Vay nóng Tima

Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0693

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0693: Mời Thi Đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Siêu sale Shopee


Trong cửa hàng, Hàn Thạc bỏ ra một vài tinh tệ mua rất nhiều những vật phẩm thích hợp cho người mới nhập môn sử dụng. Những thứ này ở Kỳ Áo đại lục tuyệt đối là những thần khí khó gặp. Bên trong cửa hàng này để bảng giá rất rõ ràng, hơn nữa giá cũng không quá đắt.

Chỉ mất năm viên hắc tinh tệ, Hàn Thạc đã mua đủ thứ khí tài từ cửa hàng này, nhưng hắn không hề mua bất kỳ thần khí gì cho mình. Sau đó cùng Đường Na rời cửa hàng.

Hai người Hàn Thạc bỏ đi không bao lâu, trong phòng Đa Ma Cát, một trung niên nhỏ gầy tóc tím đã đi đến,

- Đa Ma Cát tiên sinh, lai lịch những thần khí tiểu tử này bán cũng không biết có vấn đề gì không, muốn điều tra không vậy? - Trung niên tóc tím hỏi.

Cả người Đa Ma Cát ngồi lút vào cái ghế dựa, dương dương liếc mắt nhìn người nọ, nói vẻ không vui:

- Tiểu tử này là do tiểu thư Đường Na của gia tộc Lai Phất Tư đưa tới, nếu có vấn đề gì chúng ta cũng chẳng gánh vác được. Chủ nhân từng phân phó, chúng ta vạn vạn không thể đắc tội với người của năm đại gia tộc. Kiệt Khắc Sâm, ngươi chẳng lẽ đến cả lời của chủ nhân nói cũng dám cãi lại sao?

- Đương nhiên không dám! - Kiệt Khắc Sâm cúi đầu một chút, trong mắt hơi lóe ra vẻ tức giận, thầm nghĩ "đều là luyện sư trong cửa hàng, tại sao ngươi lại cao hơn ta một bậc chứ."

- Nhưng nếu những thần khí này có vấn đề về lai lịch, một khi chúng ta xử lý không tốt, vạn nhất bị truy cứu, trách nhiệm sẽ thuộc về ai đây?

- Chỉ một vài thần khí cấp thấp, làm gì có vấn đề chứ?

Đa Ma Cát thần tình khinh thường, tỏ ra không kiên nhẫn nói với Kiệt Khắc Sâm:

- Trong đó chỉ có ba thần khí của Trung vị thần là có giá trị, cũng đều đến từ Quang hệ và Thủy hệ, ta nhìn tới nhìn lui không biết có vấn đề gì được đây. Được rồi, vụ giao dịch này để tên ta, nếu có chuyện gì ta hoàn toàn chịu trách nhiệm, như vậy ngươi hài lòng rồi chứ?

- Ngươi đã nói vậy thì ta đương nhiên không có ý kiến gì. Được rồi, không quấy rầy ngươi nữa, ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi, ta đi quanh một vòng!

Kiệt Khắc Sâm cười hắc hắc, đi luôn khỏi phòng Đa Ma Cát, xuống lầu ba. Hắn tìm vài thị vệ, thấp giọng phân phó:

- Điều tra lai lịch những thần khí này, cẩn thận một chút, một khi có gì không ổn lập tức báo cho ta biết!

- Biết rồi, Kiệt Khắc Sâm tiên sinh, chúng ta biết phải làm như thế nào. - Mấy tên thị vệ này đều thụôc phe Kiệt Khắc Sâm, lập tức gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Hàn Thạc và Đường Na không biết ân oán giữa những người trong cửa hàng này, bây giờ kéo hắn vào vòng rắc rối. Lúc này hắn còn đi theo Đường Na tiếp tục dạo chơi khắp các con đường, dưới sự giới thiệu của nàng, Hàn Thạc hiểu rõ hơn về tình huống ở Ám Ảnh thành.

