập tức cảm nhận được được sự tồn tại của tinh thần lực yếu ớt, rất dễ dàng mở không gian giới chỉ ra.
- Không gian lớn quá, giới chỉ này quá thần kỳ! - Tinh thần lực Khắc La Tu Tư mặc dù yếu ớt, nhưng vừa nhập vào giữa không gian giới chỉ, lập tức hiểu được diệu dụng của nó, lúc này kinh hỉ kêu lên.
- Còn nữa, tinh thần lực mà ngươi vừa cảm nhận được, nếu chăm chú minh tưởng thể ngộ, khi khế hợp được với linh hồn, sẽ làm cho ngươi sử dụng nguyên tố theo cách khác. - Hàn Thạc mỉm cười, chỉ điểm cho Khắc La Tu Tư.
Mặc kệ nói như thế nào, khi hắn ở Chiến Ma cốc vài ngày, Khắc La Tu Tư thật ra cũng có hào khí, thật sự không hề bạc đãi Hàn Thạc. Tới cuối cùng, đến cả con gái duy nhất là Khiết Bích Nhi cũng khẳng khái tặng cho hắn. Hàn Thạc đích xác cũng khó mà quay lưng bỏ đi ngay, nên cũng phải có đi có lại một chút.
- Ma giới! Là ma giới! - Bá Đức kinh ngạc kêu lên một tiếng, nhìn không gian giới chỉ đeo trên tay Khắc La Tu Tư, vẻ mặt rất kinh dị.
- À?
Hàn Thạc ngẩn ngơ, dò hỏi:
- Ngươi có biết công dụng của không gian giới chỉ này không?
- Đương nhiên, Mạn Đề Kha Nhĩ đại nhân cũng có một món đồ ma giới như vậy. Bên trong có thể chứa được rất nhiều đồ vật, thần kỳ vô cùng, được đại nhân coi như một bảo bối chính thức, lúc nào cũng đeo trên tay, tuyệt không thể sai được! - Bá Đức vẻ mặt kinh ngạc nhìn Khắc La Tu Tư, rồi quay sang giải thích cho Hàn Thạc.
Mặc dù xưng hô bất đồng, nhưng từ những lời của Bá Đức, Hàn Thạc hiểu hắn đích xác biết công dụng của không gian giới chỉ. Muốn chế tạo không gian giới chỉ, chẳng những phải có cảm ngộ rất sâu với không gian pháp tắc, còn phải hiểu rõ một vài luyện kim thuật, hơn nữa phải cần có một vài tài liệu đặc thù.
Thâm Uyên giới tuy lớn, nhưng thuật ngữ luyện kim thuật lại chưa từng xuất hiện. Tài liệu luyện chế không gian giới chỉ dường như cũng không tồn tại ở thế giới này. Như vậy xem ra Thâm Uyên giới cho dù có những nhân vật tu luyện không gian pháp tắc, hẳn là cũng khó luyện ra không gian giới chỉ. Trong tay Mạn Đề Kha Nhĩ Đại Ma Vương lại có không gian giới chỉ, việc này quả làm Hàn Thạc nảy sinh ra vài ý nghĩ.
- Cám ơn! - Sau khi biết công dụng thần kỳ của không gian giới chỉ, Khắc La Tu Tư vội nói lời cảm tạ.
- Đừng khách khí! - Liếc nhìn Khắc La Tu Tư lần cuối cùng, Hàn Thạc khẽ gật đầu, dẫn Bá Đức Tề Ni Á Khiết Bích Nhi rời khỏi nơi này.
Hai thiếu nữ Hải Mạn Na Tây Nhĩ Phù giống với Khiết Bích Nhi, cực kỳ kiên định đi theo bên người Hàn Thạc, cùng hắn rời khỏi Chiến Ma cốc.
← Ch. 0547 | Ch. 0549 → |