← Ch.0765 | Ch.0767 → |
Hàn Thạc và La Ti đã rơi vào vòng vây trùng trùng điêp điệp. Tình thế rất cấp bách. Càng lúc càng có nhiều Thần Vệ và Thần Vệ trưởng đuổi tới. Hoàn cảnh của hai người càng trở nên khó khăn nguy hiểm. Trong tình huống này, Hàn Thạc không còn sự lựa chọn nào khác, bắt buộc phải dùng hết mọi thủ đoạn, như vậy mới mong đột phá khỏi vòng vây của tầng tầng lớp lớp Thần Vệ.
Ngay từ lúc bắt đầu đặt chân lên Chúng Thần đại lục, Hàn Thạc đã chú ý đến việc bổ sung thần hồn cho Đỉnh Linh. Trải qua nhiều năm như vậy, số lương ma đầu trong Vạn Ma đỉnh sớm đã tăng lên mấy lần, giờ đây phải có tới hơn sáu bảy trăm. Thường ngày Hàn Thạc chỉ sử dụng một bộ phận rất ít ma đầu đi thăm dò tin tức, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thả toàn bộ chúng ra để đánh giết.
Đỉnh Linh và Hàn Thạc tâm linh tương thông, đương nhiên cũng biết tình thế nguy cấp, nhận được lệnh của Hàn Thạc, chỉ trong nháy mắt đã bắt đầu thả ma đầu ra. Ma đầu lúc đầu còn ở dạng hư thể. Không ai thấy được chúng, ngoại trừ La Ti ngay bên cạnh Hàn Thạc, nàng đột nhiên cảm giác được rất nhiều thể sinh mạng trong cơ thể Hàn Thạc thoáng cái đã trào ra ngoài. Phía bên kia, đám Thần Vệ đang tấn công từ xa cũng không thể nhìn thấy ma đầu.
Trong chốc lát, đàn đàn lớp lớp hư thể mà mắt thường khó có thể nhìn thấy đã rải rác trong không trung, chúng tập trung chủ yếu xung quanh đám Thần Vệ đang vây công Hàn Thạc và La Ti. Lúc này Đỉnh Linh đột nhiên lệnh cho ma đầu tấn công, hàng loạt các bóng mờ nhạt hiện hình trong nháy mắt, chúng bổ nhào vào đám Thần Vệ đang bị bất ngờ không kịp phòng bị.
Một số ít ma đầu chung quanh đó vốn nhận nhiệm vu thám thính cũng nhao nhao hiện hình, từng bóng dáng quỷ quái dữ tợn đáng sợ điên cuồng xông tới. Các ma đầu tụ tập lại chỗ, chúng vừa gào lên như quỷ khóc sói tru vừa ập vào đám Thần Vệ, không ngừng cắn xe, cào cấu bọn chúng, có thể nói là tốc độ "lai vô ảnh khứ vô hình" của ma đầu được thi triển đến cực hạn.
Ma đầu được luyện chế từ thần hồn của Thượng vị thần và Trung vị thần nên có sức tấn công rất mạnh. Đáng sợ nhất là những ma đầu mỗi lần xông tới đều đi theo đàn và rú lên bất thình lình, cứ như là chúng không hề sợ đòn tấn công của thần khí và thần lực, rồi đột nhiên lại bạo phát, trong nháy mắt nhập vào trong cơ thể mấy chục Thần Vệ, thôn phệ thân thể và thần hồn.
Đột nhiên, đám Thần vệ U Mạc thành bao vây Hàn Thạc và La Ti từng người từng người một hét lên cực kì hoảng sợ, rất nhiều thần thể đã bị ma đầu nhập vào. Trong cơ thể, thần lực thoát ra như nước sông bị vỡ đê. Thần hồn bị ma đầu ăn mòn. Ý thức cũng dần tan biến.
Ma đầu có thể biến từ hư thể sang thực thể, vì thế có thể gây sát thương cực mạnh cho thần thể và thần hồn của đám thần vệ. Nhất là thần hồn của đám thần vệ, một khi đã bị ma đầu ăn mòn thì rất khó có khả năng thoát ra. Chỉ cần bị ảnh hưởng bởi lực lương của ma đầu là rất khó có biện pháp hiệu quả để chống cự lại. Thần thể, thần lực và tính mang lực bị ma đầu thôn phệ sạch sẽ, còn thần hồn mất đi ý thức và trở thành phân bón cho Vạn Ma đỉnh, tức là biến thành một ma đầu khác.