Lúc hai người trở lại gia tộc Lai Phất Tư, ánh mắt hai thị vệ trước cửa nhìn về phía Hàn Thạc đầy vẻ kinh dị, tựa hồ cảm thấy Đường Na đi cùng Hàn Thạc dạo chơi là một đại sự vô cùng lạ lẫm.

- Tiểu thư, thiếu gia Đế Uy vừa mới dặn chúng ta một câu, nói cô sau khi trở về tới ngay chỗ nhị lão gia một lát. - Một thị vệ cung kính truyền lời cho Đường Na.

- Biết rồi.

Đường Na mỉm cười trả lời, dẫn Hàn Thạc đi vào nhà Lai Phất Tư, chỉ chỉ về căn lầu rất cao ở phía xa xa, nói với hắn:

- Thúc thúc nhất định là muốn nói chuyện với ta về việc đi Thời không Thần Vực sáng sớm ngày mai, ta xin phép tới đó một lát. Ngươi vào bên trong nghỉ ngơi nhé. Không cần khách khí đâu. À, phía sau là tu luyện tràng, ở đó có vài thành viên gia tộc, còn có Thần Vệ và các khách khứa, có đôi khi trao đổi học tập với nhau ở đó. Nếu ngươi cảm thấy chán có thể đến đó xem.

- Được. - Hàn Thạc cũng cảm thấy hứng thú với tu luyện tràng của gia tộc Lai Phất Tư, đợi sau khi Đường Na rời khỏi liền đi thẳng tới tu luyện tràng lớn nhất.

Đã có thể vào được gia tộc Lai Phất Tư thì bản thân sẽ không phải là ngoại nhân. Trong tu luyện tràng có một vài người đang luận bàn về sức mạnh, mọi người ở gia tộc Lai Phất Tư đều công khai, nên Hàn Thạc không gặp phải trở ngại gì, rất dễ dàng đi tới đó.

Vừa tiến vào trong tu luyện tràng, Hàn Thạc trước tiên thấy bốn tháp kết giới, vây quanh một cái sân hình tứ giác rộng khoảng hai ngàn mét vuông, bốn tháp kết giới này tạo thành gia cố cho bốn góc của tu luyện tràng này, phòng ngừa thần lực bên trong quá mạnh sẽ làm nó sụp đổ.

Trọng lực ở Chúng Thần đại lục cao hơn Kỳ Áo đại lục rất nhiều, trong tu luyện tràng này lại còn gia tăng trọng lực nhiều hơn cả bên ngoài, Hàn Thạc vừa vào lập tức cảm giác được mỗi bước chân đều trở nên rất gian nan.

Trong tu luyện tràng rộng hai ngàn thước vuông, chung quanh có rất nhiều người, vài nhân ảnh đang giao thủ rất kịch liệt trong đó, thần quang lóng lánh, Thần chi lĩnh vực đan xen hỗn loạn.

Quần áo đại đa số người ở đây đều có đồ án mặt trời đen, những người này hẳn là người của gia tộc Lai Phất Tư, cũng có mấy người giống như Hàn Thạc, mặc đồ án hoặc tiêu chí cổ quái gì đó, chỉ trỏ vào những người giao thủ thấp giọng đàm luận rầm rì.

Hàn Thạc đến đây không khiến cho bất kỳ người nào chú ý. Họ hoặc tụm năm tụm ba thành từng nhóm nói chuyện với nhau, hoặc là ngồi xếp bằng trên mặt đất nhắm mắt suy tư gì đó, tựa hồ vừa lĩnh ngộ được cái gì đó trong khi giao chiến, cũng không có ai tới quấy rầy họ.

Chú ý quan sát một chút, Hàn Thạc phát hiện ra bên trong có năm Trung vị thần, mười mấy người còn lại và hắn đều là Hạ vị thần, họ cũng không phải toàn bộ tu luyện tam đại hệ sức mạnh Tử Vong, Hắc Ám, Hủy Diệt, còn có mấy người tu luyện sức mạnh Lôi Điện, Phong, Đại Địa.

