← Ch.0982 | Ch.0984 → |
Thâm Cốc rơi vào tình trạng hoảng loạn trước nay chưa từng có. Gió lạnh thổi từng cơn, ai cũng cảm thấy ớn lạnh, nhưng không phải lạnh trên người mà là xuất phát từ trong sâu thẳm tâm linh của họ.
Bên ngoài Thâm cốc thi thoảng lại xuất hiện những bóng người xa lạ với ánh mắt âm độc và khí tức lạnh băng, hiển nhiên đó là đám Liệp thần giả. Các đại quân chủ của Vùng đất hỗn loạn liên tiếp bại lui khiến người bên trong Thâm cốc đều hết sức lo lắng cho vận mệnh của mình. Theo họ thấy, một khi liên minh này tràn xuống Thâm cốc thì nhất định sẽ không để cho bất cứ một ai sống sót.
Trong cốc chiến loạn không ngừng, Liệp thần giả ẩn hiện tứ bề, giờ mà ra khỏi cốc thì càng bị chết nhanh hơn mà thôi.
Người trong Thâm cốc lúc này đã rơi vào tuyệt lộ, chỉ đành thụ động chờ đợi sự phán quyết cuối cùng của vận mệnh chứ không còn biện pháp gì. Chẳng hiểu từ khi nào, loại tâm trạng này đã bao trùm khắp cả Thâm cốc, khiến ai nấy mặt mũi đờ đẫn, ánh mắt vô hồn, trên người không còn lấy nửa điểm sinh cơ.
Thiên Cơ dược tề là trường hợp ngoại lệ duy nhất. Những độc dược tề sư bị A Khắc Lợi dùng lời hứa hẹn dụ dỗ gia nhập Thiên Cơ dược tề, được hắn bảo đảm nên vẫn còn chút ít hy vọng. Chính vì có chút hy vọng để níu kéo nên bọn họ mới không chút lưỡng lự gia nhập Thiên Cơ dược tề, nối nhau giao thành quả tâm huyết trong lĩnh vực mình đã bỏ nhiều năm nghiên cứu cho ra.
Những người này đều coi những thành quả kĩ thuật trong lĩnh vực mà họ đã nhiều năm chuyên tâm nghiên cứu còn quan trọng hơn cả tính mạng của bản thân. Tuy A Khắc Lợi khăng khăng bảo đảm là bọn họ sẽ không có việc gì nhưng ai mà dám tin tưởng hoàn toàn, cho nên họ mới chọn cách giao hết những thành quả cuối cùng mà mình nghiên cứu được cho A Khắc Lợi, giao cho Thiên Cơ dược tề bảo tồn.
Đối với bọn họ, người có thể chết nhưng tuyệt đối không thể để những thành tựu mà mình đã bỏ tâm huyết cả đời làm ra phải chết theo mình. Nếu ở vào một thời điểm khác, bọn họ nhất định sẽ không giao những thứ này cho Hàn gia, cho A Khắc Lợi. Nhưng hiện giờ nỗi ám ảnh về cái chết cứ lởn vởn không tan khiến cứ mỗi ngày trôi qua thì họ lại cảm thấy cái chết đang tiến đến gần mình thêm một bước.
Dưới áp lực khủng khiếp đó, cuối cùng họ đã không chịu nổi mà buông xuôi.
A Khắc Lợi tự nhiên là vô cùng mừng rỡ, các thành tựu kĩ thuật trên các đại lĩnh vực nhiều như vậy, cho dù các độc dược tề sư, các loại nhân tài có chết hết thì Hàn gia cũng có thể dựa vào cơ sở sáng tạo của bọn họ để làm cho Thiên Cơ dược tề trở thành dược tề độc nhất vô nhị trên khắp cõi Chúng Thần đại lục. Y lúc này vô cùng cao hứng, bèn nhất nhất thu lấy thành quả rồi phái người bảo vệ chu đáo.
Chớp mắt, thời gian nửa tháng đã lặng lẽ trôi qua.