Từng con ma đầu cứ gào thét xông tới, trong ánh sáng chói mắt, đàn đàn lớp lớp những cái bóng mờ nhạt lóe lên rồi biến mất. Kế tiếp là từng Thần Vệ kêu la thảm thiết, tính mạng lực của rất nhiều thần vệ nhanh chóng bị bào mòn, trên người không chỗ nào bị chảy máu, nhưng cứ thế trợn mắt ngã xuống đất. Khi thần vệ khác nhìn qua thì phát hiện bọn chúng đều đã tuyệt mệnh.
Chỗ nào cũng loạn. Năm sáu trăm ma đầu ào ạt công kích, số lượng ma đầu hoàn toàn vượt trội số thần vệ chung quanh. Khắp nơi đều thấy mười mấy ma đầu tụ tập cùng một chỗ lao tới, sau đó điên cuồng nhập vào trong cơ thể một người, loáng cái đã thôn phệ sạch sẽ tính mạng lực của tên đó.
- Cái gì thế? Rốt cuộc là cái gì? A Lạc Khắc chết rồi à?
- Mẹ nó chứ, rốt cuộc là cái quỷ gì thế. Thần khí công kích không có tác dụng. Aaaaaaaa! Trong thân thể ta lại có thêm nữa rồi...
- Giết không chết. Sao lại giết không chết!
- Mọi người rút lui thôi! Hình như kẻ địch lại tấn công ồ ạt nữa rồi! A! Ta... Ta chết mất...
Thần Vệ của U Mạc thành hoảng hốt lo sợ. Bọn chúng chưa từng thấy qua sinh mệnh thể như loại ma đầu này. Công kích bình thường không uy hiếp được ma đầu. Đám Thần Vệ không tìm được phương pháp thích hợp, cho nên không có bất cứ sức chống trả nào, thoáng cái đã bị ma đầu giết thêm vài chục người.
Đỉnh Linh bay bổng trên không trung cũng gào rít. Thực thể được ẩn đi và bay vào giữa đám Thần vệ, vừa thu hoạch thần hồn vừa chỉ huy đám ma đầu tấn công những thần vệ dễ bị ma đầu ảnh hưởng nhất.
Thần Vệ trưởng Đội hai ở giữa đám thần vệ không ngừng hò hét, hắn kêu gọi các thần vệ khác nghĩ cách chống cự hiệu quả. Nhưng tất cả mọi người đều đang kinh hoàng, hơn nữa ma đầu liên tục gào khóc thảm thiết, thanh âm của hắn căn bản không có mấy người nghe được.
Đỉnh Linh biết thực lực của Thần Vệ trưởng Đội hai rất cường đại, cũng không để ma đầu tiếp cận hắn, chỉ chuyên lệnh cho ma đầu tấn công những thần vệ có thực lực thấp kém, khiến tình cảnh ngày càng thêm hỗn loạn. Nổi bất nhất là số ma đầu có uy lực vượt trội được luyện chế từ Thượng vị thần như Vưu Kim. Bọn chúng cứ gào thét xông tới là đám thần vệ không thể ngăn cản, trong nháy mắt toàn bộ tính mạng lực bị loại ma đầu cao cấp nhất này ăn mòn, thần hồn cũng bị Đỉnh Linh thu thập.
Hai ba trăm thần vệ gào thét, không ngừng có người chết. Trong tình huống này, căn bản không có ai còn lòng dạ nào mà đối phó với hai người Hàn Thạc và La Ti. Nhân cơ hội hai người cũng dốc sức thoát khỏi vòng vây. Không bỏ lỡ dịp kẻ địch thất thế, mười bảy thanh phi kiếm gào rít lao vào đám người. Những tên Thần Vệ bị cắt thành từng mảnh. Đầu người, chân tay cụt bay đầy trời, máu tươi bắn khắp nơi.
Tỉnh táo chỉ huy mười bảy thanh phi kiếm chém giết, Hàn Thạc một mặt lợi dụng mấy ma đầu gần mình nhất vòng ra xa thám tính, mặt khác thừa cơ kết hợp với La Ti tàn sát Thần Vệ, giúp Đỉnh Linh hấp thu càng nhiều thần hồn.