Bên trong trường có một Trung vị thần tu luyện sức mạnh lôi điện là thần dũng nhất. Người này tuổi còn trẻ đã có thực lực Trung vị thần trung kỳ, chung quanh thân thể hắn bao kín những quang điện như những con rắn nhỏ, đứng vững như bàn thạch chống đỡ công kích của hai Trung vị thần đồng cấp bậc khác, không rơi vào thế hạ phong chút nào, thường thường mỗi một quyền đánh ra đều mang theo những tiếng sấm sét.

- Đằng Phi thiếu gia thật sự là thần dũng, không hổ là thiên tài của Lôi Vương gia tộc, Bạo Lôi thần lực quá cường đại!

- Đúng rồi, thiếu gia Khải Kỳ và Tể Khoa nhà mình cũng không thể công phá được bức tường lôi điện của hắn, mà còn phải không ngừng cẩn thận đề phòng, thật sự đáng sợ!

-...

Một vài Hạ vị thần bên cạnh ai nấy thấp giọng bàn tán, mặt tràn đầy vẻ kính sợ.

Ba Trung vị thần ở trung ương trường đấu tranh đấu càng ngày càng kịch liệt. Vài Hạ vị thần đang giao thủ ở những khu vực chung quanh dưới từ trường lôi điện mãnh liệt không thể không bỏ cụôc giao chiến của mình, sau đó ai nấy toàn bộ đều dừng tay, quay sang quan sát cuộc chiến đấu kịch liệt giữa ba người ở trung tâm.

Ở nơi có trường trọng lực lớn như vậy, Đằng Phi giống như một con giao long đầy người lôi điện, dường như không hề bị trường trọng lực làm ảnh hưởng chút nào, bay nhảy bên trong trường, quang điện rải rác trên người càng ngày càng sáng, những tiếng sấm bên trong tu luyện tràng cũng càng ngày càng dày đặc. Khải Kỳ là con thứ hai của Ngải Phất Lí, thúc thúc Đường Na gia tộc Lai Phất Tư và tên Thần Vệ tên là Tể Khoa, bị Đằng Phi đánh trúng không ngừng lui về phía sau.

"Bang Bang Bang!"

Ba tiếng sấm sét nổ tung mang theo những tia điện quang sáng chói, Khải Kỳ và Tể Khoa đều bị đánh lùi liên tục mấy bước.

- Lợi hại, Đằng Phi, Bạo Lôi thần lực của ngươi quả nhiên rất cương mãnh, đồng dạng là Trung vị thần trung kỳ, hai chúng ta không ngờ lại không ngăn cản được! - Sau khi ổn định thân thể, Khải Kỳ kêu lên sợ hãi.

Lôi điện như những con rắn nhỏ trên người Đằng Phi từng chút một được rút vào. Đằng Phi đứng sừng sững giữa sân như một cây cột chống trời, nói với Khải Kỳ:

- Bạo Lôi thần lực có thể mạnh mẽ phát lực nổ ra trong nháy mắt như vậy rất liều mạng. Nhưng khi thi đấu sinh tử, các ngươi khẳng định sẽ không liều mạng như vậy, ai thắng ai thua cũng khó nói lắm.

- Đằng Phi thiếu gia khách khí rồi, nếu một đối một, ta khẳng định chỉ có nước lui lại ba xá mà thôi. - Tể Khoa là Thần Vệ trong gia tộc Lai Phất Tư cũng hít mạnh một hơi nói theo Khải Kỳ, chứng tỏ là một Thần Vệ rất thức thời.

- Đằng Phi, thời gian này ngươi làm khách trong chúng ta, cần phải chỉ đạo tiểu muội ta nhiều hơn mới được, nó rất sùng bái ngươi đó!