Dần dần, mọi người phát hiện đám Liệp thần giả xuất hiện bên ngoài Thâm cốc với tần suất ngày một nhiều. Bọn họ đột nhiên ý thức được có điều không ổn, ai nầy đều sinh lòng sợ hãi, bất lực tuyệt vọng chờ vận mệnh phán quyết.
Đại quân liên minh Liệp thần giả rốt cuộc đã đến bên ngoài Thâm cốc!
Đạt Tạp là thống lĩnh của hành động lần này, không ngừng kể lể cho các thống lĩnh khác về của cải ở trong Thâm cốc. Các thống lĩnh Liệp thần giả kia không hề nghi ngờ gì hắn, ôm mộng tưởng khi rời đi sẽ vớ được một mớ bẫm mà kéo đến tụ tập ở bên ngoài Thâm cốc.
Đạt Tạp đã bố trí xong xuôi, đám Liệp thần giả cũng đã chuẩn bị thỏa đáng. Chúng tính gióng một hồi trống là tiến công vào Thâm cốc, cướp đoạt sạch bách mọi thứ của cải ở nơi này.
Cùng ngày hôm đó, Tiểu Khô Lâu nhận được tin tức của Ba La, hắn đã phát giác chỗ ẩn náu của hai gã La Cách, Thái Nhĩ.
Hàn Hạo cũng không vội tìm bọn chúng tính sổ. Bởi vì lúc này Thâm cốc nguy cơ trùng trùng, y đương nhiên biết rõ trước mắt trong cốc vẫn còn có người của Hàn gia và rất nhiều độc dược tề sư. Mà căn cứ vào tin tức của A Khắc Lợi, Hàn Hạo cũng biết những độc dược tề sư này đều đã quy thuận Hàn gia.
- Đại nhân, lúc này chúng ta không nên tiến vào Thâm cốc. Hiện tại các đại thống lĩnh của liên minh Liệp thần giả đang ở trong cốc, chúng ta mà tiến vào thì tất sẽ phải đối đầu với tất cả bọn chúng. Với thực lực của chúng ta, chỉ sợ là sẽ không chống nổi bọn chúng liên thủ vây công! - Ba La khom mình, cung kính khuyên can Hàn Hạo.
Nếu không phải bản thân Hàn Hạo đã quả quyết rằng thực sự không có khả năng thủ thắng thì Ba La cũng không dám khuyên can. Nhưng hiện giờ Hàn Hạo đã rõ ràng rằng với thực lực của bọn họ hiện giờ mà ương ngạnh kháng cự cả liên minh Liệp thần giả thì chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, châu chấu đá xe, chỉ có một con đường chết.
- Không sao.
Hàn Hạo không giải thích, trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Cũng không phải là tất cả mọi người đều đi, chỉ cần đội của ngươi theo ta là được. Chúng ta vào Thâm cốc lần này không phải để liều chết với liên minh Liệp thần giả mà là để tiếp ứng đưa những người đã quy thuận Hàn gia thoát ra ngoài an toàn.
Vừa nghe Hàn Hạo nói không cần dùng toàn bộ lực lượng, Ba La càng thêm cay đắng, chửi thầm trong lòng mấy câu. Tuy vậy y cũng không dám nói ra miệng mà chỉ gật đầu miễn cưỡng:
- Cũng được. Đại nhân nói sao thì làm như vậy.
Ba La không nói gì thêm, vội vàng triệu tập thủ hạ tinh nhuệ của mình chuẩn bị phối hợp với Hàn Hạo cùng hành động.
Ở phía khác, Thái Nhĩ, La Cách đang hoa chân múa tay cực kỳ hưng phấn.
La Cách thực sự không ngờ chiêu này của Thái Nhĩ lại hiệu nghiệm, lại càng không ngờ Thái Nhĩ lại là huynh đệ của Đạt Tạp, người hiện tại đang dẫn đầu Liệp thần giả. Cho nên khi biết liên minh Liệp thần giả quả nhiên đang tụ tập về Thâm cốc đúng như lời Đạt Tạp đã nói, y lập tức ý thức được đây sẽ là một chiến dịch trọng yếu làm thay đổi cả đại cục của Vùng đất hỗn loạn.
