← Ch.0238 | Ch.0240 → |
Chẳng qua long châu này vẫn không thể thành hình cuối cùng, nếu không, tại trong long châu bên tất nhiên là dựng dục ra Chân long rõ ràng, mà không phải là một cái bóng dáng mơ hồ giống như bây giờ, đương nhiên, long châu như vậy đã là rất cường đại rồi, dù sao đều đã có thể một chưởng chụp chết một Cửu Thiên Huyền Tiên ba mươi sáu phẩm.
Bất quá nếu long châu này thành hình cuối cùng, tất nhiên là sẽ hóa thân thành thực long phi thăng lên, nhưng nếu như thế, sơn mạch trong phạm vi hơn mười vạn dặm đều phải biến thành cát vàng, mà như vậy, Tần Thiếu Phong muốn có được đến quả long châu này sẽ càng thêm khó khăn, cho nên Tần Thiếu Phong hiện tại tới nơi này vừa vặn kịp thời cơ.
Đúng vậy, Tần Thiếu Phong lần đầy tiên nhìn quả long châu, cũng đã xác định long châu này tốt, đối với chính Tần Thiếu Phong không có nhiều tác dụng lắm, nhưng mà nếu đưa cho Tần Hoàng mà nói, tuyệt đối là lễ vật tốt, cho nên Tần Thiếu Phong đã quyết định, phải lấy bằng được long châu này.
"Chỉ là hai người các ngươi đã chém hết thủ hạ của bổn vương sao?" Một âm thanh cực kỳ trầm thấp từ trên mặt cát vàng truyền đến, mười phần bình tĩnh, không có gì tức giận, giống như chuyện được kể ra hoàn toàn không có vấn đề gì với hắn, có thể thấy được Hoàng Sa quái này một chút cảm tình đều không có, cực kỳ lạnh lùng.
Tần Thiếu Phong nghe Hoàng Sa quái nói xong, cũng giả bộ một bộ dáng cực kỳ cao ngạo, nói với Hoàng Sa quái, "Đúng vậy, chính là chúng ta làm, thế nào? Sợ hãi sao? Nếu sợ hãi, liền thần phục dưới chân lão tử, về sau khai cương thác thổ cho lão tử, nếu không đồng ý, lão tử trực tiếp liền diệt ngươi.".
Nghe Tần Thiếu Phong như vậy kiêu ngạo, Bạch Tiểu Yêu bên cạnh thấy hoảng sợ trong lòng, đảo cặp mắt trắng dã, cho dù là ngươi muốn biểu hiện kiêu ngạo một chút, cũng không thể quá mức thế chứ, cái này nếu làm cho Hoàng Sa lão quái tức giận, vậy chẳng phải là chuyện xấu sao. Nhưng mà làm cho Bạch Tiểu Yêu không nghĩ tới là Hoàng Sa quái căn bản không có tức giận, chính là rất bình tĩnh nghe Tần Thiếu Phong nói chuyện.
Mà đợi cho Tần Thiếu Phong nói xong, Hoàng Sa lão quái nói với Tần Thiếu Phong, "Có thể, chỉ cần ngươi có thể chiến thắng ta, ta đây sẽ trở thành thủ hạ của ngươi, nếu ngươi không chiến thắng được ta, vậy trở thành thủ hạ của ta, thế nào? Ngươi dám đáp ứng không?" Ngữ khí vẫn rất bình tĩnh như trước, không có mang theo sắc thái cảm xúc gì.
Nhìn thấy Hoàng Sa lão quái trả lời như vậy, Tần Thiếu Phong trực tiếp nói, "Tốt, cứ quyết định như vậy đi." Nói xong, Tần Thiếu Phong trực tiếp ra tay. Cả người khí thế lập tức bạo phát ra, lực lượng, pháp lực trong cơ thể cùng với dùng thiên địa pháp tắc lực toàn bộ đều bị Tần Thiếu Phong thi triển ra.
Mặc dù Tần Thiếu Phong biết chính mình không phải đối thủ của Hoàng Sa lão quái, nhưng mà Tần Thiếu Phong chỉ có thể dùng hết toàn lực như trước, hắn muốn nhìn một chút xem mình và Hoàng Sa lão quái rốt cuộc là chênh lệch nhiều không, một chưởng kim hoàng sắc ngưng tụ ra, sau đó hướng về Hoàng Sa quái đùng đùng vỗ xuống.
Một chiêu này chính là thực lực chân chính của Tần Thiếu Phong, ngoài một ít thủ đoạn bảo mệnh ra, chiêu này đã là mạnh mẽ nhất một chưởng hạ xuống, tựa như Chư Thiên đều chấn động, vạn giới đều lay động, thanh thế trên thì đạt cửu tiêu, dưới thì đạt U Minh, tuyệt đối đủ để rung động lòng người.
Đối với một chiêu đã đánh ra, Tần Thiếu Phong cũng rất hài lòng, một chiêu như vậy, cho dù là vương giả trong nhất phẩm Đại La Kim Tiên cũng không là đối thủ, dưới một chưởng này tuyệt đối sẽ tan thành mây khói, trở thành lịch sử. Chỉ thấy một chưởng như vậy oành đùng đùng đánh xuống, khiến hư không chung quanh đều chấn đắc, có chút vỡ vụn hẳn lên, xuất hiện từng vết rách.