Khải Kỳ cười ha ha, chỉ chỉ vào Y Phù đứng cách đó không xa, chỉ có thực lực Trung vị thần sơ kì. Y Phù là con gái Ngải Phất Lí, trông cũng có nét hơi giống với Đường Na, nhưng thiếu khí chất hào phóng như Đường tỷ mình, mà lại có vẻ thanh lệ hơn. Lúc này nàng hơi đỏ mặt, hơi thẹn thùng trộm nhìn Đằng Phi, rõ ràng rất chú ý tới hắn.

- Khà khà, điều đó đương nhiên. - Đằng Phi nói vẻ ôn hòa, nhưng chỉ tùy ý liếc sơ Y Phù, thoạt nhìn có vẻ cho có lệ, tựa hồ không có hứng thú gì với nàng.

- Được rồi được rồi, chúng ta nghỉ tạm một chút, xem những người khác giao thủ. - Khải Kỳ cười ha ha, kéo Đằng Phi tới chỗ Y Phù nghỉ tạm.

- Ủa, vị bằng hữu này rất mới, ngươi cũng là người của gia tộc à? - Tể Khoa hướng về phía Hàn Thạc hỏi. Hắn quen tất cả những người ở nơi này, vừa thấy Hàn Thạc là người lạ, không khỏi kinh ngạc hỏi một câu.

Tể Khoa vừa nói như vậy, mọi người bên trong tu luyện tràng cũng đều thấy Hàn Thạc là người lạ, đều lộ ra vẻ mặt chú ý.

- Không phải, ta là bằng hữu của Đường Na, nghe thấy có tiếng người ở đây nên vừa lúc đến xem! - Hàn Thạc mỉm cười, trả lời lễ độ.

- À, hóa ra là bằng hữu của tiểu thư Đường Na, ha ha, bằng hữu tu luyện sức mạnh tử vong, nếu có hứng thú thì có thể tìm đối thủ thích hợp để luận bàn, chỉ có trong chiến đấu chính thức mới có được lĩnh ngộ, như vậy sẽ rất có lợi với ngươi! - Tể Khoa rất thân mật, cười hà hà nói với Hàn Thạc.

- Không được, ta chỉ đến xem, khà khà, thực lực ta kém lắm, không bêu xấu đâu! - Hàn Thạc uyển chuyển cự tuyệt.

- Này, bằng hữu cũng là Hạ vị thần, hừm, lại có thực lực mạt kì, vừa lúc đánh với ta một lần, đừng làm mất hứng chứ! - Một thanh niên đầu trọc đứng ở đây hướng về phía Hàn Thạc vẫy tay, hắn trông hơi giống Đa Lạc Lôi Tư, chỉ khác về chiều cao, cũng không có được sự lạnh lùng như Đa Lạc Lôi Tư.

- Bằng hữu tiểu thư Đường Na nhất định là bất phàm, bằng hữu đừng có khiêm tốn nữa, xuống đây đấu với Đa Lạc Hưu Tư đi mà, không có vấn đề gì đâu. - Đằng Phi đang uống trà với Khải Kỳ ở khu nghỉ ngơi, vừa nghe Hàn Thạc là bằng hữu của Đường Na, mắt chợt sáng lên, vừa cười vừa khuyên.

- Đằng Phi thiếu gia đã nói như vậy, bằng hữu cũng đừng cự tuyệt, nể mặt chúng ta một chút nhé, đấu một lần đi! - Bên kia Khải Kỳ hơi cau mày, rồi giở giọng khuyên bảo. Xem ra hắn rất thân thiện với tên Đằng Phi kia.

- Được rồi, mọi người tùy tiện đấu một chút cũng được, đừng cho là thật nhé. - Hàn Thạc thấy từ chối cũng không hay, mỉm cười khẽ gật đầu, bước về phía Đa Lạc Hưu Tư, nghĩ thầm với thân phận bằng hữu của Đường Na, chắc những người này cũng không làm quá đáng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1027)