Vay nóng Tima

Truyện:Đại Ma Vương - Chương 0919

Đại Ma Vương
Trọn bộ 1027 chương
Chương 0919: Người mình, nhìn là thấy thuận mắt!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1027)

Siêu sale Lazada


Gã hói đầu mắt thấy bọn hắn thực lực yếu kém đã định giết người diệt khẩu, không để ai sống sót. Do đó sẽ không có ai biết được tình hình nơi này, thù này cũng không có ai trả cho bọn họ.

Gã hói vừa quát lạnh, đám thủ hạ liền ào lên vây chặt ba người Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, không cho một con ruồi bay lọt, như tuyên bố rõ bọn họ không còn đường sống.

- Giết! - Gã hói lại hét lớn, hắn và một Thượng vị thần tu luyện Phong hệ lực lượng cũng không ra tay. Dưới con mắt của hắn, với thực lực của ba người trước mắt, căn bản không cần hai người mình phải tự động thủ.

Năm sáu Thượng vị thần cộng thêm tầm một trăm mười tên lâu la bỗng nhiên vọt đến. Mấy Thượng vị thần kia thực lực đều ở cấp sơ trung kì, cũng không có tính uy hiếp lớn lắm. Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc sắc mặt hung ác, dẫn đầu nghênh đón, chặn hai tên trong số đó lại.

Bác Lan Tư theo sát ngay sau, thanh phi kiếm sắc bén trong tay vừa lấy ra, lập tức sát khí đầy trời như thực chất. Một tên chỉ có cảnh giới Thượng vị thần sơ kỳ vừa mới đến gần Bác Lan Tư đã bị sát khí đáng sợ kia chấn nhiếp, thân thể chỉ chậm một nhịp đã bị kiếm quang đảo qua, không tránh né kịp, ngực đã có một vết máu rất sâu.

- Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc, chúng ta tìm cơ hội rời đi! - Một kiếm bức lui đối thủ, Bác Lan Tư lập tức quát lạnh.

Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc mắt loé lên hàn quang, càng thêm mãnh liệt xung phong liều chết với đối thủ. Mỗi một chiêu bọn họ sử ra đều là công pháp lấy mạng đổi mạng, hung hãn không sợ chết. Hai đối thủ nào dám đồng quy vu tận với bọn họ, không thể không tạm lánh mũi nhọn, áp dụng phương pháp lách quanh người họ.

Chỉ có điều, Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc dù sao chỉ có ba người, mà đối phương lại có sáu Thượng vị thần. Một khi sáu người này hình thành thế hợp công, họ sẽ lập tức rơi vào thế yếu, nếu như không phải bọn họ áp dụng phương pháp không màng tính mạng liều chết chống lại, e rằng không chống đỡ nổi được vài phút.

Sáu Thượng vị thần vây quanh ba người Huyết Linh, đám thủ hạ gồm hơn trăm Trung vị thần lại cười lạnh tiếp cận vệ sĩ Hàn gia, rồi chợt đồng loạt ra tay, công đến những vệ sĩ này.

Khác với tình trạng mấy người Huyết Linh gặp phải, trong điều kiện thực lực ngang nhau, vệ sĩ Hàn gia mặc dù số người ít hơn một nửa nhưng sức chiến đấu bộc phát lại rất khủng bố, giống như một thanh loan đao bỗng chốc tản ra, chẳng những trong nháy mắt né khỏi rất nhiều công kích, mà bọn họ cứ ba đến năm người thành một nhóm, phản kích lại khiến cho đối phương thương vong rất lớn.

Lần đầu tiếp xúc, vệ sĩ Hàn gia bị thương năm người, chết một người. Mà đối phương, tử vong mười người, bị thương ba mươi người!

Đều là cảnh giới Trung vị thần, vệ sĩ Hàn gia còn yếu hơn đối phương, nhưng một kích phát ra lại chiếm lợi thế tuyệt đối! Thành tích như thế đã khiến gã hói đang bàng quan bên ngoài phải biến sắc. Hắn chợt hô to:

- Phân ra hai người tiêu diệt bọn vệ sĩ kia!

Sáu tên đang bao vây tấn công Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc nghe gã hói hạ lệnh lập tức ý thức đám thủ hạ đang gặp bất lợi. Chúng vội vàng phân ra hai người lao về phía vệ sĩ Hàn gia, gồm một Thượng vị thần sơ kỳ và một Thượng vị thần trung kỳ. Bọn chúng vừa gia nhập vòng chiến tức thì thay đổi được cục diện. Vệ sĩ Hàn gia đang chiếm lợi thế tuyệt đối liền biến thành phương bị động, số lượng thương vong dần gia tăng.

Mà phía ba người Huyết Linh áp lực lại được buông lỏng. Vốn chỉ cần sáu người hợp tác, lại thêm vài phút nữa, nếu như Huyết Linh, Bác Lan Tư không trốn tránh, tất khó tránh khỏi vận hạn. Nhưng bởi vì kẻ địch phân ra hai người nên trên người bọn họ chỉ dính thêm một số vết thương, tránh được vận mệnh bị giết.