Bất quá đối mặt với một chưởng này của Tần Thiếu Phong, Hoàng Sa lão quái cũng không có động tác gì, mặc cho chưởng ấy chậm rãi hạ xuống, sau đó một tấm miệng đem một chiêu này của Tần Thiếu Phong nuốt xuống, thấy một màn như vậy Tần Thiếu Phong trực tiếp trợn tròn mắt, hắn suy tính vô số khả năng, cũng thật không ngờ cuối cùng kết quả lại là như vậy!
Tần Thiếu Phong căn bản nghĩ chính mình cho dù không phải là đối thủ của Hoàng Sa lão quái, nhưng mà đã biết một chiêu này, nếu không thể làm cho Hoàng Sa lão quái bị thương, ít nhất cũng phải chống cự một chút, không nghĩ tới Hoàng Sa lão quái ngay cả pháp lực trong cơ thể đều không hề động đến, trực tiếp mở miệng, đưa chiêu này của hắn nuốt xuống.
Điều này làm cho Tần Thiếu Phong hoàn toàn rõ ràng hiện tại cảnh giới cùng cửu thiên huyền của chính mình kém bao nhiêu, khiến cho lòng kiêu ngạo của Tần Thiếu Phong yên lặng xuống. vốn sau khi Tần Thiếu Phong đạt tới cảnh giới ba mươi sáu phẩm Đại La Kim Tiên, có thể chống lại nhất phẩm Đại La Kim Tiên, điều này làm cho Tần Thiếu Phong trong lòng cực kỳ đắc ý, bởi vì hắn hiện tại có thể nói là siêu việt hơn sư phụ hắn là Tiêu Dao Ma tôn.
Lúc trước Tiêu Dao Ma tôn cũng là cảnh giới nhất phẩm Đại La Kim Tiên, đương nhiên, Tiêu Dao Ma tôn cũng là vương giả trong cảnh giới nhất phẩm Đại La Kim Tiên, một mình đối mặt mười mấy người nhất phẩm Đại La Kim Tiên đều không rơi vào thế hạ phong, lúc trước ở đông thắng thần châu vẫn là có uy danh thật lớn, mà Tần Thiếu Phong hiện tại thực lực cũng đã là đủ để so sánh cùng Tiêu Dao Ma tôn lúc ấy, như vậy đợi cho thực lực Tần Thiếu Phong đạt tới cảnh giới nhất phẩm Đại La Kim Tiên, chẳng phải là đã sớm là siêu việt Tiêu Dao Ma tôn sao?
Chuyện như vậy, làm cho Tần Thiếu Phong mơ hồ có chút kiêu ngạo, cho nên mới cho rằng chính mình cho dù không phải đối thủ của cường giả cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, nhưng mà ít nhất chiêu công kích của mình vẫn có thể làm cho người ở cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên có một chút phiền toái, ai biết, hiện tại kết quả dĩ nhiên là như vậy.
Tần Thiếu Phong công kích ngay cả năng lực làm cho Hoàng Sa lão quái ra tay đều không có, trực tiếp bị Hoàng Sa lão quái há mồm nuốt, cái này đối với Tần Thiếu Phong có đả kích nhất định, bất quá đả kích như vậy chỉ khiến cho cảm xúc kiêu ngạo của Tần Thiếu Phong trầm xuống, cũng không có ảnh hưởng gì lớn đối với Tần Thiếu Phong, mới có thể sống được lâu tại U Minh thế giới vô tận này.
Sau khi Đem công kích của Tần Thiếu Phong nuốt vào, Hoàng Sa lão quái chậm rãi nói với Tần Thiếu Phong, "Không tồi, không tồi, chẳng trách được có thể giết nhiều thủ hạ của bổn vương như vậy. Bất quá có người như ngươi cũng đủ rồi, thế nào? Thần phục ta chứ, vì bổn vương khai cương thác thổ đi thôi.".
Tần Thiếu Phong nghe Hoàng Sa lão quái nói xong, vẫn làm bộ trợn mắt há hốc mồm như trước, sau đó cả người run lên, trên mặt xuất hiện thần sắc sợ hãi không thể tưởng tượng được, mà thần sắc như vậy dừng lại trong mắt Hoàng Sa lão quái, cũng làm cho Hoàng Sa lão quái rất là hài lòng, mà sau đó, Tần Thiếu Phong khôi phục lại, chắp tay nói với Hoàng Sa lão quái, "Thuộc hạ Tần Thiếu Phong bái kiến đại vương.".
Bởi vì có Thất tình lục dục ma đầu, có thể khống chế tất cả cảm xúc của Tần Thiếu Phong, cho nên mặc kệ Tần Thiếu Phong có cảm xúc thế nào, chỉ cần trong lòng vừa nghĩ, Thất tình lục dục ma đầu sẽ khống chế lại, Tần Thiếu Phong có thể có biểu hiện tương ứng ra ngoài, cho nên Tần Thiếu Phong biến hóa cảm xúc không có một tia sơ hở, khiến cho Hoàng Sa lão quái không có hoài nghi gì.
Đương nhiên rốt cuộc là thế nào, chỉ có trời biết.
← Ch. 0238 | Ch. 0240 → |