La Ti cảm thấy hưng phấn lạ thường. Nàng vốn cho rằng chết chắc rồi, rồi đột nhiên như vừa từ cửa địa ngục trở lại. Ý chí cầu sinh khiến nàng bộc lộ ra sức chiến đấu kinh người. Theo sát phía sau Hàn Thạc, La Ti không chút lưu tình đánh giết Thần Vệ chung quanh.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, số Thần Vệ vây công Hàn Thạc và La Ti đã bị giết hơn một trăm người. Thần Vệ trưởng Đội hai mặc dù ra sức hò hét nhưng không có một chút tác dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn số Thần Vệ chung quanh ngày càng ít đi và nghe tiếng gào không cam lòng của đám Thần Vệ ấy trước khi chết.
Các Thần Vệ kêu gào trong hoảng sợ. Dưới tâm lý thất thủ, trong nhất thời càng tìm không được phương pháp đối phó ma đầu, càng cảm thấy cuống cuồng và bất lực. Cảnh từng bằng hữu một hét lên rồi chết tạo thành bóng ma trong lòng bọn chúng, khiến bọn chúng càng không biết phải làm sao.
Thần Vệ trưởng Đội hai gào lên điên cuồng, nhưng không có một chút hiệu quả, trái lại phát hiện Hàn Thạc dẫn theo La Ti đang chém giết một mạch về phía hắn.
Mười bảy thanh phi kiếm mở đường. Từng tên Thần Vệ cản đường đều bị đánh bay. Mấy chục ma đầu đen nghìn nghịt cũng vọt theo, bám sát phía sau Hàn Thạc trông như một đám mây đen. Tất cả khiến Thần Vệ trưởng Đội hai cực kỳ rúng động.
Mái tóc dài của La Ti bay phần phật. Hắc ám thần lực thẩm thấu vào trong tóc, khiến cho từng sợi tóc dài của nàng như biến thành kim châm sắc nhọn, vừa lợi hại vừa lạnh như băng. Mái tóc dài đánh trúng Thần Vệ nào là đều xuyên thẳng qua thân thể kẻ đó, tất cả chúng ào ạt ngã xuống đất rồi tuyệt khí.
Thần Vệ trưởng Đội hai sa sầm mặt. Hắn mở mắt trừng trừng nhìn Hàn Thạc và La Ti càng lúc càng đến gần, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ phương pháp đối phó. Mấy chục giây sau, hắn quyết định lùi về sau, tạm thời bỏ qua ý nghĩ đối đầu trực diện với Hàn Thạc và La Ti.
- Công kích vật lý không có hiệu quả. Hãy dùng thần lực trong cơ thể hoặc hỏa diễm để tấn công. Mấy thứ này sợ lạnh, sợ lửa, cũng sợ lực lượng của thần lực xoắn ốc xuyên qua. - Đột nhiên trong đám người có một Thần Vệ la lên. Trong lúc vô tình hắn đã tìm được phương pháp đối phó ma đầu.
Các Thần Vệ vốn luôn bất lực với ma đầu phấn chấn hẳn lên, lập tức dựa theo phương pháp của Thần Vệ kia để công kích ma đầu. Ngay sau đó phát hiện ma đầu quả nhiên sợ hãi thối lui. Có một số tránh không kịp bị hỏa diễm đốt cháy liền kêu líu ríu một cách kì quái, dường như là bị thương.
Bởi vậy, những Thần Vệ không còn vô kế khả thi nữa, ào ào dựa theo phương pháp mới để đối phó ma đầu. Các Thần Vệ còn lại khi đã tìm được nhược điểm của ma đầu thì số lượng tử vong giảm mạnh. Những ma đầu nhảy vào trong cơ thể cũng bị Thần Vệ dùng liệt hỏa thiêu đốt, chúng còn chưa bị cháy đen đã chịu không nổi, vội vàng bỏ chạy.
Hàn Thạc thấy đám Thần Vệ tìm được nhược điểm của ma đầu, lại thông qua ma đầu tuần tra ở nơi xa nhất phát hiện được càng ngày càng có nhiều Thần Vệ tập hợp về hướng này, hắn hừ lạnh một tiếng rồi nói với La Ti:
- Đi!
Vừa nói dứt lời, Hàn Thạc lại dẫn đầu phóng ra ngoài. La Ti cũng không do dự, lập tức đi theo.
Mấy trăm ma đầu tụ tập cùng một chỗ, trông giống như một đám mây đen khổng lồ bao bọc quanh mười bảy thanh phi kiếm, chúng bay phía trước Hàn Thạc để mở đường. Vài Thần Vệ lẻ tẻ chặn đường hoặc là bị ma đầu cầm chân, hoặc là bị mười bảy thanh phi kiếm đánh chết, đành mặc cho hai người đi thẳng một mạch.