Tuy nhiên, gã hói đang quan chiến ở bên ngoài hiển nhiên không muốn duy trì thời gian chiến đấu lâu. Mắt thấy thủ hạ không thể lập tức giải quyết người Hàn gia, hắn cuối cùng không kiềm chế nổi, cười lạnh:

- Quả nhiên như giang hồ đồn, tuyệt không thể xem nhẹ người Hàn gia! Hừ, thế nhưng cho dù là vậy thì các ngươi cũng không trốn thoát được!

Theo lời hắn nói, gã Thượng vị thần tu luyện Phong hệ lực lượng đang đứng cùng hắn từ từ tiếp cận ba người Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc đang bị vây, định giải quyết tràng chiến đấu này trong thời gian nhanh nhất.

- Huyết Linh, đi thôi, nếu không đi giờ sẽ chạy không không thoát đâu! - Vừa thấy hai người kia cuối cùng không kiềm chế sắp nhúng tay vào, Bác Lan Tư lòng thầm phát lạnh, hô giật giọng.

- Thế còn bọn họ? - Huyết Linh tranh thủ quay đầu lại nhìn thoáng qua vệ sĩ Hàn gia phía sau, hai tròng mắt đỏ thẫm hiện rõ vẻ không buông.

"Phập!" Vừa sơ ý quay đầu lại, hắn liền bị một cây cốt mâu đâm trúng ngực, máu tươi lập tức trào ra.

- Chỉ khi chúng ta rời đi, thù hận của bọn họ mới có thể được báo! - Bác Lan Tư vừa thấy bộ dạng Huyết Linh do dự thì vô cùng sốt ruột, mắt thấy gã hói đã sắp vây tới mà còn trì hoãn nữa thì khả năng ngay cả cơ hội dùng độn pháp cũng không có.

- Hắc hắc, còn muốn chạy? Chạy không thoát đâu! - Gã hói cười ha ha, vừa nói đã đến nơi, tay giương lên đã chuẩn bị xuất thủ công kích.

Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc sắp gặp nạn đến nơi thì một tiếng cười sằng sặc điên cuồng chợt vang lên. Tiếp đó một bóng dáng hùng vĩ trong nháy mắt đã lọt vào giữa ba người họ, tay vừa nhấc lên, Hủy Diệt lực lượng hình thành một luồng sương mù đậm đặc mù mịt chắn trước mặt gã hói, chặn công kích của hắn lại.

- Ba La, là ngươi?

Gã hói hô lên, sắc mặt lập tức khó coi, hừ lạnh:

- Chuyện của ta ngươi tốt nhất đừng nhúng tay vào, nếu không thì ngươi cũng đừng hòng thoát khỏi liên quan!

- Ngoã Tạp, ngươi vẫn quá kiêu ngạo, lão tử hôm nay đã tới, tất sẽ không sợ ngươi!

Ba La phất tay thô bạo, quát:

- Các huynh đệ, giết cho ta!

Theo tiếng hét lớn của Ba La, vô số những cái bóng mang theo hàn ý âm u lạnh lẽo từ các góc hiện ra, không nói hai lời lập tức gia nhập vòng chiến, vây ngược lại người của gã hói.

Ngoã Tạp tranh thủ đưa mắt quan sát, chợt phát hiện Ba La lại mang theo hơn ba trăm người tới, trong đó cao thủ có cảnh giới Thượng vị thần so với bên phía hắn còn nhiều hơn gấp đôi!

Thầm kinh hãi, gã hói chợt biến sắc mặt, ngừng bao vây tấn công đối với ba người Bác Lan Tư, phẫn nộ trừng mắt với Ba La:

- Ba La, ngươi nên biết ta là người như thế nào, ngươi dám đắc tội La Cách đại nhân? Ngươi có biết qua hôm nay, Ba La ngươi tất sẽ khó tránh khỏi cái chết không!

- Mẹ nó, mang La Cách ra doạ ta sao, lão tử không sợ đâu!

Ba La càng thêm ngang ngược, cười hô hố:

- Ngoã Tạp à Ngoã Tạp, hiện tại tình hình Vùng Đất Hỗn Loạn đã khác trước kia, không còn chỉ là mấy người Thái Nhĩ, La Cách, Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai toàn quyền làm chủ nữa. Ngươi tin tức linh hoạt, chẳng lẽ không biết ta hiện tại theo ai sao?

Lời vừa nói ra, gã hói chợt động tâm niệm, nhớ tới tin tức nhận được gần đây nhất, nghe nói tất cả Liệp thần giả ở Vùng Đất Hỗn Loạn đều bị một người nắm hết. Bản thân là thân tín của La Cách, hắn đương nhiên biết quan hệ giữa người kia và Hàn Thạc thân mật thế nào.