- Thủ hạ của La Cách đã chuẩn bị sẵn sàng. Hắc hắc, một khi tất cả các thống lĩnh Liệp thần giả tiến vào Thâm cốc, ta sẽ phát động những bố trí ở bên trong đó. Đến lúc đó thì tất cả các thống lĩnh Liệp thần giả nhất định khó bề thoát chết. Hai chúng ta chỉ cần dẫn người ở bên ngoài, trước tiên là giết chết tên Hàn Hạo kia, sau đó đến chỗ Thâm cốc đổ nát đó mà thu dọn tàn cục. - Thái Nhĩ cười cười, liếc mắt oai vệ chấn áp La Cách đang tràn trề hưng phấn. Y thầm nghĩ, một khi bọn thống lĩnh Liệp thần giả chết hết thì ta sẽ phối hợp với đại ca giết chết nhà ngươi, đến lúc đó thì toàn bộ Vùng đất hỗn loạn đều là của ta.
- Yên tâm đi, ta đã chuẩn bị xong xuôi rồi. Hắc hắc, Thái Nhĩ, ngươi quả nhiên là số một, thật không biết ngươi đã ngầm chôn năng lượng tinh thạch vào trong lòng đất từ lúc nào. Sau trận này, liên minh Liệp thần giả không còn là mối uy hiếp đối với chúng ta nữa, địa vị của ngươi tại Vùng đất hỗn loạn đã có thể bằng năm người kia! - La Cách cười nịnh.
Thái Nhĩ không hề tỏ chút đắc ý nào, chỉ khiêm tốn bảo:
- Sau này hai chúng ta sẽ chung tay cai trị Vùng đất hỗn loạn, mỗi người một bên lấy Thâm cốc làm ranh giới. Ha ha, nếu không có ngươi hỗ trợ, có quá nhiều việc như vậy thì ta làm sao mà gánh vác nổi. Sau này còn cần ngươi hao tổn nhiều tâm sức đó!
- Không dám, không dám! - La Cách lại càng khiêm tốn đáp lời, nhưng trong lòng thì lại cười lạnh không thôi. Y thầm nghĩ sau khi liên minh Liệp thần giả tiêu ma, tình thế của Vùng đất hỗn loạn đã ổn định, sợ rằng ngươi sẽ lập tức ra tay với ta. Nghĩ đến đó, La Cách không khỏi suy tính thiệt hơn, không ngừng cân nhắc làm thế nào để bảo toàn lực lượng của mình, nếu như sau này Thái Nhĩ trở mặt, y còn có lực lượng để đối phó.
Xét theo tình thế trước mắt, lực lượng của Thái Nhĩ rõ ràng là mạnh hơn hắn. Y cũng biết rõ tâm tính của Thái Nhĩ cho nên không thể không chuẩn bị trước cho mình.
Mà Thái Nhĩ đúng thật là có ý này! Nếu như không phải là muốn thuận tay giải quyết luôn La Cách thì hắn cũng không gọi La Cách đến phối hợp hành sự. Việc đối phó với liên minh Liệp thần giả hoàn toàn do mình hắn và Đạt Tạp trù tính và sắp đặt, có hay không có La Cách tham gia thì cũng thế.
Liên minh Liệp thần giả cũng không dễ bị lừa gạt như Thái Nhĩ vẫn tưởng tượng. Cho dù Đạt Tạp có cường điệu hóa về những bảo vật tài phú và sự bạc nhược yếu kém trong việc phòng thủ của Thâm cốc như thế nào, bọn họ đều đã nếm đòn của Hàn gia tại Ma Ẩn cốc nên vẫn hết sức dè dặt. Nhất là khi được nghe chính miệng A Sắt Nhĩ Tư Đặc nói ra kinh nghiệm thảm hại mà Hàn gia gây ra cho y, các thống lĩnh này lại càng đề phòng cẩn thận hơn.
Bọn họ không ào vào Thâm cốc như Đạt Tạp mong đợi mà tính toán rằng sẽ phái một số thủ hạ đi trước dò đường, sau khi điều tra rõ tình hình Thâm cốc, bảo đảm trong cốc không còn địch nhân nào cường đại thì mới tiến vào.