Bất cứ sinh vật nào cũng có nhược điểm, không có gì là vô địch, ma đầu cũng không ngoại lệ. Có điều, mặc dù ma đầu sợ lửa và sợ hơi lạnh, nhưng mấy trăm ma đầu đồng thời ào về phía một người cũng có thể lập tức cầm chân hắn. Cái này giống như châu chấu và kiến sa mạc vậy. Chỉ một con thì không sợ, ai cũng có thể nhẹ nhàng giẫm chết một con kiến hay một con châu chấu.
Nhưng nếu như hàng ngàn hàng vạn con châu chấu và con kiến ập đến đông chi chít, chỉ có cách nhượng bộ lui binh, nếu không chắc chắn sẽ bị cắn xé thành bộ xương trắng, mạng cũng chẳng còn.
Chính vì thế, được mấy trăm ma đầu mở đường, lại thêm mười bảy thanh phi kiếm ẩn nấp giữa ma đầu như đỉnh của đám mây đen. Những Thần Vệ chặn đường đều không có bất cứ may mắn gì. Toàn bộ bị tận diệt tại chỗ, mặc cho Hàn Thạc và La Ti lao ra khỏi vòng vây trùng điệp.
Nhờ vào mấy chục ma đầu ẩn hình, Hàn Thạc thừa dịp vòng vây còn chưa thật sự khép lại, hắn chọn khu vực nào có ít Thần Vệ mà thẳng tay tàn sát, cuối cùng thành công đột phá ra ngoài. Sau đó không nói hai lời, chạy thẳng một mạch về phía cổng thành.
Tối nay so với đêm qua còn điên cuồng hơn nhiều. Hàn Thạc tin nếu tối nay không đi, có lẽ toàn bộ tộc trưởng của các đại gia tộc nổi tiếng đều sẽ lên đường. Nói không chừng ngay cả thành chủ U Mạc thành cũng sẽ đích thân xuất mã. Hắn không cho rằng thực lực của một mình mình có thể đối kháng với cả một thành, nhất định phải thừa dịp bọn chúng còn chưa kịp có hành động gì, dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi U Mạc thành.
Một khi đã rời khỏi U Mạc thành, sẽ tiến vào dãy núi vô cùng rộng lớn. Đến lúc đó cho dù bị toàn bộ cao thủ đối phương đuổi giết, dựa vào tầm quan sát của ma đầu, Hàn Thạc cũng tự tin có thể thoát khỏi địa hạt của U Mạc thành.
Từ chỗ Thần Trạch dược tề lao tới, Hàn Thạc và La Ti không có ý định ẩn nấp tung tích bản thân. Bằng tốc độ nhanh nhất tiến đến cửa thành, chuẩn bị xông thẳng ra.
Lúc này, Thành chủ U Mạc thành Hoắc Phu Tư cũng nhận được tin tức về việc hai người đại náo U Mạc thành.
Nếu nói lần trước Hoắc Phu Tư chỉ nổi trận lôi đình, như vậy lần này phải nói là hắn đã hoàn toàn nổi điên. Khi hắn biết Hàn Thạc và La Ti ở trước mắt bao người lại có thể giết chết chủ nhân của Thần Trạch dược tề Cáp Tư Cách Lâm, hơn nữa còn thả ra rất nhiều sinh mạng thể kỳ dị khiến cho mấy trăm Thần Vệ trong thành cũng bị thảm sát, Hoắc Phu Tư đã thực sự nổi điên!
- Thông báo cho tộc trưởng các đại gia tộc huy động Thần Vệ của gia tộc mình. Gia tộc nào giết được hai tên kia, chức vị Thần Vệ trưởng Vưu Kim để lại sẽ do người của gia tộc đó kế nhiệm! - Hoắc Phu Tư thực sự điên mất rồi. Gia tộc của hắn cũng chỉ có ba người làm Thần Vệ trưởng, một khi có gia tộc khác nắm giữ hai chức Thần Vệ trưởng, rất có thể sẽ uy hiếp đến địa vị của gia tộc bọn họ. Điểm này hắn không phải không biết, nhưng vẫn đưa ra một mệnh lệnh như vậy.
- Gia chủ. Điều nầy sao có thể? - Một trưởng lão của Hoắc Phúc Lợi gia tộc lập tức phản đối.