- Ngươi là người của Hàn Hạo? - Gã hói sắc mặt bắt đầu trầm trọng hẳn, không giống vẻ hung hăng càn quấy trước đó.

- Ha ha, biết thế là tốt, con mẹ ngươi nhanh tránh ra cho ta, mấy thằng cha kia hình như có chút quan hệ với Hàn gia, ngươi để cho ta đưa đi, chuyện hôm nay quên đi, chờ ta xin chỉ thị thủ lĩnh nên làm thế nào rồi nói tiếp. - Ba La hắc hắc cười quái dị, liếc mắt nhìn phía Ngoã Tạp, thực lực phe hắn mạnh hơn so với Ngoã Tạp, kiêu căng một chút cũng là bình thường.

- Hắn nói mình là người Hàn gia thì đúng là thế à?

Ngoã Tạp cũng không phải tay vừa, cười lạnh:

- Thời gian gần đây có quá nhiều người mượn danh hiệu Hàn gia tiến vào Thâm Cốc, con mẹ nó, người nào cũng nói mình có quan hệ với Hàn gia, cứ theo đà này, chúng ta còn làm ăn thế nào nữa!?

- Ta bất kể những điều đó, nhanh thả người, nếu không thì đừng trách lão tử không khách khí! - Ba La căn bản không rườm lời với gã hói, thái độ cực kỳ ngang ngược.

Ngoã Tạp dù phẫn nộ, nhưng tình thế hiện tại không bằng người khác, thật lâm vào thế cưỡi trên lưng hổ.

Hắn biết ba người phía sau đích thực có quan hệ với Hàn gia, một khi để mặc bọn hắn rời đi, phiền toái chắc chắn không nhỏ, cho nên lâm vào thế khó xử, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào cho ổn.

- Này, huynh đệ gì bên kia, ngươi nói ngươi là người của Hàn Hạo? - Cát Nhĩ Bá Đặc đột nhiên hô lên, cười hì hì ra vẻ lôi kéo làm quen.

Ba La liếc xéo Cát Nhĩ Bá Đặc, không kiên nhẫn gắt:

- Phải, ngươi quản chuyện gì?

Cát Nhĩ Bá Đặc sửng sốt, không ngờ rằng thái độ Ba La vẫn còn hống hách như vậy, tức thì hét lên:

- Mẹ nó, lão tử lúc ở Kỳ Áo đại lục đã biết tên Tiểu Khô Lâu kia, ngươi là thủ hạ của hắn mà cũng dám lớn tiếng với lão tử phỏng?

Lời vừa nói ra, Ba La chợt thấy kinh hãi, híp mắt dò xét mấy người Cát Nhĩ Bá Đặc và Bác Lan Tư. Hắn bỗng nhận ra trên thân thể ba người này mơ hồ có một luồng khí tức tương tự như thủ lĩnh, tim nhảy dựng lên, Ba La do dự hỏi:

- Các ngươi thật sự là người của Hàn gia?

- Mk, Ba La ngươi hóa ra chả biết cái éo gì, cố ý tới gây sự sao? - Nghe Ba La nói vậy, gã hói Ngoã Tạp lập tức ý thức được đối phương lần này thuần túy là để gây phiền toái, nếu không sẽ không hỏi Cát Nhĩ Bá Đặc như vậy.

Ba La hắc hắc cười lạnh, biện hộ:

- Đúng như lời ngươi nói, người ngoài tiến vào Thâm Cốc đều mang cái chiêu bài người Hàn gia ra, lão tử cũng không phân rõ thực giả được!?

Vừa nói, Ba La vừa lấy ra một cái gương ma pháp, hỏi Cát Nhĩ Bá Đặc:

- Ngươi tên là gì, nói mau, ta phải báo cáo thủ lĩnh.

- Cứ nói ta là Hắc Long Cát Nhĩ Bá Đặc, tiểu tử kia nhất định nhớ rõ! - Cát Nhĩ Bá Đặc cười ha ha.

Ba La gật đầu, lùi về sau một bước, khởi động gương ma pháp, hẳn là báo cáo tin tức cho người nào đó.

Hình ảnh Tiểu Khô Lâu dần hiện rõ trong gương. Hắn nghe xong tình hình Ba La báo cáo, rất dứt khoát truyền đạt mệnh lệnh.

Ba La gật đầu, thu hồi lại nét cười, lại lạnh lẽo bước tới.

- Sao, chẳng lẽ sai à? - Hắc Long thấy bộ dạng Ba La như sắp giết người đến nơi, lòng thầm kinh hãi, vội vàng tìm cách chứng thực.

- Giết cho ta! Không buông tha một ai! - Ba La đột nhiên lạnh giọng hạ lệnh.

- Giết ai? - Một số thủ hạ không rõ tình hình thế nào, vội hỏi lại.

- Nói nhảm, đương nhiên là giết người của Ngoã Tạp rồi! Mẹ nó, lần này là thực, ta nói mà, nhìn đã thấy thuận mắt! - Ba La nói.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1027)