Trước tình hình này, Đạt Tạp cũng không thể làm gì hơn là lợi dụng Kính Ma pháp giấu trong tay áo liên lạc với Thái Nhĩ để cho gã em suy nghĩ thêm.
Thái Nhĩ đã sớm nghĩ tới khả năng này, lập tức truyền lại tin tức cho Đạt Tạp, bảo hắn cứ việc dẫn người đến cửa hàng Quân Vương cướp bóc. Để khiến đám Liệp thần giả xông lên, Thái Nhĩ đã không tiếc hầu bao an bài mọi sự thỏa đáng. Thật sự là số hắc tinh tệ trưng bày ở cửa hàng Quân Vương đủ khiến cho kẻ khác thèm đỏ mắt.
Những năm gần đây, Thái Nhĩ đã bỏ rất nhiều hắc tinh tệ vào Thâm cốc. Để có thể thâu tóm toàn bộ Vùng đất hỗn loạn, hắn đích xác đã dùng hết lực lượng của mình.
Sở dĩ phải làm như vậy là để đề phòng việc thống lĩnh Liệp thần giả không chịu vào hết trong Thâm cốc. Nếu những người vào trước phát hiện Thâm cốc chẳng có một chút tài phú nào, chẳng thèm chờ những người bên ngoài tiến đến đã bỏ đi thì hắn không đạt được mục đích tiêu diệt tất cả bọn chúng.
Nhận được tin đáp từ Thái Nhĩ, Đạt Tạp lòng đầy tự tin dẫn mọi người theo hắn đi vào. Đạt Tạp đã biết rõ tình hình trong cốc, lại tự đi trước dẫn đường nên trong lòng các thống lĩnh còn lại cũng bớt băn khoăn.
Tuy nhiên bọn họ vẫn không dám tin tưởng tuyệt đối vào Đạt Tạp, cho nên đều phái thủ hạ của mình đi trước vào thăm dò tình thế Thâm cốc, nếu như trong cốc thật sự có vô số của cải như lời Đạt Tạp thì bọn họ bất luận thế nào cũng sẽ tranh nhau vào cướp.
Đạt Tạp thầm cười lạnh, liền dẫn đám người của mình và một số thủ hạ của bọn đại thống lĩnh đi đầu tiến vào trong Thâm cốc.
Vừa thấy Liệp thần giả đã thực sự tiến vào Thâm cốc, những người trong cốc lập tức bỏ chạy tán loạn. Đạt Tạp đương nhiên sẽ không quản đến sinh tử của bọn người này. Được hiệu lệnh của hắn, thủ hạ của các đại thống lĩnh Liệp thần giả ào ạt xuất thủ, chỉ cần thấy người nào lực lượng tương đương hoặc thua kém mình là giết không tha.
Những người không biết chạy đâu phải ở lại trong cốc đều không mạnh lắm, bằng không cũng sẽ không ở lại chốn này. Dưới sự tàn sát của Liệp thần giả, bọn họ căn bản là không có khả năng trốn thoát.
Những người hiểu được rằng Thiên Cơ dược tề là chỗ an lành duy nhất thì bèn liều mạng chạy về hướng đó. Trong ý thức của họ, chỉ có Thiên Cơ dược tề là còn có chút an toàn.
Hành động của bọn họ đã nhanh thu hút sự chú ý của liên minh Liệp thần giả. Một bộ phận Liệp thần giả đã không thèm nghe lệnh Đạt Tạp, cười ha hả xông lên đuổi theo, dần dần tiến tới gần Thiên Cơ dược tề.
Đám Liệp thần giả tàn sát người trong Thâm cốc chẳng khác giết gà mổ vịt nên chúng đã không còn tin trong Thâm cốc có nhân vật nào mạnh, vì thế mà mỗi lúc một ngông cuồng, tiếng la hét chói tai vang động khắp các đường phố, càng ngày càng đến gần Thiên Cơ dược tề.
← Ch. 0982 | Ch. 0984 → |