- Bớt nói nhảm đi! Lập tức truyền tin cho ta! - Hoắc Phu Tư nổi giận gầm lên. Hoắc Phúc Lợi gia tộc cũng dẫn theo Thần Vệ tinh nhuệ nhất của mình ào ra đường phố của U Mạc thành. Căn cứ theo tin tức do thủ hạ của Thần Vệ trưởng truyền đến, tất cả phóng về hướng cổng thành.
Hoắc Phu Tư và Hoa Lai Sĩ đều tu luyện hắc ám lực lượng đến Thượng vị thần hậu kỳ. Đã nhiều năm Hoắc Phu Tư không đích thân xuất thủ. , nhưng lần này thực sự là bị tức điên rồi, hắn muốn băm vằm hai người Hàn Thạc và La Ti thành vạn mảnh.
Trong bẩy thành của Hắc Ám thần vực, mặc dù U Mạc thành xếp ở vị trí thấp nhất, nhưng vẫn chưa có ai dám chọc vào hắn đến như vậy. Lần này, hai người Hàn Thạc và La Ti đại náo, ở trong địa bàn của hắn đại khai sát giới, với lại cho tới bây giờ không có Thần Vệ trưởng nào bắt được hai người. Điều này hiển nhiên làm hắn tức điên.
Thực lực của U Mạc thành vốn không bằng các thành khác, khi cần cũng không tập hợp được bao nhiêu lực lượng. Hàn Thạc và La Ti đại khai sát giới khiến cho nguyên khí của U Mạc thành hao tổn nghiêm trọng. Nếu như để hai người sống sót chạy ra, từ nay về sau U Mạc thành cũng đừng mong ngẩng đầu lên nổi. Nói không chừng ngay cả Hắc Ám Chủ thần cũng sẽ nghi ngờ hắn không có năng lực, xóa bỏ chức vị thành chủ U Mạc thành của hắn cũng nên.
Tử Vong, Hủy Diệt, Hắc Ám, ba đại chủ thần đều là loại hiếu chiến. Yêu cầu của bọn họ đối với thủ hạ cũng vô cùng đơn giản - tin tưởng và nghe lời bọn họ, sau đó càng mạnh càng tốt!
Hoa Lai Sĩ và Hoắc Phu Tư sở dĩ có thể trở thành chủ nhân của một trong bảy tòa thành ở Hắc Ám thần vực, hoàn toàn là nhờ vào thực lực cường đại của bản thân cũng như gia tộc. Nếu như bọn họ không thể chứng minh cho Hắc Ám Chủ thần thấy được năng lực của bản thân, bọn họ rất có thể sẽ bị Chủ thần vứt bỏ!
Khi mà Hoắc Phu Tư mang theo gia tộc cũng là Thần Vệ tinh nhuệ nhất của U Mạc thành xuất mã, tộc trưởng các gia tộc khác cũng nhận được tin tức do Hoắc Phúc Lợi gia tộc truyền đến. Vừa nghe nói giết được Hàn Thạc và La Ti là có thể ngồi vào ghế Thần Vệ trưởng đang bỏ trống, toàn bộ tộc trưởng các gia tộc lập tức trở nên hưng phấn.
Những tộc trưởng gia tộc vốn lúc đầu trong lòng có dự định khác cũng không nói hai lời, lập tức triệu tập Thần Vệ tinh nhuệ của gia tộc. Vì lợi ích trăm ngàn vạn năm sau của gia tộc ở U Mạc thành, từng người từng người bắt đầu xuất phát.
Trong nhất thời, trong cả U Mạc thành, bất kể là đại gia tộc hay tiểu gia tộc, chỉ cần có hứng thú với chức vị Thần Vệ trưởng là đều xuất phát.
Các Thần Vệ tinh nhuệ nhất của các đại gia tộc ào ạt xuất phát. Cứ thế, không một lúc nào ngừng lại, U Mạc thành dường như càng rơi vào cơn địa chấn lớn hơn. Trong thành, một số ít thần bình thường không hiểu rõ nguyên nhân đều hết sức kinh hãi, còn tưởng rằng Sinh Mệnh thần vực và Quang Minh thần vực cử đại quân đến xâm phạm, ai cũng giật nảy mình.
U Mạc thành hỗn loạn. Lời đồn nổi lên bốn phía. Có rất nhiều phiên bản bất đồng giải thích về hành động của các đại gia tộc. Có một số Thần Vệ biết tình hình cụ thể thì mô tả Hàn Thạc và La Ti có thực lực như là yêu ma, khiến cho câu chuyện về hai người càng mang thêm sắc thái thần bí!
← Ch. 0765 | Ch. 0767 → |